Ngươi Không Phải Đại Thần, Ngươi Quá Tiểu Nhân

Quyển 3 - Chương 15: Ngoan, ngủ đi



Lạinói, Liễu Thủy hài tử bị người nào đólàm nũng, dụ hoặc, đe dọa, cưỡng bức, lợidụng, bất kỳ thủ đoạn tồi tệ nào cũng lôi ra dùng khiến Liễu Thủy không bướckhỏi cánh cửa kia, Liễu Thủy囧, tâm thật không chịunổi.

Lời nóicủa yêu nghiệt không phải cái gì cũng có thể tin, giường của yêu nghiệt khôngphải ai cũng có thể nằm, nằm giường của yêu nghiệt thì phải trả giá thảm thiết!Điểm ấy, Liễu Thủy so với bất kỳ ai đều rõ ràng, so với bất kỳ ai đều hiểuđược. Lần đó Tư Húc sinh bệnh, bị yêu nghiệt gắt gao dây dưa, chèn ép tới mứcxương sống, thắt lưng đau một tuần a một tuần!!!

LiễuThủy rơi lệ……

Ngồi ởghế sô pha trong phòng khách, Liễu Thủy thực khẩn trương. Yêu nghiệt đang tắmrửa, yêu nghiệt không mặc quần áo, từng giọt từng giọt nước ấm lăn trên thânthể trần trụi của yêu nghiệt, dáng người hoàn mỹ của yêu nghiệt, trong trí nhớlà đường cong duyên dáng, nước chảy, chậm rãi chảy xuống…….

Thờiđiểm yêu nghiệt cầm khăn tắm bước vào cửa, Liễu Thủy có một câu rất muốn nói,đó là: “Yêu nghiệt, em có thể nhìn lén không?”

囧.

Mạnh mẽlắc đầu, ý đồ đem hình ảnh tưởng tượng trong đầu toàn bộ tan biến, Tư Húc vạnác! Tưởng tượng vạn ác! Cùng Tư Húc ở chung, Liễu Thủy hoàn toàn cảm thấy chínhmình tùy thời có thể bị biến thành nữ sắc lang…..

Ánh mắtnhìn chằm chằm màn hình, mặc kệ thế nào trí não cũng lỗ tai đều chú ý đến mộtchỗ, một tiếng “ca” vang lên, yêu nghiệt đi ra đi ra, bên tai tiếp tục truyềnđến tiếng “lạch cạch” “lạch cạch”, thanh âm dép lê đi lại trên mặt đất, yêunghiệt hướng bên này đi tới, “lạch cạch” “lạch cạch” càng ngày càng gần, càngngày càng gần……..

TâmLiễu Thủy càng ngày càng loạn, không dám tưởng tượng nếu yêu nghiệt biết chínhmình vừa rồi YY hắn, sẽ là cái loại biểu tình như thế nào, sẽ là cái loại phảnứng gì. Hít sâu, hít vào, thở ra….. Nơi này không có yêu nghiệt, yêu nghiệtkhông tồn tại, yêu nghiệt không tồn tại, yêu nghiệt không tồn tại……... Ta khôngYY yêu nghiệt, ta không có ta không có ta không có………

“ThủyThủy……..” Từ phía sau truyền đến âm thanh trầm thấp mềm nhẹ của Tư Húc, thanhâm bởi vì vừa tắm rửa xong mà có chút khàn khàn, càng tăng thêm vài phần gợicảm.

