Ngạo Thế Đan Thần

Chương 136:Đền bù tiếc nuối



Thanh âm Trầm Tường trở nên phi thường bình tĩnh, nhưng trong lúc nói chuyện, đã có một cổ phẫn nộ sát khí tràn ngập từ trên người của hắn xuất hiện, Vân Tiểu Đao cùng Chu Vinh đều có thể tinh tường từ cổ sát khí này nhìn ra, Trầm Tường đang phi thường phẫn nộ.

Vân Tiểu Đao cùng Chu Vinh trầm mặc, bọn hắn đang suy nghĩ có nên nói cho Trầm Tường hay không.

- Vân Tiểu Đao cùng Chu Vinh mà ta nhận thức không phải như vậy.

Lông mày Trầm Tường nhíu lại, thanh âm vô cùng băng hàn, làm người sợ run chính là, cả tòa võ viện này vậy mà khẽ chấn động lên.

Vân Tiểu Đao cùng Chu Vinh đều không khỏi cả kinh, bọn hắn hoài nghi Trầm Tường có phải tiến vào Chân Vũ Cảnh hay không, thật không ngờ lợi hại, bên trong bất động thanh sắc, có thể phóng xuất ra áp lực như thế, làm bọn hắn thập phần khó chịu.

- Ta cho các ngươi ba tức, nếu như các ngươi không nói, ta nhất định sẽ đánh đến khi các ngươi mở miệng mới thôi!

Trầm Tường xoa nắm đấm, trên mặt hiện lên một vòng âm tàn, làm Chu Vinh lại càng hoảng sợ.

Chu Vinh xoa xoa mồ hôi trên mặt, cười nói:

- Chúng ta nói là được, ngươi đã lợi hại như vậy, chúng ta cũng không sợ ngươi đi tìm chết.

Sắc mặt Vân Tiểu Đao nghiêm túc, nói ra:

- Là người đệ nhất nội viện đánh làm chúng ta bị tổn thất, ta cùng lão Chu đi thực thi nhiệm vụ, trên đường gặp bọn hắn, ta nói bọn hắn vài câu, bọn hắn vây công chúng ta.

Trên mặt Chu Vinh tràn đầy tức giận:

- Năm tên này đều có chuẩn bị, cố ý chọc giận Vân tiểu quỷ, để cho chúng ta phát sinh xung đột cùng bọn họ.

Võ viện này bình tĩnh lại, nhưng mà bao phủ một cổ sát khí làm người sợ run, Trầm Tường mặt không biểu tình mà hỏi thăm:

- Là đám người Mạc Vũ Văn sao?

- Là tên mặt trắng này dẫn người đến, bất quá lần này là Tà Nhãn Xà cứu chúng ta, tuy thằng này rất chán ghét, nhưng hắn ở thời điểm mấu chốt nhảy ra, cảnh cáo đám người Mạc Vũ Văn, nếu không chúng ta nhất định sẽ bị đánh tàn phế.

Vân Tiểu Đao cắn răng nói ra.

- Người vây công chúng ta đều rất mạnh, ngoại trừ Mạc Vũ Văn, còn có Thường Hình Diệc, Doãn Lâm, Lôi Trì, Lục Vĩnh Minh! Mạc Vũ Văn cùng Lôi Trì đều là đệ tử của tứ đại gia tộc, là Mạc gia cùng Lôi gia, cho nên bọn hắn cũng dám động thủ đối với chúng ta, mà Doãn Lâm cùng Lục Vĩnh Minh cũng là đệ tử đại gia tộc.

Chu Vinh nói ra.

Trầm Tường hít một hơi, thu lại sát khí, lại hỏi:

- Là chuyện tình khi nào?

- Hơn một năm trước! Chi là sau đó chúng ta cũng không có đi tìm bọn họ, sư phụ của chúng ta bảo chúng ta dừng ở đây, phương diện gia tộc cũng coi chuyện này như tiểu đả tiểu nháo để đối đãi, hơn nữa bốn gia tộc trong lúc đó đều có quan hệ lợi ích, nếu như một khi quan hệ duy trì không được, bốn gia tộc đều tổn thất rất nhiều lợi ích.

Chu Vinh hừ lạnh nói.

- Chẳng lẻ Vũ trưởng lão không quản?

Trầm Tường âm thầm khinh bỉ lấy tộc trưởng những gia tộc kia, nếu như là Trầm gia bọn hắn, mặc kệ tồn tại lợi ích gì, chỉ cần đệ tử gia tộc bị khi phụ sỉ nhục, phải đòi lại gấp mười lần!

