Nhiệm Vụ Cứu Yêu

Chương 2



Chuyện tới quá đột nhiên!

Kha Bá Ấp ngay cả cơ hội phản ứng cũng không có, phía trước xe đột nhiênbốc cháy, ngay cả máy móc trên đó cũng cháy lên

Năm phút trước, anh đi thang máy xuống lầu, ngồi trên xe thể thao mình yêuthích, sau đó chạy ra khỏi bãi đỗ xe, nhưng không lâu sau anh liền cảm thấyđiều hòa trong xe có vấn đề, gió thổi ra không phải lạnh mà là nóng, anh thử hạcửa sổ xuống, ai ngờ cửa kính xe chạy bằng điện vào lúc này lại bị hư, anh cảmthấy khác thường, khi định rẽ xe vào ven đường dừng lại, ngọn lửa liền từ taylái phía trước mặt anh bốc lên.

“Chết tiệt! Đây là chuyện gì?” Anh kêu sợ hãi một tiếng, buông tay lái ra,nhưng chân ga dưới chân đã quên thả lỏng, xe liền phóng về bên phải phía trước,mắt thấy sẽ đụng vào một hàng xe đậu san sát bên đường nhất, anh vừa sợ hãi lạilúng túng nhìn mình đang chạy thẳng về cái chết, không kẻ nào có thể cứu được...

Một cột nước từ vòi phòng cháy ở đám cỏ phía trước mặt trong lúc chỉ mànhtreo chuông liền bắn về phía Kha Bá Ấp, cột nước trong nháy mắt ngưng kết thànhbăng, chặn xe lại, khi Kha Bá Ấp còn chưa rõ việc gì, một bóng người màu đennhanh chóng đến bên xe, một cước đá văng cửa xe, hai tay mở ra phun khí lạnh trắngxoá, không khí trong xe lập tức hạ nhiệt, trong không gian tràn ngập hơi nước,anh thấy đôi mắt sắc bén như băng của Lãnh Quan.

“Là cô...” Kha Bá Ấp hoảng hồn cố bình tĩnh, nhưng nhất thời không bình ổnđược adrenalin chạy loạn trong cơ thể, chỉ có thể ngơ ngác nhìn cô lôi mình rangoài xe.

Anh không nhìn lầm chứ? Tay cô ấy... Trong lòng bàn tay tản mát ra một cỗkhí lạnh?

“Không có việc gì chứ?” Lãnh Quan để anh ta dựa vào xe bên đường, lập tứcquay lại chiếc xe cháy nhìn tỉ mỉ từng chỗ một. Xe vô cớ cháy, không phải làchuyện bình thường!

“Cô... đã cứu tôi...” Hồn bị dọa rớt đã trở lại cơ thể, Kha Bá Ấp nhìn cộtnước kết băng trước xe cùng từng đợt sương lạnh bay ra từ trong xe, lại nhìnnhìn Lãnh Quan kiểm tra xe, trong lòng anh có một đống nghi vấn đợi giải, nhưnghỏi không ra miệng. Băng này... Đều là cô ta làm? Cô ta cứu anh?

“Đây chính là kiếp nạn thứ nhất của anh, Kha tiên sinh.” Lãnh Quan quay đầuđối mặt anh, chuyện này đã chứng thật lời Đạt Đạt nói không phải là đùa.

“Cái gì?” Kha Bá Ấp mở to mắt. “Thứ nhất? Chẳng lẽ còn có thứ hai thứ ba...”

“Tôi đã nói với anh, con trai anh nói anh sẽ gặp ba lần nguy hiểm trí mạng,cho nên mới ủy thác tôi đến bảo vệ anh.” Nàng nhắc lại.

Chết tiệt! Lại là con!

“Ông trời! Đây đến tột cùng là chuyện gì xảy ra?” Anh bối rối vò vò đầu lato.

Mọi chuyện tựa hồ từ khi người phụ nữ này xuất hiện trước mặt anh liền bắtđầu còn có chút bất thường.

Lãnh Quan nhìn đám đông bốn phía dần dần tụ tập chỉ trỏ, không nói hai lời,lôi anh rời khỏi hiện trường tai nạn, ngăn một chiếc tắc xi lại, đẩy mạnh anhvào, bản thân cũng ngồi vào.

“Về trước nhà anh, nhưng anh tốt nhất nên gọi điện thoại báo cửa hàng xecùng công ty bảo hiểm thay ngươi giải quyết hậu quả.” Cô trầm giọng dặn dò.

Kha Bá Ấp trong lúc rối rắm làm theo lời cô, nhưng trong lòng vẫn rung độngnhư sấm, từ quỷ môn quan vòng trở về, cảm giác sợ hãi này thật đúng là khôngphải người thường có thể chịu được.

Ba mươi phút sau, bọn họ trở lại nhà anh ở Thiên Mẫu, vừa xuống xe, anhchật vật không chịu nổi liền vọt vào cửa, nhanh chóng xuyên qua sân, đi vàophòng khách, bảo quản gia cùng người giúp việc đang ngạc nhiên ra ngoài, quyếtđịnh cùng người lai lịch không rõ miệng nói hươu nói vượn này từ từ nói chuyện.

“Hiện tại, cô nên có thể đem mọi chuyện nói từ đầu tới đuôi cho tôi biếtchưa?” Anh quay đầu trừng cô, cổ tay áo sơmi bị đốt trọi, tay cũng nổi bọtnước, tóc trên trán bị cháy sạch quăn lên, cả người thoạt nhìn tựa như xiênthịt người vừa bị nướng qua trong phim Kannen.