LiễuThủy nháy mắt cương trực, tối không chịu nổi đó là thanh âm yêu nghiệt cúi đầunói bên tai, mỗi khi tại thời điểm kia, Liễu Thủy đều chỉ có thể binh bại nhưnúi đổ, suy nghĩ bứt ra, không thể không muốn nghĩ đến hắn, ánh mắt nhìn đến,trong tai nghe được, trong lòng chiếm lấy cái kia, tất cả chỉ còn lại mộtngười, Tư Húc Tư Húc……

“ThủyThủy, em thích nhìn như vậy lắm sao?” Rất chi là thích Thủy Thủy ngơ ngác lănglăng như vậy, Tư Húc vòng qua sô pha đi đến trước mặt Liễu Thủy, đặt mông ngồitrên sô pha, sau đó, không chút do dự vươn tay, đem Liễu Thủy ôm đến trên đùimình, nói đùa, khóe môi nhếch lên có chút giống như mê hoặc cười, yêu nghiệtcười.

“Thích…..” Thủy Thủy ngây ngốc, liền như vậy tiến vào vòng ôm ấpcủa yêu nghiệt, bị yêu nghiệt dụ hoặc mở miệng, lời nói ra cũng không qua não,toàn bộ tâm trí đều đã bị cảnh đẹp trước mắt hấp dẫn.

Tóc ướtsũng còn chưa có kịp lau khô, ngẫu nhiên có vài giọt nước rơi xuống, theo xươngquai xanh hoàn mỹ dần dần chảy xuống, chảy qua vòng ngực trần trụi, lại rơixuống hơn nữa……..

Thủyngấn ở trong ngực cường tráng mà xinh đẹp của Tư Húc kéo dài, kéo dài……..

Có aicó được bờ ngực đẹp như vậy sao? Liễu Thủy si ngốc nghĩ, bờ ngực Tư Húc như vậyxinh đẹp, so với trong tưởng tượng cường tráng hơn rất nhiều, toàn thân tản mátra gợi cảm nồng đậm, hoàn mỹ tựa như tác phẩm điêu khắc, không có nửa điểm tìvết…… Tư Húc gợi cảm như vậy, động lòng người như vậy, như vậy tản mát ra dụhoặc trí mạng,….

Phútchốc, Liễu Thủy bởi vì kinh thố không biết như thế nào đem hai tay bừa bãi sờlên mũi, máu mũi chảy mạnh!.......

“TưHúc, mặc quần áo vào đi.” Miệng bị che, truyền ra âm thanh cầu xin đáng thươngcủa Liễu Thủy. Tư Húc, anh không mặc quần áo như vậy, em sẽ chảy máu quá nhiềumà chết!......

“Anhmặc.” Chọn mi, Tư Húc chuyển mắt qua vị trí Liễu Thủy đang ngồi lên, bị chelấp.

“Anhnhư vậy cũng gọi là mặc!.....” Liễu Thủy mau khóc.

………..Nào có như vậy?! Mặc………

Toànthân cao thấp chỉ quấn một cái khăn tắm ngắn ngủi như vậy mà gọi làmặc?.........

Nửa hởnửa kín như vậy, anh cũng kêu mặc?..........

Yêunghiệt, anh có biết cái gì gọi là cảm thấy thẹn không?........

Yêunghiệt, anh có biết người là chét như thế nào không?........

Giốngnhư em đầu óc tệ hại mà chết!..........

……..

“Tayđặt ở ngoài miệng để làm chi, thất thần gì, còn không đi tắm?” Thấy Liễu Thủykhông nói gì, như trước bộ dáng ngơ ngác, Tư Húc vừa cười, vừa hảo tâm nhắcnhở. “Vẫn là, em liền chuẩn bị nằm lên giường của anh?”

Nằmgiường của anh?!

Trêngiường trên giường trên giường trên giường?!........

LiễuThủy bị sự vô sỉ của Tư Húc hoa hoa lệ lệ từ ngây ngốc chuyển sang hóa đá. Lờinói ái muội như vậy khiến người ta miên man bất định, Tư Húc yêu nghiệt, anh cóthể nói ra mà mắt cũng không chớp một cái?!...........

Là ainói buổi tối hôm nay sợ hãi phải có người bên cạnh? Là ai vừa rồi tuyên bố dángngười hiện tại của mỗ Thủy quá kém phải hảo hảo dưỡng dưỡng căn bản không vừamiệng?........

