Nhà Có Sư Tử Hà Đông

Chương 45: Tắm rửa



Trời đã tối, ấy vậy mà những ngọn đèn thủy tinh sáng chói ở Trường Nguyệt Loan chiếu sáng hẳn một vùng nửa sáng nửa tối, xe di chuyển trong sự đan xen giữa bóng tối và ánh sáng, ánh sáng và bóng tối lần lượt thay đổi trên gương mặt và thân thể anh, khi thì lành lạnh, lúc thì lộng lẫy, nhưng khi anh nhìn sang, ánh sáng trắng như tuyết nằm trong đôi mắt đen láy của anh, lại giống như ánh mặt trời chiếu rọi trên mặt nước, sóng nước lấp lánh.

"Bà Tông, bà đã nhìn 10 phút rồi, còn nhìn tiếp nữa, tôi phải thu phí." Giao lộ trước mặt chuyển sang đèn đỏ, Tông Chính dừng xe, tháo bớt cúc cổ áo nhìn về phía Lâm Miểu Miểu.

Cô bình thản thu hồi ánh mắt, Tông Chính bỗng nhiên nghiêng người, dựa gần vào cô, đưa tay kéo cô về phía mình, giọng nói chứa đựng sự trêu chọc và lười biếng: "Bà Tông, em cứ mải nhìn tôi như vậy, tôi sẽ hiểu lầm rằng em đang phát tín hiệu với tôi."

Lâm Miểu Miểu bình thản chăm chú nhìn vào con ngươi của anh, trong đôi mắt hẹp dài ánh sáng lưu chuyển đã vô cùng rõ ràng lại còn mềm mại, mê hoặc khiến người ta không thể dời mắt, sau đó dâng hiến cả linh hồn và trái tim của chính mình.

Cô mỉm cười, nghiêng người về phía trước, nhẹ nhàng chạm một cái lên môi anh, ánh mắt của Tông Chính lập tức thay đổi, trong con ngươi đột ngột bùng lên một ngọn lửa dữ dội, cô bị thương, anh chỉ có thể đùa giỡn một chút, nhưng cô đáp lại......

Giống như ngầm đồng ý.

Vừa rồi cô câu dẫn anh phải không?

Chắc, chắn, là, vậy!

Tông Chính ra sức cắn mút một hồi trên bờ môi của cô, khi anh ngước mắt nhìn về phía cô, giống như sói đói nhìn chằm chằm đồ ăn đặt trong lòng bàn tay, một ngụm muốn nuốt trọn cô.

Xe khởi động cực nhanh, thậm chí còn vượt đèn đỏ một lần, đuôi mắt Lâm Miểu Miểu không nhịn được giật giật, đáng lẽ cô rất bình tĩnh, nhưng bây giờ bị Tông Chính lái xe như gió giật ảnh hưởng, gần đến hoa viên Thế Kỷ, tâm trạng cũng khẩn trương theo.

Xe quẹo vào ga ra, còn chưa dừng hẳn Tông Chính đã áp sát lại, hơi thở nóng rực cùng nụ hôn kịch liệt theo nhau tới, cô hơi ngửa mặt nhắm mắt lại, thầm nghĩ, anh hẳn sẽ không gấp đến nổi lần đầu tiên diễn ra ở trong xe chứ?

Trên thực tế mặc dù Tông Chính muốn thử một lần ở trong xe, nhưng vì nguyên nhân khách quan, anh cảm thấy lần đầu tiên vẫn nên diễn ra ở một nơi có không gian thoải mái, thích hợp, sau khi kết thúc nụ hôn anh liền mở cửa xe, nửa ôm cô hôn một mạch từ ga-ra vào đến trong nhà, vừa đóng cửa lại, anh đã đợi không kịp xé toạc chiếc áo dệt kim của cô vứt xuống đất, sau đó là quần áo bên trong, một đường từ phòng khách còn chưa tới cửa phòng ngủ, cô đã bị anh lột sạch.

Dường như bắt đầu từ nụ hôn trong xe kia, sức lực của cô đã tiêu tán đi đâu hết, chân tay mềm như bún, anh ôm cô lên giường, một chân nửa quỳ trên giường, vẻ mặt tiếc nuối: "Không thể tắm cùng nhau, lần tới bù."

