Nhật Ký Xuyên Không Vào Inuyasha

Chương 36



Ta ôm ngực cố ngồi dậy, Sesshomaru sắc lạnh liếc ta rồi đi tới đưa ta đến nơi an toàn

“ta sẽ xử lí ngươi sau”

Lời cảm ơn sắp tới miệng liền nuốt vào, hắn tức giận rồi, đừng nên cãi lại làm gì, tốt nhất là im lặng

Hắn rời khỏi, không phải tấn công với kẻ thù mà đi chăm sóc với người em cũng cha khác mẹ kia, Inuyasha

Ta nói cái gì giành nhau lại không giành, mà lại đi giành kẻ thù. Inuyasha và Sesshomaru lơ đẹp mấy tên địch đang nghiếng răng nghiêng lợi vì mình bị cho ra rìa như thể là “bọn ta mới là kẻ địch của hai ngươi, sao không lo đối phó bọn ta mà đi đánh nhau”

Kagome cũng vì lí do không thể chiến đấu chạy đến chỗ ta, hai chị em ngồi bệt xuống đất nhìn hai người anh em đánh nhau, Kouta cũng bởi vì bảo vệ cho Kagome nên cũng theo sau Kagome

“Kouta, đây là chị tôi Tama”

Kagome giới thiệu ta với Kouta, hắn hời hợt chào ta, ta không quan tâm hắn lắm cũng chỉ có lệ đáp lại sau đó tiếp tục quan sát tình hình

Hài cốt động đậy, nổi cơn khát vong linh liền ra tay với ba thuộc hạ của mình, hút cạn năng lượng của họ sau đó trở lại hình dáng cũ, con mèo không lồ với hai sừng trên đầu, hắn đứng thẳng dậy đáng nhẽ phải tiến đến đánh nhau với Sesshomaru hoặc Inuyasha chứ, sao lại nhìn ta

“Tatsu… Tatsu là nàng đó sao?”

What the hợi, cái gì thế này, sao lại kẻ địch lại biết tên ta lại gọi tên ca một cách thắm thiết thế kia

“Tama… chị biết hắn sao?” Kagome cũng ngạc nhiên không kém, vô thức nắm lấy khuỷa tay ta hành hạ hỏi

“ta lần đầu gặp hắn?” ta quả thật là lần đầu gặp hắn đấy, thế éo nào mà hắn biết ta, lúc ta bình tĩnh lại Kagome đã biến mất, Kouta đã bế Kagome đến nơi khác, tên mèo không lồ ấy đưa tay đầy vuốt về phía ta, ôi mẹ ơi nguyên bàn tay hắn mà nắm được người ta chắc ta nát quá

Nhanh nhẹn tránh đi, gặp Jaken đang hớt hải chạy tới, không chào không hỏi nắm lấy áo lão xách lão chạy đi, ta không cần biết tại sao kịch tình diễn biến đến mức này, rõ ràng trước kia có bao giờ gặp hay nói chuyện gì với hắn, sao hắn lại nhận ra ta nhỉ, ta để câu hỏi ấy trong lòng, có thời gian sẽ hỏi Mai, vốn trước kia Mai chính là bản tin thời sự ở Tây quốc, việc gì nàng điều rõ ràng tường tận, mong là vụ này có trong lĩnh vực nàng biết là được rồi

Sắp thấy tay hắn bắt được mình, ta lẩm nhẩm đọc câu thần chú đánh đến tay hắn, Sesshomaru kịp thời tới một đao chém đứt tay tên đó

“Sess… ta không biết tên đó” sợ hắn hiểu lầm, ta luống cuống giải thích

“Ta biết”

Hắn bế ta lên nhanh chống thoát khỏi tường thành, đặt ta xuống đất rồi trở lại cuộc chiến, Kagome vừa thấy ta mừng rỡ chạy đến, ban nãy Kouta đột nhiên đem đi cũng không hay biết, bình tĩnh lại đã thấy mình đã ở nơi an toàn cùng dân làng

“chị không sao chứ”

Ta lắc đầu tỏ ý không sao rồi lườm cái tên cho sói kia, ta lúc trước có ơn cứu ngươi mà giờ ngươi dám trả ta thế à, nhìn qua nhìn lại còn có Sango và cả Miroku nữa, tất cả cũng đã tề hợp đông đủ chỉ thiếu Sesshomaru và Inuyasha à còn còn jaken nữa, ban nãy ta vẫn còn nắm áo lão mà bây giờ đâu rồi chẳng lẽ đánh rơi lão rồi

