Nhớ Mãi Không Quên

Chương 7: Tình không biết bắt đầu tự lúc nào, chỉ biết hướng về một người mà yêu say đắm. [1]



Nếu như dùng hai điểm để khái quát mối quan hệ phứctạp năm đó của Cố Mặc Hàm, Tần Vũ Dương và Triệu Tịch Vũ..., đó chính là: thứnhất, mỗi một học đệ hiền lành thì một đám học tỷ ở sau lưng đều thảo luận cậuem là công hay thụ, mỗi một học muội xinh đẹp sau lưng có một đống nghị luận côta có bạn trai là học trưởng hay không, mỗi một học tỷ rung động lòng người thìsau lưng đều có một cổ cảm thán chị ta đều vì học đệ, mỗi một học trưởng đẹptrai thì sau lưng đều nhận được một trận bối rối của các học muội ngây thơ. Chonên, ở trong sân trường đại học học trưởng và học muội vĩnh viễn sẽ có mộtchân, giống như trong tiểu thuyết kiếm hiệp sư huynh và sư muội vĩnh viễn cómột dạng mập mờ như vậy; thứ hai, mối tình đầu vĩnh viễn là một nỗi đau đớntrong lòng của mỗi người đàn ông.

Tần Vũ Dương biết đến cái tên Cố Mặc Hàm này là từmười lăm năm về trước, từ lúc Tần Vũ Dương còn ở sơ trung.

Tần Vũ Dương ở trường Y và Cố Mặc Hàm ở trường W làhai trường sơ trung trọng điểm trên địa bàn tỉnh, bởi vì cũng không có ban caotrung, vì vậy tỷ lệ học lên chính là sự cạnh tranh của hai trường, thật ra thìcái gọi tỷ lệ học lên chính là tỷ lệ nhập học vào trường Z. Trường Z trong tỉnhthậm chí còn là trường cao trung trọng điểm của cả nước, hàng năm số lượng họcsinh thi vào trường trọng điểm quốc gia này đều làm người khác kinh ngạc.

Tần Vũ Dương bước vào trường Y không bao lâu thì ngheđến Cố Mặc Hàm khóm cỏ thơm của trường W. Khóm cỏ thơm trong truyền thuyết nàykhông chỉ có dáng người anh tuấn, gia cảnh giàu có, thành tích học tập khỏi chêvào đâu được, rất có trình độ trên sân bóng, còn am hiểu cầm kỳ thư họa, nhonhã lễ độ đối với mọi người, mọi người tiếp xúc với anh thì như đắm chìm tronggió xuân.

Tần Vũ Dương năm đó vẫn còn là một người nhút nhát, làcô bé nhỏ không nói nhiều, chỉ có thể tính là trên thanh tú mà thôi. Đối vớicái người ở giữa tin đồn cũng chẳng có thái độ gì.

Thực sự gặp được Cố Mặc Hàm là trong trận đá bóng hữunghị của hai trường, Cố Mặc Hàm dẫn dắt đội bóng trường Y giành được thắng lợituyệt đối, hơn nữa trong đó đa số bàn thắng đều là anh đá vào. Bây giờ nghĩlại, năng lực tổ chức lãnh đạo của Cố Mặc Hàm khi đó đã bắt đầu định hình. Bởivì khoảng cách khá xa, Tần Vũ Dương cũng không có thấy rõ bộ dạng Cố Mặc Hàmnhư thế nào. Chẳng qua chỉ là thấy cơ thể nam sinh cao lớn đang chạy trên sânbóng, động tác linh hoạt, dẫn bóng, chuyền bóng, đá bóng mỗi một động tác đềulàm rất đẹp.

Sau khi trận bóng chấm dứt, mọi người từ trên khán đàinhộn nhịp đi xuống, Tần Vũ Dương chờ đến khi tất cả mọi người gần đi hết, mớitừ cánh cửa cầu thang đi xuống, ngay tại khúc quẹo cầu thang Tần Vũ Dương gặpmặt Cố Mặc Hàm, một người lên lầu, một người xuống lầu, hai người nhìn đốiphương một cái, sau đó liền sượt qua nhau.

Tần Vũ Dương không biết tại sao lúc ấy liền nhận ra CốMặc Hàm, anh rõ ràng đã thay đồng phục chơi bóng, trên người là một áo T –shirt trắng kết hợp với quần jean màu lam nhạt, mái tóc ngắn vẫn còn vài giọtnước nhỏ xuống, những giọt nước dọc theo làn da trắng lưu lại, rơi trên áo T –shirt trắng, trên mặt còn mang theo niềm vui chiến thắng, trong không khí còncó mùi thơm dịu nhàn nhạt của xà bông.

