Ngưu Nam

Chương 46: Hoàng đại tiên thật hung tàn…



Hoàng đại tiên: cách gọi tôn kính đối con chồn

Buổi tối hôm nay La Mông ngủ thẳng nửa đêm lại tỉnh cầm lấy di động nhìn nhìn, mới mười 12 giờ 14 phút, đều là đám chồn kia ồn ào, mỗi buổi tối ầm ĩ không thôi, quậy tới gần đây ban đêm anh tỉnh đều tỉnh ra thói quen luôn rồi.

Ngay khi ánh sáng màn hình di động sắp tắt, La Mông ánh mắt đảo qua, liền nhìn đến đầu giường chính mình có cái gì đó, lớn khoảng nắm tay, giống như là mặt mèo.

“A!”. La Mông người này giác ngộ không đủ cao, không phải người kiên định theo chủ nghĩa vô thần, lần này thật sự là bị dọa đến, lập tức liền từ trên giường nhảy xuống dưới, tách tách tách đều mở hết tất cả đèn trong chuồng trâu lên.

“Ụm bò……..”.

“Ụm bò……..”.

“Ụm bò……..”. Đàn trâu cũng bị hành động đột ngột của La Mông dọa sợ.

La Mông lại nhìn đầu giường của mình, thế nhưng lại là con chồn xui xẻo kia, lúc này nó liền ngồi chồm hổm bên cạnh cái gối của anh, bên cạnh còn đặt một con chuột chết, con chồn này thế nhưng ngậm con chuột chết lên trên giường của anh!! Để gần sát cái gối như vậy!

“Ngao ô!”. Con chồn này phát ra một tiếng kêu to thô dát, ngậm con chuột chết từ trên giường nhảy xuống, thả nó tại trước mặt La Mông, sau đó liền mắt long lanh nhìn chằm chằm La Mông.

Nếu con chồn này nghe hiểu được tiếng người, lúc này La Mông đã sớm chửi ầm lên, nhưng cố tình nó chính là nghe không hiểu, cùng thứ 4 chân có thể nói đạo lý gì chứ? La Mông đành phải chấp nhận số phận đút nó một ngụm linh tuyền, đuổi cổ nó đi.

Có thể bắt chuột cũng tốt, lương thực trên Ngưu Vương trang của anh mùi vị ngon, gần đây chuột trên núi bỗng chốc nhiều hơn, mấy ngày nay lại thu cây đậu, La Mông còn lo lắng đám cây đậu này bị chuột cắn nát, chồn này liền giúp anh bắt chuột.

Chuyện tốt a, cần phải cổ vũ, La Mông trấn an trái tim bé nhỏ kinh hồn chưa ổn định của chính mình, tắt đèn tiếp tục ngủ, nhưng mà chuyện vừa rồi thật sự là  bị kinh sợ rất nhiều, mấy giờ tiếp theo anh liền như thế nào đều không ngủ được, ngày hôm sau tinh thần cũng không tốt lắm.

“Đang nói chuyện với con đó, cái thằng này, đang suy nghĩ gì vậy?”. Trên bàn cơm, Lưu Xuân Lân vỗ vỗ cánh tay của La Mông, gọi La Mông một tiếng.

“Hôm qua ban đêm không ngủ ngon”.  La Mông áy náy cười cười.

“Cũng đúng thôi, ban ngày con lao động vất vả, buổi tối lại ngủ chuồng trâu, vậy sao có thể nghỉ ngơi tốt được chứ, nếu không để mẹ với cha con đi qua thay con 1 thời gian nhé?”. Lưu Xuân Lan rốt cuộc vẫn là đau lòng con trai mình.

“Không sao, chờ qua tháng này, để chú La Toàn Quý lại đây thay phiên một tháng, đều bàn xong rồi”.

Bên ông La cũng có việc, trong sân còn nuôi trâu mẹ chờ cho sữa, mỗi ngày buổi sáng Lưu Xuân Lan vừa thức dậy phải làm bánh mỳ, chạy tới chạy lui cũng là phiền toái, hơn nữa đến lúc đó con chồn kia nếu lại tới,  lỡ đâu dọa 2 ông bà ra chuyện gì thì sao.