Anh vừa nói, vừa bắt đầu cởi quần áo của mình, áo len mỏng bị anh vứt xuống thảm, tiếp đó là dây lưng, giữa hai chân thon dài phồng lên vô cùng rõ ràng, anh cởi quần rất nhanh, đi về phía phòng tắm, đi được hai bước lại trở lại bên giường, phủ phục ở ngực cô ngắt một cái: "Chờ tôi."

Lần này, Tông Chính tắm rất nhanh, dường như sợ Lâm Miểu Miểu thay đổi chủ ý, hoặc là lâm trận bỏ chạy, năm sáu phút sau cửa phòng tắm đã được anh kéo ra, cơ thể anh bắp thịt rắn chắc nhưng không quá nở nang, mái tóc anh ướt nhẹp, nhỏ giọt tí tách, trên làn da lúa mạch vẫn còn vệt ẩm ướt, vẻ đẹp nam tính mạnh mẽ được anh phô bày vô cùng tinh tế.

Bọt nước trên tóc nhỏ xuống làn da lúa mạch của anh từng vệt ẩm ướt, làm cho cơ thể nam tính hoàn mỹ này lại càng thêm hấp dẫn trêu người.

Mấy phút đồng hồ này Lâm Miểu Miểu cứ nhìn chằm chằm lên trần nhà, lúc anh hỏi câu vui đùa kia, cô nghĩ, nếu anh yêu cô, mà cô hình như cũng yêu anh, như vậy chuyện này cũng là hợp lí, gương mặt của cô nóng lên, hơi thở cũng có phần hỗn loạn, còn có chút khẩn trương, nhưng nhiều hơn chính là vui vẻ.

Cô bị anh ôm lên từ trên giường, đi vào phòng tắm, yêu một người, được người đó ôm tới ôm lui dường như cũng trở thành một thứ cảm nhận hạnh phúc.

Tiếp đó, anh ôm cô đặt lên bàn đá cẩm thạch ở bồn rửa tay.

Đồ đạc trong phòng Tông Chính, đều có chung một đặc điểm, đó chính là lớn. Bất luận là chiếc giường KING-SIZE, tủ quần áo, bồn tắm, hay là bàn đá cẩm thạch gắn vào bồn rửa tay, đều rất lớn. Bàn đá lành lạnh dán vào mông cô, anh thấm ướt khăn lông, phủ lên ngực cô, nhẹ nhàng di chuyển, ngày hôm qua anh đã làm một lần, khi đó, cô cũng ngoan ngoãn ngồi trên bồn rửa tay thế này, mỗi một đường cong cơ thể, mỗi một tấc da tấc thịt đều hoàn mỹ khiến anh muốn dùng môi giúp cô chà sạch.

Anh cố gắng kìm nén dục vọng đang cuồn cuộn trong lòng, nhẫn nại cẩn thận lau hai lần trên người cho cô, sau đó tách hai đùi khép chặt của cô, kéo ra hai bên.

Một màn này anh đã tưởng tượng ra rất nhiều lần, tách hai chân của cô thành một đường thẳng, mỗi một nơi trên cơ thể cô đều nhìn không bỏ xót, sau đó dùng sức xuyên qua cô, ở trong thân thể của cô rong ruổi, phóng thích, một lần lại một lần chiếm giữ cô hoàn toàn.

Tầm mắt của anh gắt gao bám theo ốc đảo tuyệt đẹp giữa hai chân cô, dường như còn chưa vừa lòng với ánh sáng, anh bật hết toàn bộ đèn trong phòng tắm lên, ánh sáng chiếu lên cơ thể cô, không hề che đậy, hoàn mỹ mười phân vẹn mười. Anh ôm lấy cô, đẩy vào phía trong bồn rửa mặt, đến khi sống lưng của cô chạm vào bức tường lạnh ngắt.

Mông và sống lưng truyền tới từng cơn lạnh buốt, ánh mắt của anh lại nóng bỏng như muốn hòa tan cô, Lâm Miểu Miểu theo bản năng khép chân lại, anh khẽ cười một tiếng, đặt chân của cô lên trên bồn rửa nói: "Hôm qua không lau chỗ này, hôm nay phải rửa cẩn thận."

Ngày hôm qua khi anh lau cho cô, cô vẫn mặc quần lót, tránh được một đoạn từ bụng đến bắp đùi, anh vừa lau người cho cô, vừa nghĩ xem lúc nào có thể đặt cô lên bồn rửa tay, tách hai chân của cô, yêu thương cô một lần.