- Chúng ta nói cho hắn biết, hắn bảo chúng ta chờ ngươi đi ra, để ngươi giải quyết thay chúng ta, hắn nói ngươi nhất định sẽ xử lý rất khá.

Vân Tiểu Đao bất đắc dĩ cười cười.

Trên mặt Trầm Tường hiện lên một nụ cười:

- Đã như vầy, thù này của các ngươi ta giúp các ngươi báo. Đi, đi uống rượu.

Vân Tiểu Đao cùng Chu Vinh mang theo Trầm Tường đi khách sạn mà bọn hắn thường xuyên tới.

Đi đến lầu ba khách sạn, bọn hắn vậy mà nhìn thấy Tà Nhãn Xà Từ Vĩ Long kia, tuy bộ dáng của hắn vẫn là không ai bì nổi, nhưng Vân Tiểu Đao cùng Chu Vinh lại thập phần cảm kích hắn.

- Tà Nhãn Xà, tới đây uống một chén không!

Vân Tiểu Đao hô.

- Tiểu quỷ, ta nhớ được ta đã từng ba lần nói qua tên của ta cho ngươi, chẳng lẽ ngươi không nhớ lâu một chút? Bị đánh đáng đời!

Từ Vĩ Long nghiêng nghiêng liếc qua ba người Trầm Tường, tiếp tục nói:

- Vì cái gì ta phải đi qua, chẳng lẽ các ngươi không thể tới sao?

Chu Vinh cười nói:

- Nếu như chúng ta qua mà nói, tính tiền đúng là ngươi, nếu như ngươi tới mà nói, mặc kệ ngươi ăn nhiều thiếu uống bao nhiêu, tính tiền đều là Vân tiểu quỷ.

Từ Vĩ Long cười nhạt một tiếng:

- Có thể chiếm tiện nghi của tiểu quỷ này, ngược lại cũng không tệ.

Nói xong, hắn liền đi tới bàn của ba người Trầm Tường, gọi rất nhiều rượu quý và thức ăn.

- Tà Nhãn Xà, lần trước đúng là đa tạ ngươi!

Vân Tiểu Đao cười nói.

- Hừ, ngươi đừng có nói ba chữ kia, coi như là cảm kích ta.

Từ Vĩ Long hừ lạnh một tiếng.

Trầm Tường cười nói:

- Nói lại thật buồn cười, gia tộc của các ngươi thực rất uất ức, hơn nữa địa vị của các ngươi ở bên trong gia tộc của các ngươi cũng bình thường mà thôi! Bị đánh, gia tộc của các ngươi ngay cả cái rắm cũng không phóng một cái, nếu như là gia tộc của ta, hắc hắc... nếu như đối phương không cho chúng ta một cái thuyết pháp, chúng ta sẽ cho bọn hắn một cái thuyết pháp!

Từ Vĩ Long trông thấy Trầm Tường cũng có chút kinh ngạc, hắn không nghĩ tới Trầm Tường nhanh như vậy đã đi ra, chỉ cần là người ở bên trong Thái Vũ Môn, đều biết sự tình cấm địa kia, đó là một địa phương phi thường khủng bố, mặc dù là ngốc hai năm, cũng sẽ làm cho người ta khó có thể chịu được.

- Chỉ cần không phải đệ tử Chân Vũ Cảnh, địa vị trong gia tộc đều là như vậy, thiên phú cao một chút mà nói, nhiều lắm là đạt được tài nguyên hơi phong phú, nhưng mà gia tộc tuyệt đối sẽ không vì ngươi mà làm hư hao lợi ích trọng đại.

Từ Vĩ Long cười lạnh nói.

Chu Vinh cùng Vân Tiểu Đao đều không khỏi thở dài, bọn hắn đều thấm sâu trong người, thấu hiểu rất rõ.

Chu Vinh nói ra:

- Từ huynh, ngươi làm người coi như không tệ sao? Nếu như thái độ của ngươi đối với người có thể thay đổi, vậy nhất định sẽ rất tốt.

Vân Tiểu Đao gật đầu nói:

- Đúng đấy, vì cái gì thời điểm ngươi xem người luôn nhìn xéo mắt? Làm người rất không thoải mái!

- Hừ, các ngươi nghĩ ta muốn sao, đó là trời sinh!

Từ Vĩ Long nói làm ba người Trầm Tường ngây ngẩn cả người.