Nhóc Lười, Tôi Yêu Em

Chương 141: 141 (14)



Xã hội này tồn tại quá nhiều những con người như thế nên họ mới chìm đắm mãi trong khổ đau. Họ phải hiểu rằng tiểu thuyết mãi là tiểu thuyết, phim ảnh chỉ là phim ảnh. Đời thực là đời thực, họ là một cá thể riêng biệt, có suy nghĩ riêng, tình cảm riêng đâu thể nào giống như nhân vật trong tiểu thuyết, phim truyện mà họ sùng bái, khao khát.

Để rồi tự bỏ lỡ đi hạnh phúc của mình, sự thật hiển nhiên là trên đời này chẳng có ai hoàn hảo như trong tiểu thuyết cả hoặc như những gì họ mơ ước, hi vọng.

Đến bố mẹ sinh ra và nuôi nấng họ, họ còn lãng quên nữa là. Bản thân họ cũng chẳng khá hơn, không biết tự yêu quý bản thân mình, không biết tự đấu tranh giành lấy hạnh phúc xứng đáng thuộc về mình, yêu người tử tế. Mà cứ sống chết vì tình yêu, vì một người không xứng đáng để rồi bị lợi dụng, lỡ dở cả cuộc đời.

Điều quan trọng nhất là phải biết dũng cảm đối diện với những thử thách, những tan vỡ để vượt qua chứ không phải là né tránh, thù hận. Tự tìm ình một con đường riêng để có thể tìm được hạnh phúc mới, lãng quên đi những nỗi đau, những tổn thương đã qua để sống tốt hơn, kiên cường hơn. Và không phải tiểu thuyết nào cũng nói cho họ biết điều đó, mà họ phải tự đọc, tự cảm nhận và tự tìm ra…

- Anh có biết chuyện về thái hậu Dương Vân Nga triều nhà Đinh không? - Thấy Thanh Tùng im lặng không nói gì Hoạ Mi hỏi tiếp.

- Không – Thanh Tùng lắc đầu

- Thái hậu Dương Vân Nga là một người phụ nữ rất đặc biệt, bà ấy là vợ của Đinh Tiên Hoàng người đã dẹp loạn được 12 sứ quân, thông nhất đất nước và lập ra triều đại nhà Đinh đặt tên nước là Đại Cồ Việt (968- 960) giữa thế kỷ thứ 9 . Nhưng bất hạnh thay hạnh phúc chẳng được bao lâu thì Đinh Tiên Hoàng và người con trai cả Đinh Liễn bị sát hại. Đinh Toàn con trai thứ hai của bà lên ngôi vua khi mới 6 tuổi. Lúc này đất nước bị thù trong giặc ngoài quân Tống liên tục uy hiếp biên cương. Thấy Lê Hoàn là người có tài năng, đức độ và được lòng người bà đã không ngần ngại khoác long bào nhường ngôi của con trai cho Lê Hoàn.

- Sau khi Lê Hoàn xưng vương đã đánh bại quân Tống, bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ đất nước. Ông lấy tên huý là Lê Đại Hành và lập ra triều đại Tiền Lê (980 – 1009) vẫn lấy quốc hiệu là Đại Cồ Việt.

- Anh có thấy người phụ nữ nào lại sẵn sàng nhường ngai vị của con trai mình cho người ngoài, không cần buông rèm nhiếp chính, nắm giữ quyền lực giống như thái hậu Dương Vân Nga không? Bà là người có công với đất nước, một người phụ nữ biết nhìn trước nhìn sau, công tư phân minh để bảo vệ nền độc lập của đất nước bà có ngại gì mất chức danh Thái hậu đầy quyền lực. Tôi thật sự rất ngưỡng mộ và cảm phúc đức hi sinh và tấm lòng cao cả hết lòng vì nước vì dân của bà.

- Hiện nay đền thờ của bà được đặt ở cố đô Hoa Lư (Ninh Bình) tại đền thờ vua Đinh, vua Lê. Còn có cả kịch cải lương hát về bà nữa đó, từ ngàn năm qua đến giờ tiếng tăm của bà vẫn được lưu truyền có phải ai cũng được như bà đâu. Hiếm có lắm.

Hoạ Mi mỉm cười, mắt sáng lấp lánh, một người phụ nữ như vậy mới xứng đáng được người ta tôn vinh và ngưỡng mộ chứ. Ai lại tham quyền lực, sống chết vì tình yêu, quên hết cả sự đời, chỉ biết nghĩ đến bản thân mình, thích khoe thân để nổi tiếng như nhiều cô gái bây giờ thì có mà mất nước luôn à.

- Quả là một người phụ nữ đặc biệt, nghe em kể mà tôi cũng cảm thấy khá ngưỡng mộ đấy. Phụ nữ Việt Nam đúng là nhân hậu và giàu đức hi sinh thật, thế mà nhìn mấy cô gái thời hiện đại ngày nay tôi cứ nghĩ…

Thanh Tùng thâm tuý mỉm cười bỏ lửng câu nói còn dang dở của mình.

- Nhưng thật đáng tiếc bây giờ những người trẻ tuổi còn đang đi học cùng trang lứa với tôi hỏi họ Thái hậu Dương Vân Nga là ai? Thuộc triều đại nào? Có công lao gì? Đùa chứ họ chẳng biết bà là ai đâu, thật đó.

- Nếu hỏi cuốn tiểu thuyết nào trên zing Forum thu hút 5 triệu lượt Vew và được xuất bản thành sách rất nổi tiếng hiện nay tại Việt Nam và thu hút tuổi teen chắc chắn họ sẽ không ngần ngại trả lời “Thiên thần bóng tối”.

Hoạ Mi nói xong liền ngắt cánh mấy bông hoa cải vàng, nở nụ cười tự giễu cợt chính mình. Vui thật, tuổi trẻ bây giờ đúng là tài cao càng ngày càng cao, mình sắp lạc hậu không thể theo kịp được nữa rồi, đọc mà không thể hiểu gì mới chết dở chứ. >.