“Anh không rửa mặt chải đầu, băng bó miệng vết thương trước sao?” Lãnh Quanhai tay khoanh trước ngực hỏi lại.

“Không, hiện tại ta muốn cô nói rõ ràng.” Anh ngồi xuống sô pha, châm mộtđiếu thuốc hút.

“Tôi đã nói, là con anh trước đó nhắc nhở tôi anh sẽ xảy ra chuyện, tôi mớiđến kịp cứu anh, nếu không anh sớm đã chết.” Cô nói không mang theo chút cảmtình.

“Cô là nói, tôi...‘con’ tôi đã sớm đoán trước tôi sẽ có tai nạn?” Anh rítmạnh điếu thuốc.

“Đúng vậy.”

“Nó nói tôi còn hai lần chịu tội, cho nên muốn cô tới cứu tôi?” Anh sắpphát điên, chuyện như vậy ai sẽ tin tưởng?

“Phải.”

“Vậy xin hỏi tôi có thể trông thấy vị tiểu thần thông tự xưng là con tôikia không?” Anh nhe răng trợn mắt nói.

“Nó không muốn gặp anh.” Đây là phỏng đoán của cô, Đạt Đạt tựa hồ khôngmuốn gặp Kha Bá Ấp.

“Nghe đây, tiểu thư...” Anh vươn ngón trỏ chỉ vào cô.

“Tôi là Lãnh Quan.”

“Lãnh tiểu thư, chuyện này có lẽ chỉ là trùng hợp, tuy rằng tôi không biếtxe tôi vì sao lại đột nhiên cháy, nhưng cô đừng nghĩ như vậy tôi sẽ tin cô.”Anh nghiêng đầu trừng cô, tâm tình vừa hỗn tạp vừa rối loạn. Kỳ thật nội tâmanh có một bộ phân cảm thấy việc kỳ quái, nhưng một bộ phận khác lại liều mạngthuyết phục anh đừng tin tưởng lời nói vô căn cứ này.

“Anh có thể không tin, tôi đồng ý với con anh phải bảo vệ anh, một trăm vạnnguyên tôi có thể đợi cho việc thành mới lấy cùng với vĩ khoản, bắt đầu từ giờ,mỗi ngày tôi sẽ đi theo anh, thẳng đến khi anh vượt qua hai nguy cơ khác.” Côkhông khách khí ngồi xuống sô pha đối diện anh.

“Còn có vĩ khoản? Cái gì vĩ khoản?” Anh giận kêu.

“Đây là quy định của câu lạc bộ linh lực, phàm là người tới cửa mua hy vọngngoại trừ phí dụng, sau khi nhiệm vụ hoàn thành tôi có thể tùy ý lấy một thứ gìđó của anh, không thể cự tuyệt, tơi hy vọng đến lúc đó anh có thể trả được.”Lần đầu tiên ở trước mặt người xa lạ cô nói nhiều như vậy.

“Đùa cái gì hả? Nói cho cô biết, tôi chẳng những không trả tiền, ngay cả vĩkhoản chết tiệt gì đó cũng sẽ không cho cô, cô muốn đi theo tôi như thế nào thìtùy cô, chỉ cần cô không sợ ta ngày nào đó tôi đầu óc mơ hồ cường bạo cô lêngiường, cô thích bao lâu thì bao lâu...” Anh giận dữ đe dọa cô.

Phút chốc, một cơn gió lạnh đánh thẳng vào mặt anh, anh chỉ cảm thấy hơithở có cảm giác mát, vươn tay sờ, không ngờ môi đã kết một tầng băng, không mởmiệng được.

“Anh rất ồn ào.” Cô lạnh lùng nhìn anh.

Kha Bá Ấp bị chuyện xảy ra trước mắt làm sợ hãi đến nghẹn họng nhìn trântrối, rõ ràng anh chỉ nhìn thấy cô ta thoáng nhìn qua, miệng liền kết băng.

Ông trời! Người phụ nữ này... biết ma thuật? Hay là... siêu năng lực?

“Đây là một chút giáo huấn nho nhỏ cho anh, Kha tiên sinh.” Cô cong môi, bịdáng vẻ ngu ngốc của anh làm nở nụ cười.

Kha Bá Ấp đầu óc đang hỗn loạn, lại bị nụ cười động lòng người của cô đoạtđi ý thức.

Cô cười lên quả thực đạp đến ngây người.

Ấn tượng của Lãnh Quan đối với Kha Bá Ấp rất không tốt, anh ta là người đànông tự đại mù quáng nhất cô từng gặp qua, cô không rõ người không có đầu ócgiống anh ta sao có thể sinh ra đứa nhỏ thông minh như Đạt Đạt?

Nhất định là di truyền từ mẹ! Cô khẳng định.

“A...” Anh mở không nổi miệng, vội vàng vọt tới phòng bếp rót ly nước ấmlàm băng trên môi tan ra.

Lãnh Quan thừa cơ ngẩng đầu nhìn bốn phía, căn nhà này có chút cũ kĩ, nhưnggiữ gìn thật sự sạch sẽ, có thể thấy người giúp việc đã làm tròn bổn phận, nếukhông giống Kha Bá Ấp người suốt ngày lưu luyến bên ngoài làm sao có thể đi chúý mọi việc trong nhà?

