[Ngôn Tình] Lưới Tình

Chương 29: Ghen 2



Hạ Giao vừa thẹn vừa tức. Bị anh xô ngã lên xa lông mềm mại. Cả thân hình anh trắng trẻo, nhưng lại rất săn chắc, anh thường xuyên vận động thể hình, nên vóc dáng rất đẹp.

Tại sao anh luôn muốn làm khi dễ cô, ức hiếp cô? Cũng bởi vì cô trêu chọc anh sao? Bây giờ cô hối hận, ngay và luôn được chưa? Nếu biết anh nguy hiểm như vậy, cô tránh xa anh còn không kịp.

Nhưng....anh có biết bao nhiêu người tình một đêm, lỗi không do cô, không phải sao?

Đang muốn mở miệng, trước ngực bỗng dưng thấy lạnh.

Nỗi kinh hãi lan tỏa khắp toàn thân. Hoang mang cúi đầu, thì thấy tay anh đang thuần thục bật ra hai nút áo sơ mi trước ngực cô.

Cô kêu lên:

_ Anh dừng tay.

_ Em có thể kêu to hơn một chút nữa....

Anh cúi đầu cười không đứng đắn, sau đó hé môi ngậm lấy vành tai trắng nõn như ngọc của cô, hài lòng khi cảm nhận được sự run rẩy kiềm chế của cô.

Đúng là chẳng ra làm sao!

Vốn chỉ muốn cảnh cáo cô gái nhỏ này, để cô biết điều nên tránh xa bạn của anh một chút, đừng giở mấy trò mưu mô toan tính lên lão già bẩn thỉu ấy, nhưng không ngờ bây giờ lại diễn biến thành ra thế này!

Thân thể của cô, hơi thở của cô, tựa như một loại độc dược hấp dẫn anh, để cho anh từng bước từng bước đắm chìm vào trong đó mà không có thuốc giải nào có thể cứu được....

Hạ Giao lo lắng bên ngoài mọi người nghe được, đành phải cắn chặt răng không lên tiếng.

Xấu hổ quay mặt qua chỗ khác để tránh né môi anh.

Anh cũng không đến nỗi đuổi cùng giết tận, cút áo sơ mi đã dễ dàng được cởi ra. Tay anh từ trên cao trượt xuống sau đó len lỏi vào luôn bên trong.

Lòng bàn tay êm ái bao bọc ngọn nơi mềm mại mê người. Nơi nào đó bên dưới lập tức có phản ứng.

Toàn thân rần rần tê dại như có dòng điện xẹt qua, Hạ Giao gần như mất hết hơi sức,hai mắt mờ mịt dâng lên tầng lớp sương mù. Chỉ biết nhìn anh khẩn cầu

_ Đừng như vậy....Em không muốn.

Giọng nói run rẩy ấy đã kích thích giới hạn cuối cùng của Cố Hàn Đình.Hầu kết cuộn lên cuộn xuống, anh cúi đầu vùi mặt vào một bên trắng nõn trước ngực cô, môi lưỡi lập tức thay thế bàn tay tấn công quả mềm xinh xắn.

_Ưmh....

Cô vốn muốn tránh né anh, vì vậy theo bản năng ưỡn người tránh đi, nhưng như vậy chỉ càng triệt để dâng mồi ngon vào miệng anh. Anh há miệng mút lấy hương vị đê mê ngọt ngào. Chiếc lưỡi khuấy đảo nhiều vòng nơi đỉnh nhọn. Say mê, mút mút.

Cảm giác chưa từng có khi ở bên một ai khác.

Anh dứt khoát buông tay cô ra, một tay vòng ra sau cuốn chặt eo cô, một tay mở rộng lớp áo sơ mi mỏng manh trên người cô ra.

Đầu lưỡi ấm nóng mềm mại liếm láp quanh khe rãnh hấp dẫn, mỗi lần đi qua đều lưu lại nhiều dấu vết ướt át mờ ám.

Hạ Giao bất lực chụp vai anh ưm ưm không ra tiếng, nhưng anh chẳng những không buông mà ngược lại còn hé miệng cắn mạnh lên áo ngực cô.

_ Đừng vậy mà....

Cô thở hụt một tiếng, muốn bảo vệ phòng tuyến của mình. Nhưng lại lần bị anh hất tay ra.

