Nhiệm Vụ Cứu Yêu

Chương 3



Kha Bá Ấp uống không ít rượu, mặc dù anh tửu lượng rất tốt nhưng cũng đã cóchút say, trên đường lái xe về nhà, ánh trăng mờ ảo cùng không khí yên tĩnh đãnhuộm mặt đất thành một mảnh cô độc, anh nắm vô lăng, bỗng dưng lớn tiếng mắng:“Xú nữ nhân! Đều là cô ta làm hại!”

Anh hôm nay nhất định là giận đến say! Gương mặt tuấn dật của Kha Bá Ấp sovới bánh bao chiều còn khó coi hơn.

Sau khi ở quán bar Thiên Đường tức giận đầy bụng, anh liền một mình đi vàomột pub khác uống rượu giải sầu, vốn tưởng rằng không có Lãnh Quan theo dõi sẽvui vẻ chút, nhưng lửa giận của anh lại không thể bình ổn, liên tục uống haichai rượu vẫn cảm thấy phẫn hận khó yên.

Kha Bá Ấp anh lúc nào phải xem sắc mặt phụ nữ? Từ trước đến giờ, người phụnữ nào thức thời mà không ở trước mặt anh tự động buông vũ khí? Chỉ cần một ánhmắt, một nụ cười của anh, các cô gái liền hóa thành một dòng suối hiền hòa mặcanh cuộc sống chơi đùa, nghĩ mọi biện pháp lấy lòng anh, chiều ý anh, vì anh màkhuynh đảo mê say.

Chỉ có người phụ nữ họ Lãnh băng giá kia dám chọc anh tức giận!

Chết tiệt! Từ khi cô ta đến anh lúc nào cũng bị cô ta kiềm chế, giống côhồn bám người ở phía sau anh. Nếu là nữ quỷ tốt xấu gì cũng có tình có yêu,nhưng cô ta lại máu lạnh tim lạnh, có khả năng còn lãnh cảm!

Shit! Người phụ nữ không thú vị, anh dám cam đoan cô ta vẫn là xử nữ! Tựcho là thanh cao, cái loại phụ nữ như cô ta đến già cũng không có người muốn!

Một cô gái trẻ thấy anh một mình cúi đầu uống rượu, vì thế tìm đến gần anh,hai người ăn nhịp với nhau, anh không chút do dự liền lên lầu mướn một gianphòng, muốn thống thống khoái khoái chơi đùa cuàng phụ nữ một đêm, nhưng khianh ôm lấy người phụ nữ kia, lại có cảm giác đôi mắt lạnh của Lãnh Quan đangtheo dõi sau lưng anh, anh không ngừng quay đầu, đối với cảm giác lành lạnhtrong lòng kia vừa không hiểu được vừa phẫn nộ, hưng trí cùng dục vọng tất cảđều đóng băng, cuối cùng đành phải đuổi cô gái kia đi, lại xuống dưới lầu uốngrượu, thẳng đến ba giờ sáng mới rời đi.

Anh nhất định là bị người phụ nữ kia bức điên rồi! Anh thầm mắng.

Sau khi lái xe đi, tỉnh rượu hơn phân nửa, sự buồn bực của anh thoáng đượcđến phát tiết, đầu óc vì rượu mà sinh ra một ít suy nghĩ miên man, kì lạ nhấtlà những suy nghĩ này nhân vật chính đều là khuôn mặt Lãnh Quan kia.

Bị Lãnh Quan theo gần mười ngày, cô ta ít khi mở miệng, nhưng muốn xem nhẹcô ta rất khó khăn, nói thật, kỳ thật bộ dạng cô ta rất đẹp, tuy rằng ăn mặctrung tính hóa khiến anh buồn nôn, nhưng toàn thân cô ta luôn tản ra sức hấpdẫn làm người ta không thể kháng cự.

Hừ! Sức hấp dẫn? Anh bất giác nghĩ đến từ hình dung này liền hừ một tiếng,nhanh chóng lắc đầu lay tỉnh mình.

Phải nhớ kỹ, cô ta là tòa băng sơn ngàn năm không tan, đám lửa nho nhỏ củaanh hỏa diễm đừng không biết tự lượng sức mình muốn đi châm cô ta, cho dù anhthật sự rất muốn xem loại người như cô ta rơi vào “tình yêu cuồng nhiệt” sẽ làbộ dạng gì.

