Người Chơi Nhập Vai

Chương 43: Lại là thanh ngọc! Lại là tư chất tuyệt đỉnh!



Sau khi cơm nước xong xuôi, Nguyễn Minh dẫn Sandy theo mình đi tới cửa hàng ma thuật của Akara. Ngoài việc muốn trông coi vấn đề tử khí của cô bé, hắn còn muốn hỏi Akara biện pháp giải trừ ấn ký nô lệ của đế chế Khanduras hay trận pháp phong ấn tử khí trên người Sandy. Tuy Akara theo hắn dò hỏi thì chỉ là một nữ tu cấp bốn, nhưng Nguyễn Minh vẫn nuôi hi vọng, dù sao thì nàng ta ở trong game cũng có thể giải được hầu như tất cả độc dược, bùa yểm,... Cô bé Sandy nghe Nguyễn Minh dẫn nàng đi tìm biện pháp giải quyết cùng vui buồn lẫn lộn, vui vì biết Nguyễn Minh cũng không phải người xấu, buồn vì hết hi vọng, cô bé cho rằng vấn đề trên người mình không phải là một nữ tu ở cái Trại bé bằng cái móng mũi này có thể giải quyết được.

Tới cửa hàng của Akara, lần này Nguyễn Minh được một em nhân viên xinh tươi khác tiếp đón. Tất nhiên phong cách phục vụ của các nàng cũng chẳng chê vào đâu được, vô cùng chuyên nghiệp, tận tình. Cũng không phải chờ bao lâu, Nguyễn Minh và Sandy mới nhấp được vài ngụm trà thì đã thấy, lão trâu già gặm cỏ non Bruce đang khoác tay người đẹp chói lòa Akara đi xuống. Khinh bỉ lão ta trong đầu một chút, Nguyễn Minh đứng dậy chào:

- Chào ngài Bruce, Phu nhân Akara, trông hai người vẫn đẹp đôi như mọi khi. Hôm nay ta theo ước hẹn tới đây, ngoài ra còn một ít chuyện cần nhờ hai vị giúp đỡ.

Được khen thì ai mà chẳng sướng, lão pháp sư già Bruce thì bật cười ha hả, còn nữ tu Akara thì nhã nhặn hơn một chút nhưng hai mắt cũng tít lại như hai vầng trăng khuyết trông vô cùng xinh đẹp. Nàng ta cười nói:

- Đồ quỷ nhở này vẫn lẻo mép như hôm qua? Nhưng mà ta thích? Sao ngoài chuyện liên quan tới nhiệm vụ còn có gì phiền phức à? Chẳng lẽ là cô bé này?

Nghe Akara nói, lão Bruce mới chú ý, ngồi cạnh Nguyễn Minh lúc này không ngờ còn có một cô bé xinh xắn đáng yêu, nhưng khi hai người nhìn thấy ký hiệu nô lệ trên cổ cũng những phù văn của trận pháp áp chế tử khí trên cơ thể cô bé thì đồng thời nhíu mày lại. Họ quay sang Nguyễn Minh đòi một câu trả lời.

Nguyễn Minh không nhanh không chậm kể lại cho hai người về thân thế cũng như hoàn cảnh của cô bé này, đồng thời cũng xin họ tìm cách trợ giúp. Trong ánh mắt mong chờ xen lẫn chút thất vọng của Sandy, hai vị trưởng giả cứ ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, sau một hồi cùng lắc đầu thở dài, Akara nói:

- Về ấn ký nô lệ, với khả năng của ta và lão Bruce hiện tại không thể nào xóa bỏ được, có lẽ ngươi cần đi tới thủ đô của Khanduras để tiến hành loại bỏ nó, chứ quanh vùng này ta không biết một pháp sư cấp sáu nào có khả năng này cả.

Ngập ngừng một chút nàng ta lại nói tiếp:

- Còn về phù văn phong ấn tử khí trên người cô bé này ta có thể giải trừ nó được, dù sao tay pháp sư khắc nó lên người cô bé cũng chẳng phải loại cao siêu gì lắm, nhấc tay một cái là xong. Nhưng vấn đề là, bản thân cô bé này mới là nguồn phát ra tử khí, trận pháp chỉ có tác dụng kiềm hãm nó lại. Nếu bây giờ loại bỏ trận pháp này đi, tử khí sẽ lập tức mất khống chế không những sẽ gây ra đau đớn tột cùng thậm chí nguy hiểm đến tính mạng của nhóc này, thậm chí có khả năng hủy diệt toàn bộ những thứ gì xung quanh nó. Theo như ngươi kể thì dù đã có trận pháp kiềm hãm bớt nhưng tử khí phát ra từ cơ thể cô bé nãy vẫn đủ mạnh để giết chết người chứ chưa nói tới loại bỏ trận pháp đi. Theo ta thì ngươi vẫn nên để trận pháp lại rồi sử dụng vật triệu hồi giải quyết vấn đề tử khí là ổn thỏa nhất.