“Đúng rồi, hồi nãy mọi người nói gì vậy?”. La Mông hỏi.

“Chị con nói sửa họ cho Mĩ Tuệ, Mĩ Linh, mẹ với cha con liền bàn bạc, để 2 chị em nó vào gia phả, liền ghi dưới tên của con, hỏi một chút 2 chị em con nghĩ như thế nào?”. Lưu Xuân Lan liền nói ngọn nguồn rõ ràng.

La Mông nghe xong, liền nhìn nhìn La Hồng Phượng ngồi ở đối diện bàn ăn, La Hồng Phượng liền nói: “Việc này để La Mông quyết định đi, con không có ý kiến”.

Việc này La Hồng Phượng thật đúng là không tốt tỏ thái độ, nếu cô phản đối, liền có vẻ so đo, không bỏ được 2 đứa con gái nhà mình, nếu cô đồng ý, lại gây nghi ngờ cô ham muốn tài sản của La Mông.

La Mông cũng đồng dạng không tốt tỏ thái độ, nếu anh phản đối, chỉ sợ cha mẹ mất hứng, đồng ý thì lại lo lắng trong lòng chị anh không thoải mái.

Cũng là bởi vì như vậy, việc này mới bị kéo dài tới bây giờ, bằng không trước đó lúc La Hồng Phượng ly hôn, 2 đứa bé gái này sớm nên sửa họ, cũng không có thể kéo dài tới bây giờ. Hiện tại là không thể lại kéo dài, lúc này đã là tháng 6 rồi, chờ tới tháng 7 tháng 8 nghỉ hè, trường học trấn trên liền bắt đầu đăng ký, bọn họ phải đưa Mĩ Tuệ đi qua đó học mẫu giáo 1 năm nữa.

La Mông nhìn thoáng qua Tiếu Thụ Lâm vô tri vô giác,  người này xưa nay liền không nghe nhà bọn họ nói chuyện, lúc này vung đôi đũa đang ăn tới hăng say. Nhìn đến người này, trong lòng La Mông liền rất vui, sau này nếu trở thành người nhà, La Mông có thể để cậu ta chịu ủy khuất hay sao?

Cho dù không phải vì Tiếu Thụ Lâm, La Mông cũng không hy vọng ở giữa mình và La Hồng Phượng chôn tai hoạ ngầm, có con gái hay không La Mông cũng không coi trọng, làm cậu cũng rất tốt.

“Vẫn là viết dưới tên của chị con đi, viết dưới tên chị ấy cũng không sao, không cần viết dưới tên con”. La Mông tỏ thái độ về việc này.

“Chị con không có tên trên gia phả”. Ông La liền nói.

Ở chỗ bọn họ, con gái vốn không có tên trong gia phả, đợi tới tuổi lập gia đình, qua bên chồng liền ghi lên gia phả nhà chồng. Ngoại trừ là nhà ai không có con trai, để con gái bắt con rể, tới lúc đó con gái con rể liền đều ghi lên gia phả. Khi đó La Hồng Phượng là đi lấy chồng, cho nên trên gia phả của dòng họ La bọn họ không có tên cô.

“Vậy hôm nào con  nói chuyện 1 chút với người trong họ, cũng ghi tên của chị con lên đó”. La Mông và 1 ngụm cơm, nói.

“Việc này……….”. Lưu Xuân Lan có chút khó xử nhìn nhìn mấy người ngoài trên bàn cơm, lời này vốn là không thể nói trước mặt người khác, nhưng mà lúc này bà cũng không quản được nhiều như vậy, “Vậy sau này chị con còn gả được cho người khác hay không?”.

Dù sao Lưu Xuân Lan là cảm thấy như vậy không ổn, mặc dù La Hông Phượng ly hôn, vậy cũng không đại biểu đời này cô phải 1 mình trải qua, sau này nếu có người thích hợp, vậy còn có thể tái hôn, nếu ghi lên trên gia phả, vậy sau này liền phải kén rể hay sao?

Kén rể là sự tình dễ làm như vậy hay sao? Con gái hơn 20 tuổi cũng khó mà tìm được, La Hồng Phượng còn nuôi 2 đứa con gái, muốn tìm 1 người thích hợp vốn liền khó rồi, huống chi là kén rể? Cứ như vậy, sau này đường đời con gái bà không phải càng khó khăn sao?