Một lần nữa chấn tỉnh tinh thần, anh nhìn khu dân cư quen thuộc phía trước.Cũng sắp đến nhà rồi, không biết Lãnh Quan còn ở nhà anh hay không? Mĩ danh lànói bảo hộ anh, trên thực tế anh ngay cả mục đích chân chính của cô ta cũngkhông rõ, tùy tiện bịa ra chuyện “con anh” ủy thác cô bảo vệ liền không mời màdính ở bên người anh không đi, thật sự là con mẹ nó phiền chết người!

Đến giờ anh vẫn không hiểu, đứa con thần bí kia của anh là từ đâu tìm ra vệsĩ này? Cô ta nói cô ta đến từ câu lạc bộ linh lực, anh từng âm thầm tra xétmột chút, nhưng căn bản tra không ra danh hiệu công ty này, ngay cả bạn bè anhở nước ngoài cũng chưa từng nghe qua tên câu lạc bộ này.

Cô ta sẽ không phải là người đến từ thế giới khác chứ. Nếu không người bìnhthường sao có thể giống cô ta, lạnh lùng không có thất tình lục dục, ngay cảnhìn anh cùng người khác thân thiết cũng không bị ảnh hưởng.

Nhưng mà cô ta khiến người ta chán ghét cùng sợ hãi cũng không phải bởi vìcô ta có siêu năng lực quỷ gì, mà là cặp mắt kia.

Cặp mắt trong suốt như hắc bảo thạch kết tinh lạnh băng không mang theotình người, luôn như bóng với hình theo anh, yên lặng truyền lại cõi lòng lạnhgiá của cô ta, dần dần, ngay cả anh cũng cảm thấy mình sắp trầm luân trong haiđầm nước đóng băng kia, mất đi sinh mệnh.

Anh bỗng nhiên co rúm lại một chút, cảm thấy lạnh. Kỳ quái, chỉ cần nghĩđến Lãnh Quan anh liền cảm thấy lạnh lẽo, đó là một cảm giác lạnh từ tronglòng, không biết chạm vào cô ta có phải cũng lạnh như băng hay không. Da thịttinh tế trắng như sứ của cô ta nếm vào sẽ có mùi vị gì.

Trời ạ! Anh hôm nay uống nhầm thuốc sao? Nghĩ tới cô ta để làm gì?

Xe chạy như điên trong bóng đêm không người, anh lắc lắc đầu, không muốnsuy nghĩ lại quẩn quanh Lãnh Quan, bèn hát lên, có vài lần buông tay lái ra,lớn mật mặc xe chạy thẳng về phía trước.

“Đây là sai lầm làm mẫu, xin đừng bắt chước.” Anh cao giọng kêu gào, sau đócười sằng sặc. Anh quyết định, lát nữa về nhà, nhất định phải kêu Lãnh Quan đi,anh không muốn lại bị cô ta ảnh hưởng, cả ngày thần kinh hề hề hà hà nghĩ rằngcó người muốn giết anh, cái gì nguy hiểm trí mạng, toàn bộ cút qua một bên!

“Ta Kha Bá Ấp trường mệnh trăm tuổi, ai cũng không giết được ta!” Anh lạihô.

Tiền phương là một khúc cua, anh vịn tay lái, không giảm tốc độ, nghĩ rằngchỉ là một cua nhỏ, nhưng mà, khi xe bẻ một góc hơn sáu mươi độ, một bóng dángnho nhỏ xuất hiện rõ trước đèn xe đang vẫy tay với anh, anh chấn động, vội vàngchuyển tay lái, cấp tốc phanh xe lại, xe từ đường cao tốc bay ra giữa lộ, anhdùng sức đem xe quay lại đường chạy, vọt tới ven đường mới dừng lại, lốp xe đểlại một dấu dài trên đường lớn.

Vì sao lại có trẻ con? Anh kinh ngạc xuống xe đi trở lại, muốn tìm bóngdáng đứa trẻ kia, nhưng trên con đường rộng ngoại trừ anh không còn bất cứ kẻnào.

