Ngọc Minh! Em Là Định Mệnh Của Anh!

Chương 25: Paris thẳng tiến



----Biệt thự Trịnh Gia----

-Chị định xử nhỏ đó sao?- Khả Liên vừa nhâm nhi ly trà trên bàn vừa hỏi cô gái kế bên.

-Ừ- Syn (Khả Linh) trả lời qua loa.

-Đến khi nào mới ra tay? Em thấy nó và anh Minh ngày càng thân thiết với nhau đó.- Khả Liên nhết máp.

-Tao sẽ để cho nó vui vẻ, hạnh phúc, cho nó lên thiên đàn rồi tao sẽ đẩy nó xuống địa ngục- Syn mân mê con rết trên tay.

-Tùy chị. Em sẽ xử lý con Ngọc Anh. Dám thân mật với anh Huy nó cũng ăn gan trời rồi. Mà thôi em đi học đây.- Khả Liên nói rồi đi thẳng ra ngoài.

Syn vẫn ngồi ở sofa, ánh mắt nhìn vô định. Nhất quyết Q.Minh chỉ là của nhỏ chỉ riêng mình nhỏ. Lúc trước là như vậy bây giờ vẫn là như vậy.

------

Ng.Minh bước vào lớp học với tâm trạng uể oải. 10 năm nay rồi cô vẫn mơ thấy một giấc mơ, nó cứ lặp đi lặp lại. Những hình ảnh cô nũng nịu với Ng.Ký, cùng anh chơi trốn tìm,.... ngay cả lúc đau buồn nhất lúc mà cô chia tay anh để anh qua Anh Quốc. Chẳng phải anh đã về rồi sao? Nhưng trong cô sao cứ bất an thế?

-Ê! Suy nghĩ gì mà chú tâm thế?- Ng.Anh ngồi xuống cạnh Ng.Minh.

-À đâu có gì. Toàn những chuyện linh tinh không à.- Ng.Minh cười nhẹ.

-Nè mày thích anh Minh đúng không?- Ng.Anh hỏi hai mắt sáng rỡ.

-Đâu...đâu...có- Ng.Minh ấp úng.

-Nói thật đi nha, bạn bè không nên giấu.- Ng.Anh đưa ngón tay trỏ lên lắc qua lắc lại.

-Đã nói là không...mà- Ng.Minh cắn cắn môi.

-Ờ nhớ mặt mày đi không chia sẽ gì hết à.- Ng.Anh bĩu môi.

-Mặt tao tao không nhớ không lẽ đi nhớ mặt mày.

-Mày....chờ đó tao sẽ làm cho mày "tự thú".

-Cô vô rồi kìa...nhiều chuyện.

Ng.Anh hậm hực dừng lại cuộc nói chuyên. Vừa lúc cô chủ nhiệm cũng vừa vào.

-Buona classe mattina! (Chào buổi sáng cả lớp)- Cô Thúy cười tươi.

-Buongiorno professore! (Chào buổi sáng cô giáo)- Cả lớp đồng thanh.

-Ringraziare tutta la classe sat (Cảm ơn cả lớp ngồi.)- Cô Thúy gật đầu rồi về bàn giáo viên.

-Grazie- Đồng thanh.

Tiết học đầu của lớp Ng.Minh là tiếng Ý, nhìn điệu bộ của cô chủ nhiệm là biết ngay sẽ trả bài, cả lớp đồng loạt quay xuống nhìn Ng.Minh một cách cầu khẩn.

-Hôm nay bạn lên trả bài là....- Cô Thúy nói ngắt quãng.

-Là ai cô?- Cả lớp đồng thanh.

-Ừm...Ngọc Minh.

"Phù" cả lớp thở phào nhẹ nhõm.

Ng.Minh nghe tên mình thì cũng tự tin bước lên, sở trường của cô là ngoại ngữ nên cũng chẳng khó gì.

Ng.Minh đặt quyển vở tiếng Nga lên bàn giáo viên và chờ cô đặt câu hỏi.

-Em hãy kể về tuổi thơ đã có những kỹ niệm nào?

-Um...Signora! Stavo giocando a nascondino con il fratello, e sou fratello che giocano altalena insieme, a volte al parco insieme...ancora molto signore.- Ng.Minh trả lời câu hỏi một cách lưu loát làm cho giáo viên cũng phải nể phục.

