Nhật Ký Sau Khi Chết

Chương 8



Nghe xong câu hỏi của tôi, Tả Y Y há to miệng, hơn nửa ngày mới lắc đầu : "Nhạc Phạm, sao vấn đề giống nhau cậu luôn muốn hỏi nhiều một lần vậy? Là bản thân cậu trí nhớ không tốt, hay cậu căn bản không muốn nhớ mỗi khắc nào giữa bọn mình? "

"Hả?" Tôi nhất thời phản ứng không kịp.

"Trước kia cậu đã hỏi tớ vấn đề này". Nàng thản nhiên nói.

"Có sao? " khóe miệng tôi giật giật, "Vậy... cho dù là có, cậu phản ứng cũng thái quá đi, có phải là... dì cả hỏi thăm không? " (dì cả: là thời kỳ đèn đỏ của chị em phụ nữ ấy )Vừa rồi còn rất tốt, nhưng bây giờ lại nổi trận lôi đình như vậy. Chỉ hỏi nàng có nghĩ rằng trên thế giới có linh hồn hay không mà thôi, sao lại giống như hỏi vấn đề tư mật nhất không thể cho ai biết của nàng vậy, đúng là vừa hỏi liền kích khởi lửa nghìn trượng.

Tả Y Y lại khẽ cười một tiếng, nhưng ngay sau đó ngửa đầu một hơi cạn sạch rượu còn lại trong ly.

" Y Y, cậu không sao chứ?" Tôi thấp giọng hỏi, không dám dùng giọng đùa nữa.

Nàng lắc đầu, hỏi ngược lại: "Còn cậu, cậu cho rằng trên thế giới có linh hồn hay không? "

"Ặc", tôi sờ sờ cằm, "Nói như thế nào đây nhỉ... ngày hôm qua, tớ nhặt được một cuốn nhật ký".

Tả Y Y giống như không hiểu tôi đang nói cái gì, nàng xoay đầu lại liếc nhìn tôi, nhưng ngay sau đó lại gọi nhân viên phục vụ tới rót thêm một ly rượu.

Tôi uống một ngụm nước chanh, nói tiếp: "Mặc dù tớ vẫn không tin lắm, nhưng mà... cuốn nhật ký này là của một người sau khi chết viết".

Nghe xong lời của tôi, Tả Y Y cũng không có bao nhiêu phản ứng, nàng chỉ chậm rãi lắc rượu cầm trong tay, hai mắt nhìn chằm chằm tôi, không nói lời nào.

"Người kia là chết vào ngày Cá tháng Tư năm nay", tôi tận lực bỏ qua hành động quái dị của Tả Y Y, nói tiếp chuyện cuốn nhật ký kia, " Sau khi chết, mặc dù cô ấy không chạm được đồ vật chung quanh, nhưng lại có thể dùng ý niệm của mình mở cửa, lật sách... Thậm chí còn có thể viết nhật ký. Ban đầu tớ còn tưởng đây là một cuốn tiểu thuyết... Nhưng mà, nội dung bên trong luôn nói cho tớ biết, đó cũng không phải một cuốn tiểu thuyết, mà quả thật là một cuốn nhật ký".

Tả Y Y khẽ cười: "Ví dụ như?"

"Thời tiết", tôi nuốt một ngụm nước bọt, "Cậu còn nhớ rõ không, ngày hôm qua là trời mưa, là mưa phùn bay bay. Tớ lật đến nhật ký ngày 24 tháng 4 kia, thấy viết là 'mưa nhỏ'. Hôm nay vừa sét đánh vừa trời mưa, mà trong cuốn nhật ký kia, viết thời tiết hôm nay là 'Mưa to', cậu nói có tà không?"

"Cho nên nói", Tả Y Y khẽ cười một tiếng, "Cậu đã nhặt được một cuốn sách dự báo thời tiết chính xác?"

"Không đơn giản như vậy", tôi khẽ nhíu mày, ý thức được Tả Y Y cũng không xem lời của tôi là chuyện gì to tát, "Còn điều nữa, trong nhật ký nhắc tới một cô gái, một cô gái rất đẹp, dưới góc mắt phải có một nốt ruồi. Tớ nghĩ, ngày hôm qua tớ đã từng gặp người này".

Vừa nói xong, một cô gái tóc ngắn đột nhiên tới gần, nàng đi tới bên cạnh Tả Y Y, gọi một tiếng thân mật: "Y Y".