“Cô học ở đâu yêu thuật chỉnh người này?” Kha Bá Ấp trở lại phòng khách,đến bên cạnh cô chất vấn.

“Đây không phải yêu thuật, đây là linh lực.” Cô còn đang nhìn một số ảnhchụp trên tường lò sưởi, đây đều là người trong dòng họ Kha gia.

“Linh lực?” Anh ngẩn ngơ.

“Đúng vậy.” Ánh mắt cô bị bức ảnh chụp bé trai thu hút, bé trai trong ảnhchừng chín tuổi, nhưng hiển nhiên chính là phiên bản của Đạt Đạt.

“Nói cho tôi biết đó là năng lực quỷ gì?” Anh bị thái độ của cô chọc giận,chưa bao giờ có người phụ nữ nào không coi anh vào mắt! Anh tức giận đến vươntay bắt lấy cổ tay cô, muốn cô đối mặt với anh.

Lãnh Quan bị chọc giận, trừng mắt, một luồng khí lạnh từ cổ tay cô đônglạnh tay anh, trong nháy mắt toàn bộ cánh tay anh đã bị đông cứng, rút khôngđược.

“Linh lực của tôi chính là loại siêu năng lực chuyên đông chết người này,chưa được tôi cho phép, anh tốt nhất đừng chạm vào tôi. Hiểu không?” Lãnh Quanghé sát vào anh, từng tiếng gằn đều mang theo hàn ý làm người ta lạnh run.

Kha Bá Ấp chỉ có thể gật gật đầu. Xem ra, đối mặt với “băng sơn mỹ nhân”này, anh tốt nhất nên cẩn thận một chút.

Lãnh Quan nói xong, phút chốc thu hồi lãnh khí, băng trên tay Kha Bá Ấpbiến mất, nhưng anh vẫn nhịn không được xoa xoa cánh tay cho ấm.

“Người trong bức ảnh này là anh sao?” Cô chỉ chỉ tấm ảnh kia.

“Phải, đó là tôi lúc tám tuổi.” Kha Bá Ấp không dấu vết đứng cách xa cô mộtchút, còn bị đông lạnh thêm lần nữa, anh nhất định sẽ lạnh chết.

“Bé trai ủy thác tôi rất giống anh, Kha tiên sinh, anh chối không được rồi,tôi có thể cam đoan nó tuyệt đối là con trai anh.”

“Phải không? Sẽ là ai sinh con cho tôi chứ?” Anh không thể không cố gắngnhớ lại những người phụ nữ từng kết giao qua ai có khả năng thụ thai nhất.

“Phong lưu trước sau gì cũng phải trả giá đắt.” Cô cười lạnh tránh ra.

“Này, từ giờ trở đi cô thật sự muốn đi theo tôi sao?” Anh nhìn cô khôngđịnh đi, nhịn không được lại hỏi.

“Nhiệm vụ của tôi còn chưa chấm dứt.”

“Nhưng, nếu căn bản sẽ không có chuyện gì xảy ra? Cô đi theo tôi như vậy sẽkhông gặp phiền phức gì sao? Bạn trai hoặc chồng sẽ không hiểu lầm sao?” Anh cốý thăm dò cô.

“Sẽ không.” Cô trả lời đơn giản.

“Cô... cô rốt cuộc là loại người nào?” Anh thật sự tò mò. Cô cho anh mộtloại cảm giác không hợp với thế giới thật, lạnh lùng, bất cần, ít nói cười, côso sánh cùng oanh oanh yến yến bên người anh thật sự vô vị hơn nhiều, nhưng anhlại không thể bỏ qua sức hấp dẫn độc đáo phát ra bên ngoài vẻ lạnh như băng củacô, có lẽ lạnh như khối băng, hơn nữa lại có năng lực kinh người, nhưng anhchẳng biết từ đâu ra lại có suy nghĩ, cho rằng bề ngoài lạnh như băng của cô đãchôn giấu một ngọn lửa người khác nhìn không ra, đang đợi được dẫn động, phátnhiệt.

Có điều, anh cũng sẽ không mạo hiểm nguy cơ bị đông chết đi châm ngọn lửacủa cô, muốn chơi trò tình yêu anh sẽ tìm đối tượng “an toàn” một chút, băngsơn mỹ nhân này để lại cho dũng sĩ không sợ chết đi chinh phục đi!

“Anh chỉ cần biết rằng tôi tên Lãnh Quan là được.” Cô trở lại sô pha ngồixuống, bỗng nhiên nghĩ đến Đạt Đạt, đứa bé này hiện tại đang chạy loạn ở chỗnào?

“Được rồi, Lãnh Quan, tôi hy vọng chúng ta có thể đạt thành hiệp nghị, nếutrong một tháng mà không có việc gì xảy ra, tôi sẽ không trả phí cho cô, xin côtự động rời đi; Nếu đúng như lời cô nói, tôi lại bị tai nạn bất ngờ gì đó...”Anh dừng lại. Nếu cô ta nói là sự thật, vậy dùng một trăm vạn mua bình an kỳthật cũng rất có lời.

“Anh sẽ có chuyện, cho nên sớm chuẩn bị tốt một trăm vạn nguyên tiền thanhtoán đi!” Cô phát hiện trên người anh ta có dòng khí nào đó không ổn định, đókhông phải là hiện tượng tốt. Nói khó nghe một chút, cô đã nhìn thấy rất nhiềungười sắp “nghẻo” cũng giống như anh ta dương khí trên người mất dần, tùy thờisẽ bị thượng đế triệu về.

