Nhật Ký Xuyên Không Vào Inuyasha

Chương 4



Ngày sau, sức mạnh của ta đã khôi phục hoàn toàn, liền thay đồ chuẩn bị đi ra ngoài, chợt nhớ có người không được ra ngoài vì trận chiến hiện tại, ta nhanh chóng chạy đến phòng hắn

"Sesshomaru, ta ra ngoài dạo, ngươi đi cùng không?"

Bên trong im lặng, ta chờ thêm một chút vẫn không một tiếng động phát ra

"mấy ngày nữa cha mẹ ngươi về rồi, không nhân cơ hội này thì ngươi không thể ra ngoài đâu" ta ra giọng dụ dỗ, dù bị mất hình tượng soái ca trong lòng nhưng hình tượng shota lại được nâng lên

Hắn hậm hực bước ra, oa hình dáng con người hắn thật đáng yêu nha, thật là muốn nhéo khuôn mặt trăng nõn của hắn, so với nữ nhân thì da mặt hắn còn mịn và đẹp hơn nhiều

Ta cố kiềm nén ham muốn nhéo mặt hắn, quay lưng đi về phía trước, hắn đi theo sau ta cùng ta rời khỏi thành, gần đến bìa khu rừng chợt cảm giác nguy hiểm đến, ta cảnh giác rút tên sau lưng tra lên cung, cảm nhận sát khí phát ra từ đâu liền bắn tên, tiếng nổ ầm vang lên, bọn yêu quái nhanh chóng lao đến tấn công ta và Sesshomaru

Sesshomaru trở lại nguyên hình tiến lên chiến đấu, ta mặc dù mới khôi phục nhưng vì không muốn thua kém nên cũng tham gia nhiệt tình

Yêu quái đến mỗi lúc một đông, ta và Sesshomaru không thể chống nổi nữa liền kéo hắn chạy thoát

Vì chúng bám quá dai, ta nhanh chóng đọc câu thần chú, hô to "Sấm"

Bầu trời xuất hiện tia sét lớn nhắm vào bọn yêu quía, khỏi tung mù mịt, nhân cơ hội ta liền ôm Sesshomaru chạy thoát

Nghe tiếng đuổi theo sau, ta ngoáy đầu lại xem, một yêu quái thân người đầu chim đang hăng say đuổi theo sau ta, hắn vừa đuổi theo vừa hét lên kêu gọi đồng bọn

"hắn là bán yêu?" ta hỏi Sesshomaru, đúng là hắn trong cũng có dáng vẻ của yêu quái đấy, nhưng yêu khí trên ngươi hắn hơi yếu so với những con tầm thường khác

"hừ, bọn thập kém" Sesshomaru khinh thường kẻ đuổi theo sau bọn ta, ta khinh bỉ liếc Sesshomaru, ngươi không thấy một kẻ thấp kém đang đuổi tận giết tiệt kẻ có dòng máu cao quý như ngươi sao?

Ta thầm khó chịu, không có vũ khí trên tay thật phiền phức, nếu có thì ta đã không phải chạy đua maraton ở đây rồi

Ta lại nghe tiếng la hét náo nhiệt sau lưng, định quay lại nhìn thì Sesshomaru đã la lên "nhanh lên, bọn chúng tới"

Ta liền biết bọn yêu quái đã đuổi kịp bọn ta, bây giờ chạy chắc chắn sẽ không thể thoát chỉ còn cách là dùng đàn kia thôi mặc dù ta sẽ không thể chiến đấu trong vòng một tuần nhưng ít nhất có Sesshomaru bên cạnh, hắn nhất định không bỏ ta đi

Đặt Sesshomaru xuống đất, ta đọc thần chu lấy chiếc đàn ra, mười ngón tay của ta sẵn sàn chiến đấu với trăm con yêu quái, một trong số yêu quái đã từng chiến đấu với ta và Yue hơn tuần trước liền run sợ khi thấy ta đánh đàn, chúng hét lên bảo cả bọn rút số khác lại gọi đồng bọn tới phá hủy đàn của ta, hừ đây là đàn thần đấy, thân đàn được làm từ xương của yêu quái dưới nước, loại yêu quái khi cất tiếng hát là cả khu vực trở nên điên loạn, nhẹ thì sinh ảo giác nặng thì khó thở mà chết, dây đàn làm từ da của cây Bạch Tiên, loại cây biết nói chuyện, có nước mắt chữa lành mọi vết thương, da của nó là loại bền chắc nhất, cho dù ngươi lấy dao cắt coi chừng dao đứt chứ không phải da đứt đâu