Tần Vũ Dương quay đầu lại nhìn bóng lưng của anh, sauđó tiếp tục đi xuống.

Sau này trong đầu Tần Vũ Dương liền vô số lần phác hoạkhuôn mặt của Cố Mặc Hàm, lông mày dày và đậm, lông mi thật dài, đôi mắt sâuthẳm, sống mũi cao thẳng, đôi môi mỏng, còn có khóe miệng hơi nhếch lên, quảnhiên là khiến cho người ta như đắm chìm trong gió xuân vậy.

Tuy nhiên cuộc sống sơ trung còn lại của Tần Vũ Dươngcũng không còn có dịp gặp lại Cố Mặc Hàm. Sau này khi Tần Vũ Dương và Cố MặcHàm trở thành bạn bè cũng đã từng có rất nhiều khoảng khắc hạnh phúc, nhưng mỗikhi Tần Vũ Dương nhớ lại chuyện cũ, trong đầu lúc nào cũng hiện ra cảnh tượnglần đầu tiên gặp anh.

Thành tích của Tần Vũ Dương cũng không tệ lắm, thi vàotrường Z là dư sức. Nhưng trước kỳ thi cao trung, bởi vì sự lạc bước của bố màdẫn đến hạnh phúc gia đình tan vỡ, Tần Vũ Dương cũng dần dần trở nên thờ ơ,thành tích thi cao trung so với điểm trúng tuyển trường Z còn ít hơn hai điểm.

Tần Vũ Dương ban đầu cũng không muốn vào Z học, dù saocũng không phải là mình thi đậu. Nhưng bố Tần Vũ Dương vẫn kiên trì, nộp hơnmấy trăm nghìn, Tần Vũ Dương mới thuận lợi bước vào trường Z.

Sau này trong năm năm xa cách Cố Mặc Hàm, Tần Vũ Dươngcó vô số lần nghĩ, nếu lúc đầu không có sự kiên trì của bố, nếu bản thân kiêntrì thêm chút nữa, thì kết quả sẽ không giống vậy chăng? Nhưng mà cuộc đời vĩnhviễn không có chữ nếu.

Mặc dù không cùng lớp, nhưng Tần Vũ Dương vẫn có thểthỉnh thoảng nhìn thấy Cố Mặc Hàm, so với lần gặp gỡ đầu tiên, dáng Cố Mặc Hàmđã cao hơn, hơn nữa sự trẻ con giữa hai lông mày đã dần xóa đi, càng ngày càngđẹp trai hơn.

Ngay lúc Tần Vũ Dương không nghĩ muốn có gì đó với CốMặc Hàm, thế nhưng trong lòng cô biết bản thân luôn thích Cố Mặc Hàm. Ở trênhành lang lớp học nhìn thấy Cố Mặc Hàm, ở trên buổi lễ của trường nghe Cố MặcHàm đại diện học sinh phát biểu, đi ngang qua sân bóng nhìn thấy Cố Mặc Hàmđang chạy, nhìn thấy tên Cố Mặc Hàm đứng hạng nhất trên bảng điểm, trong lòngcủa cô đều có niềm vui nhỏ, trong trái tim dần lãnh đạm của cô cũng đổi lại cómột chút ấm áp.

Lúc xã hội và tự nhiên chia lớp, Tần Vũ Dương lựa chọnlớp tự nhiên, thì khi cô mới vào lớp nhìn thấy Cố Mặc Hàm trong phòng học,trong lòng rất vui. Cô cũng dần hiểu nhiều hơn về Cố Mặc Hàm.

Ví dụ như, Cố Mặc Hàm rất có tài lãnh đạo, anh làm lớptrưởng vì chủ nhiệm lớp giải quyết vấn đề, vì bạn học mà phục vụ, làm rất tốt.

Ví dụ như, thành tích của Cố Mặc Hàm rất tốt, mỗi lầnđến kỳ thi mọi người vĩnh viễn chỉ quan tâm đến tên người đứng thứ hai là ai.

Ví dụ như, Cố Mặc Hàm rất dễ ngủ, anh thường ngủ trongtiết học đầu và sau tiết tự học.

Ví dụ như, Cố Mặc Hàm rất được hoan nghênh, có thể hoàmình với các nam sinh, các nữ sinh cũng tranh nhau theo đuổi [1]anh.

Ví dụ như, mỗi một nữ sinh cùng Cố Mặc Hàm trò chuyệnthì anh đều bảo trì nụ cười.