“Cái gì?”

“Nếu tôi là anh, tôi sẽ bắt đầu nghĩ xem ai muốn đẩy tôi vào chỗ chết, màsẽ không ở trong này nhiều lời vô nghĩa.” Cô lạnh lùng nhắc nhở anh.

Thân là chủ tịch xí nghiệp, bên người Kha Bá Ấp xuất hiện nguy cơ nhất địnhkhông đơn thuần, Lãnh Quan tin tưởng việc “ngoài ý muốn” này sau lưng nhất địnhcó người thao túng, hơn nữa người kia cũng không phải nhân vật đơn giản.

Xe vô cớ cháy, chuyện này là kiệt tác của người có siêu năng lực sao?

Vẻ mặt Lãnh Quan trầm xuống.

Kha Bá Ấp bị lời của cô làm chấn động. Chuyện hôm nay chẳng lẽ không phảingoài ý muốn? Chẳng lẽ kế tiếp thật sự sẽ có hai lần nguy hiểm giống hôm nayđang chờ anh sao?

Trời ơi! Anh bỗng nhiên không khỏi cảm thấy sống lưng thoáng lạnh.

***

Mới đầu, người trong nhà đối với việc bên người Kha Bá Ấp có thêm một ngườivừa đẹp trai lại vừa xinh đẹp khiến mọi người cảm thấy vô cùng tốt, bọn họ đềumuốn biết Kha gia đại thiếu chỉ dính với phụ nữ “bạn tình” lúc này đây rốt cuộclà nam hay nữ. Anh ta sẽ không vui đùa với phụ nữ tới chán rồi, muốn đổi khẩuvị chứ?

Thời gian này Lãnh Quan một tấc cũng không rời anh, mặc kệ đến công ty haylà chốn thanh sắc, cô cũng không xa anh. Kha Bá Ấp chưa bao giờ giới thiệu côvới người khác, anh đối với sự tồn tại của cô vẫn thấy khó chịu, mỗi khi thấycô anh sẽ nghĩ đến còn hai lần nguy hiểm khiến người ta bủn rủn cả người đangchờ anh, đó cũng giống như báo trước cái chết của anh vậy, làm người ta phiềnmuộn nghi ngờ.

Có điều, ngoại trừ ngày đầu tiên, Lãnh Quan đã có năm ngày ngay cả một chữcũng chưa nói, chỉ lẳng lặng ở bên cạnh anh làm chuyện cô nên làm. có khi KhaBá Ấp thật phục công lực “trầm mặc” của cô, cô cùng đám phụ nữ lưỡi dài anhquen thực sự cách biệt một trời.

Hôm nay, sáng Kha Bá Ấp chơi tennis, đi bơi, về nhà ngã đầu liền ngủ, vừađến chạng vạng, đồng hồ sinh lý đúng giờ đánh thức anh đi đêm, anh tinh thầnsáng láng thay một bộ âu phục màu xám, phía trong là áo sơmi trắng, chuẩn bị rangoài săn diễm.

Nhưng anh vừa mới xuống lầu, Lãnh Quan đã đứng ở sô pha chờ anh, cũng khôngmở miệng hỏi anh nơi đi, tựa hồ mặc kệ mục đích anh đi nơi nào cô đều quyết địnhtheo anh.

“Cô... Tôi xin cô, lần này cô đừng theo, được không?“Kha Bá Ấp nhịn khôngđược trợn mắt, người này không ngủ nghỉ sao? Vô luận lúc nào, chỉ cần anh mởmắt cô nhất định cũng tỉnh, vài lần anh hoài nghi cô có phải người máy haykhông, tuyệt không ngại mệt đi đông đi tây.

Lãnh Quan không nói gì, nhưng vẻ mặt của cô viết rõ: Không được!

“Cô ở nhà tôi nghỉ ngơi một đêm sẽ chết à? Nơi tôi sắp đi quán bar tư nhânkhông cho phụ nữ vào, nơi đó ngoại trừ kỹ nữ cao cấp tất cả đều là đàn ông, côdám đi nơi đó sao?” Anh tức giận chất vấn cô, nhịn không được vươn tay vuốt lạitóc trên trán, hôm nay anh xác định chắc chắc sẽ không cho cô theo.

Lãnh Quan lấy áo khoác của mình, dùng hành động để chứng minh sự kiên trìcủa cô.

Nếu không phải nề tình Đạt Đạt, Kha Bá Ấp muốn tìm chết cô mới mặc kệ! Mấyngày nay, Kha Bá Ấp ở trong mắt cô căn bản chính là một tên nhà giàu ăn chơimười phần, mỗi lần đến công ty đều ở không đến nửa giờ, chỉ có ở câu lạc bộ đêmcùng khách sạn là có thể chơi bời cả một đêm, cùng một đống phụ nữ trêu đùa,đàn ông như vậy chết là xứng!

“Này! Lãnh tiểu thư, cô... cô thật sự muốn đi sao!” Kha Bá Ấp giận dữ, tiếnlên muốn giữ tay cô, nhưng vội vàng nghĩ đến sau một lần lỗ mãng bị thương dogiá rét giáo huấn, lại đành phải thu tay lại.

Mẹ nó! Người này không thể chạm vào! Anh vội vàng cảnh cáo mình.

