Nhóc Câm Chọc Hồng Trần

Chương 44: Ai vì ai liều mạng?



Mộ Giai Nam và Thiên trượng hành giả đối chiến một canh giờ, thế cục vẫn giằng co chưa phân. Bất quá không người nào còn toàn vẹn, mặc dù caothủ cũng có nhược điểm, Mộ Giai Nam càng đáng càng ổn định, hắn mặc dùnội lực không đủ nhưng khinh công rất cao, Thiên trượng hành giả tuy nội lực siêu quần nhưng khinh công lại kém một chút.

Giờ phútnày, Thu Anh Đào vẫn vác tảng đá ném ra bên ngoài, nhưng nàng lúc nàyném ra tảng đá càng ngày càng hữu khí vô lực, hơn nữa nhìn tình hình này Mộ Giai Nam không hẳn bị rơi xuống, cho nên nàng cũng an tâm ngồi bênvách núi xem cuộc chiến, phải nói đánh nhau trên dây thừng như đi trênđất bằng bằng, thật đúng là đại khai nhãn giới a.

Nàng nhớtới vẻ mặt Mộ Giai Nam trước khi đối chiến, liền cảm thấy không thíchhợp, hắn nếu có mười phần nắm chắc sẽ không có bộ dáng như vậy, cho nênnàng không yên lòng mà quay lại, quả nhiên nàng bị hắn lừa. Giờ phút này nghĩ lại… tình cảnh quả thật rất khó khăn.

“Răng rắc!” Một thanh âm vang lên khiến Thu Anh Đào chú ý, nàng tìm nơi thanh âm phátra, tay gắt gao nắm chặt nhìn về phía vuông góc vách đá… Nhất thời nàngmâu trung kinh hãi (kinh ngạc, sợ hãi)! Bởi vì một sợi dây thừng vì lâunăm không tu sửa, móc sắt gắn trên vách đá bị ăn mòn rỉ sắt, hơn nữalung lay sắp gãy, nàng không nghĩ ngợi nắm lấy dây thừng, tay mãnh liệthướng hai người đối chiến mà ngoắc, ý bảo có nguy hiểm! ——

Nhưng hai người đang bận đánh nhau, không có tâm tư đi bận tâm nàng, hơn nữaMộ Giai Nam tuổi trẻ, thể lực, linh hoạt so với Thiên trượng hành giảthì mạnh hơn một chút, hắn lúc này đã đi đến giữa dây thừng, ánh rạngđông đã ở phía trước ——

Mà Thiên trượng hành giả lại khôngthèm để ý Thu Anh Đào, bởi vì hắn đã mệt vì nha đầu kia rồi, nếu khôngphải nàng ở một bên làm mình phân tâm, hắn cũng sẽ không nhiều lần choMộ Giai Nam cơ hội đi qua.

Hai người tiếp tục đánh nhau,biến hóa vị trí. Mỗi khi phát ra nội lực đều chấn động dây thừng. ThuAnh Đào thấy ai cũng không để ý đến mình, nàng vội vàng mở túi dụng cụcủa Mộ Giai Nam ra mà tìm kiếm, Thu Anh Đào từ trong túi lấy ra một sợidây, sau đó nàng dùng tay kéo kéo, xác định rắn chắc, sau đó nàng luốngcuống tay chân cầm dây xuyên qua thiết hoàn kéo đi… Cầu người không bằng cầu mình, Mộ Giai Nam đang chiến đấu hăng hái, nàng không thể giốngngốc tử chỉ biết khóc. Nàng không ngừng an ủi chính mình: có lẽ khi dâythừng đứt ra Mộ Giai Nam đã đến được vách núi đối diện, nàng chỉ làphòng ngừa thôi.

Nàng vừa nghĩ vậy, bỗng nhiên cảm thấy một cỗ đại lực theo đầu vai đánh úp lại, trong phút chốc đem nàng cả ngườikéo về phía sau, dây thừng đứt ra ——

Hai người bọn họ đốivới tình huống này không hề chuẩn bị tâm lý. Thiên trượng hành giả trong lúc đối chiến suýt nữa đạp vào không trung, may mắn Mộ Giai Nam đúnglúc kéo được Thiên trượng hành giả, nhưng Thiên trượng hành giả cũngkhông cảm kích, ngược lại hắn cảm thấy mình bị vãn bối nhục nhã, haingười cư nhiên đánh nhau càng kịch liệt hơn, hai người cũng không pháthiện một sợi dây thừng đã bị đứt ra.

