Nhật Ký Lừa Ba Của Bảo Bảo

Chương 173



Cùng lúc đó, biệt thự nhà họ Mộ.

Chiến Cảnh Hi đặt điện thoại lên bàn, sau đó vừa đeo tạp dề, vừa bò lên chiếc ghế nhỏ dành riêng cho đầu bếp của Mộ Nhạc Nhạc, sau đó nhìn vào đống đồ ăn trước mắt.

Điện thoại thỉnh thoảng truyền đến giọng nói lo lắng của Mộ Nhạc Nhạc: “Ai da tớ nói này cậu chủ nhỏ, cậu làm được không vậy? Cậu đừng bỏ nguyên liệu xấu xa gì độc hại mẹ tớ nha! Điều quan trọng hơn là, đừng hủy hoại hình tượng đầu bếp nhỏ của tớ trong lòng mẹ đấy nhé!”

Phải biết là cậu là đầu bếp nhỏ thiên tài! Mek thích ăn những món cậu nấu nhất!

Đêm nay Chiến Cảnh Hi không biết phát bệnh gì mà lại muốn làm đồ ăn cho mẹ!

“Tớ rất thông minh đấy nhé!” Chiến Cảnh Hi phản bác lại.

“Đứa nhỏ thông minh kiểm tra cả năm xếp hạng nhất từ dưới đếm lên sao?” Mộ Nhạc Nhạc vừa ăn đồ ăn vặt vừa đung đưa hai cái chân nhỏ, liếc nhìn Chiến Cảnh Hi đang nói trong màn hình video.

Chiến Cảnh Hi thấy Mộ Nhạc Nhạc đang không ngừng ăn đồ ăn vặt, không nhịn được chau mày: “Cậu ít ăn đồ ăn vặt lại đi, sẽ mập lên đấy, lúc chúng ta thay đổi thân phận cho nhau sẽ bị lộ đấy…”

Mộ Nhạc Nhạc là đứa trẻ yêu cái đẹp, vừa nghe đến việc sẽ mập lên thì nhanh chóng vứt đi những món ăn vặt trong tay, bỗng chốc nhảy từ trên giường xuống, lập tức hít đất bằng một tay.

Còn không quên hỏi Chiến Cảnh Hi ở trong màn hình: “Em trai à, anh cậu đẹp trai không! Hít đất bằng một tay, con gái thích nhất là người đàn ông có sức mạnh!”



Chiến Cảnh Hi: “…” Người em trai này sao lại trưởng thành sớm như vậy, nhỏ như vậy đã muốn con gái rồi…

Hơn nữa Chiến Cảnh Hi có chút lo lắng, tên Mộ Nhạc Nhạc này sau khi lớn lên sẽ không dùng thân phận của cậu để đi tán gái chứ?

Cậu cảm thấy khả năng này có thể xảy ra!

Chiến Cảnh Hi dựa vào bản thân chăm chỉ rửa rau thái thịt, đối mặt với Mộ Nhạc Nhạc vẫn đang vận động trong video, đột nhiên nghĩ ra gì đó, bèn hỏi: “Nhạc Nhạc, Lục Chiếu Thiên kia có quan hệ gì với mẹ vậy?”

Mộ Nhạc Nhạc thở hồng hộc bò từ dưới đất lên, cầm lấy khăn lông nhỏ lau mồ hôi, nói: “Nghe mẹ nói năm đó là chú ấy sắp xếp bác sĩ đỡ đẻ cho mẹ, dàn xếp cho mẹ ra nước ngoài, nhưng mà…”

Mộ Nhạc Nhạc đang nói thì dừng lại một lúc, chẳng qua những việc ở phía sau cậu cũng không tiện nói.

Bởi vì mẹ gia nhập tổ chức nào đó.

Cậu cũng trưởng thành trong tổ chức đó, bản lĩnh của cậu cũng là do học lén từ tổ chức, không có ai biết thân phận thật sự của cậu.

“Nhưng mà cái gì?” Chiến Cảnh Hi hỏi.

“Nhưng mà tớ không thích chú Lục Chiếu Thiên làm ba dượng của tớ.” Mộ Nhạc Nhạc nói.



“Tớ cũng không thích.” Chiến Cảnh Hi tán đồng nói, gật gật rồi lại nói: “Nhưng tớ cảm thấy người đàn ông này không đơn giản…”

“Dĩ nhiên không đơn giản rồi, chú ấy thích mẹ tớ! Có thể đơn giản được sao! Chú ấy là tình địch lớn nhất của bố cậu đấy!” Mộ Nhạc Nhạc sờ sờ bụng của mình, không mập lên xíu nào, cậu cảm thấy bản thân vẫn có thể ăn thêm một thanh chocolate và một phần kem nữa.

Nghĩ đến đây, Mộ Nhạc Nhạc cũng không ngược đãi bản thân, nhanh chóng lấy một thanh chocolate bỏ vào miệng, lấy hộp kem từ tủ lạnh ở trong phòng.

Chiến Cảnh Hi vừa ngẩng đầu, đã nhìn thấy Mộ Nhạc Nhạc trong màn hình video đang múc từng muỗng kem ăn, cậu không nhịn được mà chau mày: “Sao cậu lại ăn nữa rồi?”

Mộ Nhạc Nhạc mở cái miệng nhỏ ra, vừa chẹp chẹp cái miệng nhỏ, vừa nói: “Không phải tớ muốn ăn đâu! Là đồ ăn vặt nó quá đáng yêu rồi, cứ mãi nói với tớ: “Nhạc Nhạc, cậu mau ăn tôi đi, ăn tôi đi.” Cậu cũng biết anh trai cậu tính cách lương thiện, tớ không thể từ chối nó được…”

Chiến Cảnh Hi trợn mắt nhìn Mộ Nhạc Nhạc, ánh mắt như đang nói “có quỷ mới tin cậu”.

“Hi Hi, tớ thấy là cậu nên đặt đồ ăn ngoài đi! Tôi không rãnh rồi, hình như tôi nghe thấy bố ra ngoài rồi!” Mộ Nhạc Nhạc vừa muốn xuống lầu, thì đã nhìn thấy Chiến Vân Khai áo khoác cũng không thèm lấy đã chạy ra ngoài ròi, biểu hiện vừa căng thẳng vừa mừng thầm kia đã thu hút Mộ Nhạc Nhạc.

“Xảy ra chuyện gì vậy?” Chiến Cảnh Hi hỏi.

“Không biết nữa, tớ tìm một người để hỏi thử.” Mộ Nhạc Nhạc nói, liền hét lên với quản gia Trình ở dưới lầu: “Ông Trình, xảy ra chuyện gì vậy?”

“Mợ chủ gọi điện thoại đến tìm cậu chủ, cậu chủ nói đi hẹn hò!” Quản gia Trinh ngước mắt lên, nhìn về cậu chủ nhỏ nhà ông, ánh mắt đó như đang nói cậu chủ nhỏ cậu không còn cơ hội rồi!