Ngôn Ngữ Thân Thể

Chương 5: Bữa sáng trước khi vào món chính



Kanae tắm nhanh như tia chớp, quấn khăn tắm ngang hông, đi ra phòng tắm. Hình như mọi người đều làm thế trong trường hợp này thì phải, cậu thầm nghĩ. Cậu đi ngang qua phòng khách, tới thẳng phòng ngủ. Gia đình Yuichi rất giàu có, hắn đang ở trong phòng ngủ đôi.

“Xin lỗi để cậu chờ lâu.” Cậu nói, bước vào phòng ngủ.

Yuichi nằm ở trên giường, nhìn chằm chằm vào Kanae.

“Gì-gì vậy?”

Kanae bản năng nhìn xuống thân thể mình. Sao vậy? Có phải là cậu quên rửa sạch xà bông?

“Không, chỉ là… tôi thấy cậu thật hoàn hảo, quá quyến rũ. Tôi có thể hiểu tại sao mọi người muốn cậu.” Yuichi đứng dậy, ngón tay dịu dàng vuốt mái tóc ướt đẫm của Kanae. “Tại sao cậu muốn làm chuyện đó với tôi?”

“Cái gì?”

Tim Kanae đập nhanh, nhịp đập vang đến nỗi tai cậu như nghe thấy. Cậu thầm cầu nguyện Yuichi đừng nghe được nó, tiếp tục thản nhiên như không có chuyện gì.

“Tôi chỉ làm theo ý cậu, cậu đã nói ai đều được nên tôi nghĩ có lẽ với tôi cũng chẳng sao.”

“Vậy là nếu người khác nói với cậu là họ muốn giải khuây thì cậu cũng sẽ dâng hiến cho họ?”

“Cái đó, tôi không nói thế … ”

Nếu cậu nói cho Yuichi sự thật nghĩa là kể rõ tình cảm dành hắn. Chắc chắn là dù cậu nói cái gì thì Yuichi sẽ chỉ nhún vai.

“Thôi kệ nó, may mắn thật. Kanae, cậu quá đẹp, và cao quý nữa. Tôi sẽ tắm nhanh thôi, chờ nhé. Tôi muốn cậu nằm trên giường khi tôi quay lại.”

Cuối cùng Yuichi nhếch môi cười ra khỏi phòng ngủ. Kanae ngồi phịch trên giường, cả người lún xuống, cậu ngồi yên.

Cậu có biết đàn ông với nhau làm chuyện đó như thế nào, nhưng chỉ biết mặt ngoài. Kanae tìm hiểu chuyện đó hồi năm nhất cả trường xì xầm về mình, cậu còn nhớ là rất kinh ngạc lúc nghe điều đó. Kanae thậm chí không thể ngẩng đầu lên nhìn xem sao mà thứ đó vào thân thể được.

Nhưng có lẽ bây giờ Kanae không phải lo lắng nó làm như thế nào, có lẽ Yuichi sẽ làm thay cho cậu.

Cái đó không phải là nhiệm vụ dễ dàng, tuy nhiên, cậu không chắc có thể đi suôn sẻ tới cuối không! Nếu mà cậu làm cho Yuichi bén mùi rồi, hắn sẽ không làm tình với con gái nữa, chắc sẽ tốt hơn nếu cậu giao tất cả cho Yuichi.

“Kế tiếp … mình sẽ cố gắng không để quá đau.”

Yuichi là người cẩu thả, suy nghĩ đơn giản, có lẽ cậu nên nói với hắn là đã cách một khoảng thời gian từ lần cuối làm tình?

Kanae không có thời gian suy nghĩ nhiều về những điều làm người ta sợ hãi, cậu nghe thấy tiếng cửa mở. Yuichi đã trở lại, cũng quấn khăn tắm quanh hông. Hắn nhìn Kanae mặt nhăn nhó ngồi trên giường.

“Cậu đã ở trên giường nhưng trông như không vui vẻ lắm, có chút ủ rũ.”

Yuichi chỉ nói đùa nhưng nghe thấy điều đó làm cậu giật mình nhận ra hắn khá nhạy bén. Có lẽ Yuichi sẽ thất vọng sau khi họ làm xong, nếu vậy thì Kanae phải cố gắng hết sức.

Xấu hổ làm cậu sợ hãi, nhưng Kanae không thể lùi bước.

Kanae nheo mắt, cho Yuichi một nụ cười tinh nghịch__Mình phải cố gắng trông thật quyến rũ.

“Ủ rũ hả?” Kanae vươn tay hướng Yuichi. “Nếu cậu cởi khăn ra, tôi sẽ cho cậu thấy thứ hấp dẫn … ”

” … Tuyệt.” Yuichi nói, cởi khăn tắm rơi xuống sàn nhà. “Cậu làm tôi rất phấn khởi, Kanae. Cậu quá tuyệt.”

Đương nhiên rồi, Kanae thấy Yuichi đã cứng.

Thấy điều đó làm cậu hạnh phúc muốn khóc.

Mặt Yuichi tới gần cho đến khi môi họ chạm nhau.

Nụ hôn đầu tiên của cậu. Kanae nhắm mắt lại, thật tuyệt vời khi với người mình thích. Bờ môi cậu lập tức bị Yuichi chiếm lấy, đút lưỡi vào trong. Hai cái lưỡi cùng quấn lấy nhau, nhẹ nhàng đùa giỡn. Kanae càng hưng phấn hơn, thả lỏng bả vai. Yuichi hôn cậu nồng nhiệt, dò tìm khắp vòm miệng, mút nước miếng của cậu.

