Nhóc Lạnh Lùng!! Tôi Sẽ Mãi Mai Bên Cạnh Em!!

Chương 33: Em đúng thật khó lường...



Tiết học cuối cùng cũng đã kết thúc, tụi nhỏ mỏi mệt rời khỏi lớp tụi hắn theo sau. Nó nghe tiếng tan học cũng đi ngay xuống với khuôn mặt rất thoải mái, vừa nghe headphone vừa ngủ còn gì bằng. Thấy nó bước xuống mọi người xung quanh bàn tán.

- Êk không biết nhỏ đó có bị đuổi học không nữa.-HS1.

- Lên phòng hiệu trưởng không biết xãy ra chuyện gì mà nó có vẻ rất bình tĩnh.-HS2.

- Không lẽ không bị phạt.-HS3.

Hai nhỏ nghe được hết những lời đó không khỏi nhăn mặt khó chịu.

- Có rảnh thì đi mà lo chuyện của mình, nhiều chuyện.-nhỏ nói lớn.

- Có liên quan gì tới các cô không.-cô hỏi nhưng không ai trả lời.

Mọi người thấy hai nhỏ không trả lời nên bỏ đi gần hết.

- Em có bị gì không.-hắn nhìn hỏi nó.

- Không, đi bar.-Bin nói tối nay bang Show Sail sẽ đến Bar tụi hắn

- Vậy thì còn gì bằng.-nhỏ hỏi.

- Ờk đúng rồi đi nha các anh đi không.-cô hỏi tụi hắn.

Chợt điện thoại hắn reo lên.

- Chuyện gì.

-...-bên kia nói.

- Tới ngay.-hắn nói nhanh.

Hắn quay lại mặt nghiêm trọng.

- Có người của bang Show Sail đến phá Bar PNK, các cô đi Bar EKO tránh bị liên luỵ.-hắn nói rõ.

- Đi ngay đi.-cậu hối.

- Cho tụi tui xin lỗi nha.-anh nói với hai tụi nó.

Nhỏ và cô chưa kịp phản ứng nó lên tiếng.

- Nếu tôi muốn liên luỵ, cùng đi đi.-nó nhìn hắn. Xem chừng biết thêm được chuyện gì của hai bang thì sau.

- Với điều kiện em không được rời khỏi tôi.-hắn nhìn nó chắt chắn như không muốn nó lại xãy ra chuyện gì.

- Tuỳ anh thôi.-nó nói nhẹ, tưởng nó không đồng ý chứ.

Hắn cười với nó mạnh mẽ bước ra xe nó nhanh nhẹn đi theo hắn. Nhỏ đi với cậu, cô đi với anh. Mười phút sau tụi anh đã có mặt ở Bar PNK của tụi hắn. Tụi hắn và tụi nó bước ra như nam thần, thiên thần vậy, đẹp đôi không tả nổi.

- Có chuyện gì.-hắn hỏi.

- Bang Show Sail khiêu chiến.-Gin nói.

* Nhân vật mới:Gin tay phải của hắn quản lí ba giúp hắn lúc hắn không ở Bar, giỏi chế tạo, nhiều loại võ.

- Không lượng sức.-cậu nói mạnh.

- Chưa biết chết mà còn dám chui vào.-anh cười nhếch nữa môi thích thú.

- Đi chuẩn bị đi, ở đây có người, tránh làm bị thương người khác.-hắn dặn Gin.

- Em đi ngay.-nói xong Gin đi làm ngay lời dặn của hắn.

Tụi hắn bước ngay vào bàn trong khuất tối để tránh ánh mắt nhìn của mọi người. Hắn nắm chặt tay nó kéo đi, nó thấy tình hình không tốt cho lắm nên cũng không vùng tay hắn ra làn hắn vui không tả nổi.

- Các cô uống gì.-cậu hỏi.

- Như cũ đi.-nhỏ nói.

- Tôi đi lấy.-anh nhanh chống đi ngay.

- Tôi đi với anh.-cô chạy theo.