Lâm Miểu Miểu bị ánh mắt trắng trợn của anh dồn ép không được tự nhiên xoay đầu đi chỗ khác, khuôn mặt của cô hơi nóng, về SEX, cô cho rằng đây là sự thăng hoa của tình cảm, cho nên rất tự nguyện phối hợp với động tác của anh, nhưng anh đã nhìn, sờ năm phút đồng hồ rồi, có phải hơi......

Đụng chạm của anh khiến đáy lòng cô dâng lên một loại cảm giác xa lạ, muốn trốn tránh, lại càng muốn nhiều hơn, cô kiềm chế bản thân, muốn khép hai chân, nhưng hai chân lại bị thân thể anh kẹp chặt, ngón tay của anh ra vào trong cánh hoa non mềm, ấn lên viên trân châu mềm mại, sau đó dùng ngón tay hơi thô ráp xoa nhẹ một vòng.

Cơ thể của Lâm Miểu Miểu bỗng nhiên run lên, Tông Chính ngước mắt nhìn cô chăm chú hỏi: "Thoải mái không?"

Cô cắn môi không lên tiếng, nhưng Tông Chính đã lấy được đáp án của mình từ phản ứng của cô, tiếp tục khi dễ viên trân châu nhỏ màu hồng kia, đến tận khi hạt châu kia dưới sự khi dễ của anh đứng thẳng lên, cô nhắm mắt lại, cắn môi gắng gượng khống chế hô hấp, nhưng hai chân không chịu được run lên.

Ngón tay của anh tiếp tục vân vê tiếp cận nơi mềm mại của cô, hơi cúi đầu ngậm chặt quả anh đào run rẩy, cô ép không cho tiếng rên thoát ra, "Đừng chạm vào chỗ đó."

Anh nhả quả anh đào đỏ bừng ra, ngón tay nhẹ nhàng ấn ấn: "Chỗ này?"

Lâm Miểu Miểu gật đầu, Tông Chính vô cùng hài lòng ngưng động tác, đáp ứng yêu cầu của cô, nhưng mà, anh lại đưa ra một điều kiện trao đổi.

Anh kéo tay cô, ý bảo tự cô tách chân ra, tiện cho anh tắm rửa cho cô.

Anh xoay người cầm vòi sen, bắt đầu điều chỉnh tốc độ nước chảy, hô hấp của cô không được ổn định, cho anh nhìn là một chuyện, để anh rửa như vậy, hành động này hình như khiêu chiến điểm mấu chốt của cô......

Cô khép chân lại, cố gắng trấn tĩnh nhìn anh: "Tôi tự rửa."

"Trên tay em còn quấn băng gạc, làm sao tự rửa được?" Anh cười mập mờ, dùng thanh âm khàn khàn ân cần dụ dỗ: "Ngoan, mở chân ra."

Lâm Miểu Miểu nhìn chằm chằm dòng nước chảy mạnh lớn bằng ngón tay cái kia, kiên quyết lắc đầu. Tông Chính bất đắc dĩ thở dài, tốt tính nói: "Như vậy đi, tôi cho em hai lựa chọn, tôi dùng nước rửa cho em, hoặc là tôi dùng miệng rửa cho em, em chọn loại nào?"

Dòng nước chảy lớn bằng ngón tay cái phun mạnh vào trong bồn rửa tay, bọt nước văng khắp nơi, bắn lên da còn phát ngứa, huống chi là ở chỗ kia. Nhưng nếu để cho anh dùng môi lưỡi rửa cho cô, cô chỉ vừa nghĩ thôi, đã cảm thấy trong đầu có thứ gì đó đang nứt toác ra.

Cô im lặng hai giây, hỏi: "Có thể vặn nước nhỏ đi được không?"

"Được." Tông Chính nghe lời cho nước chảy chậm lại, đến khi Lâm Miểu Miểu gật đầu, anh mỉm cười hất cằm, "Mở chân ra."

Lâm Miểu Miểu chợt nhớ tới một ngày nào đó, cùng vị sư muội kia nói chuyện phiếm, đối phương quan tâm tới tình hình trị liệu của cô, cũng cố tình đưa ra một số gợi ý nhỏ về SEX, chẳng hạn như......

Cô tự mình biết mình bởi vì cô không hề có hứng thú với những thứ đó, biện pháp giải quyết cô nghĩ ra là tích cực phối hợp, như vậy không có tình thú phải không? Do đó cô im lặng hai giây, tiếp nhận sở thích của Tông Chính, bình tĩnh mở hai chân ra.