Đầu lưỡi anh cứ nhẹ nhàng mơn trớn, sau đó ngậm lấy điểm hồng hồng xinh xắn đang run run kia. Lặp đi lặp lại động. Đầu óc Hạ Giao chỉ còn một mảnh trống rỗng.

Đối với cơ thể cô, anh đã không còn xa lạ gì nữa. Anh biết rất rõ nhưng nơi mẫn cảm nhất của cô, chỉ cần chạm nhẹ vào cũng có thể gọi lên niềm khao khát ẩn giấu sâu trong cơ thể cô...

Thân thể dưới sự trêu đùa của anh càng trở nên suy yếu vô lực, bị anh ép đến mức,chỉ muốn tan chảy thành một vũng nước.

Chỉ có thể vô lực dựa vào ghế xa lông, miễn cưỡng không để mình mất thể diện mà ngã ngụy trước anh.

Bàn tay ác liệt của anh dần dần trượt xuống, lần dò vào trong váy sơ mi cô bị vén lên trên bụng. Đôi chân thẳng dài nuột nà bị lộ ra

Cô theo bản năng kẹp chặt chân lại, nhưng anh vẫn chạm được đến nơi ẩm ướt yêu kiều kia.

Cảm nhận đó gần như đã bức anh phát điên, nhưng bác sĩ đã có dặn, tạm thời không thể đụng vào cô.

Anh chỉ có thể gạt quần nhỏ của cô sang một bên, căm tức chọc ngón tay vào một cách không thương tiếc, như thể muốn trừng phạt.

Cảm nhận được sự co thắt của cô, anh ngẩng đầu lên cắn nói

_ Yêu tinh này! Đợi cơ thể em khỏe hơn một chút, tôi nhất định sẽ không tha cho cô...

Cùng với sự uy hiếp cáu kỉnh của anh, động tác ra vào trên tay càng tăng nhanh.

_ Ưmh....

Hạ Giao ưm ưm ra tiếng, chỉ có thể bấu víu vào vai anh, mặc anh càn rỡ mà chỉ biết cúi đầu thở gấp.

Cố Hàn Đình bắt lấy tay cô, đưa xuống nơi mạnh mẽ đang căng trướng đến đau.

_ Em thấy sao? Thân thể này có thõa mãn em hơn lão già kia không?

Hạ Gia run lên bần bật, cả người máu dâng cuồn cuộn, hét lên. Lần đầu tiên cô chạm vào vật nam tính của người đàn ông. Nóng bỏng đến phỏng tay. Vùng vẫy muốn thoát tay ra. Nhưng lại bị anh ma sat lên xuống, không tha.

Cố Hàn Đình rên lên, cảm nhận đôi tay không xương của cô nơi giữa hai chân anh. Thật thoải mái.

Anh không xa lạ gì với chuyện trai gái này, thậm chí anh chỉ ngồi không, tự động các cô gái dùng mọi chiêu trò để kích thích anh. Thậm chí dùng cả miệng... Nhưng lạt lẽo, vô vị, cảm giác anh thật trống trái.

Cô khác xa bọn họ, cô chỉ ngồi không thôi cũng khiến anh điêu đứng.

_ Anh là tên cầm thú, vô sỉ. Có ai không, cứu tôi với.

Khóa cửa đột nhiên bị người từ bên ngoài vặn mở.Cô vừa hoảng vừa lo trợn mắt nhìn tay anh đang bên trong cô, tay run run muốn gạt bỏ tay mình ra khỏi cơ thể anh.

Nhưng....

Cố Hàn Đình làm sao có thể chịu dừng tay, quyết định lật trở người cô qua để mặt cô úp vào xa lông Hai tay cô bị một tay anh bắt chéo ra phía sau. Nơi mạnh mẽ ấy lại tiếp tục lần nữa ra soát bên ngoài nơi mềm mại trong cô, giữa hai chân cô.

Chết thiệt thật! Tiểu yêu tinh này lại dùng sức kẹp chặt đến vậy.

_ Này, Hạ Giao có bên trong không con?

Dì Hoa bên ngoài vẫn tiếp tục gõ cửa.

Mặt Hạ Giao đỏ bừng, chỉ biết cắn chặt môi ngăn không cho tiếng của mình bật ra. Vừa lại muốn la lớn lên, cho dì Hoa vào cứu mình.