Không hiểu ra sao trở lại trên xe, Kha Bá Ấp tâm tình phập phồng khởi độngxe, chậm rãi rẽ cua. Kết quả, cuối khúc quang có đèn báo hiệu màu đỏ nhấp nháy,cho biết phía trước có chướng ngại vật ngăn giữa đường, là bảng báo đường thicông, nếu chiếc xe nào không biết chạy qua đây, nhất định sẽ đụng vào.

Kha Bá Ấp kinh hãi nói không nên lời, nếu không có bóng dáng nho nhỏ kiangăn anh lại, có thể lúc này anh đã xe hủy người chết!

Anh không ngăn được cảm giác gút mắc trong lòn, đạp chân ga, nhanh chóngvượt qua nơi quỷ dị này.

Về nhà, lòng dạ của anh còn treo ở đoạn rẽ, ngơ ngác đi vào cửa, đứng đónửa ngày mới từ từ hoàn hồn.

Trong phòng yên ắng, mấy người giúp việc đã sớm ngủ, bọn họ đối với việcnam chủ về khuya đã sớm thành thói quen, quản gia chờ lâu cũng không đợi cửanữa, chỉ lưu lại một ngọn đèn cho anh, xem như hết nghĩa vụ.

Anh thong thả đi lên thang lầu, mới nghĩ đến không thấy Lãnh Quan ở phòngkhách, chẳng lẽ cô ta đã đi rồi?

Hoài nghi đi về phòng của khách, anh đẩy cửa ra, mở ngọn đèn nhỏ, bên trongsạch sẽ không giống có người ở, giường thoạt nhìn tựa hồ không bị ngủ qua, trênbàn ngay cả một lọ mỹ phẩm cũng không có, phụ nữ bình thường cho dù rời nhà đidu lịch cũng đem theo chai chai lọ lọ một mớ lớn, chỉ sợ một đêm không xài kemsữa linh tinh này nọ thì sẽ già ngay, nhưng Lãnh Quan lại... cái gì cũng khôngcó!

Không có hành lý, không có mỹ phẩm, không có quần áo mang theo...

Đây còn giống phụ nữ sao? Anh nhịn không được nhíu mày. Mười ngày mặc cùngmột dạng áo đen cao cổ và quần xám dài, thỉnh thoảng có thêm áo khoác trắng,toàn thân cao thấp cũng chỉ có xám, đen, trắng ba màu này, cũng không phải túctrực bên linh cữu, anh thật không rõ cô ta rốt cuộc có phải phụ nữ hay không!

Vô lực ngồi xuống bên mép giường, hai tay anh xoa huyệt thái dương. LãnhQuan không ở đây, anh rốt cục có thể thở ra, có cô ta ở bên cạnh cho dù khôngbị giết chết, sớm muộn gì cũng sẽ bị đông chết, ai bảo cô ta không lúc nàokhông phóng khí lạnh khiếp người. Anh tin không có người đàn ông nào chịu đượccô ta, còn tiếp tục như vậy, đời này của cô ta đừng vọng tưởng có người sẽthích mình.

Aiz!

Kha Bá Ấp nghĩ tới nghĩ lui rồi ngửa đầu ngã xuống giường, nằm hình chữ đại(), thỏa mãn nhắm mắt lại.

Bỗng nhiên, tiếng nước từ phòng tắm trong phòng ngủ của khách truyền đến,anh ngạc nhiên mở mắt ra, nghĩ mình nghe lầm, theo tiếng đi vào phòng tắm, bỗngnhiên mở cửa ra, trong bóng đen một cơ thể phụ nữ trắng nõn như tuyết đang tắmdưới vòi hoa sen, nước chiếu vào làn da mềm mại của cô ánh lên một tầng sángbạc nhàn nhạt, bức tranh mỹ nhân tắm kia đã khiến men say còn sót lại trong anhtất cả đều tan mất.

Lãnh... Quan? Anh đứng chôn chân nhìn trân trối ở cửa, nhất thời quên hôhấp, máu toàn thân thoáng chốc ngưng trụ, tay chân không thể nhúc nhích.

Sự kinh ngạc của Lãnh Quan không ít hơn anh, cô mở lớn mắt lạnh, đôi mắtluôn bình tĩnh lần đầu tiên có tia lúng túng. Cô nghĩ Kha Bá Ấp sẽ không trởvề, mới yên tâm lớn mật tắm rửa một cái, hơn nữa cô còn lập kết giới tại cửaphòng ngủ, hắn ta sao lại vào được.