Cô gật gật đầu, dẫn đầu đi vào gara.

Kha Bá Ấp oán hận đi về phía chiếc xe Benz vừa mua, đêm nay anh nhất địnhphải làm cho họ Lãnh nếm mùi đau khổ, anh muốn cô ta biết, phụ nữ ở trước mặtKha Bá Ấp anh chỉ có thể làm nũng, không thể kiêu ngạo!

Xe vào bãi đỗ xe dưới tầng ngầm của khu cao ốc hiện đại náo nhiệt nhất, KhaBá Ấp dừng xe lại liền tự mở cửa đi về phía thang máy. Lãnh Quan nhanh nhẹn imlặng theo sau anh, vào thang máy, Kha Bá Ấp lại một lần nữa nói với cô: “Hiệntại trở về còn kịp.”

Lãnh Quan giương mắt nhìn Kha Bá Ấp cao hơn cô một cái đầu, không định trởvề.

“Vậy lát nữa có thấy chuyện gì làm phụ nữ khó chịu hoặc giật mình, cũngđừng trách tôi không nhắc cô trước.” Anh xấu xa cười, không quên đánh giá bộquần áo đen cô mặc đẹp hơn đàn ông. Người phụ nữ này nhất định là đầu thai nhầmrồi, xem dáng vẻ cao gầy lại nửa ngày không nói một câu của cô, cô hẳn phảisinh ra là đàn ông mới đúng.

Thang máy dừng lại ở tầng mười ba, cửa vừa mở ra, một người đàn ông trẻ tuổiâu phục giày da đón chào ngay cửa, anh ta thấy người đến là Kha Bá Ấp,lập tức thân thiện chào hỏi, miệng còn không ngừng nhắc nhở: “Hoannghênh hoan nghênh! Kha đổng đã lâu không tới, chúng tôi lại có một số‘hàng’ mới, ngài có muốn Nana giới thiệu cho ngài xem một chút không?”

“Được.” Kha Bá Ấp thuận tay cho hắn tờ một ngàn nguyên, hào phóng khiếp người.

“Mời vào.” Người đàn ông kia dùng điều khiển mở cánh cửa màu vàng ra, lại sử dụng bộ đàm liên lạc với người bên trong chuẩn bị tiếp đãi khách quý.

Kha Bá Ấp quay đầu liếc Lãnh Quan một cái, cảm thấy cô không bị nhận ra là phụ nữ thật đúng là buồn cười.

Lãnh Quan không để ý tới ánh mắt chế nhạo của anh, chỉ ngẩng đầu nhìn trên cửa viết “quán bar Thiên Đường”, bên cạnh còn có một câu “câu lạcbộ tư nhân, phụ nữ dừng bước”, cảm giác nơi này mang đến cho người tachính là tục diễm.

Kha Bá Ấp đi vào cửa lớn, trên con đường tối như mực bỗng nhiên xuấthiện hai cô gái cả người chỉ mặc một bộ đồ lót gợi cảm, các cô thướt tha kề sát vào anh, nũng nũng nịu nịu: “Hoan nghênh quang lâm! Kha đổng,mời đi bên này.”

Kha Bá Ấp cười dang hai tay, một tay ôm một người, đem Lãnh Quan đểqua một bên, theo mỹ nữ đi qua phòng khách có đèn mờ mờ, đến một cănphòng màu tím.

Một người phụ nữ lẳng lơ giống như quản lí đi vào, lễ phục đen ômchặt eo nhỏ mông đầy đặn, bộ ngực thiếu chút nữa rơi khỏi cổ áo cô. Côvừa nhìn thấy Kha Bá Ấp liền dính lại, cười quyến rũ nói: “Thật sự làkhách quý! Hôm nay ngọn gió nào thổi Kha đổng của chúng ta tới a?”

“Hi, Nana, gần đây bận quá, hôm nay mới rảnh một chút. Như thế nào,nhớ anh sao?” Kha Bá Ấp vươn tay nhéo nhéo mặt Nana, hành động ngả ngớn.

“Đúng vậy, nhớ muốn chết!” Nana cười phóng đãng ôm lấy cổ anh, hôn anh thật mạnh.

“Hôm nay thay anh tìm hai người tuyệt sắc bồi rượu, Nana, anh có bạn đi cùng.” Kha Bá Ấp bĩu môi nhìn Lãnh Quan.

“A, là bạn ngài sao?” Nana chuyển hướng Lãnh Quan, kinh ngạc kêu mộttiếng, “Bạn ngài thật sự là thiên vương cấp soái ca a, Kha đổng. Tiênsinh họ gì?” Cô nói xong liền đi qua dựa vào người Lãnh Quan.

Kha Bá Ấp nghe xong muốn cười. Soái ca? Nha, chơi thật vui.

Lãnh Quan vẫn trưng ra khuôn mặt lạnh lùng, không trả lời. Đây thậtsự là nơi tục không chịu được! Cô lạnh lùng nghĩ, cũng chỉ có Kha Bá Ấploại người thối nát này mới tìm tới những nơi này mua vui.

Nana có chút xấu hổ nhìn Kha Bá Ấp, ngồi trở lại bên người anh, thấp giọng nói: “Anh ta tựa hồ không thích nói chuyện.”

