Ngọc Minh! Em Là Định Mệnh Của Anh!

Chương 35



-Hai người...đã...đã thấy...- Khả Liên hốt hoảng.

-Làm gì mà thấy?- Ng.Anh cười gian.

-Ơ...không...không có gì- Khả Liên lấp bấp.

-Mà nè...Hôm qua tui, Ng.Anh với chị Nghi coi phim hay lắm mà tiết là không có cậu- Ng.Minh cười cười nhìn Khả Liên.

-Ừa phim full HD luôn rõ nét dể sợ- Ng.Anh thêm vào.

-Hai người...

-Sao?- Ng.Anh/Ng.Minh đồng thanh.

Khả Liên không nói gì nữa cô gục xuống bàn, không thèm để ý tới hai nàng kia luôn.

----Trường List----

Cả lớp của Q.Minh đang ngồi học rất ngay ngắn nha. Nhưng tình trạng này không kéo dài được bao lâu.

-Trời...học sinh mới hả?- Girl 1

-Chắc vậy á- Girl 2

-Không thua gì hoàng tử của tụi mình luôn- Girl 3

-Bình thường thôi mà- Boy 1

-Có gì đáng xem đâu- Boy 2

Vậy là cái lớp của Q.Minh đã nhốn nháo lên vì người được mệnh danh là "học sinh mới".

Q.Minh, Nhân, Huy, Nghi đồng loạt nhìn về phía cửa "Hóa ra là người quen".

-Im hết coi- Nhân hét lên.

Câu nói vừa kết thúc thì cái lớp cũng im luôn. Từ cửa chàng trai anh tú bước vào, anh chẳng cần chào ai cứ vậy mà tiến xuống bàn cuối của nhóm Q.Minh.

-Này em kia...Em là học sinh hay sao? Ra ngoài cửa chờ tôi giới thiệu đã chứ.-Bà cô nghiêm mặt nói.

Anh bỏ qua lời của bà cô, nắm lấy tay Nhân lôi đi sòng sọt trước bao nhiêu cặp mắt của cả lớp.

"Không lẻ anh ấy là GAY"_Suy nghĩ của tập thể học sinh nữ.

Anh kéo Nhân đến chiếc BMW rồi tống luôn lên xe.

-Thằng âm binh này...làm gì lôi tao dữ vậy?- Nhân trách cứ.

-Nè mày chỉ tao...- Anh ấp úng.

-Chỉ cái gì?- Nhân bực bội.

-Cách...cách tỏ...tình- Anh gãi đầu.

-Haha mày...mày đùa à...Ngọc...Ký...haha- Nhân ôm bụng cười lăng lộn.

Phải! Anh là Ng.Ký. Vác cái mặt đi hỏi chi giờ nhục vậy nè. "Nhìn bản mặt thèm đấm cho phát"_Anh suy nghĩ.

-Mày có giúp không?- Anh bắt đầu cáu.

-Ờ...Mà đứa...đứa nào vô phước...ý nhầm có phước quá dạ?- Nhân nén cười lại.

-Khả...Khả Liên- Anh nói nhỏ xíu nhưng tai Nhân thính lắm nha.

-Ok Tao ủng hộ mày.

-Chỉ đi.

-Thì mày biết hôn. Lúc tao biết con Nghi á...tao chả có ấn tượng tốt lành đâu...nhưng nhìn có cũng dể thương nên...-Nhân chưa nói xong thì bị anh chặn họng bằng chất giọng "giết người"

-Mày đang kể về chuyện tình yêu của mày à.

-Ơ...thì cái gì cũng có đầu có đuôi chứ- Nhân bĩu môi.

-Vô vấn đề chính đi cha- Ng.Ký hét lên.

-Thì từ từ...Mày phải....bla...bla...bla...Rõ chưa- Nhân hất mặt.

-Tao thấy sao sao á- Ng.Ký cau mày.

-Khùng quá...theo cách của anh là làm được thôi.- Nhân nói rồi ra khỏi xe phóng một mạch lên lớp luôn.

Ng.Ký suy nghĩ hồi lâu cũng cho xe chạy khỏi trường.

----Trường Chent----

*Reeng...Reeng...Reeng*

Tiếng chuông tan học vang lên Ng.Minh cùng hai người bạn của mình đi ra khỏi lớp. Sân trường bây giờ rất ồn ào nha. Những tốp HS kéo nhau đến giữa sân trường. Ng.Minh, Ng.Anh cùng Khả Liên hiếu kỳ kéo nhau lại xem.

Phía giữa rừng người là một chàng trai anh tú đang đứng trong hình trái tim được rải đầy cánh hoa hồng, trên tay cầm bó hoa hồng thật to.

Ng.Minh, Ng.Anh và Khả Liên chen lân hoài cũng chẳng vào được nên bắt đầu dùng mĩ nhân kế. Ba cô nàng đi đến khúc mà những nam sinh đứng. Ng.Minh khều vai một nam sinh, cậu đó quay người lại, Ng.Minh đá mắt và nói

-Bạn có thể nhường cho tụi mình đứng đây không?