Chưa bao giờ có người thường vào được kết giới của cô, Kha Bá Ấp vì sao có thểxông vào mà cô không hề cảnh giác.

Hai người đứng đối diện, Kha Bá Ấp trong kinh ngạc vẫn không tự giác thưởngthức thân hình xinh đẹp động lòng người của cô, bộ ngực sữa no đủ đứng thẳng,dáng người mảnh khảnh, đùi ngọc thon dài... Anh thật không ngờ sau khi cô bỏtrang phục trung tính, lại tuyệt mỹ động lòng người như vậy.

Anh sai rồi! Cô là phụ nữ chính gốc, một người phụ nữ dùng sự lạnh lùng đểngụy trang bản thân!

Lãnh Quan trong lúc rối loạn rút một cái khăn tắm bao quanh người, xoayngười trầm giọng nói: “Đi ra ngoài!”

Kha Bá Ấp chân không nghe lời, anh vẫn như cũ không nhúc nhích nhìn bóngdáng hút hết thần trí anh, máu chạy loạn lên tim, anh hô hấp không xong, ngựcnóng lên, đầu trống rỗng.

“Cút!” Lãnh Quan vừa tức vừa thẹn, chưa bao giờ có đàn ông xem qua thân thểcủa cô, Kha Bá Ấp chán sống mới dám vô lễ tự tiện tiến vào như vậy, còn khôngchịu đi!

“Cô... thật đẹp...” Anh thanh thanh cổ họng, thử bình ổn nội tâm đang xônxao, nhưng chỉ uổng phí sức lực.

“Anh muốn chết!” Lãnh Quan tức giận đến mức từ lòng bàn tay phát ra một lànsương, đập vào mặt anh.

Chóp mũi kết một tầng sương, Kha Bá Ấp mới sợ tới mức liều mạng rút lui,cuối cùng cũng tỉnh ngộ mình làm chuyện ngu xuẩn muốn chết, anh có thể nào quênsiêu năng lực của Lãnh Quan. Bị anh nhìn thấy cả thân thể, cô sẽ không dễ dàngtha cho anh! Nhưng, ông trời phù hộ anh, giờ phút này anh chỉ muốn ôm cô, lêngiường cùng cô!

Lãnh Quan từ phòng tắm đi ra, hơi nước trong tay nhanh chóng tăng thêm, côlớn tiếng hỏi: “Sao anh đi vào được?”

“Đây là nhà tôi, tôi đương nhiên vào được.” Xem dáng vẻ muốn băm anh thànhngàn mảnh của cô, sợ hãi của anh chợt giảm. Thì ra tính tình của cô cũng nóngnảy như vậy! Anh còn không biết chết sống nghĩ ngợi lung tung.

“Tôi lập kết giới, không ai vào được gian phòng này!” Cô không hiểu chuyệnnày.

“Tôi nghe không hiểu cô đang nói gì, chỉ là, vì loại việc nhỏ này mà tứcgiận không khỏi rất không đáng.” Anh càng thấy cô trừng mắt tâm tình càng tốt.

“Cái gì?” Cô không thể tưởng được hắn chết đến nơi mà miệng lưỡi còn trơntru.

“Có dáng người đẹp như vậy, lại luôn dùng quần áo đàn ông gắt gao bao quanhmình, thực đáng tiếc a!” Cảnh tương băng sơn bén lửa thật sự rất tráng lệ! KhaBá Ấp không muốn bỏ qua mỗi một biểu tình rất nhỏ trên mặt cô, lâu dài đối mặtvới vẻ lạnh lùng của cô, anh đối với cô cảm xúc nổi sóng hiếm có của cô cảmthấy rất hứng thú.

“Anh nói thêm một chữ tôi liền đông chết anh!” Lãnh Quan quả thật giận điênlên rồi.

“Tôi là đối tượng bảo vệ của cô, cô dám đông lạnh tôi?” Anh thực may mắn vìlập trường của mình, hơn nữa cũng cảm kích đứa con chưa bao giờ gặp mặt kia.

“Anh nghĩ tôi không dám đả thương anh à.” Lãnh Quan trên người chỉ bao bằngkhăn tắm, nhưng khí phách vẫn vô cùng bức người.

“Cô đừng quên khế ước của cô cùng con tôi.” Anh rất có lòng tin lập tức phảnbác.