“Đừng lo lắng việc này, đầu năm nay rất nhiều con gái một lấy chồng theo chồng, trên gia phả liền đều để nhà người ta đoạn tuyệt hay sao? Khẳng định không thể làm như vậy, bên bọn họ hẳn là có phương pháp đối phó, người ta làm như thế nào thì chị con làm như thế ấy”.

“Trên gia phả nên ghi liền ghi, sau này chị ấy lập gia đình liền lập gia đình, cùng lắm thì tới lúc đó liền gạch bỏ tên ở bên này, dù sao gia phả bên chúng ta, 5 năm 10 năm không phải phải một lần nữa ghi chép lại 1 lần hay sao, sửa đổi một chút cũng không phải không được”.

Tuy rằng lời này của La Mông là nói với Lưu Xuân Lan, nhưng đồng dạng cũng là nói cho La Hồng Phượng nghe, dù sao chị ấy mới là đương sự. Lưu Xuân Lân và La Hồng Phượng nghe La Mông nói như vậy, cũng đều không ý kiến gì, chỉ có ông La không dấu vết thở dài, việc này ông nghĩ tới rồi, nhưng mà có dễ dàng như vậy hay sao?

Dòng họ La ở trấn Thủy Ngưu coi như là họ lớn, từ trước trong họ đã từng có mấy người tài giỏi, tuy rằng mấy năm nay không có gió to sóng lớn,  nhưng mà vẫn có sóng ngầm.

Năm đó lúc La Mông đi thi đại học, trong họ bọn họ liền đưa 1 vạn đồng cho ông, nói là thanh thiếu niên trong họ có thể thi đậu trường trọng điểm không nhiều lắm, bảo con ông phải học hành thật tốt vào, tương lai cho dòng họ bọn họ nở mày nở mặt.

Khi đó một vạn đồng tiền chính là số tiền lớn, trong họ có thể xuất ra nhiều như vậy tiền, cũng không phải chuyện hết sức dễ dàng, có tiền này, ông La và Lưu Xuân Lan cũng là thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhà nông người ta, phải nuôi con trai học đại học cũng là không dễ dàng.

Bản thân La Mông biết  mình chưa làm cho dòng họ La nở mày nở mặt, nhưng mà mất mặt khẳng định là rất nhiều, lúc trước sự kiện ầm ĩ tới mọi người đều biết, trong họ bọn họ khẳng định cũng là biết đến.

Hiện giờ lại muốn đi trong họ, tuy rằng ngoài miệng nói cứng như vậy, thật ra trong lòng vẫn là không chắc chắn lắm.

“Từ đường dòng họ của các người  thật ra xây không tệ”. Cùng tại trên bàn cơm Bặc Nhất Quái liền nói.

“Tiên sinh nhìn qua rồi à?”.  La Mông nhất thời lại có tinh thần?

“Xem qua, còn  trò chuyện cùng mấy ông già đó”. Bặc Nhất Quái lải nhải, La Mông liền biết lão thần côn này tám phần là lừa dối mọi người tới choáng váng luôn.

“Nếu không tiên sinh đi  1 chuyến cùng cháu được không?”. Trợ lực tốt như vậy, nào có đạo lý không dùng.

“Được”. Lúc này Bặc Nhất Quái lại rất sảng khoái.

Có Bặc Nhất Quái ra tay, chuyến đi này hiển hiên là thuận lợi không ít, tuy rằng mấy ông già trong họ vẫn là chưa cho La Mông sắc mặt tốt đẹp gì, nhưng mà chuyện cho La Hồng Phượng vào gia phả, liền coi như thành công 8,9 phần rồi.

Nói xong chính sự, Bặc Nhất Quái này lại tán gẫu cùng mấy ông già này, đơn giản chính là một ít chuyện để ý vận mệnh, mấy ông già này đều rất để bụng với việc này, nhưng mà bình thường cơ hội tiếp xúc cũng không nhiều, hơn nữa trấn Thủy Ngưu này của bọn họ, không có mấy cao nhân, cho nên liền càng tin phục đối với Bặc Nhất Quái.