Bởi vì… Thu Anh Đàobất chấp sau lưng bầm tím, nàng cầm dây quấn ba vòng quanh thắt lưng, sử dụng hết khí lực bú sữa bình lao về phía trước, cho đến khi dây thừngđược kéo thẳng, nhưng nàng không biết mình có thể kiên trì bao lâu, nàng phải dùng lực rất nhiều, hơn nữa hai người phóng nội lực càng làm chodây thừng kịch liệt chấn động, đáng vào lòng bàn tay nàng từng đợt têdại.

Nàng hiện tại cái gì cũng không suy nghĩ, nàng chỉ một lòng một dạ không để dây thừng rời tay, nếu không Mộ Giai Nam có 50% là sẽ ngã chết, nàng hai tay nhanh chóng nắm chặt dây thừng, cảm giác cổtay sắp gãy lìa, bất quá nàng nhất định phải kiên trì.

MộGiai Nam cảm thấy lòng bàn chân đạp lên dây thừng có chút lướt nhẹ, cùng lúc đó Thiên trượng hành giả cũng chú ý tới điểm này, nhưng bọn hắncũng không nguyện ý tìm kiếm, vẫn liều chết tiếp tục đấu.

Đối chiến càng gay cấn khiến cho song phương nội lực vô cùng phóng thích.Thu Anh Đào không thể chịu được ngã xuống đất, thân thể chậm rãi trượtvề phía vách núi, mặc dù lòng bàn tay đã bị dây thừng chà xát đến huyếtnhục mơ hồ, nhưng nàng tuyệt đối không thể buông tay, Thu Anh Đào cắnchặt răng cho dụ bị kéo tới vách núi nàng cũng sẽ kiên trì đến cùng.

Thu Anh Đào cảm giác dây thừng đã nhập vào da thịt, nàng chịu đựng cảm giác đau đớn từ tay truyền đến. Thu Anh Đào nhìn lòng bàn tay, nàng chỉ thấy dây thừng tại miệng vết thương và xương bàn tay nhập làm một, quả thựcso với miệng vết thương bị xát muối thì còn đau gấp trăm lần hơn, tránnàng mồ hôi đầm đìa… Tại sao còn không có người nào chú ý tới nàng, cứumạng a.

Lại qua một khắc chung đánh nhau, Mộ Giai Nam còn thiếu mười bước nữa liền có thể đến được vách núi đối diện ——

“Nha đầu kia đang làm gì?!” Thiên trượng hành giả dùng dư quang đảo qua, cưnhiên phát hiện “Quấy rối giả” hai tay đang nắm chặt dây thừng, quỳ rạptrên mặt đất, cánh tay máu rơi tí tách.

Mộ Giai Nam nghĩThiên trượng hành giả đùa giỡn, không chút để ý ngoái đầu nhìn lại… Cưnhiên thấy Ngưu Nữu Nữu dùng thân thể chống đỡ dây thừng, nàng không thể mở miệng, chỉ có thể dùng loại biện pháp xuẩn ngốc này giúp hắn… MộGiai Nam thần sắc đại biến, hắn lập tức nhảy lên dây thừng của Thiêntrượng hành giả, cấp bách chạy về phía ngược lại: “Ngươi điên rồi sao?!Mau buông tay —— “

Thiên trượng hành giả nhảy thân ngăn trở Mộ Giai Nam: “Thắng lợi ngay trước mắt, đừng làm cho kia nha đầu hy sinh vô ích.”

“Tránh ra! Ngươi không thấy nàng sắp chết sao? ——” Mộ Giai Nam hai mắt phunlửa giận, hắn một quyền chuẩn xác đánh vào mặt Thiên trượng hành giả,Thiên trượng hành giả lập tức ăn một quyền thật mạnh, hắn chưa tức giận, chỉ là giật mình, bản thân thế nhưng không tránh được một quyền này của Mộ Giai Nam.

Hành động này đã kích khởi ý chí chiến đấucủa Thiên trượng hành giả, hắn từng bước ngăn chặn đường đi của Mộ GiaiNam. Giờ phút này, Mộ Giai Nam thầm nghĩ thật nhanh đến vách núi, hắncăn bản không có tâm tình giao chiến, nhưng Thiên trượng hành giả dâydưa không dứt, Mộ Giai Nam lửa giận bốc lên, huyết mạch sôi trào, hắnnắm chặt hai đấm hướng Thiên trượng hành giả phát lực, trước hết tốcchiến tốc thắng giải quyết lão gia hỏa này!