“Khế ước chỉ nói bảo vệ anh an toàn, không ghi rõ anh không thể thiếu taythiếu chân, hoặc là mù mắt.” Nàng dùng giọng điệu cực lạnh nói xong.

Kha Bá Ấp rùng mình. Anh nhìn ra được, cô thật sự tức giận, nhưng, cũng chỉlà bị nhìn thấy thân thể liền giận thành như vậy, vậy nếu anh hôn cô một chútcô không phải lập tức xẻ anh làm tám mảnh sao.

Hôn cô? Anh cẩn thận nghiền ngẫm tâm tư mình. Đúng vậy, vừa rồi anh thật sựmuốn hôn cô, xem môi cô ấm hay lạnh, có đều, lý trí chinh phục xúc động, maymắn anh không có làm ra chuyện ngu xuẩn hại chết mình, nếu không chắc không cònbình thường mất.

“Thật xin lỗi, tôi thật sự không biết cô đang tắm, tôi còn nghĩ cô đã bỏđi, cho nên...” Anh mở hai tay, vô tội nhún nhún vai.

“Nhưng sao anh đi vào được.” Lãnh Quan vẫn nghĩ không ra nguyên nhân. Chẳnglẽ Kha Bá Ấp có sức mạnh tiềm ẩn nào đó? Nếu quả thực như thế, vì sao khi hắnđối mặt nguy hiểm lại không thể tự cứu?

“Mở cửa ra liền vào được, có gì khó? Nhưng thật ra tôi rất ngạc nhiên, vìsao cô lại tắm trong bóng tối?” Anh đối với việc cô tắm trong bóng tối thấy rấtkhó hiểu.

“Việc này không liên quan đến anh!” Mặt cô lại trầm xuống, bóng tối là màusắc tự vệ của cô, trong kết giới cô lập ra cho dù không đốt đèn cô cũng thấyđược.

“Tôi chỉ là tò mò thôi.” Anh lộ ra vẻ mặt hứng thú. Xem ra cô cũng khônghẳn làm như ta chán ghét.

“Quá tò mò sẽ rước lấy nguy hiểm, hãy nhớ kỹ điều này.” Cô lạnh lùng cảnhcáo, sau đó xoay người sang chỗ khác không muốn đối mặt với anh. “Mời anh đi rangoài.”

“Được, được, tôi đi.” Kha Bá Ấp khoát tay, chậm rãi lui về phía sau, nhưngtay mới nắm cửa, một cảm giác đau đớn đập vào tim đã bao phủ toàn thân anh, cảngười anh cuộn tròn, đau đến nghẹn ngào.

“A”

Lãnh Quan quay đầu nhìn, nghĩ anh ta đang giả vờ, cười lạnh một tiếng,“Đừng đóng kịch, Kha tiên sinh, mời anh đi ra ngoài.”

“Tôi... đau...” Kha Bá Ấp đau đến sắc mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh chảy ròngròng, ngay cả nói cũng không nên lời.

“Kha tiên sinh?” Lãnh Quan nhíu mày, đi đến bên người anh, ngồi xuống quansát.

“A…” Anh lại rên rỉ, đau đến hai tay kéo ngực.

“Kha tiên sinh!” Lãnh Quan không còn hoài nghi, lập tức vươn tay nâng anhdậy, nghiêm chỉnh hỏi “Làm sao vậy?”

“Đau... đau không hiểu nỗi...” Anh thở dốc, vẻ trêu đùa trên mặt thay bằngthống khổ nặng nề.

“Đau?” Cô sửng sốt, thuận tay cởi bỏ áo sơmi của anh, phát hiện trên ngựcanh ta đang chảy máu. “Đây là...” Đây là sức mạnh gì? Tên kẻ thù muốn đẩy KhaBá Ấp vào chỗ chết kia vì sao có thể lấy dùng cách này để đả thương người? Đâylà lần nguy hiểm thứ hai trong miệng Đạt Đạt sao? Lãnh Quan hoảng sợ nghĩ.

Kha Bá Ấp cắn răng chịu đựng sự tra tấn khó hiểu này, Lãnh Quan đỡ anh lêngiường, từ trong phòng tắm lấy ra một cái khăn lông ướt, lau đi vết máu trênngực anh. Đúng lúc này, anh kêu to một tiếng, bắt đầu quay cuồng trên giường,khàn giọng la: “Nóng! Bỏng chết tôi, nóng quá nóng quá...”

