[Ngôn Tình] Yêu Đương Vụng Trộm

Chương 19: Không thể....lại liếm (H)



Buổi sáng, Thư Tâm dậy sớm muốn làm bữa sáng cho Tống Văn.

Nhưng Tống Văn vẫn không kịp giờ đi làm, vội vội vàng vàng rời đi.

Thư Tâm tắt bếp còn chưa kịp xoay người, ngực cô đã bị người đàn ông nắm lấy, một thân thể nóng bỏng áp vào lưng hôn hôn cổ cô.

Dục vọng của anh thực sự rất mạnh.

Thư Tâm bị anh hôn xoay người lại, anh nhanh chóng đè cô, đôi môi nóng bỏng liếm mút phả hơi thở nóng rực, anh cúi đầu xuống tiếp tục tấn công tới bầu ngực căng tròn đầu v* hồng hào, kéo quần lót của Thư Tâm xuống bôi trơn vài lần, đỡ côn th*t liền đâm vào.

Cô nhấc một chân lên cao bị thao dựa vào bệ bếp, hai chân cô mở ra hồi lâu cho nên cơ bắp căng cứng làm cho khoái cảm ngày càng sâu.

Cô nức nở đang muốn hô lên liền nghe thấy tiếng bước chân truyền vào từ phía cửa.

Theo sau là tiếng mở cửa.

Tống Văn đã trở lại! Thư Tâm sững người hạ thân thít chặt.

Lăng Thiệu bị cô kẹp đến kêu rên một tiếng, bóp eo cô tiếp tục di chuyển.

Thư Tâm nước mắt ứa ra.

Sợ hãi, xấu hổ mọi cảm xúc dồn lại cùng một lúc, rồi biến thành những kích thích mạnh mẽ tấn công trực tiếp vào dây thần kinh mỏng manh của cô. Anh thả chậm động tác đưa đẩy, cô cắn chặt bàn tay duỗi thẳng mu bàn chân đạt cao trào.

Tống Văn mang giày chạy đến sô pha, cầm lấy điện thoại rơi trên ghế, sau đó vội vàng bước ra cửa.

Nếu cô ấy liếc về hướng phòng bếp liền thấy chồng cô ấy đang đè cô trên bệ mà thao lộng.

Cánh cửa đóng lại.

Thư Tâm há mồm thở dốc, nước mắt rơi xuống từng hạt trên khuôn mặt phiếm hồng nhuộm màu tình dục, là cao trào tới chảy nước mắt.

Lăng Thiệu hôn lên môi cô đang thất thố trông ngực mình, nghiền nhẹ đầu lưỡi.

Thư Tâm đôi mắt đẫm lệ nhìn anh.

Hàng lông mi run nhẹ, khóe mắt ửng đỏ càng làm cho gò má càng trắng hơn, hàm răng khẽ cắn cắn cánh môi, một giọt nước mắt lăn xuống trượt nhẹ trên má trông vừa nhu nhược lại yếu đuối.

Lăng Thiệu chỉ cảm thấy nữ nhân trước mặt thật xinh đẹp đến nội tâm rung động, anh bóp eo cô đỉnh mạnh vào hơn hai mươi mấy hạ, sau đó hôn lên môi cô, đem côn th*t rút ra bắn ở giữa chân cô

Thư Tâm thở hổn hển, vòng tay ôm cổ anh.

Nam nhân này quá cao, lần nào cô cũng phải kiễng chân lên mới có thể với tới được anh.

Lúc này, người đàn ông cúi lưng xuống hôn cô, cô không cần kiễng chân lên mà ngửa cổ để cảm nhận, bị anh hôn một hồi lâu cổ đau mỏi đến lợi hại.

Lăng Thiệu đem cô ngồi trên sàn bếp, sau đó cởi quần áo cô ra cúi đầu cắn mút đầu v*.

"A...." Thư Tâm ngả người ra sau, hai chân mở rộng.

Anh hôn liếm xong đầu v* nàng, sau đó di chuyển xuống bụng cô, môi lưỡi của anh bao lấy âm hộ của cô mấp máy cánh hoa sau cơn cao trào

Tiểu huyệt hồng hào lúc này tiết ra dâm thuỷ chảy xuống bắp đùi.

Anh dùng ngón tay thô to cào quấy huyệt thịt, Thư Tâm cắn môi khó chịu động động chân.

Lăng Thiệu khẽ cười một tiếng, cúi đầu dùng môi lưỡi bao lấy hột le, dùng đầu lưỡi liếm láp, đâm đâm vào huyệt khẩu, anh mở rộng hai chân cô gác lên vai mình vùi đầu vào đem đầu

lưỡi thô dày đỉnh đỉnh dâu vào phần huyệt thịt phía trong.

Thư Tâm nhéo cánh tay anh nức nở " A....không được...lại liếm....nữa.....a....ư.."

Bụng nhỏ của cô run run, một cỗ dâm thuỷ phun ra, bắn đầy mặt anh.

Cô cả người mềm nhũn ngã ra sau.

Lăng Thiệu đứng dậy ôm cô vào lòng, liền ở tư thế này cầm côn th*t tiến thẳng vào lỗ huyệt.

Nữ nhân này không chỉ nhiều nước lại còn rất chặt.

hoa huy*t thực khẩn và chặt đó gần như khiến nam nhân đều phát cuồng.

Mặt mày Lăng Thiệu đỏ bừng, anh vừa đẩy mạnh thao cô vừa thì thầm " Bảo bối, chồng em thao em có thoải mái không?"

Thư Tâm bị thao đến dục tiên dục tử, cô vòng tay qua cổ anh, khóc nức nở " Ô...ô.... chồng ơi.... thật...... thoải mái."