Mắtnháy nháy, lại nháy nháy, vô sỉ hơn người, Liễu Thủy đành phải tiếp tục bảo trìtrạng thái hóa thạch…….

NhìnLiễu Thủy như vậy ngơ ngác ngây thơ, ý cười càng sâu, trực tiếp lấy hai tayvướng bận đang che miệng ra, Tư Húc cúi người, lấy môi phủ lên môi.

Tắm rửaxong xuôi, mặc vào áo dài Tư Húc tiện tay đưa, quần áo rất lớn rất dài, trựctiếp che đậy ở bên mông cho đến đùi, nhìn thấy hương vị độc đáo của Tư Húc,nhưng là dùng ánh mắt bản thân đánh giá, Liễu Thủy vẫn là cảm thấy囧 không được, hoàn toàn không có dũng khí đi ra ngoài.

Từng cómột thời nghiện xem tranh châm biếm, mỗi khi trong trang châm biếm xuất hiện nữhài tử mặc quần áo của nam hài tử, Liễu Thủy đều cảm thấy như vậy thật dụ hoặc,không gì so sánh được.

Nhưnglà hiện tại, chính mình đang trải qua tình trạng tương tự, vì sao nữ tử trongtranh châm biếm có thể biểu hiện tự nhiên hào phóng như vậy, mà bản thân, lại囧 ngay cả cửa phòng tắm cũng không dám bướcra?!.........

Sợ hãilại khẩn trương?!...........

Rõ ràngyêu nghiệt đã nói không ăn vừa miệng, nhưng là vì cái gì vẫn khẩn trương? Đâylà vì sao a vì sao?...........

LiễuThủy vì tâm tình không được tự nhiên của bản thân thật sâu rơi lệ……..

“ThủyThủy……” Ngoài cửa truyền đến thanh âm Tư Húc, dày mà yêu mị. “Nếu không ra mặttrời sẽ mọc mất nga.”

LiễuThủy囧. Này Tư Húc! Yêu nghiệt! Ác ma!.........

………..

“ThủyThủy……” Trong khi do dự, người kia lại bắt đầu nói “Anh đều đã đem giường sưởiấm chờ em…..”

………

“Em tốtlắm.” Liễu Thủy ngao, nhắm mắt kéo cửa mở ra, cũng không phải chưa từng cùngnhau ngủ chung, Liễu Thủy ngươi còn sợ cái gì?!

“TưHúc, em đi ra!” Kiên định nói, Liễu Thủy đứng ở cửa phòng tắm, trên người là áosơ mi của Tư Húc, trong tay còn nắm chặt bộ quần áo vừa thay ra, hít sâu mộtchút, mở mắt.

Thựcbất hạnh, Liễu Thủy hài đồng thời điểm mở mắt không có thấy tường, không cóthấy cửa, không có thấy ngăn tủ, không có thấy màn hình, không thấy gì khác,chỉ thấy khuôn mặt tuấn tú phòng đại trước mặt, mũi đối mũi, mắt đối mắt,môi…….. đối môi.

“Ô……”Tiếng kêu sợ hãi mạnh mẽ ra khỏi miệng lại trở thành tiếng nức nở, môi lại bịmỗ yêu nghiệt thật sâu chiếm cứ.

Yêunghiệt! Anh liền như vậy thích cắn em!

“ThủyThủy.” Bên tai truyền đến thanh âm hơi áp lực mà khàn khàn của Tư Húc. “Ngoan,ngủ đi.”

Nằm ởtrên giường, chôn sâu trong lòng Tư Húc, Liễu Thủy động cũng không dám động.Môi sưng đỏ không dám xoa dịu, góc áo hỗn độn cũng không dám vuốt phẳng lại,vừa rồi Tư Húc nói, “Thủy Thủy, nhất định phải ngăn cản anh.”