Ta ngước nhìn trận đấu, con mèo đó rất to, cho dù ta đứng ở phía xa nhưng vẫn có thế thấy hơn nữa thân của hắn, Sesshomaru lao tới đánh gã, dù thân hình to cồng kềnh nhưng vẫn rất nhanh nhẹn, gã dùng sừng của mình đánh bật lại Sesshomaru rồi cười hả hê

“hahaha ngươi rồi sẽ là một phần của ta”

Nghe có vẻ ám muội nhỉ, ta xoa cằm cảm thán

Yêu khí của Sesshomaru đột ngột tăng cao, chẳng lẽ hắn định biến thân sao xem ra cú đánh đó chạm đến lòng tự trọng của hắn rồi, không phải là ta chưa thấy hắn biến thân nhưng ở đây tập trung rất nhiều người, ta sợ hai đại yêu quái đánh nhau chắc nơi này sẽ bị tàn phá mất với lại đại khuyển 4 chân thì rất đẹp rất oai phong nhưng ba chân hình như có hơi bị khiếm khuyết thì phải

Inuyasha đánh với gã không bao lâu cũng bị đánh gục, gã cười khàn quay lại nhìn ta, mô phật làm ơn đừng nhìn ta, như thế ta bị dân chúng hiểu lầm ta là kẻ gian thì làm sao

A… mà yêu khí của Sesshomaru trở lại bình thường rồi, sao thế nhỉ, ta cau mày cố nhớ tình tiết trong phim song thất bại, đã quá lâu rồi có nhưng việc ta nhớ rất rõ ràng vã cũng có những tình huống là quên sạch

Hắn tao nhã rút thiên sinh nha khỏi vỏ, nhẹ nhành lướt qua gã, động tác vô cùng đẹp mắt, ánh sáng của thanh kiếm dưới ánh trăng hiện lên tinh quan cực kì đẹp

Ta dùng Hắc Phong bay tới để nhìn rõ hơn, đứng trên tường thành, gã hoảng sợ khi phát hiện sức mạnh của mình đang dần biến mất gã trở lại với hình dáng ban đầu, một bộ xương khô biết di chuyển

Sesshomaru quay đi, nói gì đó với Inuyasha, hắn gật đầu rồi quát to “phong thương”

Miêu yêu trực tiếp ngã xuống, xương tốt bị vỡ vụng, Inuyasha tiến đến lấy những mãnh ngọc tứ hồn đã bị cướp

Ba tên yêu mèo ban nãy đã bị cướp vong linh đã tỉnh lại, bọn chúng không ngờ tới kẻ thù đã cứu chúng tỉnh dậy, ta nhẹ nhàng bay tới trước mặt chúng, đứng trước mặt phụ nữ tóc xanh, hồi nãy nghe loáng thoáng người này tên Toran thì phải

“ngươi đã theo chủ các ngươi bao lâu”

Toran ngoài ý muốn khi nghe ta hỏi, cô ta ban nãy cũng nghe chủ nhân của mình gọi tên ta “rất lâu”

“vậy có biết tại sao hắn lại biết ta” nếu quen biết sao ta không nhớ, với tình hình này thì hơn trăm năm trước ta chính là kẻ thù của họ, đã là kẻ thù thì phải nhớ mặt

“ngươi chính là…”

Luồng lốc xoáy ngăn cản Toran nói, ta định hình lại thì cũng đã thấy mình ngồi trên tay hắn, Sesshomaru, Jaken thì chật vật ôm lấy tùm lông của hắn

“này… ta đang hỏi chuyện cơ mà”

“kẻ đã chết, có biết cũng không giải quyết được gì”

Hắn nói cũng có lí. Biết rồi sẽ làm gì tiếp theo, dĩ nhiên là không làm gì rồi bởi đương sự giờ đã đi ký tên với diêm vương còn đây đâu nữa mà dây dưa, ta liếc hắn một cái rồi vứt chuyện này sau đầu

Và có chuyện thú vị hơn, trước giờ thiên sinh hắn sử dụng rất ít, nếu là mấy trăm năm trước ta còn thấy Inu no Taisho sử dùng nhiều vào tay Sesshomaru hầu như chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, việc cứu chữa là là càng hiếm hơn ngoài Rin ra, đây là lần thứ hai hắn cứu người

