Nhất Tương Công Thành Đậu Đậu Khốc

Chương 71: Hôn lễ



Ngày hai mươi ba tháng bảy, Tư Đồ Nhất Tương mang theo Đậu Đậu bay tới thủ đô Oslo của Nauy. Đồng hành còn có mười tám huynh đệ Dạ Hỏa, vợ chồng Hứa Minh và đôi Trần Húc Đông. Đương nhiên, các tiểu ma đầu cùng các tiểu thiên sứ cũng đi cùng. Cũng may, ít nhất bọn nhỏ cũng đã hơn ba tháng tuổi, còn có thể ngồi máy bay.

Tư Đồ Nhất Tương trước đó sớm đã bao trọn toàn bộ phi cơ hạng nhất này. Cho nên dù bọn nhỏ vì lạ cảnh cùng bất an mà khóc nháo thì cũng không ai than phiền.

Đậu Đậu nghĩ đến Tư Đồ Nhất Tương mấy ngày trước nói sẽ có rất nhiều người, hẳn chính là chỉ những người trong chuyến hành trình này. Chỉ là ngoài ý muốn, căn bản sẽ không nhiều một cách khoa trương như thế chứ? Đến Oslo, bọn họ nhanh chóng đi tới giáo đường mà Tư Đồ Nhất Tương đã sắp xếp. Khi vừa tới nơi, từ xa nhìn vào, bọn họ nhận ra cũng phải hơn trăm người đứng trước nghênh đón. Bất quá không phải như trước kia chỉ toàn mặc mỗi bộ âu phục đen cùng áo sơ mi trắng mà giờ đa số đều vận trang phục hòa nhã, đơn giản nhưng cũng khiến cho một đám người dừng lại vây xem.

Chọn Nauy làm địa điểm kết hôn một phần bởi vì hôn nhân đồng tính ở đây là hợp pháp, ngoài ra còn có một lí do đặc biệt nữa. Tư Đồ Nhất Tương nghĩ nếu Đậu Đậu thích thì hắn sẽ mua một cơ ngơi ở đây, về sau lúc rảnh rỗi có thể đến đây thư giãn. Tư Đồ Nhất Tương lúc quen Đậu Đậu cũng là hai năm trước ở nơi này, thời gian cũng không khác lúc này là mấy. Trời xanh thẳm, mây trắng bay thỉnh thoảng tạo thành các loại hình dạng, núi xanh nước biếc làm cho tâm người ta thanh thản, chỉ cần liếc mắt một cái sẽ thật sự thấy yêu thương nơi này. Cái loại cảm động khi gần gũi với thiên nhiên lúc ấy hắn có thể cảm nhận được. Hiện giờ, bên người còn có vợ yêu cùng bọn trẻ, hạnh phúc được nhân lên gấp bội.

Nhà thờ lớn Oslo được xây vào năm 1694, ước chừng hơn một thế kỷ mới hoàn thành. Đến khoảng thế kỷ XIX, XX thì trùng tu lại. Bên trong giáo đường có 6000 cái ống tạo thành đàn oóc, trước giáo đường có chợ hoa, sau có tượng của bốn thế hệ quốc vương Nauy Christian. Quy mô của thành thị Oslo hôm nay chính là từ thế hệ quốc vương này một tay gây dựng. Giáo đường mỗi ngày đều hấp dẫn du khách là những cặp tình nhân. Trong lúc đợi đến ngày 26 thì Tư Đồ Nhất Tương cùng Đậu Đậu cũng thường tới đó xem náo nhiệt, muốn nhìn một chút lễ kết hôn của người khác như thế nào.

Tuy nói ở Nauy, hôn nhân đồng tính là hợp pháp, nhưng các cặp đồng tính vẫn vô cùng hiếm thấy. Hôm nay Tư Đồ Nhất Tương cùng Đậu Đậu thay trang phục thường để ra ngoài. Hai tên tiểu ma đầu đi theo hai bên, bàn tay nhỏ nắm lấy bàn tay to. Một mặc áo bành tô nho nhỏ, một mặc váy trắng kiểu công chúa. Khách sạn cách giáo đường một khoảng không xa, bọn họ ngồi xe đi đến bên ngoài giáo đường rồi xuống xe dắt tay nhau đi tản bộ qua. Người phương Đông da vàng, gương mặt tinh tế câu dẫn không ít người liên tiếp quay đầu lại. Đậu Đậu có chút không tự nhiên, nó không thích cái cảm giác bị người nước ngoài nhìn. Tư Đồ Nhất Tương nắm chặt tay Đậu Đậu, nở nụ cười trấn an. Trần Húc Đông cũng nhìn ra bọn họ có chút hồi hộp, cho nên nhảy tới nói giỡn để làm cho không khí thêm sôi nổi.

“Đại ca, lão đệ ta thật sự rất bội phục ngươi. Nhiều người như vậy chạy đến nơi xa xôi này để thành hôn, ngươi không sợ Nguyên Thúc sẽ tự dưng nhảy ra tìm ngươi độc đấu à?”

“Chậc, lời này sẽ không thành sự thật đi. Ta cũng muốn hắn tới tìm ta đơn luyện chứ. Có điều hắn không đến cũng không sao, vừa lúc ta có thể độc chiếm Đậu Đậu nhiều hơn. Nhiều hơn một chút thôi cũng tốt, ngươi cũng biết là ta không thể buông hắn ra được mà.”

Tuy rằng tất cả mọi người đều không nói gì, nhưng trong lòng ai cũng đều chờ đợi lần hôn lễ này sẽ làm cho Đậu Đậu thật sự trở thành người nhà. Hôn lễ của bọn họ, Tư Đồ Tảm Nguyệt đại diện cho chú rể tham gia, nhưng người nhà của Đậu Đậu lại không đến. Tuy nói có nguyên do chính đáng, nhưng dù vậy cũng sẽ làm người khác hơi buồn.