“Cậu ta là Lãnh Quan, anh nghĩ cậu ấy có thể đã cấm dục lâu rồi,khuyết thiếu hoocmon phụ nữ, thay anh kêu vài em xinh đẹp một chút đếnhầu hạ cậu ta.” Kha Bá Ấp có cảm giác thích thú khi được báo thù.

“Không thành vấn đề! Chúng tôi có một người mới tới, cam đoan làm cho ngài ‘yêu thích không buông tay’!” Nana thần bí nháy mắt mấy cái, lấybộ đàm ra, bấm vài dãy số, không lâu, một cô gái toàn thân mặc sa mỏngmàu tím yểu điệu đi đến.

Tóc nâu, mắt cùng màu, khuôn mặt trắng nõn, một đôi kiều môi đỏ mọngcâu hồn khẽ cong, dưới sa mỏng cơ hồ lộ ra trọn vẹn, khiến Kha Bá Ấpnhìn đến không nói nên lời, tim đập rộn lên.

“Đây là Khinh Khinh, là mỹ nữ mới vào Thiên Đường, rất nhiều ngườimuốn tranh giành, hôm nay nể mặt Kha đổng, cho cô ấy bồi ngài cả đêm,được không?” Nana hào phóng đem Khinh Khinh đến bên người Kha Bá Ấp.

“Tốt.” Kha Bá Ấp sớm đã nhộn nhạo trong lòng.

Một cô gái khác theo sau đi vào, Nana đem cô ta giao cho Lãnh Quan,nghiêng người nói: “Đây là Lôi Lôi, Lãnh tiên sinh, từ từ hưởng thụ đi!”

Nana nháy mắt với hai cô gái, ý muốn các cô đừng đắc tội khách quý, sau đó liền rời khỏi phòng.

“Uống chút rượu đi, Kha đổng.” Khinh Khinh môi khẽ mở, giọng mềm mạicó thể khiến đàn ông xương cốt nhũn ra rơi vào tai Kha Bá Ấp.

“Em là Khinh Khinh?” Kha Bá Ấp tay xấu xa vòng qua eo Khinh Khinh.Người phụ nữ này thật sự là phong tình vạn chủng a, có kinh nghiệm mêhoặc đàn ông tuyệt hảo.

“Phải, khinh trong xinh đẹp, phải nhớ kỹ nha.” Khinh Khinh cười rót rượu, đem ly rượu đưa đến bên môi anh.

Kha Bá Ấp nếm một ngụm, hưởng thụ rượu ngon giai nhân làm cho anh tâm tình phiêu lãng.

Lãnh Quan mắt lạnh nhìn dáng vẻ háo sắc của anh ta, bỗng nhiên cảmthấy chán ghét. Đạt Đạt vì sao lại là con của người như thế? Cô vì saophải theo bảo vệ tên khốn này?

“Lãnh tiên sinh, đừng chỉ nhìn người khác a, em cũng có thể cho anhsảng khoái cả một đêm.” Lôi Lôi nói xong đem bộ ngực dán vào Lãnh Quan.

Lãnh Quan hơi dời đi, nhìn chằm chằm cô gái chỉ sợ không vượt qua hai mươi tuổi này. Tuổi còn trẻ đã sa đọa, thế giới này thật sự càng lúccàng đen tối sao?

“Kha đổng, muốn uống thêm một ly không?” Khinh Khinh cười nhàn nhạt,tuyệt không để ý đến việc tay Kha Bá Ấp xoa bóp trên người cô.

“Em đút anh.” Anh cười xấu xa, ánh mắt lơ đãng ngắm Lãnh Quan bên kia, định làm cô khó chịu.

“Tuân mệnh.” Khinh Khinh cười một tiếng, ngậm một ngụm rượu, tiến lên hôn môi anh, đem rượu chậm rãi đưa vào miệng anh.

Kha Bá Ấp cánh tay khép lại, ôm chặt cô, hơn nữa không chút cố kỵ từdưới làn sa mỏng vuốt ve thân hình Khinh Khinh, Khinh Khinh cũng phốihợp ngâm nga những tiếng vui thích, kéo tóc của anh xuống, động tác củahai người đã vượt qua tiêu chuẩn tình dục.

Hắn là cố ý! Lãnh Quan rất hiểu Kha Bá Ấp đang có chủ ý gì, đã cónhiều ngày không xảy ra chuyện nguy hiểm gì, hắn liền trở lại thái độcũ, cho rằng mình không có việc gì, đối với việc cô đi theo bảo vệ cảmthấy không kiên nhẫn, hận không thể nghĩ cách đuổi cô đi.

Hắn thật sự là quá ngây thơ rồi! Lãnh Quan cười lạnh nhìn tiết mụcđông cung đang trình diễn trước mắt, tâm tư không động chút nào, bằngnày đã muốn dọa cô, thật sự là buồn cười.

“Lãnh tiên sinh, muốn uống một ngụm rượu đặc biệt hay không?” Lôi Lôi tựa hồ cũng muốn dùng chiêu này châm lửa Lãnh Quan, cô ta uống một ngụm rượu, cười ôm cổ Lãnh Quan, đang muốn đem rượu đưa vào miệng cô, liềncảm thấy từng đợt khí cực lạnh từ cơ thể cô toát ra.

“Miệng đối miệng rất không vệ sinh.” Lãnh Quan tránh ra, trầm giọng nói.

“A...” Tiếng kinh hãi mới kêu được một nửa, bên ngoài cơ thể Lôi Lôiđã đông thành một tầng sương mỏng manh, rượu hồng trong miệng cũng đôngthành khối băng.