ThủyThủy, nhất định phải ngăn cản anh………

Nhưnglà đến thời điểm quyết định, Liễu Thủy lại mơ hồ, hẳn là thế nào đi ngăn cản?Hồn, đều đã không biết bay tới nơi nào.

Càngngày càng sâu, càng ngày càng sâu………

Thẳngđến khi bên tai chỉ còn lại tiếng hai người thở dốc, da thịt chạm nhau, bỗngdưng, Tư Húc dừng lại hết thảy động tác, môi rời khỏi môi, tay rời khỏi da thịtmềm mại của Liễu Thủy………

Vỗ vềLiễu Thủy, Tư Húc thở hào hển, nói: “Thủy Thủy, đừng nhúc nhích.”

……….

LiễuThủy ngoan ngoãn không hề động đậy, thở cũng không dám thở mạnh, cứ như vậytrải qua rất lâu, Liễu Thủy cảm giác bên hông bị ôm chặt, Tư Húc điều chỉnh mộtchút tư thế của hai người, tiện đà, trên đỉnh đầu truyền đến âm thanh Tư Húcđộc đáo mà ôn nhu, dỗ ngọt. “Ngoan, ngủ đi.”

Ngoan,ngủ đi……..

Vì thế,Liễu Thủy nhắm mắt, bình yên, ngoan ngoãn ngủ……..

Ngàyhôm sau tỉnh lại, đã muốn rất muộn.

LiễuThủy mở hai mắt, lại đã không thấy Tư Húc. Liễu Thủy phát hiện, Tư Húc kỳ thựcluôn rời giường rất sớm, ít nhất so với nàng sớm hơn rất nhiều lần, hai lầntỉnh lại đều chỉ thấy một mình một người ngủ như chết trên giường,囧.

Xoayngười xuống giường, muốn tìm quần áo của chính mình thay ra cái áo nam rộngthùng thình trên người, Liễu Thủy cũng không nghĩ mặc như vậy giữa ban ngày qualại trong phòng yêu nghiệt, Thủy Thủy cũng là biết thẹn thùng!.......

Quần áongày hôm qua rõ ràng đặt ở trên ghế, nhưng là tìm kiếm khắp nơi, còn kém nằmsấp trên sàn tìm, như cũ ngay cả một sợi vải cũng không tìm thấy. Chính là cáigọi là người có ba bậc, vạn phần bất đắc dĩ, Liễu Thủy hài tử chỉ có thể tiếptục mặc bộ áo tràn ngập hơi thở của yêu nghiệt Tư Húc đi ra khỏi cửa phòng, lậptức bước nhanh đến phía WC.

“ThủyThủy, tiểu trư lười biếng.” Ngoài cửa WC truyền đến thanh âm Tư Húc, Liễu Thủyngẩn ra, quả nhiên, yêu nghiệt Tư Húc không nơi nào không có mặt! “Rửa mặt rồira ăn sáng, đồ dùng rửa mặt ở trên tủ.” Tiếp theo, yêu nghiệt lại phi thườngtốt bụng nhắc nhở, trong phòng tràn ngập tiếng cười khàn khàn của yêu nghiệt.

“……”Liễu Thủy không nói gì. Giờ phút này không phải nên cảm thấy phi thường cảmđộng sao, yêu nghiệt cư nhiên ngay cả chi tiết nhỏ nhặt cũng chu đáo như vậy,nhưng là vì sao? Liễu Thủy hài tử lại trừ bỏ trầm mặc vẫn chỉ trầm mặc……. Cảmthấy yêu nghiệt đối với ngươi là sớm có mưu đồ sao?! Vẫn là nghi ngờ trongphòng yêu nghiệt vẫn còn cất dấu nữ nhân, cho nên mới chuẩn bị chu đáo nhưvậy?!........

…… Bìnhdấm chua của nữ nhân thật đúng là tùy ý đánh đổ mà không cần nói đến lí lẽ!