"Cậu đến rồi hả? " Tả Y Y quay đầu lại, khẽ cười với người tới.

Tôi sững sờ, không rõ bây giờ là tình huống gì.

"Đây là bạn trung học của tớ, tên Nhạc Phạm", Tả Y Y dùng xuống ngón tay chỉ tôi, sau đó lại quay sang giới thiệu cô gái tóc ngắn cho tôi, "Cậu gọi cậu ấy Becky là được, người nghe trung thành của tớ... "

"Chào cậu". Tôi cười cười với Becky, nàng đại khái chính là người mà Tả Y Y nhắc tới lúc nãy.

Becky gật đầu cười với tôi, sau đó liền tới cạnh Tả Y Y thân mật, nói: "Chẳng lẽ tớ chỉ là người nghe trung thành thôi sao?"

"Cậu đừng giỡn, ngồi xuống đi". Tả Y Y cười gọi một ly rượu cho Becky.

"Hôm nay tớ rất nhớ cậu", Becky tiếp tục nói, "Cậu có nhớ tớ không?"

Tả Y Y quay đầu đi, hình như là đang thì thầm gì đó với Becky, nói xong, hai người rất ăn ý mà nhìn nhau cười. Tôi ngồi ở một bên có chút ngượng nghịu, cảm giác mình giống như một người ngoài. Đột nhiên, trong quán bar bắt đầu mở một vũ khúc chầm chậm dễ nghe vô cùng, Becky mới ngồi xuống lại đứng lên, nói với Tả Y Y: "Tả tiểu thư, có hân hạnh được mời nhảy một bài không?"

Tả Y Y quay đầu lại liếc nhìn tôi, tôi ngạc nhiên cùng nàng bốn mắt nhìn nhau. Không nói gì, Tả Y Y đứng thẳng người dậy, theo Becky đi vào trong sàn nhảy của quán bar. Không biết tại sao, nhìn hai người các nàng, trong lòng tôi luôn có chút cảm giác là lạ. Tôi chưa bao giờ biết Tả Y Y có một người bạn, hoặc là, người nghe tốt như vậy. Thân thể hai người trong sàn nhảy kề nhau, bắt đầu di động theo tiết tấu chầm chậm của vũ khúc. Tôi không khỏi nhíu nhíu mày -- "Người nghe trung thành" à? Becky là người nghe của Tả Y Y? Tôi nhớ lại Tả Y Y từng nói với tôi, nàng tuyệt sẽ không gặp mặt người nghe của nàng, chỉ cần quen biết dừng lại ở phương diện giọng nói là đủ rồi, thật không tưởng tượng nổi hóa ra nàng đã sớm phá giới. Tả Y Y vừa theo di chuyển chầm chầm của Becky mà đung đưa thân mình yểu điệu, vừa tựa đầu trên bờ vai Becky, nàng mang nụ cười dịu dàng trên mặt.

Tôi lại uống một ngụm nước chanh, đột nhiên cảm thấy hóa ra tôi không hợp với quán bar này như thế, cho dù đã từng cảm giác mình rất thích bầu không khí ở đây.

Tả Y Y xinh đẹp đang khiêu vũ đột nhiên giương mắt lên, nàng nhìn thoáng qua tôi, trong mắt cười đến thâm thúy. Tôi giơ chén lên khẽ chào nàng, rồi lập tức xoay mặt nhìn về phía quầy bar. Thở dài một hơi, thật không hiểu hôm nay Tả đại tiểu thư gọi tôi ra đây là muốn làm gì, chỉ vì muốn giới thiệu người nghe trung thành của nàng cho tôi quen sao? Miệng méo xệch, tôi lấy "Nhật ký sau khi chết" ở trong túi xách ra, dù sao cũng không nhàm chán, đọc chút sách vậy. Đúng vào lúc này, một giọng nam trầm ấm vang lên ở bên tai tôi: "Tiểu thư, chỉ một mình cô à?"

Quay đầu đi, một anh chàng đeo mắt kiếng gọng vàng đang đứng cạnh người tôi.

"Ặc.. " Tôi sửng sốt, "Anh nói tôi?"

"Đương nhiên là cô", anh ta nở nụ cười, "Ở đây còn có người khác sao?"