-Được...được cậu đứng đi- Nam sinh gật đầu cái rụp rồi lùi về sau nhường chổ cho ba người họ.

Ng.Minh và hai người kia trố mắt ra "Đó không phải là Ngọc Ký sao?"

-Anh hai- Ng.Minh hét lên.

Tất cả HS bây giờ đang chú ý đến cô, họ nhìn cô bằng ánh mắt ngạc nhiên.

Ng.Ký mỉm cười, anh bước về phía của Ng.Minh, ngày một gần. Anh vừa đến thì đám HS lùi ra sau chỉ còn lại Khả Liên đang ngơ ngác chưa biết gì ở đó.

Anh quỳ một chân xuống, đưa đóa hồng trước cô và nói bằng giọng ngọt ngào nhất.

-Em làm bạn gái anh nha

Khả Liên còn trên mây vừa nghe anh nói cô liền hoàng hồn lại.

-Anh...Nói gì ạ?- cô hỏi lại.

-Làm bạn gái anh nha- Anh lặp lại một lần nữa.

Khả liên nhìn về phía Ng.Minh thì thấy cô đang cổ vũ rất nhiệt tình.

-Chị dâu à! Đồng ý đi- Ng.Minh hét lên.

Khả liên vừa ngượng vừa đỏ mặt cô không biết mình nên làm gì.

-Đồng ý đi em gái- Không biết Huy và nhóm Q.Minh đứng đó từ lúc nào, anh cũng hùa theo.

Khả Liên nhìn Ng.Ký, những ngày qua sao anh lại lạnh lùng rồi bây giờ lại tỏ tình với cô? Cô đang rối trí lắm.

-Sao những ngày qua anh lạnh nhạt với em mà bây giờ lại làm vậy?- Khả Liên khóc, cô đang khóc, không biết từ lúc nào nước mắt cô trực trào ra.

Anh đứng dậy lau đi hai hàng nước mắt và ôm cô vào lòng. Cái ôm thật nhẹ nhưng tạo cho cô một cảm giác rất an toàn.

-Anh xin lỗi- Anh nói nhẹ vào tai cô.

Anh buông cô ra đưa đóa hồng lên

-Em đồng ý chứ?

Khả Liên cười trong nước mắt, nụ cười hạnh phúc nhất ở cô. Cô nhận lấy đóa hoa và gật nhẹ đầu. Anh lại ôm cô lần nữa rồi từ từ đặt lên môi cô nụ hôn thật nhẹ nhàng, ấm áp.

-Á...tối thui vậy? Không thấy đường- Trong khi hai người kia đang tình tứ thì Ng.Minh bị ai đó bịt hai mắt lại và lôi đi.

Mặc cho cô giãy giụa người đó kéo cô ra hoa viên trường, lúc này cô mới được thả ra.

-...Anh làm gì vậy? Rảnh rỗi- Ng.Minh được thả ra, vì vừa tối mà có ngay ánh sáng đến cô định thần lại rồi nhìn vào con người trước mặt hét lên.

-Muốn xem à?- Q.Minh hỏi cô.

-Xem gì?- Cô cau mày.

-Xem cảnh lúc nảy của thằng Ký- Anh nhìn cô bằng ánh mắt gian gian.

-Không.- Ng.Minh phồng má.

-Vậy chắc muốn thử nghiệm.-Anh vừa nói xong thì tiến lại gần cô.

-Anh...Anh làm gì vậy...em...em la lên đó- Ng.Minh hoảng loạn.

-La đi- Anh nhúng vai, chân vẫn tiến.

Ng.Minh lùi lại thì anh tiến đến khi cô bị chặn bởi gốc cây to phía sau.

-Anh không được làm bậy nha.- Ng.Minh giữ bình tĩnh đẩy Q.Minh ra.

Anh đưa tay trái lên kìm lại tay cô tay phải thì ôm lấy cái eo thon, mặt anh áp sát lại mặt cô, hai chóp mũi đụng vào nhau. Người của Ng.Minh nóng lên, tim đập loạng xạ, mặt thì đỏ như gất trông rất đáng yêu.

-Nghĩ xem anh sẽ làm gì em?- Giọng nói của anh nhỏ nhẹ, hơi thở phả vào bên má làm cô không tự chủ đưa tay còn lại áp vào mặt anh.

-Đi về- Anh buông cô ra rồi khoái chí bước đi.

Ng.Minh đứng đó thất thần "Trời ơi mình mới làm gì vậy nè"_Ng.Minh khóc trong lòng.

-Ngọc Minh mày được lắm...để tao xem mày còn vui như thế này được bao lâu- Phía xa xa một cô gái đấm vào thân cây nghiến răng, gằn từng chữ.