“Đãbiết.” E ngại yêu nghiệt lại dâm uy, Liễu Thủy hài tử rốt cục vẫn ngoan ngoãnđáp. “Anh mới là trư!” Sau đó trong lòng lặng lẽ oán thầm……

Rửa mặtxong, Liễu Thủy ra khỏi phòng tắm, đứng ở đó nhìn một lượt căn hộ, phòng bếp,không có ai; phòng khách, không có ai; phòng ngủ, không cần nhìn cũng biếttrong đó khẳng định không có ai!

Tư Húccủa chúng ta ngồi ở trên sô pha tại ban công, để lap top trước mặt, liên tục gõbàn phím, khóe miệng mỉm cười, ánh sáng đầu đông soi rọi phía sau mang lại cảmgiác thực ấm áp, mông mông lung lung, thật đẹp mắt. Liễu Thủy không tự giác lâmvào si mê…..

LiễuThủy lại nhìn nhìn Tư Húc, không tự giác cảm thấy một loại cảm giác linhlinh……..

囧.

“ThủyThủy, lại đây.” Phát hiện Liễu Thủy, Tư Húc ngẩng đầu, hướng Liễu Thủy ngoắcngoắc, giống như là gọi tới tiểu động vật nào đó, mặt hiện tia dụ hoặc.

“Nga.”Liễu Thủy hoàn hồn, phi thường phối hợp di chuyển đôi chân bước về phía Tư Húc.

Bằngsắc đẹp này của Tư Húc đi quán bar treo biển hành nghê sẽ kiếm được khối tiềna……. Vừa đi, Liễu Thủy còn mải mê tưởng tượng, suy nghĩ trong đầu, đều là tiềnbay đầy trời, hoàn hoàn toàn toàn là bộ dáng tham tiền! Đương nhiên, những suynghĩ này của Liễu Thủy không dám nói với Tư Húc, nếu bị yêu nghiệt kia biết,kia khẳng định sẽ rất thảm!

Mới gầntới bên cạnh, liền bị Tư Húc kéo xuống, ngã vào trong lòng Tư Húc. Sô pha lớnthực mềm mại, cho dù là hai người ngồi xuống như vậy cũng không chút chạt chội.Huống chi Liễu Thủy vẫn bị gắt gao ôm tại trong lòng người nào đó, căn bảnkhông chiếm diện tích……

Cònkhông có ngồi vào chỗ của mình, đón chào chính là bờ môi ấm áp……

“Ân……”Này yêu nghiệt, thật sự là cuồng cắn người! Liễu Thủy đau hô.

Mặc áosơ mi quả nhiên thuận lợi, Liễu Thủy cảm giác được bàn tay Tư Húc tiến vào trongáo sơ mi của mình, tại tiểu khố của mình dao động. Liễu Thủy thở hồng hộc……

“Ngoan,ăn điểm tâm đi.” Hồi lâu, đầu Liễu Thủy đều đã muốn chôn trong lòng Tư Húckhông muốn ngẩng lên, gặp Tư Húc, này giống như một hành động quen thuộc vớiLiễu Thủy, yêu nghiệt luôn thích chọc nàng xấu hổ!

Vì sao?Có người thời điểm làm nũng còn có thể đáng yêu tựa như thiên sứ như vậy; thờiđiểm đùa giỡn người ta lại so với ác ma còn ác hơn?!...........

Mà cựcphẩm như vậy cố tình xuất hiện bên cạnh mình? Này không phải khiến cho người tacảm thấy tự ti, hối tiệc tiện đà cảm thấy ghen tị sao?...........

“Được.”Ở trong lòng Tư Húc gật gật đầu, mới sáng sớm, nên sờ không nên sờ đều đã bị sờqua, thật sự đói bụng…….. Nguyên lai, bị sờ được sủng ái cũng là tiêu hao nănglượng!

Liềunằm trong lòng yêu nghiệt ăn điểm tâm, vừa ăn đồ ăn do yêu nghiệt đút vừa nhìnyêu nghiệt chơi trò chơi.