Bặc Nhất Quái nói 1 chú mệnh số này, bên này tăng, bên kia giảm, đều phải chú ý cân bằng âm dương a, ai cũng trốn không được, nếu ai muốn mệnh lý chính mình mọi thứ đều tốt, đó là không có khả năng.

Liền mượn thằng nhóc La Mông này mà nói, đậu trường trọng điểm, có được Ngưu Vương, đó là mệnh số gì a? Ngàn dặm mới tìm được một! Nhưng cậu ta có thể mọi việc như ý hay sao? Không có chuyện tốt như vậy. Được cái này mất cái kia, cuộc đời này cậu ta không có người nói dõi tông đường.

“Hay!”. Đi khỏi từ đường họ La, La Mông liền giơ ngón tay cái với Bặc Nhất Quái.

“Thằng nhóc cậu định cám ơn tôi như thế nào?”. Bặc Nhất Quái này cũng là 1 người tinh quái, mấy ngày này ông ta lủi đông lủi tây, chút chuyện của trấn Thủy Ngưu đều bị ông ta thăm dò rõ như trong lòng bàn tay, trong đó tự nhiên cũng bao gồm chuyện của La Mông, thời gian này ông ta thấy chàng trai La Mông này coi như không tồi, liền quyết định giúp cậu ta lần này.

“Tiên sinh ngài là cao nhân, ngài hẳn là cũng chướng mắt tiền tài tục vật kia nha”. Tiền tài tục vật kia, gần đây La Mông đúng lúc cũng thật sự thiếu.

“Hắc, mật hoa cẩu kỷ nhà cậu không tệ, tôi ông già này còn có mấy người bạn thân hợp ý………”. Bặc Nhất Quái cũng không khách sáo, trực tiếp liền mở miệng đòi thứ này thứ kia.

“Được ạ, chỉ là hiện tại mật ong không nhiều lắm, 1 cân 2 cân tặng đi cũng không hay, ngài chờ một chút, để cháu tồn trữ trước một hai tháng đã, tới lúc đó bớt lại 1 chút của bên Cực Vị Lâu”. La Mông cũng là rất sảng khoái đáp ứng, có buổi nói chuyện hôm nay của Bặc Nhất Quái, sau này anh có thể ít bị ném gạch đá nha, mấy cân mật ong đáng gì chứ.

Hơn 10 cân mật ong, nếu đổi thành tiền mặt, cũng chính là 10 vạn đồng, Bặc Nhất Quẻ này ở bên ngoài lăn lộn có tiếng có miếng, ông ta cũng là không để vào mắt số lượng này, mật hoa cẩu kỷ của nhà La Mông, quý liền quý ở chỗ hiếm có, đầu năm nay, mật ngon hiếm có, hơn nữa La Mông lại cùng hàng cho Cực Vị Lâu, hiện tại ai còn muốn mua, vậy càng khó.

Nói về trước đó Trương mập của Đồng thành liền cắn răng mua 3 chai mật hoa cẩu kỷ về, mới đầu còn thịt đau, thường xuyên lầm bầm cùng vợ gã ta, có phải hai người bọn họ nóng đầu liền bị kẻ ác làm thịt hay không. (bị chém 1 mớ tiền ấy mừ)

Mẹ ông ta 1 thời gian đúng là quả thật là ăn mật hoa cẩu kỷ, nhưng bà ấy cũng chích thuốc uống thuốc, như thế nào liền không thấy được thứ này có hiệu quả trị bệnh chứ?

Cho tới thời gian trước, 1 ông lão hàng xóm trong tiểu khu bọn họ tới nhà bọn họ ngồi chơi 1 lát, ông lão hàng xóm này là 1 cán bộ kỳ cựu về hưu rồi, lúc này tuy rằng đã lui về rồi, nhưng mà vẫn còn mặt mũi nha, ông ta tới nhà của bọn họ, vợ chồng Trương mập dĩ nhiên là đem đồ ngon nhất ra chiêu đãi, trong đó còn có mật hoa cẩu kỷ của nhà La Mông.