"Tôi không phải một mình", tôi lại cười lắc đầu, "Bạn tôi vừa... đi khiêu vũ ". Nói xong, tôi quay đầu nhìn về phía Tả Y Y. Vừa vặn Tả Y Y cũng nhìn về phía bên này, nàng đang mặt không biểu tình mà nhìn chằm chằm người tự tới làm quen bên cạnh tôi. Tôi khẽ nhíu mày, chẳng lẽ nàng quen người đàn ông này?

"Tôi biết", anh chàng mắt kiếng gọng vàng nói thêm, "Cho nên tôi mới tới tìm cô".

Tôi xoay đầu lại, cười khẽ hai tiếng đối với anh ta: "Chỉ chờ người đẹp rời đi mới đến tìm tôi à? " Người đẹp chính là chỉ Tả Y Y.

"Cô nói bạn cô?" Anh chàng mắt kiếng gọng vàng nhìn thoáng qua bên sàn nhảy, nói: " Cô ta đúng là người đẹp, nhưng đáng tiếc, lại là Les".

Tôi lập tức phun sạch nước chanh vừa uống vào lại trong ly.

"Sao thế", thấy tôi như vậy, anh chàng mắt kiếng gọng vàng cười nói, "Chẳng lẽ, cô cũng không thích đàn ông?"

Tôi khẽ cười, nhưng ngay sau đó lấy khăn tay ra lau lau khóe miệng. Không biết sao người đàn ông này lại nghĩ Tả Y Y là đồng tính luyến, là vì nàng đang khiêu vũ với một cô gái sao? Có điều hiểu lầm như vậy hình như cũng rất thú vị, vì vậy tôi cũng không vội mà giải thích cho Tả Y Y.

"Không thể nào", anh chàng mắt kiếng gọng vàng vẻ mặt đau khổ, "Chẳng lẽ toàn bộ phụ nữ trên thế giới đều không thích đàn ông sao? " Anh chàng đã tưởng tôi ngầm thừa nhận mình cũng là Les.

Tôi lắc đầu, hỏi: "Bộ dạng tôi như vậy mà cũng có thể khiến anh sáp lại gần, thật đúng là được sủng ái mà lo sợ".

"Bộ dạng cô ra sao? " Anh chàng mắt kiếng gọng vàng trợn mắt nghi ngờ, "Cô cũng rất xinh đẹp, chỉ là chưa để tâm vào cách ăn mặc mà thôi ". Thấy anh chàng đeo mắt kiếng gọng vàng nam vẻ mặt thành thật như vậy, tôi càng cười đến mức dừng không được. Người đàn ông này quả rất thú vị, tôi quyết định tán gẫu với anh ta thêm một lát.

Thấy tôi như vậy, anh chàng mắt kiếng gọng vàng cũng cười theo: "Tôi vẫn là lần đầu tiên thấy một cô gái mặc công phục đến quán bar chơi đó". Nói xong, anh ta vẫy vẫy tay ngoắc nhân viên phục vụ, gọi hai ly Whiskey.

"Thật xin lỗi", tôi cười ngăn nhân viên phục vụ kia lại, sau đó nói với anh chàng mắt kiếng gọng vàng, "Tôi không uống rượu, đừng lãng phí tiền ". Nói xong, còn quơ quơ ly nước chanh trong tay về phía anh ta, thể hiện bản thân không nói dối.

Anh chàng mắt kiếng gọng vàng cũng không theo đó mà bỏ qua: "Có hân hạnh được cô nhận lời uống một ly không?"

Tôi đang định cự tuyệt lần nữa, sau lưng lại đột nhiên truyền đến giọng nói lạnh lùng: "Cậu ấy nói, cậu ấy không uống rượu".

Tôi và anh chàng mắt kiếng gọng vàng đều bị những lời này dọa hết hồn, đều cùng xoay người lại, thấy Tả Y Y đang đứng đằng sau chúng tôi. Nàng hôm nay, quả thật rất đẹp, mặc váy dài màu đen có cổ trễ hình chữ V, ở dưới ngọn đèn u ám tựa như một đóa hoa hồng đen, chỉ là biểu lộ trên mặt hình như rất không vui. Becky đang đứng ở bên cạnh Tả Y Y, cũng vẻ mặt thắc mắc nhìn Tả Y Y.

Anh chàng mắt kiếng gọng vàng khẽ cười xấu hổ, sau đó quay đầu lại nhìn tôi: "Bạn cô không chỉ bộ dạng cay (bốc lửa), mà tính tình cũng cay"