Nghe thấy hai vị trưởng bối có thực lực mạnh nhất mà hắn từng quen biết cũng bó tay trước tình hình của Sandy, Nguyễn Minh cũng không thất vọng lắm, dù sao hắn cũng đã chuẩn bị tâm lý trước rồi, chỉ đáng thương cho Sandy mà thôi. Thua keo này ta bày keo khác, Nguyễn Minh nói:

- Chuyện này coi như thôi, có một chuyện nữa là chuyến làm nhiệm vụ tiếp theo vô cùng nguy hiểm, ta lại không có cách nào bỏ nàng ở lại Trại được. Một cô nhóc chẳng có chút sức mạnh nào đi theo thì vô cùng nguy hiểm, với lại nghe nói cô bé này cũng có tư chất tuyệt hảo, hai ngài có thể xem xét dạy bảo nàng một chút ngón nghề tự vệ được không?

Nghe tới tư chất của cô bé này rất mạnh, lão Bruce cùng Akara lập tức mắt sáng như sao, hận không thể ăn tươi nuốt sống cô bé ngay trước mặt Nguyễn Minh vậy. Akara nói:

- Tư chất tốt à! Nhanh tất cả theo ta, chúng ta phải kiếm tra thì mới biết được!

Nói xong dẫn đầu tiến về phía cầu thang, lão Bruce cũng cười ha hả, hấp tấp đi theo để lại Nguyễn Minh cùng Sandy đang ngơ ngác không hiểu gì trước phản ứng của đôi vợ chồng già này. Thấy họ sắp đi lên lầu trên, Nguyễn Minh vội dắt tay cô bé, kéo nàng đuổi theo. Lần này khiến Nguyễn Minh kỳ lạ là Sandy tỏ ra vô cùng ngoan ngoãn, để mặc cho hắn cầm tay kéo đi, lúc trước cho dù không dám phản ứng gì thái quá nhưng cô bé này luôn lạnh lùng giữ khoảng cách với hắn.

"Haha! Có lẽ là do khí chất anh tuấn của ta bộc phát, cô bé San San này cũng đã phát hiện ra và quy phục ta rồi!"

- Hừ! Đừng tự tác đa tình nữa! Việc ngươi cần suy nghĩ bây giờ không phải tự sướng mà là làm cách nào để hoàn thành cái nhiệm vụ sắp tới kia đi!

Nguyễn Minh cũng quá quen với giọng nói cà khịa của Lyx rồi, hắn cũng không để ý tới thái độ của nàng mà hỏi lại:

- Ồ! Không phải chỉ là cái hang tân thủ thôi sao, hơn thế nữa lại còn có đồng đội đi kèm nữa, ngoài việc phải chú ý an toàn cho bọn chúng ra thì ta thấy không có gì là quá nguy hiểm cả, cẩn thận một chút là được!

- Ngươi đang nằm mơ đấy à! Máy chủ đưa ngươi đến đây không phải là để chơi bời, vơ vét tài nguyên rồi biến thành một siêu nhân trở về thế giới cũ tung hoành ngang dọc. Có làm thì mới có ăn,... đừng đánh đồng nó với thế giới Game nữa, mà có đánh đồng thì hãy đánh đồng với độ khó địa ngục ấy, chứ không phải là độ khó bình thường đâu. Nghĩ xem, một tân thủ cấp 1 bắt đầu ở màn chơi độ khó Địa ngục, không phải né chậm thôi là chết sao?

Nguyễn Minh cũng thầm rùng mình, nghe Lyx nói chút tự hào của hắn sau khi tu luyện, áp súc ma lực thành công đã bay biến đi đâu hết. Cũng phải, cái đám xác sống hắn gặp mấy hôm trước vừa trâu chó lực sát thương lại mạnh không phải là mình chứng rõ ràng nhất cho độ khó Địa Ngục sao. Mẹ kiếp "Máy chủ", ép người cũng không thể quá đáng như thế được chứ?