Ông lão kia vừa uống nước mật ong này, mày liền nhăn lại, trong lòng Trương mập lộp bộp một chút, còn cho là có vấn đề gì.

“Mật ong nhà anh chị………”. Ông lão hàng xóm kia có chút đăm chiêu nói.

“Sao ạ?’. Trương mập cũng muốn biết mật ong nhà bọn họ rốt cuộc ngon hay là không ngon, dù sao uống là uống rất ngon, thứ này rốt cuộc tốt hay không tốt thì ông ta cũng không rõ, ông lão trước mặt này hơn nửa đời làm cán bộ, đồ tốt gì ông lão này không nếm qua chứ, miệng cũng là thật sự kén.

“Sao cùng mật ong tôi uống ở Cực Vị Lâu cùng 1 vị nhỉ?”. Lão hàng xóm kia liền nói.

“Cực Vị Lâu, không thể nào?”. Trương mập và vợ ông ta đều là dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, tuy rằng bình thường không tính là tiết kiệm lắm, nhưng mà cũng không xa xỉ lắm, Cực Vị Lâu ka chính là chỗ đốt tiền a, ông cũng chỉ là lúc mời khách tới đó mấy lần, bình thường chính mình là tuyệt đối không nỡ đi.

“Sao không thể chứ? Nói cho anh biết, đầu lưỡi này của tôi nếm thử đều chuẩn hơn so với kia phòng thí nghiệm xét nghiệm ra, tôi nói cùng 1 vị, thì phải là cùng 1 vị”. Lão hàng xóm kia vô cùng chắc chắc nói.

Trương mập và vợ ông ta mắt trừng mắt, liền biết trong lòng đối phương lúc này suy nghĩ cái gì, hai vợ chồng đều là một cái phản ứng: má ơi, gặp may rồi!

“Mau nói cho tôi biết, mật ong này mua ở đâu?”. Hàng xóm của Trương mập liền hỏi.

Trương mập bị ông lão kia vừa hỏi như vậy, liền nghĩ tới dặn dò hồi trước của Cung Bạch Kì, Cung Bạch Kì còn cố ý gọi điện thoại lại cho ông, nói chỗ mua mật hoa cẩu kỷ này, không thể nói cho người khác biết.

Trương mập lúc ấy còn thấy khó hiểu, người khác đều là moi hết tâm tư muốn tuyên truyền, sao chổ bọn họ còn không cho nói vậy? Lúc này nghe lão hàng xóm của ông vừa nói, ông liền hiểu được, nếu mỗi người đều tới trấn Thủy Ngưu mua mật ong, vậy Cực Vị Lâu còn làm mua bán gì nữa?

“Việc này người ta không cho nói”. Trương mập có chút khó xử từ chối.

“Anh liền nói cho 1 mình tôi, tôi cũng không nói cho người khác a”. Lão hàng xóm kia như thế nào có thể dễ dàng liền buông tha.

“Nói cho bác cũng vô dụng, lúc ấy cháu cũng nhờ người giới thiệu mới mua được 1 ít này, bây giờ nếu như Cực Vị Lâu đang bán, vậy còn có thể tới lượt chúng ta sao?”. Nếu ông để lộ nguồn cung cấp mật hoa cẩu kỷ này ra ngoài, vậy Cực Vị Lâu có thể để yên cho ông sao? Mã Từ Quân kia cũng không phải là kẻ tốt lành gì.

“Cũng phải”. Lão hàng xóm kia cũng hiểu được, tuy rằng trong lòng còn cảm thấy vô cùng tiếc nuối, nhưng mà cũng liền không lại dây dưa nhiều.

Rất nhanh, tin tức nhà Trương mập có 3 cái chai cùng loại mật hoa cẩu kỷ của Cực Vị Lâu liền lan truyền, mấy ngày thời gian, trong tiểu khu này trồng danh hoa, nuôi danh cẩu, sưu tập tem, nuôi chim, nổi bật lập tức đều bị ông ta đoạt hết.