Lãnh Quan còn chưa kịp phản ứng, một ánh lửa đã dấy lên từ ngực Kha Bá Ấp,toàn thân anh cũng lập tức đỏ bừng.

“Trời ạ!” Cô không rảnh nghĩ tiếp, nhào vào người anh, ôm lấy anh, dùngbăng sương toàn thân giúp anh trừ lửa nóng.

Băng khí ở làn da anh chảy thành nước, giọt giọt chảy xuống, nhưng anh vẫnkhông ngừng kêu nóng, lửa trên da đã tắt, nhưng trong cơ thể vẫn đang chịu dàyvò.

Áo sơmi của anh bị lửa tàn phá, xoay người cởi bỏ, trong lúc cuống quít khăntắm trên người Lãnh Quan cũng rơi xuống, cô vội cứu người bất chấp mình đanglõa thể, dùng sức ngăn cơ thể anh, toàn thân kề sát anh, phát ra toàn bộ linhlực của cô, lúc sau cô ôm chặt đầu anh đang vặn vẹo, hít một hơi, hôn cánh môinóng rực của anh, chậm rãi đưa hơi thở lạnh lẽo vào trong miệng anh, phục hồinhiệt độ trong cơ thể anh.

Một lát sau, Kha Bá Ấp mới dần dần cảm thấy thoải mái, nhưng anh không muốnbuông ra như vậy, tiến thêm một bước đòi hỏi, vươn tay ôm cô vào lòng, cố gắngmút lấy hơi thở từ miệng cô.

Đây là... Lãnh Quan? Hơi thở mát lạnh, Kha Bá Ấp đối với thân hình mềm mạitrong lòng có sự yêu thích nói không nên lời, anh hôn hai cánh môi kia, vuốt veeo lưng mềm nhỏ, thật muốn chết đuối trong cảm giác tươi mát như tuyết này.

Anh chậm rãi mở mắt ra, cẩn thận lén nhìn vẻ mặt hết sức chăm chú cứu anhcủa cô, mi cô vừa dài lại cong, cái mũi tinh tế, đôi tay đang ôm mặt anh thậtmềm nhẹ, mà môi cô là thuốc độc trí mạng của đàn ông, trong lạnh lẽo có ấm áp,hồn xiêu phách lạc.

Còn thân thể mềm mại đẹp đã của cô lại làm cho anh xương cốt cơ hồ mềmnhũn, mới dập tắt lửa trên người anh, lại dấy lên dục vọng trong lòng anh,khiến anh ý loạn tình mê.

Lãnh Quan vội vã cứu anh, không phát hiện hai người bọn họ đang quấn lấynhau, thẳng đến khi cô không còn cảm thấy nhiệt lực trên người anh, mới giậtmình thấy tay anh đang ôm eo cô, chẳng những không có ý buông tay, còn say sưalưu luyến trên hai cánh môi mềm mại lại lạnh lẽo của cô, tham lam muốn từ trênngười cô tìm kiếm càng nhiều.

Lãnh Quan giãy dụa muốn thoát thân, cô ngước mắt, vừa vặn thấy hắn khẽ hípmắt kiểm trộm nhìn cô, dôi mắt xinh đẹp bướng bỉnh kia đã tiết lộ hắn sớm khôngcòn đau đớn, chỉ mượn cơ hội lợi dụng cô mà thôi.

“Buông ra!” Cô nghiêng đầu, trong mắt tích tụ tức giận.

“Trong cơ thể tôi còn rất nóng...” Anh lẩm bẩm một tiếng.

“Đừng giả vờ! Lửa trong cơ thể anh đã tiêu trừ, nhiệt khí hiện tại chỉ sợchính là dục hỏa.” Cô cười lạnh muốn rướn người rời khỏi.

“Cô thật đúng là hiểu đàn ông!” Anh miễn cưỡng cười.

“Thiếu chút nữa bị chỉnh chết, anh còn có tâm tình làm loạn?” Hắn một chútý thức nguy hiểm cũng không có sao?

“Dù sao có cô, tôi không chết được.” Vẻ mặt hắn cợt nhả nháy mắt mấy cái,âm thầm thở hổn hển mấy hơi.