Đang vừa leo cầu thàng vừa nguyền rủa Máy chủ vô lương tâm, Nguyễn Minh không biết từ lúc nào mình đã leo tới tầng cuối cùng của tòa nhà này, hắn ngẩng đầu lên đã thấy Akara mở cửa một căn phòng gần cầu thang rồi ra hiệu mời hắn tiến vào. Căn phòng này ngoài việc rộng rãi thoải mái ra thì cũng không có gì đặc biệt, ngoài mấy cái giá sách cùng chiếc bàn dài chắc là để dùng cho hội họp ra thì cũng chẳng có thứ gì quý giá cả. Akara ra hiệu cho hai người ngồi xuống rồi tiến vào cánh cửa ở góc phòng mà nếu không nhìn thấy thì Nguyễn Minh cũng chẳng phát hiện ra được.

"Hừ hóa ra là bảo bối giấu trong căn phòng đó, bảo sao! Ta không tin một nữ tu cấp bốn lại là chủ cửa hàng ma pháp lớn nhất Trại du cư này lại không có vài món bảo bối kinh người nào đâu!"

Nghĩ thì nghĩ vậy, chứ bảo Nguyễn Minh tìm cách đột nhập vào đây thì hắn dù có mười cái mạng cũng chẳng dám. Với thực lực chênh lệch tới mấy cấp của hắn so với nàng hay lão Bruce thì người ta chỉ vẩy đầu ngón tay một phát hắn sẽ dẹp lép như con muỗi vo ve chưa kịp bậu vào đốt vậy.

Không lâu sau, Akara mang ra một chiếc hộp gỗ, trong hộp cũng là quả cầu đo tư chất giống hệt tại nhà Charsi. Có lẽ hai vị này đều là kẻ có tiền, đã dùng là phải dùng đồ tốt nhất, chất lượng cao nhất chứ không bao giờ chịu xài hàng lởm ven đường cả. Theo trí nhớ của Nguyễn Minh, quả cầu này có thể đo được tư chất cũng như thực lực cấp rất cao, nhìn mười vạch ở phần đế cầu kìa, dù không đủ sức bền để chịu được thực lực đỉnh tiêm nhưng mấy tên cắc ké như hắn hay Sandy bây giờ thì quá thừa.

- Được rồi! Cô nhóc, ngươi đặt tay vào đây, rồi thử truyền một ít tinh thần lực vào xem?

Sandy cái hiểu cái không, làm theo lời của Akara đặt tay lên cầu, nhưng một lúc lâu sau cũng chẳng có hiện tượng gì xảy ra cả, mọi người đang thất vọng thì đột nhiên tí nữa ngã ngửa trước câu nói tiếp của cô bé:

- Ta...ta...ta không biết điều khiển tinh thần lực như nào?

Akara vỗ vỗ trán, hóa ra cô bé này hoàn toàn mù tịt với kiến thức tu luyện, bèn tỉ mỉ hướng dẫn nàng một chút. Chỉ cần không phải tư chất quá tệ như cấp trắng, thì bất cứ ai trên thế giới Thánh Địa này đều có thể sử dụng tinh thần lực hết, tất nhiên là phải biết phương thức rồi.

Sau một hồi chỉ bảo, trong ánh mắt mong chờ của ba người lớn, Sandy lại đặt tay vào quả cầu trắc thí, nhắm mặt lại cố gắng tập trung tinh thần lực. Lần này tất nhiên không có vấn đề gì xảy ra, quả cầu nhanh chóng phát ra ánh sáng chói mắt màu hoàng kim, vạch đo cũng dừng ở gần số hai.

Lão Bruce, vỗ đùi đánh bốp một cái, hô to:

- Tuyệt! tư chất tinh thần lực rất cao, lực lượng dù không tu luyện gì cũng đã đạt tới cấp một hậu kỳ. Không ngờ ngoài tên nhóc Nguyễn Minh này ra còn có một đứa bé có tư chất tốt như vậy! Ta rất mong chờ xem tư chất ma pháp của ngươi như nào đây

Dưới ánh mắt cổ vũ của mấy người, Sandy lại tiếp tục làm theo hướng dẫn của Akara tiếp tục quá trình trắc thí ma lực của mình. Không ngờ việc diễn ra tiếp theo lại khiến mọi người sững sờ. Quả cầu trắc thí nhanh chóng chuyển sáng màu xanh lá chói mắt mà Nguyễn Minh vô cùng quen thuộc, bởi vì tư chất tinh thần lực của hắn cũng là đẳng cấp này a!

Tặng đậu