Đang bay, hắn đánh văng jaken xuống đất rồi đưa ta đến con suối gần đó

Hửm…tự nhiên đem ta đên đây chi cần thanh tẩy người à

Đặt ta xuống, ta ngồi trên vách đã chờ xem hắn làm gì, hắn không nói không rằng thô bạo xé nát áo ta

“Sess.. ngươi làm gì thế” ta hoảng hốt lấy tay che ngực ờ mà ngực ta đang băng bó cũng chả có lộ gì mấy

“ngươi… tại sao lại bị thương” ta nghe giọng hắn có phân tức giận, thầm nuốt nước bọt sợ hãi nhưng ta đâu có làm gì sai đâu mà sợ, ngước mặt nhìn kẻ đang đừng tên cao nhìn xuống, ta không quên lấy ta che ngực lại

“ít… ít nhất cho ta mặc áo cái đã”

Khoác cái áo ta lấy đại từ trong balo vào, ngồi sắp xếp tình hình của hai ngày trước, chậm chạp kể hắn nghe, hắn nghe xong có chút không tin liền nói “tộc hắc Khuyển ta chắc chắc đã bị diệt”

“ta biết, nhưng hôm đó đúng là một tên hắc khuyển tấn công ta, cấp bậc rất cao nếu so với cha ngươi lúc trước có lẽ cũng gần gần nhau”

Ta và hắn im lặng, chuyện này xem ra cần phải tra lại, sao lại có thêm một tộc nhân hắc khuyển xuất hiện mà kẻ đó lại mạnh gần như Inu no Taisho, lúc trước tại sao hắn không xuất hiện, nếu hắn có mặt thì có lẽ sẽ không có chiến tranh giữa hai tộc hoặc ít nhất bộ tộc của hắn sẽ không bị toàn diệt

“cũng tại ngươi, đi đâu mà không nói một tiếng”

Hắn không giận khi ta hơi to tiếng với hắn, ta bình tĩnh nghĩ lại, hắn đi mà không mang ta theo tức là nơi đó rất nguy hiểm, không nguy hiểm thì cũng là nơi con người không thích hợp đến, nghĩ vậy ta liền buồn bã “xin lỗi đã to tiếng, quá là hôm đó có hơi nguy hiểm, nhớ lại có chút không bình tĩnh”

Hắn dịu dàng vô lưng trấn tỉnh ta, chợt hắn nhớ chuyện liền trầm ngâm nói “hôm đó đúng hơn là ngươi mất tích”

Lòng ta căng thẳng “mất tích?”

Hóa ra không phải hắn bỏ ta đi đâu đó mà là chính ta mất tích, xưa nay Sesshomaru rất kiệm lời nhưng sự kiện lần này có chút đặc biệt, hắn cặn kẻ kể ta mọi chuyện

Khi ấy bình minh vừa lên, hắn lệnh Jaken dắt Ah uh đi, ta còn đang ngủ ngon trên lưng Ah uh nhưng Jaken vừa chạn đến sợi dây cương thì có gì đó rất chói lao đến đem cả ta và Ah uh đi, vì nó quá nhanh đến khi cả Sesshomaru kịp phản ứng thì ta đã biến mất

Hắn có đi tìm cư nhiên mùi của ta đã biến mất hoàn toàn cứ như ta chưa từng xuất hiện vậy, cho đến khi cảm nhận được trở lại cũng là lúc ta đến thành bỏ hoang nghênh chiến với tộc Miêu

“xem ra phải đi hỏi Phác Tiên Ông rồi” ta lẩm bẩm, tuy ta không rõ lão có lời giải đáp không nhưng trước giờ trong toàn diễn biến của tộc Khuyển, lão là người rõ nhất, từ khi ta xuất hiện, cốt truyện đã không còn như trước, ngoài những tình tiết ta loáng thoáng biết trước thì còn lại ta gần như mù tịt

Ah uh thì sau khi ta mất tích một ngày cũng đã tự động quay về, tuy Jaken có năm lần bảy lượt kêu nó dẫn đường xem ta ở đâu, tiếc rằng kết quả vô vọng, nó lắc đầu gầm gừ tỏ ý không biết nếu nó biết có lẽ ta cũng sẽ không bị đánh tên cho mực cho tơi tả