“Anh tốt nhất phải chuẩn bị tâm lý, kẻ địch của anh không phải nhân vật đơngiản, đến lúc đó tôi còn không nhất định cứu được anh.” Cô nhắc nhở trước.

“Ta đây đành phải nhận mệnh.” Hôn cô, anh cảm thấy lòng lâng lâng, vuisướng khó có thể hình dung, ngay cả chết cũng không sợ hãi. Kì lạ, đây là tâmtình gì?

“Anh... Trước khi tôi tức giận tốt nhất buông tay, Kha tiên sinh, nếu khônganh sẽ thật sự biến thành cột băng.” Cô tức giận hất tay hắn ra, bằng tốc độnhanh nhất nhặt khăn tắm bao lấy thân mình, xoay người xuống giường. Cô mà lạiđể tên đàn ông háo sắc này nhìn thấy cô khỏa thân, trời ạ! Cho dù cô có bìnhtĩnh không nhịn được ửng đỏ vành tai.

“Việc này khiến tôi không thể không tin có người biết vu thuật muốn đẩy tôivào chỗ chết.” Anh nghiêng người, cúi đầu nhìn vết thương trên ngực, lẩm bẩm.

“Đó không nhất thiết là vu thuật.” Cô hậm hực tiếp lời. Vu thuật không cóloại sức mạnh này; Một loại cảnh giác vì gặp gỡ kình địch tự nhiên sinh ra.

“Oh? Chẳng lẽ là linh lực? Lãnh Quan, không phải là bạn ở câu lạc bộ linhlực của cô chứ.” Anh nhìn chằm chằm cô, trong mắt tất cả đều là trêu đùa.

Cô trừng mắt trả lời anh.

Kha Bá Ấp tự giễu nhún nhún vai, không phải anh không sợ nguy hiểm sắp xảyra, chỉ là, trong lúc không rõ tình hình mà tự mình hù chết mình thật sự khôngphải chuyện người thông minh sẽ làm.

Anh sẽ tìm người điều tra, thuận đường cũng tra xem đứa con chưa từng gặpmặt có thể đoán trước anh sẽ gặp nguy hiểm luôn, đứa bé kia ủy thác mỹ nữ đếnbảo vệ anh, phần thịnh tình này anh có thể nào quên đây?

Hơn nữa, nếu anh cứ mặc Lãnh Quan theo bên người anh như vậy không khỏi rấtcó lỗi với ánh mắt của mình.

“Lãnh Quan, cô chưa cùng đàn ông lên giường sao?” Anh đột nhiên hỏi.

Cô xoay người trừng hắn, đối với vấn đề thấp hèn của hắn lười đáp lại. Còntưởng rằng hắn bị dọa đã chịu nhìn thẳng vào nguy cơ của mình, không ngờ vẫnkhông thay đổi bản tính ham vui!

“Nếu mỗi lần chịu khổ đều có thể được cô hôn bồi thường, tôi đây tìnhnguyện gặp thêm vài lần.” Anh lớn mật đùa với cô.

Một luồng không khí ngưng tụ thành băng bất ngờ bắn về phía miệng anh, ngănanh nói nhảm. Lãnh Quan đầu cũng không quay lại xoay người vào phòng tắm mặcquần áo.

“A...” Lại tới nữa! Kha Bá Ấp từ trên giường nhảy xuống, hai tay che miệng,lao ra khỏi phòng, xuống lầu dưới tìm nước ấm làm tan tuyết ở miệng mình.

Chết tiệt! Người phụ nữ này không có chút hài hước sao?

Kha Bá Ấp tức giận ừng ực nước ấm, thấp giọng rủa Lãnh Quan lòng dạ độc cá.Nhưng, khi cơ thể khôi phục lại ấm áp, anh không khỏi lại nghĩ tới cảm giáctuyệt vời khi ôm cô vào trong ngực, đó là một loại cảm xúc đặc biệt trước naychưa từng có, lạnh lùng ấm áp, kiên cường mềm mại, cô là người tràn ngập mâuthuẫn như thế. Anh suy nghĩ đến xuất thần, căn bản đã đem nguy cơ cả người vàxe cùng tự động bốc cháy ném ra sau đầu.

Đương nhiên, ý niệm muốn đem cô đuổi đi từ lâu đã không cánh mà bay.