Chẳng qua để anh rửa một tí, không vấn đề gì!

Tông Chính cầm vòi sen, cho dòng nước chảy vào giữa hai chân cô, thong thả ung dung tắm rửa, ngón tay của anh chầm chậm tách cánh hoa mềm mại, nét mặt nghiêm túc rửa sạch.

Lâm Miểu Miểu bị anh làm như vậy khiến cả người căng cứng, cơ thể liên tục truyền tới cảm xúc rõ rệt, chỉ cần cô vừa nghĩ tới Tông Chính nghiêm túc tẩy rửa nơi riêng tư cho cô, cô gần như có cảm giác hít thở không thông.

Anh rửa rất nhẹ, dòng nước dễ chịu, cùng với ngón tay của anh tinh tế lướt qua từng nơi, dịu dàng như vậy khiến phòng bị của cô cũng buông lỏng xuống.

Hai ngón tay của anh nhẹ nhàng tách cánh hoa, cho dòng nước ấm áp chảy qua nơi mềm mại, thân thể của cô theo động tác của anh lại căng cứng lên, cảm giác xa lạ từ nơi dòng nước chảy qua truyền ra khắp người cô.

"A......"

Dòng nước nhẹ nhàng bỗng nhiên mang theo áp lực nước với cường độ mạnh vọt ra, Lâm Miểu Miểu giống như cá sống bị rán vậy, vì kích thích mạnh mẽ bất ngờ xảy ra, thiếu chút nữa nhảy dựng lên.

"Vặn nhỏ chút." Cô gần như thét lên.

Tông Chính vô tội nói: "Không cẩn thận ấn nhầm ý mà."

Lâm Miểu Miểu thở hổn hển, tức giận nhìn anh hằm hằm.

Cô muốn khép chân vào, lại bị Tông Chính tách ra: "Còn chưa rửa xong, em vội cái gì!"

Cô nhịn một lúc, bị ép dạng chân, lần này chưa đến 10 giây, cô lại phải trải qua một đợt nước mạnh, Tông Chính mỉm cười nói, "Tay hơi trơn, ấn nhầm van."

"Anh cố ý!" Cô cảm thấy nụ cười của anh kiểu như đang phát rồ.

Anh lại lần nữa tách hai chân của cô, vô liêm sỉ thừa nhận: "Đúng vậy, tôi cố ý đấy."

Anh càng cười lớn hơn, Lâm Miểu Miểu gần như mềm nhũn trên bồn rửa tay, cắn môi lên án nhìn anh, Tông Chính dùng ngón tay ướt rượt vén tóc rối trên mặt ra sau tai giúp cô, "Nhìn tôi như vậy làm gì, giống như tôi ức hiếp em vậy."

"Bên trong còn chưa rửa đâu." Anh kéo hai chân bủn rủn của cô ra, cho dòng nước chảy vào trong, Lâm Miểu Miểu gần như theo bản năng lui về phía sau.

Tông Chính bày ra vẻ mặt không biết làm gì với cô, kiềm nén ý cười nói: "Lớn như vậy rồi, còn sợ tắm à?"

Lâm Miểu Miểu trừng mắt nhìn anh, Tông Chính dùng khăn lông khô quấn một vòng lên cánh tay cô, giọng nói mang theo oán trách: "Đừng lộn xộn, không vết thương lại chạm vào nước."

Hai chân lại một lần nữa bị kéo ra, Lâm Miểu Miểu cắn chặt môi, liên tục thở hổn hển, anh đưa một ngón tay, cho dòng nước từ từ chảy vào, thân thể của cô có cảm giác khó nói lên lời, nước theo ngón tay của anh chảy vào trong, sau đó lại theo ngón tay anh chảy ra.

"Đau không?"

Cô cương quyết gật đầu, anh cười giễu, hiển nhiên không tin, bắt đầu chuyển ngón tay, cơ thể cô trong nháy mắt gần như cứng đờ.

Vẻ mặt của Tông Chính hơi cổ quái, sau đó cười sâu xa: "Em cắn ngón tay của tôi rồi."

Lâm Miểu Miểu im lặng, ép buộc mình thả lỏng, sắc mặt không thay đổi nhìn chằm chằm ngòn đèn sáng choang trên đỉnh đầu, Tông Chính rút ngón tay ra, véo khuôn mặt của cô, thanh âm hàm chứa ý cười: "Lúc này mặt vẫn còn vô cảm!"

