Ngạo Thế Đan Thần

Chương 150:Mất tích (2)



Ở thời điểm chiến đấu, nhiều ra một chiêu mà nói, kết quả kia sẽ hoàn toàn bất đồng!

Hóa Độc Đan là loại đan dược giải độc, có thể sinh ra một loại chân khí đặc thù, hóa giải tất cả độc tố trong cơ thể, biến thành nước tiểu hoặc mồ hôi bài xuất khỏi thân thể, lúc ra ngoài bắt giết yêu thú, sẽ thường xuyên gặp được một ít độc thảo hoặc yêu thú có kịch độc, mang một lượng Hóa Độc Đan cũng sẽ làm cho người ta an tâm hơn rất nhiều.

Luyện chế ra hai loại Linh cấp trung phẩm này, làm hắn tích lũy kinh nghiệm luyện đan càng thêm phong phú, đánh xuống trụ cột luyện chế đan dược thượng phẩm cho hắn.

...

Trầm Tường mất tích hai tháng, sau khi hắn đào thoát, cũng không có phản hồi Thái Vũ Môn, Thái Vũ Môn Cổ Đông Thần cùng Vũ Khai Minh đều âm thầm phái người đi tìm Tiểu sư thúc, tuy bọn hắn có chút khó có thể tiếp nhận Tiểu sư thúc là một tên mao đầu tiểu tử, nhưng này dù sao cũng là sư thúc của mình, bọn hắn đối với bối phận có thể nói là phi thường để ý.

- Tiểu tử này sẽ không chết chứ? Nếu như về sau bị sư phó hoặc là điên lão đầu biết mà nói, nói không chừng sẽ cãi nhau mà trở mặt!

Vẻ mặt Vũ Khai Minh lo lắng nói.

- Căn cứ tin tức truyền về, hắn đã đào thoát, nhưng hai tháng cũng chưa trông thấy bóng dáng, rất có thể hắn đang chữa thương! Tiểu tử Liêu Thiếu Vân này, cũng dám làm ra chuyện như vậy, nhớ rõ trăm năm trước hắn đã từng chống đối qua ta, nếu không phải ngươi ngăn cản ta, ta nhất định sẽ một chưởng đập nát miệng của hắn.

Vẻ mặt Cổ Đông Thần phẫn nộ, nhìn bộ dáng kia của hắn, hận không thể lập tức đi Chân Vũ Môn giết chết Liêu Thiếu Vân.

Vũ Khai Minh nói:

- Chưởng giáo lão đại, Liêu Thiếu Vân này là bảo bối của Chân Vũ Môn, chỉ có ba trăm tuổi, liền đạt tới Bách Luyện Cảnh, không bao lâu nữa sẽ Niết Bàn, đến lúc đó hắn sẽ là Niết Bàn Cảnh trẻ tuổi nhất.

- Thế thì đã sao, không ứng phó được Niết Bàn đại kiếp nạn, lại thiên tài cũng là chó má.

Cổ Đông Thần nhìn ngoài cửa sổ, ánh mắt lập loè:

- Ta phải đi Thú Vũ Môn một chuyến, bắt hắn triệt hạ treo giải thưởng với Trầm Tường, nếu không về sau tiểu tử kia còn có càng nhiều đau khổ.

- Thú Vũ Môn có ba võ giả tân tấn Niết Bàn Cảnh, đối với Thái Vũ Môn chúng ta được một tấc lại muốn tiến một thước, vấn đề này vốn chính là bọn hắn đã làm sai trước, lại treo:giải thưởng Trầm Tường như thế!

Vũ Khai Minh phẫn hận nói.

- Bọn hắn biết Niết Bàn đại kiếp nạn của ba người chúng ta không còn xa, muốn thừa dịp chúng ta tập trung tinh lực ứng đối Niết Bàn đại kiếp nạn cướp đoạt vị trí thứ nhất của Thần Vũ môn phái, mà Chân Vũ Môn giống như cũng rục rịch.

Thần sắc Cổ Đông Thần nghiêm túc.

Niết Bàn Cảnh có chín lần đại kiếp nạn, thời điểm thực lực tăng lên tới tình trạng nhất định, đại kiếp nạn sẽ đến, mỗi vượt qua một đại kiếp nạn, có thể đạt được lực lượng càng mạnh, đồng dạng, đại kiếp nạn phía sau cũng sẽ càng thêm kinh khủng, trong lịch sử có rất nhiều thiên tài nổi danh đều là vẫn lạc ở Niết Bàn cửu kiếp, chỉ có lão gia hỏa có cơ sở hùng hậu như Cổ Đông Thần và Vũ Khai Minh mới có thể một lần lại một lần sống sót ở trong đại kiếp.