Bởi vì một sợidây thừng đã đứt, vô hình trung gây thêm khó khăn ứng chiến. Mà Thiêntrượng hành giả không chút nào yếu thế, toàn lực ứng phó nghênh chiến,thậm chí thần sắc phấn khởi. Khi hai quyền trong gió lạnh tương giao,sấm sét ngang trời xẹt qua, hai người nhất thời hướng phía sau bay đi,Mộ Giai Nam cũng không ngừng lại, hắn lấy động tác mau lẹ tấn công Thiên trượng hành giả, quyền phong nhanh chóng ngay cả hắn cũng kinh ngạc,Thiên trượng hành giả ngăn cản vài cái, như cũ vẫn bị Mộ Giai Nam dungnội lực liên tiếp đánh lui. Mộ Giai Nam tầm mắt tập trung trên ngườiNgưu Nữu Nữu, nội lực khai thông giờ phút này không phài là chuyện hắnquan tâm, bởi vì Ngưu Nữu Nữu vẫn còn chịu dày vò…

Thu AnhĐào suy yếu thở phì phò, nàng cảm thấy dây thừng trong tay không hề nặng trịch nữa, nàng buông dây thừng ra, bàn tay giảm bớt đau đớn, lại pháthiện dây thừng quấn quanh cánh tay đã được khảm một lớp da thịt, mà nàng đã thấy không đau, cánh tay tê dại giống như không phải của nàng… ThuAnh Đào khó khăn ngẩng đầu, nàng kinh ngạc thấy Mộ Giai Nam thân ảnh như thiểm điện xuyên qua mây mù, Thiên trượng hành giả giờ phút này chỉ cóngăn cản thế tấn công…

Thu Anh Đào cố gắng cấp cho Mộ GiaiNam một nụ cười, ý bảo nàng không sao. Nhưng hành động này không làm cho Mộ Giai Nam cảm thấy an tâm, ngược lại càng làm tim hắn như bị đao cắtđau đớn. Mộ Giai Nam trầm trầm khí, thật là nha đầu ngốc, ngốc đến độttâm hắn đột nhiên đau.

Thiên trượng hành giả đã cảm thấy cổ nội lục bí hiểm trong cơ thể Mộ Giai Nam nháy mắt phát ra, hơn nữa hắnkhông thể không thừa nhận, bẩn thân không phải là đối thủ của Mộ GiaiNam, cổ nội lực kia thật sự cường đại không gì so sánh nổi, hơn nữa MộGiai Nam khinh công cực cao, hắn chống lại đúng là lấy trứng chọi đá,đánh không thì sẽ nhận thua, đây là chuyện đương nhiên của người luyệnvõ.

Thiên trượng hành giả vừa muốn tránh đường, nhưng MộGiai Nam lại đánh ra một chưởng vào ngực Thiên trượng hành giả, Thiêntrượng hành giả thân hình cấp tốc hướng bên cạnh bay đi, mắt thấy sẽtrụy nhai, hắn chớp mắt chỉ đành phải đạp lên dây thừng đã bị đứt kia…Thu Anh Đào bị áp lực xảy ra thình lình kéo về hướng vách núi, nhưngnàng quả thật không còn khí lực, nhưng cũng không thể trơ mắt nhìn lãonhân trụy nhai, nàng chỉ phải dùng sức cố gắng nắm giữ, máu tươi lạitràn ra, chảy xuôi xuống… Dựa vào! Lão nhân chết tiệt rất nặng nha, mauđổi bên kia đi!

Mộ Giai Nam cùng lúc đó đã trở lại bên cạnh Thu Anh Đào, hắn nhảy thân dừng bên cạnh nàng, khi hắn kéo dây từngtrên cánh tay nàng… Đã phát hiện huyết nhục và dây thừng đan vào làm một thể, hắn rút đơn đao mãnh lực chém vào dây thừng Thu Anh Đào cả ngườitheo quán tính ngã về phía sau, Mộ Giai Nam đúng lúc ngồi xổm xuống ômlưng nàng. Chỉ nghe ầm vang một tiếng nổ, dây thừng trượt xuống cát đálên, tức khắc lung lay sắp đổ ở vách núi đen bên cạnh.