Cô buồn bực né tránh tay anh, lúc này, mặt cô không vô cảm chẳng lẽ phải thở gấp liên tục à? Tông Chính lại véo mặt cô, lần nữa đưa ngón tay vào trong cơ thể cô, trêu chọc hỏi: "Sao không cắn nữa?"

Anh dùng ngón tay không ngừng nhẹ nhàng khuấy đảo bên trong, mỗi một động tác nhỏ, cũng có thể làm cho cơ thể cô không kìm chế được buộc chặt, sau đó lại bị cô ép buộc thả lỏng.

Sau khi cô thích ứng được sự tồn tại của ngón tay anh, anh bắt đầu từ từ rút ra chuyển động, cô nhắm mắt lại, cơ thể mềm nhũn dựa vào bức tường trơn bóng, kiềm nén hơi thở hổn hển, giờ dù cô có muốn vô cảm, cũng không vô cảm nổi, chắc cũng không kém liên tục thở gấp là bao, sau khi Tông Chính đưa ra đưa vào một lúc lâu, mở rộng thêm một chút, lại đưa thêm một ngón tay tiến vào.

"Đau không?" Anh hỏi.

Không đau, nhưng...... ngoài cảm giác là lạ mới bắt đầu, cơ thể cô như là một cây đuốc bị đốt vậy, lửa cháy hừng hực, vừa khô nóng vừa rối ren, dường như da dẻ đang nứt ra, trong khi anh đụng chạm, loại khô nóng này đem đến sự thư thái, ngọn lửa từ trong thân thể cô bốc cháy, từng đốm từng đốm lan thành một vùng, khiến cô không biết làm thế nào.

Cô không trả lời là không đau, nhưng Tông Chính đã gỡ bỏ được đáp án từ trong hơi thở đè nén, vẻ mặt mơ màng kia của cô, anh bắt đầu gia tăng tốc độ, khi anh cho dòng nước chảy vào lần nữa, nơi đó bỗng nhiên mở ra lớn nhất, ngón tay cũng hung hãn đi trọn vào trong.

"......đừng mà......chậm chậm thôi......"

Lâm Miểu Miểu gần như vùng vẫy, cả người run rẩy không ngừng, làm thế nào cũng không bỏ được ngón tay của anh và dòng nước như bóng với hình kia, nơi đó dưới dòng nước bắn tung toé là từng trận run rẩy không ngừng xông đến.

Phản ứng của cô và những tiếng ngân khe khẽ không cách nào dằn xuống, dồn ép máu trong người anh chỉ trực chảy ngược, dục vọng trong lòng anh gần như đã thiêu đốt tất cả lý trí, mặc dù anh không có được sự an ủi nào, nhưng chứng kiến một màn trước mắt, dường như anh lại thu được một loại thỏa mãn và an ủi khác.

"Tông Chính...... tôi không muốn......ô......" Mấy phút ngắn ngủi, cô gần như bị anh làm cho suy sụp, kích thích trước giờ chưa từng có khiến cô suýt nữa mất đi lý trí và sự tỉnh táo.

Dưới sự cầu xin của cô, rốt cục Tông Chính cũng làm dòng nước chậm lại, cũng dừng ngón tay đang co rút, anh hơi rút hai ngón tay ra, lại nhẹ nhàng nhập vào.

Lâm Miểu Miểu vừa mới nhắm mắt, nghỉ ngơi chưa tới năm giây, lại một lần nữa bị anh ép gần như sụp đổ, dòng nước chảy mạnh đi theo cánh cửa xông vào, đủ loại cảm giác đan xen lẫn nhau, lần đầu tiên khiến cô quên mất giãy dụa, trong đầu hoàn toàn trống rỗng, chỉ theo bản năng giãy dụa.

Nước ấm áp cùng ngón tay của anh, vẫn chiếm giữ nơi tư mật nhất của cô, cơ thể cô cứ như vậy bị dòng nước chảy không ngừng đi vào rửa sạch, chảy vào sau đó lại chảy ra, sau khi cô ngọ ngoạy đá anh mấy cái, rốt cục vòi nước cũng được anh chuyển ra chỗ khác, dừng bên ngoài cánh cửa bí mật, Lâm Miểu Miểu lại lần nữa run lên, cô biết rõ anh cố ý hành hạ cô, trêu chọc cô, nhưng lại không để mình một cước đá bay anh.