Âm thanh từ cây đàn khiến bọn chúng ôm đầu lão đão ngã khụy, tuy vậy vẫn có vài tên còn trụ được lao đến tấn công ta, ta cười khẩy cho cái tên ngu xuẩn ấy, dùng ngón giữa khẩy dây đàn thứ 7, âm thanh chói tay vang lên, như tiếng la hét từ địa ngục, đầu mấy tên yêu quái liền chảy máu, kế đó mắt, mũi, tai, miệng cũng chảy máu theo, chớp nhoáng bọn yêu quái gục sạch không chừa một tên

Ta thu hồi lại cây đàn, Sesshomaru có chút kinh ngạc nhìn ta, ta cũng nhìn hắn rồi lại lơ đãng quan sát xung quanh, xem ra đã an toàn

"đi thôi, chúng ta đi xuống làng của con người" ta lấy áo khoác ngoài vừa che Sesshomaru vừa che yêu khí của hắn, nếu không sẽ bị lộ hắn là yêu quái khi uống làng con người sẽ sinh phiền toái, bế hắn lên ta mệt mỏi đi đến làng gần nhất. Sesshomaru trong thấy tình trạng của ta như vậy, không nhịn được hỏi "ngươi sao lại xuống làng con người"

"ta hiện tại không thể chiến đấu, đành phải hòa trộn với con người tránh yêu quái"

"tại sao?" mới nãy đánh rất hăng cơ mà

Ta không kiệm lời giải thích cho hắn nghe, để không sau này ta nghi hắn sẽ mỗi ngày kêu ta ra đánh đàn thì chết mất

Cả 2 tiếp tục đi về phía trước tìm kiếm ngôi làng vào trú thân, ta nhìn quanh thấy ngôi làng có gì đó kì lạ, mọi người trong làng có vẻ đang rất lo lắng và sợ sệt, tò mò ôm Sesshomaru đến chỗ một người gần nhất đến hỏi xảy ra chuyện gì

Ra là có con yêu quái xuất hiên ở làng, nó đã giết hết mấy người ở dân làng này và bảo mọi người phải cống nạp trâu bò và thêm một cô gái xinh đẹp vào mỗi tháng, vào đúng 7 ngày sau là tới thời hạn cống nạp. Cô gái sắp được đem đi cống nạp cho yêu quái đang khóc tức tưởi trong nhà và có ý định tự sát mấy lần nhưng không thành

"đừng nói ta là ngươi muốn thay thế cô gái đó" Sesshomaru lên tiếng, ta có chút nhộn nhạo, quả là cũng đang có ý định đó, ta tuy ăn nhờ ở đậu nhà Sesshomaru nhưng cũng sẽ cần tiền mua một số thứ cần thiết cho phụ nữ, ta lại ngại nhờ vả gia nhân trong nhà đó nên mới suy nghĩ thay cô gái đó đi cống nạp, công là họ phải trả tiền cho ta, dù gì ta cũng là một pháp sư giỏi mà vào ngày đó thì đúng lúc ta hồi phục lại linh lực của mình

"ngươi cứ coi như ta đang làm điều phước cho dân làng sẵn tiện chiến đấu để không bị mai mòn thực lực đi"

Sesshomaru hừ một tiềng, lặng lẽ chợp mắt ngủ, ta nhìn hắn ngủ ngon lành cảm giác muốn tét mông hắn hừng hừng nổi dậy, ta bế ngươi chạy thoát bọn yêu quái cực khổ thế này, không cảm ơn một tiếng, trên đường đi thì mặt nặng mặt nhẹ, thực sự nếu không phải sợ hắn ghi thù để sau này hắn trưởng thành sẽ báo thì ta đã treo hắn lên cây lấy roi quất cho vài phát rồi