Từ cửa bước vào một đám bậm trợn, có thằng đi đầu là cao to, khoẻ nhưng nhìn rất ác.

- Đâu rồi.-tên đó quát.

- Các người là ai, muốn náo loạn hả.-Gin chạy ra.

- Tao chính là người tụi mầy chờ đây, tao không ngờ bang chủ tụi mầy nhát gan như vậy.-tên đó vẫn mạnh miệng.

- Cô ngồi đây không ra đó, tôi không muốn cô lại bị thương.-hắn nói nhỏ vào tai nó.

- Biết rồi, anh cẩn thận.-nó nói với hắn như rất ân cần thì phải.

- Tụi mầy nói tao.-hắn bước ra nhìn thẳng vào mặt tên đó.

- Cũng bản lĩnh lắm, tao muốn chiến giành địa bàn.-tên đó nói ngay ý định đến đây.

- Ngày mai đi, chỗ nào trống trống tụi tao sẽ tiếp đón tụi mầy cẩn thận hơn.-ý nói chỗ này không hợp.

"Sau có giúp không" nhỏ nhìn nó vì tụi nó dư sức giúp hắn "chờ xem tình hình" ý nó nói vậy.

- Tụi mầy sợ ak.-tên đó nói.

- Mầy nghĩ vậy ak.-cậu hỏi mấy tên đó, nếu chiến thật quán Bar này sẽ thành bảy chiến trường mất, nhưng không còn cách nào khác.

- Xoẹt...xoẹt...-cây kim BF1 phóng thẳng phía tên đó, chỉ xướt ngang cỗ nhưng cơn đau không tả nổi.

- Là đứa nào.-tên đó vừa vịn vết thương vừa hét lớn.

- Là tao, mầy có tin cây kim thứ hai sẽ lấy mạng tụi mầy, nếu tụi mầy không đi.-nó nói khẳng định.

Hắn không tin được là nó sử dụng BF1 một cách điêu luyện như vậy, không ai sánh bằng, lai lịch của nó hình như không chỉ có như vậy. Còn nhỏ và cô không tin nó lại giúp hắn, vì trước giờ nó không thích xen vào chuyện người khác. Nó thì nghĩ chỉ muốn gỡ rắc rối giúp hắn thôi.

Tên đó dùng BF1 phóng lại nó, nó chỉ dùng tay khống chế phóng ngược lại thẳng vào tim tên đó, tử vong tại chỗ.

- Đã nói mà không tin.-nó cười khinh mấy tên đó.

- Tụi mầy nhớ đó.-tên khác lớn tiếng.

Mấy tên đó thấy tình hình không ổn nên rút lui hết chỉ còn lại tụi nó và tụi hắn.

"Không biết em đang làm gì nữa" hắn nghĩ không khỏi nhăn nhó nhìn nó.

- Tên đó chỉ là tay sai thôi, ngày mai có chiến thật đó, các anh chuẩn bị đi, bây giờ thì đi về.-nó nói vì nó biết hắn đang nghĩ gì.

"Em đúng thật khó lường, thật khó đoán mà" hắn đi ngay ra xe. Giao lại cho Gin dọn dẹp.

- Chuyện gì vậy.-cậu hỏi.

- Là sau.-nhỏ hỏi lại.

- Tại sau cô ấy điều khiển được BF1.-anh thắc mắc người điều khiển được nó chắc không tầm thường.

- Do nó tiếp xúc đã quen rồi, thôi về.-cô nói xong đi ra.

"Tiếp xúc đã quen là sau" cậu khó hiểu, các cô còn chuyện giấu tụi tui. Ba chiếc xe phóng thẳng về nhà, tụi nó ai về phòng nấy ngủ rất ngon.

~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~

Từ hôm nay cách một ngày Tyty mới ra một chương nha. Tại Tyty bận một số việc mọi người thông cảm dùm nha. "Chờ đợi là hạnh phúc" để tăng thêm sự hấp dẫn cho truyện. "Đừng trách Tyty nha" Tối ấm nha....."....'.....".....!