Nhưng cô càng như thế, Cố Hàn Đình lại càng không nhịn được muốn trêu chọc cô tới cùng.

Tay cố ý tăng thêm sức, tốc độ cũng tăng nhanh theo.

Âm thanh ướt át tình ái vang lên bên tai, nghĩ tới người ngoài cửa có thể sẽ nghe được,

Hạ Giao xấu hổ chỉ muốn tìm cái lỗ chui vào.Cô muốn há miệng cần xin anh tha cho, nhưng nào dám phát ra tiếng ngay lúc này?

_ Lẽ nào cửa này đã bị hư rồi nhỉ?

Cửa bị gõ dồn dập hơn.

Động tác của anh cũng càng ráo riết kịch liệt. Hạ Giao bị đè nén đến khó chịu, trên chóp mũi tuôn đầy mồ hôi lấm tấm.

Phần kích thích này quả thực là trước nay chưa có. Cố Hàn Đình không đành hoàng cắn cắn vành tai cô, xoa lấy bờ mông vểnh len, mịn màng.

_ Em cầu xin anh...từ nay tránh xa đàn ông.Có lẽ anh sẽ nghĩ lại mà bỏ qua cho em.."

Hạ Giao rên ưm lên một tiếng, nhưng vẫn cố cắn môi

_ Không.

_ Giờ phút này mà cũng còn mạnh miệng

Cố Hàn Đình vừa nói vừa tăng nhanh tốc độ.

Siết chặt hai cánh mông cô lại, mô phỏng như đang ra vào bên cơ thể cô, nhanh chóng luật động, luật động.

Anh vậy mà đã nhịn cực hạn khi ở bên cô, lại không đi giải quyết bên ngoài. Dồn nén bấy lâu bắn ra một chất sền sệt trên hai cánh mông cô.

Nét ửng hồng trên gương mặt xinh xắn của cô càng lan tỏa rộng hơn, đến cả cơ thể cũng dần hiện lên một sắc thái thật mê người.

Đúng là quá mất mặt! Anh lại có thể ở bên ngoài cô xuất tinh.

Cuối cùng anh cũng chịu bỏ qua cho cô....

Hạ Giak nhếch nhác lau sạch cơ thể ngồi xổm xuống đất. Thế nhưng anh chỉ hờ hừng liếc nhìn cô đang không còn chút hơi sức nào một cái, rồi tự nhiên bước tới mở chốt cửa vào nhà vệ sinh,điềm nhiên như không có chuyện gì xảy ra rửa sạch ngón tay đính dầy dịch nhầy.

Sau đó đi thẳng đến mở cửa.

Hạ Giao hoảng cả hồn, bất chấp hai chân đứng không vững vội vàng đứng lên quay lưng để sửa sang lại quần áo.

Vừa sửa sang xong, mặt còn chưa hết đỏ thì cửa đã bị anh mở ra.

_ Hả? Thiếu gia, chưa đi làm sao? Dì Hoa bên ngoài đang cầm một cay búa, dường như có ý định muốn phá cửa.

Hiển nhiên không ngờ người đi ra lại chính là thiếu gia,Dì Hoa sững sờ một lúc lâu mới gật đầu chào hỏi.

_ Xe của cậu đã rời khỏi nhà. Chẳng lẽ do Hoàng Quân lái.

_Ừ

Cố Hàn Đình chỉ lạnh nhạt hừ bằng giọng mũi một tiếng, sau đó ung dung bình thản nện bước bỏ đi.

Bên trong chỉ còn lại mỗi Hạ Giao, cô bước vào phòng.Nước mắt giọt ngắn giọt dài,ôm lấy dì Hoa, không dám ngẩng mặt lên nhìn đối phương.

Dì Hoa sờ mặt đứa con gái nhỏ, nhìn thoáng qua cũng biết chuyện gì xảy ra nơi đây, nhỏ giọng an ủi.

_ Đừng khóc, nín đi con. Thiếu gia rất yêu con đấy.

Hạ Giao càng khóc rấm rứt hơn. Cô có làm gì sai? Mà anh trút giận lên người cô.

Khóc xong một trận cô thiếp đi trong lòng dì Hoa.