Ta bồng Sesshomaru đến chỗ nhà cô gái bị cống nạp, nói ta sẽ thay thế chỗ cho cô gái, họ ban đầu không tin vì làm gì có người tốt đến vậy, đã thế còn người bên ngoài làng, ta biết họ không tin tưởng lời ta, liền nói là là người trừ tà, chỉ cần họ trả tiền ta sẽ thay thế cô gái đi cống nạp còn không thì thôi. Họ nghe thế liền có chút tin tưởng gật đầu đồng ý, số tiền ta đưa ra không cao mà cũng không thấp, cũng may họ cũng chẳng phải hộ nghèo nên có thể giải quyết vấn đề này được

Cô gái nghe tin có người thay thế mình, mừng rỡ đến chỗ ta rối rít cảm tạ sau đó liền chạy về hướng nào đó của ngôi làng, nếu ta đoán không lần thì báo cho tình nhân của nàng ta rằng nàng ta thoát nạn đi

Giải quyết xong mọi chuyện thì Sesshomaru mới ngủ dậy, tỉnh dậy đã thấy mình nằm chỗ lạ lập tức bật dậy, cảnh giác nhìn xung quanh, căn phòng này nhất định của con người, xung quanh không có gì hết ngoài trừ cái bàn tách trà ấm trà cùng một cây đèn dầu ngoài ra còn có tấm niệm được trải gọn gàng và hắn đang nằm lên. Chăm chú suy nghĩ chuyện gì xảy ra trong lúc hắn ngủ thì ta bước vào với mái tóc ướt sủng vừa mới tắm xong

"ngươi tỉnh rồi. ngủ nhiều thật" ta vừa lau tóc ướt vừa bước vào trong phòng, gương mặt vừa ngái ngủ vừa cảnh giác của Sesshomaru trong thật đáng yêu, thật sự ta rất rất muốn nựng, nhưng vừa có ý nghĩ đó ánh mắt sắc bén của hắn làm ta phải dẹp bỏ suy nghĩ ngay lập tức

"ngươi đi thay thế cô ta" Sesshomaru hỏi, tất nhiên ta phải thẳng thắng trả lời hắn chứ, đi với hắn cả ngày mà số câu hắn nói với ta chư quá mười câu

"ừm... ta muốn xem yêu quái đấy mạnh như thế nào mà khiến cho cả làng sợ sệt đến thế, họ còn nói đã mới cả pháp sư giỏi lẫn ngươi diết quái nhưng vẫn không có ai giết được hắn cả"

"ngươi có thể sao?" hắn nhìn ta với ánh mắt cực kì không tin tưởng khiến ta cực kì cực kì không thoải mái, ta lớn giọng nói với hắn "thế ngươi nghĩ là ai cứu mẫu thân ngươi, là ai bế ngươi thoát khỏi đám yêu quái hử?"

"ta vốn không cần ngươi" hắn nói chắc như đinh đóng cột càng khiến ta tức điên

"không cần? vậy kẻ nào bế ngươi cả hai ngày trời, ai là người bắt ta bế rồi ngủ suốt cả một ngày trời, ngươi không cảm ơn ta thì thôi, ta đã không đòi hỏi gì rồi đằng này ngươi lại nói lời qua loa xí xóa mọi chuyện"

Hắn im lặng nhìn ta nói, ta thở lại một chuyện định nhắc nhở hắn một chút rằng ta dù gì cũng là trưởng bối của hắn đấy, thì bên tai lại nghe một tiếng "cảm ơn" cực kì cực kì nhỏ, nếu không phải ta thính tai có lẽ cũng chả nghe được, sợ là tại cả đường dài mệt mỏi nghe nhầm nên ngoáy tai định hỏi hắn nói gì thì thấy vành tay hỏi đỏ lập tức hiểu là hắn đang xẩu hổ, nên ta cũng dừng lại ngay chuyện này, nếu không không biết chuyện gì sẽ xảy ra, dù gì lòng tự trọng của hắn cũng cao nhất trời vả lại trước giờ hắn không thích con người nên một tiếng cảm ơn thoáng qua của hắn coi như cũng biết điều rồi

"thôi, ngủ đi" ta cũng mệt mỏi nhiều rồi liền nằm xuống ngủ, kéo theo hắn nằm xuống cùng, mới đầu hắn còn hơi nhăn nhó nhưng sau đó cũng nằm cùng ta ngủ tới sáng