Đậu Đậu cười cười. Hắn hiểu được, tuy rằng trong lời nói của Nhất ca ca cùng Húc Đông ca ca nghe có điểm bất lịch sự, nhưng kỳ thật là muốn nói với hắn, cho dù người nhà của hắn không tham dự đông đủ, thì cũng có bọn họ ở đây.

Hôn lễ diễn ra dưới sự chúc phúc của mọi người làm cho bầu không khí cũng bớt phần quỷ dị. Ánh mắt chúc phúc đến từ rất nhiều người. Có người thân, có các huynh đệ Dạ Hỏa, cũng có không ít cư dân bản xứ cùng du khách từ các quốc gia tới tham dự. Mấy đứa nhỏ, Đậu Tương cùng Đậu Đinh bị Hứa Minh cùng Trần Húc Đông mỗi người ôm chặt. Cha xứ đọc lời thề bằng thứ tiếng Anh không được tự nhiên, Đậu Tương và Đậu Đinh nghe không hiểu, đâm ra nhức đầu, quay qua quay lại, nhìn người đang ôm chúng. Nhức đầu ah! Cha xứ vẫn nói không ngừng.

Tư Đồ Nhất Tương trước đây đã dạy Đậu Đậu, cho nên khi cha xứ đọc lời thề, dù Đậu Đậu nghe không hiểu thì nó cũng biết nên trả lời như thế nào. Chính là hai tiểu hài tử kia không biết, rất là tò mò nha. Cái ông nội râu rậm kỳ quái kia đang nói với ba ba và cha xinh đẹp cái gì a?

Tư Đồ Tảm Nguyệt ôm Tiểu Dương Dương đứng ở một bên mà buồn cười. Nàng cảm giác đệ đệ cùng em dâu có hơi giống hắc bạch vô thường. Nhất Tương mặc lễ phục màu đen, Đậu Đậu mặc màu trắng. Chỗ hai người đang đứng, tuyệt!

Đậu Tương cắn nhẹ môi nghĩ nghĩ sau đó đột nhiên đẩy Trần Húc Đông ra nhảy xuống chạy về hướng song thân.

“Tiểu Đậu Tương!” Trần Húc Đông bị dọa cho nhảy dựng lại không dám hét quá lớn. Tiểu gia hỏa này chạy đi, chung quanh nhất thời tiếng nói nổi lên tứ phía. Rất nhiều loại ngôn ngữ hòa cùng một chỗ, cuối cùng không biết là nói cái gì.

Tiểu Đậu Tương vẫn chạy không quay đầu lại. Tư Đồ Nhất Tương đang định trả lời câu hỏi của cha xứ, đột nhiên cảm thấy có ai đó kéo kéo ống quần hắn. Hơi hơi liếc mắt mới phát hiện, nguyên lai là đứa con bảo bối của mình. Cha xứ nhìn thấy tiểu tử kia sắc mặt u ám, Tư Đồ Nhất Tương xấu hổ ôm lấy Tiểu Đậu Tương. Không có biện pháp, hắn thật sự không có khả năng bỏ mặc đứa nhỏ này. Đậu Đậu mất tự nhiên ho nhẹ một tiếng. Tư Đồ Nhất Tương ôm lấy đứa con rồi mới tuyên thề. Cha xứ mặt mày nhăn một chút nhưng vẫn tiếp tục. Lần này là hỏi Đậu Đậu. Bởi vì cả hai đều là nam nhân, cho nên trình tự cũng không có gì khác biệt. Đậu Tương tạm thời coi như im lặng, không có hành vi gây sự. Bất quá chờ cha xứ hỏi xong hắn liền hé răng. Không đợi cha xinh đẹp của nó trả lời, nó đã hỏi lại trước.

“Ông nội thật kì quái nha, ông niệm cái gì vậy?” Đậu Tương hơi nghiêng đầu dỏng môi hỏi cha xứ. Cha xứ không biết đứa nhỏ nói cái gì, hắn hiện tại chỉ nghĩ mình tức đến muốn hôn mê. Đứa nhỏ này sao lại muốn phá chứ? Tại cái thời khắc thần thánh này mà cư nhiên lại chạy tới gây sự! Cha mẹ nó ở đâu? Ở đâu?!

Tư Đồ Nhất Tương luôn thận trọng và nghiêm túc cũng nhịn không được mà cười ra tiếng. Đậu Đậu cũng là cố gắng tuyên thề nhanh rồi cúi đầu cười. Bên dưới mọi người cười nghiêng cười ngả. Cha xứ cố chịu đựng không bộc phát tức giận tuyên bố hai người chính thức trở thành phu phu. (không phải phu thê đâu nhá X_X)

Trong tiếng hoan hô cùng chúc phúc của mọi người, Tư Đồ Nhất Tương mang theo Đậu Đậu đi đến những địa điểm có phong cảnh nổi danh để thưởng lãm. Bởi vì trời còn sớm, cho nên bọn họ không muốn về khách sạn. Đậu Tương cùng Đậu Đinh, thấy hôm nay ba ba cùng cha xinh đẹp của bọn họ tân hôn, miễn cưỡng chịu ủy khuất một chút đi theo “đại cô nương”.

Tư Đồ Nhất Tương cùng Đậu Đậu tới những viện bảo tàng cực kì đặc sắc. Mà ngay tại trong khoảng thời gian này, một âm mưu nho nhỏ đáng yêu đang được tiến hành rất lặng lẽ………