“Ân, ănthật ngon……” Thỉnh thoảng, còn phát ra vài câu cảm thán, thật không nghĩ tới TưHúc còn có thể làm ra bữa sáng ngon như vậy. Ăn cơm do Tư Húc làm là lần đầutiên, Liễu Thủy quyết định, về sau mặc kệ là làm nũng, cưỡng bức, dụ hoặc đềukhông thể tự mình ra tay, tay nghề nấu ăn của Liễu Thủy so với Tư Húc quả thậtlà như trời với đất, vô cùng chênh lệch, đươg nhiên, Tư Húc là trời, Liễu Thủylà…! __ __

“Haha………” Mà cái người kia vô cùng siêu việt, chỉ chơi trò chơi bằng một tay, taykia ôm lấy thắt lưng Liễu Thủy, khóe miệng hiện lên nụ cười, vẻ mặt sủng nịch.

Trênmàn hình máy tính, như trước là hồng y thân ảnh nhảy nhót kia, trên đỉnh đầu làhồng danh thật bắt mắt “Bỉ Ngạn Khai Hoa”, vinh quang tột đỉnh, làm cho ngườita nhìn thấy đều cảm thấy thật sùng bái a sùng bái.

Giờphút này, kia hồng y thân ảnh cùng Khuynh Thành chờ ở trước cổng Phúc Sươngthành, năm người ở phía trước hăng hái chiến đấu, mà Tư Húc hài tử cho dù đitheo đội ngũ lại đi xuống cuối cùng, Liễu Thủy bĩu môi, cực độ khinh bỉ ngườinào đó, hành vi nhàn hạ vô sỉ đến cực điểm.

Sáungười trong đội ngũ, là Bỉ Ngạn Khai Hoa, Tiếu Khuynh Thành, Lưu Quang Dực, ThiênSơn Mộ Bạch, Từ Từ còn có một người Liễu Thủy chưa gặp qua, hoàn toàn khôngbiết---- Mèo con quỷ mị, nghe nói là muội muội của hoa hậu giảng đường mỹ nhân,theo hoa hậu giảng đường mỹ nhân tham gia trò chơi. Khi được Tư Húc nói chobiết, Liễu Thủy thật sự bị囧 khôngnhỏ, thìa cơm vừa đưa vào miệng thiết chút nữa sặc ra ngoài, như thế nào hoahậu giảng đường mỹ nhân còn có một muội muội?! Trước kia chưa nghe thấy baogiờ….. Vẫn là囧.

Mãi chođến khi về sau gặp mặt, Liễu Thủy mới hiểu được khi hoa hậu giảng đường mỹ nhâncùng Tần Phong xảy ra huyên náo, muội muội hoa hậu giảng đường mỹ nhân bị kẹttrong đợt học quân sự, đương nhiên không biết gì.

Để tabiết sớm ta đã nhảy ra cùng họ Tần kia liều mạng, đem tên kia thiên đao vạnquả, hai mươi sáu khổ hình một lượt thực thi---- đây là lời của muội muội hoahậu giảng đường, Dương Phi Tuyết nói. Bởi vậy có thể thấy, Dương Phi Tuyết làngười tôn trọng huyết tinh, tôn trọng bạo lực. Khi nghe được câu nói này, LiễuThủy rất là thông minh rùng mình một cái……..

Đươngnhiên, đây là chuyện sau này.

Sáungười trong trò chơi, giờ phút này đã đến cửa đầu tiên của đại BOSS “Huyếtnha”, chờ năm người con lại diệt sạch đám tiểu quái, hồng y nam tử kia mới chậmrãi tới gần một chút, gần một chút một chút nữa.