-Em có thể dịch sang tiếng Việt.- Cô giáo vừa nói vừa mở quyển vở của Ng.Minh ra.

-Dạ! "Thưa cô! Em đã cùng anh trai chơi trốn tìm, cùng anh trai chơi xích đu với nhau, nhiều lúc cùng nhau dạo công viên...còn rất nhiều ạ."- Ng.Minh dịch hẳn sang tiếng Việt.

-Tốt. Em có thể về chổ.

Ng.Minh chào cô, lấy quyển vở trên bàn và quay về chổ ngồi.

-Ngọc Minh giỏi thật nha- Girl 1

-Ừ Ngọc Minh giỏi thật đấy.- Girl 2

-Ngọc Minh mở lớp dạy tiếng Ý cho tụi này đi.- Boy 1.

-Được đó Ngọc Minh- Boy 2.

-......

Trước tình thế này Ng.Minh cũng chỉ cười trừ rồi ngồi xuống.

Tiết học đã trôi qua một nữa, bỗng dưng Ng.Anh lay lay tay Ng.Minh khi cô đang chăm chú nghe giảng.

-Ê ê có phải anh Minh với anh Huy không? Sao hai người đó lại ở đây?

Ng.Minh nhìn ra phía cửa thấy hai người đó thật, cô vội dụi dụi mắt cho tỉnh cứ tưởng đang ngủ mớ.

Q.Minh va Huy đến từ lúc Ng.Minh đang trả bài. Hai người biết chắc cô rất cố trong môn này nên mới trả lời lưu loát như vậy nên đành chờ cô học xong tiết này. Nhưng chưa kịp làm cho cô bất ngờ thì đã bị phát hiện.

Nếu đã phát hiện rồi thì không cần chờ nữa. Q.Minh tiến thẳng vào lớp của Ng.Minh.

Q.Minh tiến vào trong sự la hét của cả lớp. Ng.Minh và Ng.Anh thì ngây người ra.

-Chào cô! Em muốn đưa Ngọc Minh về.- Q.Minh nói với cô Thúy.

-Và cả Ngọc Anh nữa ạ.- Huy thêm vô.

-Bây giờ đang là giờ học, không có lệnh của thầy hiệu trưởng thì không được đi đâu hết.-Cô Thúy nói nhẹ nhàng.

Mặc kệ cô giáo nói gì Q.Minh cứ đi thẳng xuống bàn của cô.

-Dẹp tập vở mọi người đang chờ.

-Ơ...Dạ?- Ng.Minh khó hiểu.

-Hai em dẹp hết tập vở vào đi rồi đi với tụi anh mấy đứa kia đang chờ kìa.- Huy vừa nói vừa dẹp vở giúp Ng.Anh.

-Anh đang làm gì vậy? Mà đi đâu?- Ng.Anh khó chịu nhíu mày.

Q.Minh không nói gì lôi tuột Ng.Minh đi, còn Huy cũng tiện thể dọn giúp Ng.Minh và lôi Ng.Anh đi luôn.

Cô giáo và cả lớp nảy giờ ngồi nhìn mà chả hiểu mô tê gì.

Q.Minh tống Ng.Minh lên xe rồi chở thẳng đến sân bay.

-Anh chở em đến sân bay làm gì? Sao phải ra đây- Ng.Minh bị lôi đi vô lý do thì khó chịu rụt tay ra.

-Paris Pháp.- Q.Minh đáp gọn. rồi lại kéo cô vào.

Ng.Minh vừa vào đã thấy nhóm Nhân chờ sẵn, có cả Ng.Ký.

-Ủa hai? Hai với anh chị chơi hả?- Ng.Minh hỏi Ng.Ký.

Q.minh như muốn ngả ngửa với câu hỏi của cô.

-Thưa cô hai! Tụi này với cô và Ng.Anh đi Paris chơi ý- Ng.Ký cốc yêu cô.

Ng.Minh đứng xoa xoa chổ vừa bị cốc sẵn tiện rủa mấy câu.

Ng.Anh vừa được đưa tới. Cùng lúc loa thông báo phát ra, không để hai cô nhóc nhỏ vùng vằng kẻo trể chuyến bay nên Q.Minh và Huy bế sốc Ng.Minh và Ng.Anh lên tiến đi vào trong.....