- Tam muội cũng không biết đi nơi nào, nói bế quan, nhưng cũng không thấy nàng bên trong Huyền Cảnh, nàng cả ngày thần thần bí bí, bất quá nhiều năm qua Thái Vũ Môn cũng là dựa vào nàng luyện nhiều đan dược tốt mới chống đỡ nổi.

Cổ Đông Thần bất đắc dĩ thở dài, Luyện đan sư xuất sắc thật sự là quá ít.

- Đúng nha, nàng vốn có rất lớn nắm chắc trở thành Đan Vương, nhưng ai biết nàng ở trong Niết Bàn đại kiếp nạn bị trọng thương, làm cho Tử Nguyệt Hỏa Hồn suy yếu, mà hiện tại nàng lại vô phương phản hồi Tử Nguyệt giới, không thể chữa trị Tử Nguyệt Hỏa Hồn, thật sự là tiếc nuối a!

Vũ Khai Minh thở dài.

Trầm Tường vẫn cho rằng Đan trưởng lão là Đan Vương, nhưng không nghĩ tới lại cùng như Tô Mị Dao, chỉ là một Đan Tông, bất quá vậy cũng là thập phần cao minh.

Trầm Tường trốn trong sơn động cũng không biết có mấy trăm vạn người đang tìm hắn, những người này đại đa số là vì giải thưởng, bởi vì bọn họ biết được Trầm Tường bị thương đào thoát, nếu bắt được Trầm Tường mà nói, có thể đạt được hai mươi vạn tinh thạch!

Thú Vũ Môn treo giải thưởng lại tăng lớn, hơn nữa đây là tăng lớn sau khi Cổ Đông Thần đi Thú Vũ Môn một chuyến, mục đích rất rõ ràng, là cố ý khiêu khích Thái Vũ Môn, cố ý không để cho Cổ Đông Thần mặt mũi.

Thú Vũ Môn cùng Thái Vũ Môn một mực có đại thù, bởi vì Hoàng Cẩm Thiên đã từng giết chết chưởng giáo Thú Vũ Môn, riêng một điểm này, mối thù của bọn hắn đã không cách nào giải được.

Cổ Đông Thần cũng thả ra ngoan thoại, nói bất luộn kẻ nào thực lực cao hơn Trầm Tường quá nhiều lại đi giết chết Trầm Tường lĩnh thưởng, vô luận là ai cũng sẽ trở thành đại địch số một của Thái Vũ Môn, đến lúc đó tất cả trưởng lão của Thái Vũ Môn đều xuất động, bắt hắn tra tấn chí tử!

Tất cả trưởng lão của Thái Vũ Môn, đây chính là một cổ lực lượng phi thường cường đại, mà ai cũng biết Cổ Đông Thần tuyệt sẽ không nói suông, nói được thì làm được! Người khác đều cho rằng Cổ Đông Thần là âm thầm giao phong cùng Thú Vũ Môn, nhưng lại không biết là vì để Tiểu sư thúc của mình an toàn một ít.

Hai tháng này, Trầm Tường không chỉ học tập luyện đan, đồng thời hắn còn luyện rất nhiều Chân Khí Đan, tổng cộng hơn một ngàn hạt, đây là hắn định lấy ra bán, trước kia hắn lấy được cũng đã ăn sạch, hắn cần một bút tinh thạch để mua đại lượng dược liệu luyện chế Linh cấp thượng phẩm, bởi vì thời điểm hắn luyện chế Linh cấp thượng phẩm, toàn bộ đều đã thất bại!

- Hiện tại bắt đầu luyện Trúc Cơ Đan, độ khó của Trúc Cơ Đan giống như Linh cấp thượng phẩm, trên tay ngươi không còn dược liệu đan dược Linh cấp thượng phẩm khác, vậy học luyện Trúc Cơ Đan đi, nếu như thành công, như vậy ngươi rất nhanh có thể đi vào Chân Vũ Cảnh!

Tô Mị Dao nói.

Trong nội tâm Trầm Tường khẽ động, nhưng có chút không nỡ, tài liệu Trúc Cơ Đan có thể nói là phi thường đắt đỏ, thất bại mấy lần trái tim của hắn sẽ nhỏ máu.

- Sợ cái gì? Thú Đan ngàn năm cũng không phải quá hiếm, nếu như không có, ngươi đi săn giết yêu thú, tìm kiếm yêu đan là được, yêu đan cũng có thể thay thế Thú Đan ngàn năm, về phần những dược liệu khác, ngươi có Long Tiên công còn sợ cái gì.

Tô Mị Dao tiếp tục nói.