Nhìnđến đây, Liễu Thủy lại không thể không dừng ánh mắt khinh bỉcực độ trên người hồng y nam tử kia. Nhưng đang nằm trong lòng người nào đó,giận mà không dám nói gì, huống hồ vì “việc không liên quan” đi đắc tội yêunghiệt? ……. Liễu Thủy tiện đà lại lắc lắc đầu. Tiếp tục xem, tiếp tục ăn, tacái gì cũng không nhìn thấy, ta cái gì cũng không biết!

Kênhnói chuyện của Tư Húc luôn mở rất nhiều, không giống như Liễu Thủy, mỗi lần chỉmở vài kênh nhất định. Kênh thế giới, kênh đội ngũ, kênh giao dịch, kênh chungquanh….. Đủ loại kiểu chữ, màu chữ đều hiện lên trước mắt Liễu Thủy, xoay vòngvòng, Liễu Thủy quyết định nhìn kênh đội ngũ, nhìn như vậy thực mệt!

Thật sựlà tra tấn a tra tấn, nhưng là ánh mắt lại kìm không được bị hấp dẫn……..

[Độingũ]

Mèo conquỷ dị: “Đại thần, ngươi mau lại đây.” Muội muội nhanh mồm nhanh miệng đã bắtđầu thúc giục, giờ phút này trong lòng nàng, Bỉ Ngạn bạn học như cũ vẫn là đạithần trong đại thần, quả nhiên là đứa nhỏ chưa từng bị đả kích qua.__ __!

TiếuKhuynh Thành: “Thiên Sơn, ngươi qua đánh.” Hoàn toàn không có trông cậy ngườinào đó sẽ ra tay, hoa hậu giảng đường mỹ nhân chỉ đích danh Thiên Sơn.

Từ Từ:“Thiên Sơn, ngươi không cần cảm thấy như đi liều mạng, chúng ta vĩnh viễn ởphía sau ủng hộ ngươi!” Từ Từ hài tử cực độ vui sướng khi người gặp họa.

ThiênSơn Mộ Bạch: “……..” Một mình tác chiến, tâm Thiên Sơn bạn học, thật lạnh thậtlạnh…….

Mèo conquỷ mị: “Tin tưởng kỹ năng của ta, nhất định sẽ cho ngươi toàn thây.” Hắc hắchắc hắc….. Biểu tình thẹn thùng. Lập tức rời mục tiêu, thấy thế nào cũng khiếncho người ta cảm thấy dựng tóc gáy.

LưuQuang Dực: “Lên đi.” Vì thế, lão công hoa hậu giảng đường mỹ nhân Lưu QuangCánh bạn học cũng mở miệng.

TiếuKhuynh Thành: “Chúng ta sẽ bảo vệ ngươi.” Rất là có bộ dáng hiên ngang lẫmliệt.

Từ Từ:“Thiên Sơn, mau…..”

……….

Mànhình luôn luôn quay cuồng, chính là không thấy Bỉ Ngạn bạn học phát biểu gì,với hiểu biết từ trước tới nay, chuyện tốt như vậy bạn học còn không đi tiênphong, khiến hắn hơn ba mươi phút không nói câu nào, tuyệt đối không có khảnăng! Tuyệt đối không có khả năng! Đó là vĩnh viễn không có khả năng!

ThiênSơn Mộ Bạch: “Bỉ Ngạn, ngươi lại đây cho ta.” Vì thế, rốt cuộc có người khôngchịu nổi áp lực, muốn mở ra cái miệng kia. Một bên oán hận nghĩ, một đám độingũ này để làm cái gì?!...... Ngay cả kêu một người diệt quái cũng phải cầnmánh khóe mưu kế! “Huyết nha” kia phỏng chừng ta còn chưa kịp tới gần đã bịgiết, người đã chết thì còn cần thêm máu thêm dược làm gì? Không có Vi Vũ,Thiên Sơn trở thành kẻ bị mọi người ức hiếp, bị mọi người hãm hại, Thiên Sơnrơi lệ, không hề muốn ép ác ma mở miệng, bất đắc dĩ, tình thế bức bách…… Ôô……..

………