Bọn ta đến khu rừng Phác tiên ông cư trú, lão vừa thấy ta và Sesshomaru thân liền run rẩy, vết nhăn dưới khóe mắt đã nhăn nheo giờ lại thêm một đường càng khiến cho người khác có cảm giác lão đang ngày một già yếu,Sesshomaru đến chỉ có hai việc, một là hỏi về kiếm cha hắn để lại hay những chuyện vặt vãnh về Inuyasha hai chính là hắn muốn nước mắt của lão

khóe môi ta khẽ co giật, này ít gì ta cũng là công dân lương thiện, không tệ đến mức vừa gặp mặt liền ức hiếp lão như kẻ cao quý bên cạnh ta, với lại đây là lần đầu gặp mặt sau mấy trăm năm không gặp, thái độ nhăn nhó bày tỏ tội nghiệp cho ai coi

Trấn tỉnh lão một chút ta mới lên tiếng hỏi “ta muốn biết, mấy trăm năm trước, trước khi trận chiến giữa hai tộc Hắc khuyển và Bạch khuyển, có đại yêu quái nào thuộc tộc Hắc khuyển biến mất không tung tích hoặc vì lí do nào đó bị phong ấn không?”

Lão ngẩm nghĩ một hồi lâu, đắn đo có nên nói cho ta biết không, nhìn lão là hiểu lão không có ý định tiết lộ chuyện này, đành phải hù dọa lão vậy

“lão có muốn lão là độc nhất cánh rừng này không? lão mà không nói ta chặt hết chỗ rừng nào chỉ chừa lão ra thôi”

Lão vẫn giữ tinh thần im lặng… Sesshomaru sau lưng ta dùng đấu quỷ nhẹ nhàng huơ trong gió, một mảnh rừng đã sụp xuống

Từng giọt mồ hôi nhiễu xuống khuôn mặt già nua của lão, thở một hơi dài mới từ tốn kể chuyện xưa cho ta và hắn nghe

Có điều không thể ngờ đến tên đó lại liên quan đến Huyết Phong, tuy hắn không phải kẻ chế tạo kiếm nhưng hắn chính là kẻ gây ra địa ngục đẫm máu trần gian suốt một thời gian rât dài, hắn cũng từng tranh chấp địa bàn với với thủy quái dưới nước, khi đó hắn có huyết phong còn thủy quái có cây đàn làm từ xương của Huy Nguyệt và dĩ nhiên cuộc chiến kéo dài rất lâu.

Khi cuộc chiến kết thúc, cây đàn được phong ấn bị ném dưới biển sâucòn hắn thì bị thương rất nặng, con người và yêu quái nhân cơ hội hắn suy yếu tấn công hắn và vị yêu quái đó chính là vị trưởng lão trong tộc Bạch khuyển, Phác tiên ông không kể rõ vị đó là ai song ta và Sesshomaru không để ý nó lắm. hắn sau khi bị đánh bại liền bị con người và yêu quái đồng loạt phong ấn và nhốt không gian đen tối không chút ánh sáng

“vậy tại sao không nhân lúc đó giết hắn luôn mà lại phong ấn hắn” ta thắc mắc hỏi, phong ấn nhất định sẽ có một ngày hắn trở lại tiếp tục gây họa chi bằng dứt khoác giết chết có phải phương pháp tốt hơn không

“việc giết hắn là không thể nào thứ nhất hắn chính là một đại yêu quái mạnh nhất thời bấy giờ, thứ hai đã là mạnh, cho dù bị thương như thế nào việc đối phó với con người và yêu quái hắn vẫn có khả năng đánh bại bởi trong tay hắn còn Huyết Phong nên việc giết chết hắn là điều không thể, khi phong ấn được hắn, con người đã chết gần hết, yêu quái đã suy yếu hẳn, vả lại ngươi biết pháp sư mấy trăm trước không hề mạnh như bây giờ việc họ có thể phong ấn hắn là một điều rất đáng nể rồi, cho dù có thêm sự góp sức của yêu quái nhưng… nhớ cho dù lúc đó họ đang là đồng minh song sâu thẳm trong tâm trí họ vẫn có một chút đề phòng, đó cũng là một vết nứt nhỏ khiến việc tiêu diệt hắn hoàn toàn thất bại”

Lão chần chừ nhìn ta hồi lâu mới tiếp tục lên tiếng “Tatsu việc đôi mắt cô không nhìn được ánh sáng chói vì một lí do”

Thỏ: chương lần này ngắn quá, để chương sau Thỏ bù nha TT^TT. Dạo này đang bí ý tưởng huhuhuhu