Người Đến Trễ

Chương 48



Edit + Beta: Vịt

Sau khi ổn tới gần đủ, công việc lại chen chúc mà đến, không cho bất kỳ cơ hội thở dốc nào.

Lâm Chu Độ hiện tại không cần cái gì cũng đi, mấy lời mời hoạt động kia, chỉ tham gia một phần là đủ rồi. Trước khi chính thức bắt đầu, Lâm Chu Độ nhận một phim ngắn, thời gian không lâu, nhưng phải tới khu cảnh rất xa xôi quay. Vẫn may gặp được người quen, Lục Triết Minh lúc trước tham gia chương trình quen biết, lúc ấy hắn là thành viên của boyband sắp giải tán, hiện tại boyband đã triệt để giải tán, hắn cũng từ mưu cầu lối ra, dựa vào một vài nhãn duyên vẫn là có phim để nhận. Lâm Chu Độ nhìn bộ dáng người ta cố gắng như vậy, lại nghĩ tới Phương Hữu, muốn cho Phương Hữu xem xem đồng dạng là thành viên boyband, nên cẩn trọng không vứt bỏ không từ bỏ như thế nào.

Nhưng Phương Hữu nhất định là không nghe hiểu, mọi chuyện đều có báo ứng nhân quả, Lâm Chu Độ lúc ấy kích thích định hành hung, trả giá cao chính là muốn vì tên nhóc không ra hồn Phương Hữu này bận tâm.

Lục Triết Minh đúng là tri kỷ, nhìn thấy dáng vẻ rầu rĩ của Lâm Chu Độ, lại tới đây tán gẫu với cậu. Nói chỗ này y trước kia đã tới, gần đây có một ngôi chùa, Lâm Chu Độ nếu là nhàm chán, có thể đi dạo chút, rất có ý nghĩa.

Lâm Chu Độ không rõ "rất có ý nghĩa" là đánh giá thế nào, hỏi: "Linh lắm sao?"

Lục Triết Minh nhưng chỉ nói, anh đi xem là biết.

Cách nói này khiến Lâm Chu Độ có chút lòng hiếu kỳ, thừa dịp thời gian nghỉ ngơi ngày nào đó, dựa theo chỉ dẫn của Lục Triết Minh tới ngôi chùa này.

Bề ngoài ngôi chùa này thoạt nhìn rách nát, tạo hình miếu thờ cũng tràn đầy vẻ lỗi thời hương dã, thật sự không nhìn ra chỗ độc đáo nào. Tới lúc vào trong điện, Lâm Chu Độ mới hiểu được rốt cuộc là chỗ nào có ý nghĩa.

"Thần tài xế là gì?" Lâm Chu Độ nhìn bức tượng và tấm bảng trước mặt, trong tay tượng còn có một cái vô lăng.

"Lái xe bảo vệ bình an á." Lục Triết Minh giải thích, "Anh xem cái cầm quyển sách này, là thần học, lần trước một bà chị ở tổ phim của em sau khi vái, con gái lớn thi điểm tối đa, con thứ hai trượt, cũng không biết rốt cuộc là linh hay là không linh. Thần máy tính này, là phù hộ ảnh trong máy tính không để lộ ra ngoài, lúc ấy rất nhiều nam đều vái. Còn có thần sữa này......"

"Cậu dừng lại!" Lâm Chu Độ thật sự không muốn nghe bức tượng nữ thần ngực lớn quần áo hở hang kia là phù hộ cái gì, có lẽ cũng không có liên quan gì tới cậu.

"Ế," Lục Triết Minh tò mò dẫn Lâm Chu Độ đi tới bên cạnh, "Nơi này sao lại nhiều hơn một bức tượng thần, đây là...... Thần phim?"

"Đặc biệt bố trí cho các cậu," Ông bác giữ cửa đột nhiên mở miệng, "Gần dây tới nơi này quay phim càng ngày càng nhiều, phù hộ sự nghiệp phim ảnh của các cậu thịnh vượng phát đạt. Gần đây không phải đều đang nộp thuế bổ sung sao, vái một vái, nói không chừng các cậu không cần bổ."

"Thu nhập của tôi còn chưa tới ngưỡng cần nộp thuế bổ sung." Lục Triết Minh nói, "Chu Độ còn anh?"

Ông trời thương xót, phòng làm việc của Lâm Chu Độ vừa thành lập, chân cậu bị thương, tiến vào trạng thái bán ngừng kinh doanh, thậm chí còn chưa kịp trốn thuế lậu thuế.

(Truyện chỉ được đăng tại Wattpad humat3 và Sweek humat170893)

Mặc dù biết tỷ lệ đáng tin cực kỳ nhỏ, nhưng thật sự thú vị, lạy một lạy cũng không mất mát gì. Nhưng Lâm Chu Độ còn chưa lạy, người giữ cửa lại hô: "Cái này tế bái cần tiền nhang đèn! Các cậu kiếm nhiều tiền như vậy, dù sao cũng phải cung phụng Bồ Tát chút chứ!"

"Không mang tiền." Lâm Chu Độ nói.

"Có thể quét mã trả." Ông bác giữ cửa chỉ chỉ mã QR dưới hòm công đức.

Lâm Chu Độ cảm thấy vẫn là không nên vái, kéo Lục Triết Minh muốn đi. Đi hai bước, lại nghĩ tới cái gì, hỏi: "Ngoại trừ diễn viên còn có thể những người khác cũng làm phim ảnh sao?"

"Dĩ nhiên." Ông bác cực kỳ khoác lác không biết ngượng, "Cậu làm gì? Làm đầu bếp nấu cơm cho tổ phim?"

Lâm Chu Độ quét mã QR kia, nhảy ra một hàng chữ viết chuyển khoản cho * Đại Lực.

"Tên của thần tiên này thật sự giống người thường." Lâm Chu Độ một bên lẩm bẩm chuyển tiền, một bên cầu nguyện.

Lúc đi ra, Lục Triết Minh tò mò hỏi: "Chu Độ, anh cầu nguyện gì thế."

Lâm Chu Độ suy nghĩ chốc lát, cười nói: "Đương nhiên là hi vọng nghề này của chúng ta phát triển càng ngày càng tốt."

Cậu gửi hình qua cho Tạ Thành Văn, Tạ Thành Văn cũng hỏi cậu, cầu nguyện cái gì?

Lâm Chu Độ nói, đương nhiên là hi vọng cơm của nhà ăn Phù Đồ các anh càng ngày càng khó ăn, làm chết đói hàng Tiền Nhạc Thiên kia thì thôi.

Nguyện vọng chân chính, không thể nói, nói sẽ không linh.