Thiên trượng hành giả nhìn chăm chú dây thừng, gió bắc căn bản làm tăng thêmtrọng lượng dây thừng, mà bản thân dây thừng ít nhất cũng nàng hai trămcân. Người bình thường không có khả năng dùng bản thân chống đỡ áp lựclớn như vậy, huống chi còn có trọng lượng của hai người, thậm chí phóngthích nội lực mãnh liệt… Mặc dù nha đầu kia lực đại rất lớn cũng khôngkhó làm được, nhưng sự thật lại chứng minh nha đầu kia cư nhiên làmđược. Hay là lý giải có một loại tín niệm khiến cho nàng kiên trì đếncùng.

Thiên trượng hành giả lặng yên đứng bên vách núi,trong mắt hàm chứa một tia vui mừng, hắn thua tâm phục khẩu phục, haihài tử vì mục tiêu phối hợp với nhau, thậm chí không tiếc hy sinh sinhmệnh vì đối phương, đây mới là tinh thần võ học cao nhất. Mà hắn có thểcông thành lui thân, độc bá võ lâm ba mươi năm, hơn phân nửa đều là theo đuổi cảnh giới cao của võ học, giờ phút này hắn đã có người kế tục.

… Thu Anh Đào sức cùng lực kiệt dựa vào lòng Mộ Giai Nam, nàng tựa hồ cảm thấy một giọt nước ấm áp rơi trên cổ, nhưng nàng xác định đây khôngphải là máu, bởi vì nó mang theo đau thương.

Nàng không còn sức lực động đậy, cũng không được biểu tình của Mộ Giai Nam, nàng càngkhông thể mở miệng nói chuyện, nhưng nàng có thể cảm nhận được ngườiphía sau kia thân hình run run và tiếng tim đập cuồng loạn… Mộ Giai Namcư nhiên cảm động đến khóc? Không thể nào, hay là mồ hôi, hắn mới sẽkhông khóc.

Mộ Giai Nam hai tay vòng về phía trước, đemnàng gắt gao ôm vào trong lòng, nhìn chăm chú vết máu loang lổ trên haitay nàng đau lòng tột đỉnh, hắn muốn nói lời nói trong lòng, lại nghẹnngào ở yết hầu không ra: “Dây thừng đứt thì đứt, ngươi muốn chết sao,thực nghĩ đến bản thân có sức mạnh sao? Ngươi không biết lượng sức NgưuNữu Nữu a, nếu vô ý bị kéo vào vách núi, ta cũng không biết ta đến đâycòn có ý nghĩa gì…”

Thu Anh Đào híp mắt, vì mất máu quánhiều nên cảm thấy thân thể từng trận rét run, nàng đúng là không nênkéo dây thừng, nàng rõ ràng chính mình vì sao sẽ làm như vậy, bởi vìnàng không thể để cho Mộ Giai Nam gặp chuyện không may.

MộGiai Nam thật cẩn thận đem nàng ôm lên, Thu Anh Đào nhướng mắt nhìn MộGiai Nam, người bất cần đời như Mộ Giai Nam cư nhiên cũng sẽ bày ra biểu tình thâm trầm, hốc mắt hồng hồng … Thật sự đã khóc?Hay là gió quá lớnlàm đau mắt?

“Tiểu huynh đệ, lấy thực lực của ngươi, lãophu đã ngăn cản không được đường đi, theo lão phu đến đây đi, nha đầukia cần trị liệu.” Thiên trượng hành giả nhìn hắn một lát mới chậm rãimở miệng.

Qua cửa sao? Thu Anh Đào mừng rỡ cong khoé môi,nhưng Mộ Giai Nam trên mặt lại không có nửa điểm vui mừng, hắn ứngthanh: “Ngươi này lão nhân chết tiệt, mạng người nguy hiểm mà còn muốnđánh, ta sẽ tìm ngươi tính sổ .”

Thiên trượng hành giả vuốt vuốt râu bạc trắng sang sảng cười: “Nếu không phải nha đầu kia ra taytương trợ, há có thể kích phát nội lực chân thật của ngươi? Ngươi nêncảm tạ lão phu a, ha ha.”

Mộ Giai Nam lạnh lẽo liếc mắt một cái: “Đừng dong dài, không thấy nàng hấp hối sao?”

Thiên trượng hành giả không giận ngược lại cười, dẫn hai người tiến quan.

Thu Anh Đào rất muốn vươn tay sờ Mộ Giai Nam, an ủi hắn, nói với hắn, mìnhthực vui vẻ có thể giúp hắn, nhưng ngón tay chết lặng đã không thể tự do giãn ra, chỉ có thể ngóng nhìn, nàng thật muốn nhắn dùm cho hắn mộtphần tâm ý: không cần lo lắng.