Kha Bá Ấp bị dục hỏa đốt cháy đột nhiên bừng tỉnh, quay đầu vừa thấyLôi Lôi ngã vào sô pha phát run, không khỏi thấp giọng la: “Ông trời! Cô làm gì cô ấy vậy?”

Lãnh Quan hai tay khoanh trước ngực, không trả lời.

“Là chuyện gì xảy ra?” Khinh Khinh kêu sợ hãi nhảy dựng lên.

“Lãnh Quan! Cô quá đáng rồi.” Kha Bá Ấp đẩy Khinh Khinh ra, đứng trước mặt Lãnh Quan.

“Oh?” Cô nhướng hai hàng lông mày.

“Cô rốt cuộc muốn như thế nào?” Anh cao giọng, đang muốn phát tác.

Khinh Khinh bắt lấy tay anh, sợ hãi nói với anh: “Kha đổng, đây là...”

“Đừng sợ... A!” Anh vốn định an ủi giai nhân, nhưng cánh tay lại bị một vật đâm trúng, đau đến rút tay về.

“Thực xin lỗi! Thực xin lỗi! Nhẫn của em làm anh bị thương sao?” Khinh Khinh bối rối kéo tay anh qua.

“Không có việc gì.” Kha Bá Ấp không đành lòng nhìn cô kinh hoàng,thấy mình chẳng qua là bị xước da chỗ cổ tay, chảy chút máu, liền tùytiện lau vết máu đi, ôm cô.

Lãnh Quan mắt lạnh liếc qua Khinh Khinh, mày nhíu lại. Cô cảm thấy cô gái này có chút kỳ quái.

“Lãnh Quan, hôm nay tôi muốn qua đêm ở đây, cô về trước đi.” Kha Bá Ấp lại lần nữa xoay người cả giận nói với Lãnh Quan.

“Tốt nhất anh nên đi cùng tôi.” Lãnh Quan đa tâm lại nhìn Khinh Khinh một cái.

“Buồn cười, vì sao tôi phải nghe lời cô?” Kha Bá Ấp thân là con traiđộc nhất của Kha gia, từ nhỏ chỉ có anh có thể vênh mặt hất hàm saikhiến người khác, làm gì có chuyện người khác dùng mệnh lệnh nói chuyệnvới anh?

“Nếu anh muốn sống.” Lãnh Quan đến gần Khinh Khinh, phút chốc nắm tay cô lên, cúi đầu nhìn chiếc nhẫn trên ngón tay cô.

“y da!” Khinh Khinh kinh hoàng rút tay về, trốn phía sau Kha Bá Ấp.

“Cô đủ chưa? Lãnh Quan, cô ấy không hung mãnh như cô, tốt nhất đừng hù dọa cô ấy!” Kha Bá Ấp ôm lấy Khinh Khinh, mày dựng thẳng.

“Đem nhẫn cho tôi xem.” Hơi thở lạnh lùng của Lãnh Quan khiến Khinh Khinh nhu nhược sợ hãi.

“Kha... Kha đổng...” Khinh Khinh vùi đầu vào lòng Kha Bá Ấp tị nạn.

“Lãnh Quan!” Kha Bá Ấp không nghĩ tới cô lại quá đáng như vậy, tức giận đến ngăn trước người Khinh Khinh.

“Đừng tỏ ra anh hùng, anh hùng hơn phân nửa đều chết trẻ, hơn nữa làchết trong tay phụ nữ.” Vẻ mặt lạnh lùng, giọng nói khàn khàn khêu gợi,Lãnh Quan tóc ngắn cùng khuôn mặt tinh xảo đang phát ra cảnh báo chếtngười.

“Muốn đi theo tôi thì đừng kiếm chuyện, tôi đã chịu đủ suốt ngày bịcô giám thị, cô hiện tại liền cút cho tôi!” Kha Bá Ấp bốc lửa, anh đốivới cô gái kì lạ này đã khoan nhượng đủ lâu rồi.

“Chú ý giọng điệu của anh.” Lãnh Quan đều không phải không biết giận, cô có thể đem khống chế cảm xúc rất tốt, nhưng đối mặt Kha Bá Ấp nguxuẩn cùng tự đại, tính tình cô lần đầu tiên không khống chế được.

“Tôi muốn cô lập tức biến mất trước mặt tôi!” Kha Bá Ấp giận dữ hét.

“Không.”

“Cút!” Anh lại rống.

Lãnh Quan phát hiện mình đang dần dần bốc lửa, họ Kha này thật là có bản lĩnh, có thể chọc giận cô.

Cục diện trong phút chốc trở nên nóng nảy, Khinh Khinh sớm sợ tới mức chạy trối chết, mà quản lí Nana nghe tiếng mà đến, cô còn tưởng rằng là thủ hạ chọc giận khách quý, vừa vào cửa liền liên tiếp nhận lỗi.

“Thực xin lỗi, thật xin lỗi, có phải chiêu đãi không chu toàn hay không...”

Lời của cô sau khi nhìn thấy Kha Bá Ấp cùng Lãnh Quan hai người trừng nhau liền dừng lại, nhìn tình hình này, cô một chút cũng không hiểu nổi đã xảy ra chuyện gì.

“Kha đổng, các người...” Cô nhỏ giọng hỏi.

“Tôi muốn một gian phòng khác, Nana, tôi không muốn lại nhìn thấy người phụ nữ này!” Kha Bá Ấp lớn tiếng hô.