Vợ chồng Trương mập cũng là vừa vui vừa khổ, ở tại trong tiểu khu này của bọn họ đều là chính là nhân vật có máu mặt của Đồng thành, không giàu cũng sang, có thể nhận được ưu ái của bọn họ tuyệt đối là chuyện tốt. Khổ liền khổ, gần đây người tới nhà bọn họ uống ké nước mật ong cũng là một ly tiếp 1 ly a, uống tới trong lòng vợ chồng Trương mập chảy máu.

Đợi tới lúc bọn họ hỏi thăm rõ ràng giá nước mật ong của Cực Vị Lâu, hai vợ chồng liền giấu mấy chai mật đó thật kỹ, không phải vạn bất đắc dĩ (ko còn cách nào khác), tuyệt đối không lấy ra để người khác thấy.

Hơn nữa bên La Mông, giải quyết tốt chuyện gia phả, tâm tình La Mông cũng là rất thư sướng, hôm nay buổi tối sớm liền nằm trên giường đi ngủ, một đêm không ngủ đủ, đêm nay nhất định phải ngủ bù.

Kết quả ngủ thẳng nửa đêm, La Mông lại tỉnh, nhìn bên cạnh cái gối một cái, lại là 1 khuôn mặt mèo, tuy rằng biết tên này là ai, La Mông vẫn là nhịn không được dựng thẳng tóc gáy.

“Không cần nổi điên cùng súc vật, đút nó nước suối đi, đút xong rồi nhanh chóng đuổi nó đi”. La Mông tự nói với chính mình như vậy, sau đó giơ tay liền đút một ngụm nước linh tuyền cho con chồn này.

“Ngao ô……”. Con chồn uống nước linh tuyền, thế nhưng còn không chịu đi.

“Mày muốn cái gì?”. La Mông lập tức từ trên giường ngồi dậy, có thể nhịn được thì phải nhịn, con chồn xui xẻo này lại muốn anh làm gì đây?

“Ngao ô!”. Trả lời La Mông vẫn là một tiếng kêu to thô dát như vậy.

“Đại gia mày!”. La Mông nổi giận đùng đùng xuống giường bật đèn lên, kết quả đèn điện vừa mở lên, vừa nhìn đầu giường của mình, La Mông lại  hoảng sợ.

“Ngao ô…….”. Con chồn lại kêu 1 tiếng đối La Mông, con chồn này còn cùng ngày hôm qua giống nhau, ngồi chồm hổm bên cạnh cái gối của La Mông, bên cạnh còn có mấy con chuột chết, lúc này không phải một con, mà là ba con, ba con chuột xám chết liền nằm thù lù như vậy ở bên cạnh cái gối của La Mông.

La Mông xách cái ghế ngồi xuống trong chuồng trâu, như vậy không được nha, con chồn này cả ngày để chuột trên giường của mình, bây giờ cho nó nước linh tuyền, lần tới nó liền tiếp tục để ở chỗ đó, vậy anh còn có thể ngủ được hay không đây?

“Ngao ô…….”. Con chồn bên cạnh lại thúc giục, hôm nay nó bắt 3 con chuột, La Mông mới đút nó uống một ngụm nước linh tuyền, mua bán này bất công nha.

“!”. La Mông ngồi ở trên ghế, cơn buồn ngủ liền kéo tới, thiếu chút nữa té xuống khỏi cái ghế. Về phần biện pháp, anh chưa nghĩ ra, phải trao đổi như thế nào cùng chồn, vấn đề này khó giải quyết.

“Chúng ta thương lượng được không?”. Sau này đừng tha chuột chết để trên giường của tao”. La Mông không biết làm sao nhìn con chồn và mấy con chuột chết kia.

“Ngao ô!”. La Mông nghe ra được, con chồn này là mất kiên nhẫn rồi, hối thúc anh nhanh chóng đút nó nước linh tuyền.

“Bỏ đi, ăn xong rồi nhanh chóng đi đi”. La Mông mệt nhọc, giường gần ngay trước mắt, lại bị chồn và con mồi của nó chiếm đoạt, anh muốn đi ngủ, vì thế anh lại thỏa hiệp, lại đút con chồn này 2 ngụm nước linh tuyền.

Hoàng đại tiên rốt cục đạt được mong muốn, cảm thấy mỹ mãn ngậm cái đuôi của 3 con chuột kia, kéo chúng nó liền ra khỏi chuồng trâu