Kanae vòng cánh tay quanh cổ Yuichi, hôn đáp lại. Kanae không biết cách làm chính xác như thế nào, nhưng nếu cậu không hợp tác thì Yuichi sẽ nhanh chóng phát hiện vấn đề ngay. Cậu bắt chước Yuichi đút lưỡi ra vào, lặp đi lặp lại.

Kanae không biết rằng chỉ hôn thôi đã cảm thấy tuyệt vời như thế này. Khi Yuichi chạm vào thân thể cậu, ai biết điều gì sẽ xảy ra kế tiếp?

Như biết suy nghĩ của cậu, ngón tay Yuichi bắt đầu vuốt ve cổ Kanae. Kanae cảm nhận làn da đụng chạm, cảm giác phóng đại, khắp người như có dòng điện chạy dọc.

Cuối cùng thì Yuichi tách ra, mỉm cười nhìn Kanae, hỏi.

“Tôi hôn giỏi không?”

“Cảm giác rất tuyệt, làm tôi muốn nữa … ”

Cậu trả lời câu hay nhất, như thể đã thói quen chuyện này. Nếu cậu không trả lời như vậy thì Yuichi sẽ nghi ngờ ngay. Kanae phải phòng ngừa tai họa từ trong trứng nước.

“Nghe cậu nói vậy làm tôi rất vui.” Yuichi cười tủm tỉm, cắn vành tai Kanae.

Người Kanae run lên, bị kích thích từ nụ hôn nồng nàn.

“Tai cậu mềm quá, cảm thấy thoải mái không?”

Lưỡi của Yuichi liếm sau tai Kanae, vòng quanh dái tai, đút vào trong lỗ tai. Cảm giác kích thích làm người cậu run rẩy.

Yuichi mỉm cười nói.

“Cậu quá nhạy cảm. Nào, hãy rên ra tiếng đi, hét lên vì sung sướng đi.”

” … làm tôi. Nếu cậu không làm thì tôi sẽ không lên tiếng.”

Nhận khiêu khích, Yuichi gật đầu nói.

“Ý cậu là chưa đủ hả? Hiểu rồi, vậy bắt đầu thật sự đây.”

Không phải chứ! Thế này mà còn chưa nghiêm túc? Vậy thì mới nãy là cái gì?

Tuy Kanae hồi hộp lo sợ nhưng cậu hoàn mỹ che giấu nó, thay vào đó mỉm cười nói.

“Vậy chúng ta hãy chờ xem cậu làm sao nào.”

“Yêu tinh nhỏ, có bao nhiêu con trai bị cậu quyến rũ bằng nụ cười đó rồi?”

Nghe lời thì thầm đó, Kanae cúi đầu. Dù cậu nói cho Yuichi không có chuyện đó thì có lẽ hắn sẽ không tin đâu.

Tay của Yuichi từ cần cổ Kanae vuốt dọc xuống dưới, ngón tay trượt xuống ngực Kanae.

“Cậu sốt ruột lắm à …?”

Kanae kéo Yuichi lại gần sát, hôn hắn, để mặc chàng trai chơi đùa núm vú của mình. Kanae chưa từng chạm vào chúng, chưa từng tự mình làm, nên cậu không biết cảm giác như thế nào. Cậu nghĩ có thể che giấu biểu cảm ngạc nhiên nếu hôn Yuichi cuồng nhiệt.

Yuichi liếm bờ môi Kanae, tách ra.

“Tôi rất đói, cậu có muốn tôi chạm vào nó không?”

“Yuichi, hãy làm những gì cậu muốn.”

“Thế này thì sao?”

Ngón tay Yuichi tới gần núm vú của Kanae. Kanae vặn vẹo người, căng cứng cơ bắp, cảm giác bị khiêu khích thật lạ.

“Tới đi.”

Cậu không thể nói là mình không biết gì cả, cậu làm ra vẻ mơ màng.

” … chết tiệt, mặt cậu quyến rũ quá. Ai dạy cậu điều đó hả?”

Kanae không đáp lại, chỉ mỉm cười, đeo lên mặt nạ che đi nỗi sợ hãi. Không biết tại sao Yuichi cứ toàn hỏi những câu làm Kanae không thể trả lời được.

Ngón trỏ của Yuichi cuối cùng chạm vào núm vú Kanae. Yuichi vuốt ve, mỗi khi ngón tay hắn đảo tròn núm vú Kanae là cậu trai sẽ vặn vẹo trong cơn khoái cảm. Tiếng rên rỉ bật thốt khỏi bờ môi Kanae.

“A … ”

“Hưm? Gì thế này? Tiếng rên thật dâm đãng, tôi muốn nghe thêm.”

Ngón trỏ của Yuichi gõ núm vú Kanae, cảm giác lạ lùng chạy dọc thân thể cậu.

“Ô … ư … ”

“Tôi không thể tin nổi cậu nhạy cảm thế này. Ít có cô gái nào chạm vào núm vú của tôi, không có cảm giác gì. Cậu thấy thích nó ư?”

Kanae không trả lời nhưng bàn tay siết chặt Yuichi. Nếu Yuichi cứ nuốt ve núm vú cậu lâu hơn thì Kanae sợ là mình sẽ tan vỡ và khóc.

Nếu như Kanae tan vỡ, bật khóc thì trò chơi kết thúc, Yuichi sẽ biết hết mọi thứ. Kanae phải đóng kịch, nhưng cậu không nghĩ ra cách nào khiến Yuichi đừng trêu chọc mình nữa.