“Phụ nữ?” Nana cúi đầu nhìn Lôi Lôi ngã xuống đất không dậy nổi, mớigiật mình nâng cô ta dậy, “Được được, tôi đưa cô ấy đi, sẽ giúp haingười tìm hai cô...”

“Không phải cô ấy, là cô ta!” Tay anh chỉ Lãnh Quan.

Nana trợn tròn mắt, vị thiên vương cấp soái ca này là nữ? Trời ạ! Cô vài năm nay làm ma ma không phải vô ích sao?

“Anh ta... Ách... Cô ấy không phải bạn của Kha đổng ngài sao?” Cô ngập ngừng hỏi lại.

“Tôi làm sao có thể quen loại bạn bất nam bất nữ này?” Kha Bá Ấp hừ lạnh một tiếng.

“Nhưng... Anh với cô ấy...” Nana hai bên đều không dám đắc tội, vạnnhất cô gái đẹp trai này là “bạn nữ” gì đó của Kha Bá Ấp, mà bọn họchẳng qua cãi cho vui, vậy cô cần gì phải ở trong đó làm vật hi sinhchứ?

“Kha đổng, tôi thấy hay là hôm nay ngài nên trở về đi, lần sau chờ tâm tình tốt chút lại đến.” Trước đưa họ đi mới là chính xác.

Kha Bá Ấp trừng mắt nhìn Nana, lại nhìn nhìn Lãnh Quan, hưng trí cảđêm tất cả đều không c2on, anh nổi giận đùng đùng lao ra khỏi phòng, lửa giận đủ để thiêu hủy toàn bộ quán bar.

Lãnh Quan không cùng đi ra ngoài, cô quay đầu nhìn Nana, ướm hỏi: “Khinh Khinh là mới tới sao?”

“Phải...” Nana cẩn thận nhìn Lãnh Quan, bị ánh mắt lạnh như băng cùng gương mặt tuyệt đẹp làm chấn động. Mỹ nữ như vậy lại bị cô coi là nam,thượng đế tha thứ cho cô, mắt cô thật sự là kém hết mức rồi! Người tênLãnh Quan này nếu đến câu lạc bộ làm, cam đoan mê chết mọi đàn ông.

Đem mọi chuyện nghĩ kĩ lần nữa, cô càng thêm khẳng định quan hệ của Kha Bá Ấp cùng Lãnh Quan rất không tầm thường.

“Tư liệu cá nhân cùng lai lịch của cô ấy có thể tiết lộ một chút khổng?” Lãnh Quan truy hỏi.

Nana từ trong suy nghĩ của mình hoàn hồn, nghe thấy câu hỏi của cô,nhíu mi, nói “Cô gái tới làm ở nơi này của chúng tôi không phải nói ralai lịch của mình, cho dù có, chúng tôi cũng sẽ giữ bí mật. Song...” Cônghiêng về phía Lãnh Quan, “Vì tôi đã đắc tội khi coi cô là đàn ông, tôi có thể nói với cô, Khinh Khinh là do người đặc biệt mang vào.”

“Là ai?”

“Ông chủ phía sau của câu lạc bộ chúng tôi.”

“Là ai?” Lãnh Quan lại hỏi lần nữa.

Nana nhún nhún vai, khoát tay, “Không ai biết ông chủ là ai.”

Lãnh Quan nhíu mày, muốn làm rõ xem Nana đang giấu giếm hay thật sự không biết.

“Thiên Đường là quán bar do tư nhân mở, ba năm rồi ông chủ chưa baogiờ xuất hiện, tôi ngay cả ông ấy là tròn hay dẹp cũng không biết, dùsao chúng tôi mở cửa kinh doanh, chỉ cần có khách tới cửa, có tiền kiếm, ông chủ là ai không quan trọng.” Nana châm điếu thuốc, có thâm ý khácnhìn cô tiếp tục nói: “Cô đừng lo lắng Khinh Khinh, Kha đổng đối với côấy chỉ là thử cái mới thôi, sẽ không mê cô ấy. Kha đổng thích chơi đùa,thay đổi phụ nữ, nhưng anh ấy cũng là người có nguyên tắc, chơi đùa thìđược, tuyệt không nói chuyện tình cảm, bằng không, với điều kiện làngười đàn ông độc thân hoàng kim của anh ấy, sợ sớm đã bị các cô gáitrong tiệm bắt về nhà làm chồng rồi.”

Điều Lãnh Quan muốn biết không được giải đáp, lại ra nhiều tư liệurác như vậy, Kha Bá Ấp này là người như thế nào cô không muốn biết, côcó hứng thú chính là: Rốt cuộc là ai muốn giết hắn?

Rời khỏi câu lạc bộ, cô biết Kha Bá Ấp sẽ không chờ cô, cũng không xuống bãi đỗ xe tìm hắn, đi thẳng ra gọi tắc xi về Kha gia.

Kha Bá Ấp đêm nay sẽ không trở về, cô cười lạnh, hắn đang tức chết đi được, không đi tìm nơi trút ra sẽ không nguôi giận, đêm nay mặc hắn điđi! Cô có dự cảm, thời hạn chết của hắn còn chưa tới, cô không cần sốtruột thay hắn, không bằng về Kha gia tắm trước một cái, nghỉ ngơi mộtchút, còn phải nghĩ bước tiếp theo nên làm như thế nào.