Hầu như mỗi ngày ở cửa phòng học đều có các nữ sinhkhác lớp nhìn lén Cố Mặc Hàm, hầu như mỗi ngày đều có thể nhìn thấy lần lượt nữsinh đưa thư tình cho Cố Mặc Hàm. Lúc sinh nhật Cố Mặc Hàm sẽ nhận được đốngquà tặng chất đầy cả bàn học.

Tần Vũ Dương chỉ là thờ ơ nhìn những thứ đó, cô chưatừng nghĩ muốn tiếp cận Cố Mặc Hàm, cho tới lúc ấy cô vẫn chưa nói một câu nàovới Cố Mặc Hàm.

Chiến tranh giữa bố mẹ đã ngày càng căng thẳng, cảngày cãi vả khiến cho Tần Vũ Dương càng thêm trầm mặc, thành tích học tập cũnglà trung bình.

Vào năm thứ ba, Tần Vũ Dương bỗng bắt đầu chăm chỉ họctập, mỗi ngày đều dậy sớm ngủ trễ, đem tất cả thời gian đều dùng vào học tập,chỉ là khi học tập quá mệt mỏi thì sẽ nghĩ đến Cố Mặc Hàm. Đối với sự thay đổicủa Tần Vũ Dương, bố mẹ thầy giáo bạn học đều thấy rất kỳ quái. Chỉ có Tần VũDương biết là vì sao.

Ngày đó cô nghe được Cố Mặc Hàm và vài nam sinh nóichuyện phiếm.

"Lớptrưởng, cậu định thi trường nào!"

"HĐại, còn cậu?"

.. . . . .

Tần Vũ Dương chỉ nghe được câu đó, câu tiếp theo côkhông nghe rõ. H Đại là trường đại học trọng điểm quốc gia, điểm chuẩn mỗi nămcũng rất cao, với thành tích hiện nay của Tần Vũ Dương nhìn thế nào cũng thikhông đậu. Tần Vũ Dương tự nhủ ở trong lòng, Tần Vũ Dương, đã qua sáu năm rồi,trong thời gian sáu năm mày với Cố Mặc Hàm cũng chưa từng có cái gì, về saucũng sẽ không có cái gì nữa. Một năm này hãy cố gắng học ra sức thi đậu H Đại,nếu thi không đậu, liền quên đi Cố Mặc Hàm, cũng đừng hy vọng xa vời nữa.

Cuối cùng cũng chào đón ba ngày thi đại học, thi đạihọc kết thúc thì hôm sau, nhà trường tổ chức tiến hành thủ tục bế giảng, trongảnh chụp tốt nghiệp, bức ảnh tốt nghiệp năm đó là lần chụp đầu tiên có Tần VũDương và Cố Mặc Hàm, cô vẫn luôn giữ. Tần Vũ Dương nhớ ngày đó mặt trời rấtđẹp, Cố Mặc Hàm mặc một áo sơ mi trắng, quần đơn giản màu kem, áo sơ mi bị xắnlên, lộ ra cánh tay rắn chắc. Ngày đó có rất nhiều người chụp hình cùng Cố MặcHàm. Tần Vũ Dương chẳng qua là đứng nhìn từ xa.

Sau khi kết quả thi đại học công bố, trình độ của TầnVũ Dương phát huy hết sức, đạt được kết quả tốt. Cố Mặc Hàm là thủ khoa lớp tựnhiên, Tần Vũ Dương biết anh thi H Đại khẳng định là không có vấn đề, cho nênkhi đăng ký nguyện vọng thì chỉ điền nguyện vọng thứ nhất là H Đại, còn lại đềubỏ trống.

Lúc Tần Vũ Dương đến trường nhận giấy báo trúng tuyểnH Đại, thì gặp được Cố Mặc Hàm.

Cố Mặc Hàm nói với Tần Vũ Dương, hai chúng ta đã họcmột trường, nay còn cùng một trường đại học nữa, thật là có duyên!

Đây là lần đầu tiên Cố Mặc Hàm một mình nói chuyệncùng Tần Vũ Dương.

Thầy chủ nhiệm lớp cũng cười ha ha nói: "Đúngvậy, đã là bạn cùng lớp nay lại học chung một trường, về sau hãy chiếu cố lẫnnhau."

Tần Vũ Dương không biết Cố Mặc Hàm nghĩ như thế nào,nhưng cô thực sự đã chiếu cố Cố Mặc Hàm trong bốn năm đại học.

__________________

[1] Nguyên văn Xu chi nhượcvụ: chạy theo như vịt, dùng để nói về tình huống nhiều chàng trai (cô gái)tranh nhau cùng theo đuổi một người khác phái.