Nếu Không Là Của Anh, Em Sẽ Chẳng Là Của Ai Hết!

Chương 12



Khi vừa đưa nó về đến nhà thì nó hét lên, nó đang sợ hãi, mất tự chủ và như một con điên vừa trốn trại làm ai cũng lo lắng.

- Em bị làm sao vậy? Bình tĩnh lại đi.

Hắn hét lên nhưng nó vẫn trong trạng thái điên dại. Bỗng nó ngước lên nhìn họ, nó thấy một gương mặt quen thuộc, một gương mặt sẽ khiến nó an toàn hiện tại. Nó chạy đến ôm chầm lấy Kỳ.

- Kỳ à….làm ơn ôm chị….ôm chị thật chặt vào.

- Ổn rồi chị hai…..em ở đây rồi sẽ không còn ai làm hại chị được nữa đâu.

Kỳ ôm nó và vuốt nhẹ mái tóc đen suôn mượt của nó. Hắn cảm thấy ghen với Kỳ rằng tại sao hắn là chồng mà nó lại không tin tưởng đến vậy. Sau một hồi dỗ dành thì Kỳ cũng khiến nó ngủ, cậu đặt nó nhẹ nhàng lên chiếc giường của vợ chồng hắn và nhẹ nhành đắp chăn cho nó. Mọi người xuống nhà để nói chuyện.

- Chuyện này là sao?

Băng lên tiếng trong khi 7 hoàng tử bạch mã kia đều biết hết lí do rồi. Kỳ nhìn Băng.

- Cô ngu hay là ngốc vậy? Chắc lúc đó cô còn chưa trở thành Thiên Long.

- Cái gì?

Băng tức giận khi Kỳ nói nhóc ngu ngốc. Mọi người đều thở dài vì khi nghĩ đến ngày hôm đó mọi thứ quá là kinh hoàng. Kỳ nhìn Băng.

- Chính tại Thiên Long các người đã khiến cho chị hai bị như vậy? Ngày đó khi các người tham gia vụ thảm sát đó để chống lại cựu Heaven thì tại sao lại phải lôi cả chị hai đến đó?

Kỳ hét lên, Băng cảm thấy sợ hãi khi cậu như vậy. 7 người kia không hiểu và đặc biệt là hắn. Hắn chỉ nghĩ nó vô tình ở đó nhưng qua lời nói của Kỳ thì có nghĩa ai đó đã gọi nó đến đó để chứng kiến tất cả sao? Là ai mới được chứ? Lúc đó Thiên Long chưa có Băng mà hắn cũng ở trong Thiên Long phục vụ cựu King khác. Tuy nhiên cả 10 người bọn họ cùng nhau lật đổ nền cai trị cũ nên đã gây ra vụ thảm sát kinh khủng. Băng được là Thiên Long sau đó nên không biết chuyện này. Cũng từ sau vụ thảm sát đó thì Thiên Long số 1 hiện tại cũng đã biến mất không một dấu hiệu để lại.

- Ai đó đã gọi Ngọc Nhi đến sao?

Dương lo lắng hỏi, Kỳ nhìn họ, ánh mắt khinh bỉ hiện rõ.

- Các người đùa à? Chứ tại sao giữa đêm hôm như vậy chị ấy lại ở cái chỗ đó làm gì? Tôi không biết vì mục đích gì nhưng ngay từ đầu Heaven đã nhắm vào chị hai vì mục đích nào đó. Ngày mai chờ mà xem thành quả của các người đi.

- Cậu nói thành quả là sao?

Vũ hỏi thì Kỳ không nói gì, căn phòng khách rộng lớn chìm vào sự yên lặng lạ thường. Trong khi đó họ không biết rằng trên phòng của hắn và nó bà quản gia đang đứng đó nhìn nó ngủ.

- Thông minh cũng là một cái tội đó Thánh nữ.

- Sao mẹ lại làm vậy?

Một bóng người cao lớn xuất hiện ngoài cửa sổ và bước vào phòng chính là Trần Huỳnh-ông hoàng dầu khí. Thực chất thì bà quản gia có tất cả 7 người con nuôi tương ứng với cha mẹ của 7 vị hoàng tử bạch mã dưới nhà kia. Còn riêng Trần Huỳnh thì ông chính là con ruột của bà ta. Bà quản gia nhìn nó.

- Con biết rồi mà còn hỏi sao?

- Mẹ khiến cho thằng bé và con bé vọng tưởng về một hạnh phúc rồi mẹ lại tước đi hạnh phúc đó từ tay chúng. Nếu vậy ngay từ đầu mẹ đừng có làm thế chứ?

Ông Trần giận giữ hét lên, bà quản gia vẫn nhìn nó và một nụ cười ác quỷ nở trên môi bà. Bà thật đáng sợ.

- Ngày mai thôi con bé sẽ lại trở thành robot sống.

- Sao mẹ lại như vậy chứ hả? Mẹ tước đi đứa con gái duy nhất của con và mang ột tài xế nuôi dưỡng. Mẹ khiến cho con gái của con trở thành đứa bé đáng thương nhất trên đời. Sao mẹ có thể làm vậy với cháu gái ruột của mẹ chứ?

Sự tức giận và đau đớn hiện hữu trong câu nói đó của ông Trần. Một bí mật lớn đây, nó là con gái ruột, đứa con gái duy nhất của ông Trần sao và là cháu gái của bà quản gia sao? Nhưng bà quản gia quay qua nhìn ông Trần và ánh mắt có chút căm phẫn.

- Đó là sự trả giá. Nếu năm đó con không cùng 7 thằng con trai ngỗ nghịch kia của ta và cả ba của Lý Kiệt – Lý Trung làm cái chuyện phản bội lại ta thì đã không có chuyện ngày hôm nay. Năm đó chính ta đã sai 10 đứa trẻ Thiên Long đó đi giết chết Lý Trung, ngay cả con trai của hắn còn đứng nhìn hắn chết mà không áy náy, ray rứt. Chính vì các con phạm lỗi nên ta đã khiến cho những đứa con của mấy đứa phải trả giá.

- Sao mẹ không tính chuyện với bọn con? Lũ trẻ chẳng có tội gì cả.

- Ta không thích vậy. Con cái của mấy đứa bị hủy hoại thì mấy đứa mới đau lòng tột cùng đến thế nào. Bị chính những đứa con của mình phản bội đó con trai.

Bà quản gia nở nụ cười ác quỷ. Ông Trần nhìn bà.

- Vậy con muốn hỏi mẹ câu cuối cùng.

- Hỏi đi.

- Tại sao lúc đó mẹ lại gọi con gái con đến chỗ đó để xem cảnh tượng kinh hoàng đó làm gì? Mẹ cần gì ở con bé sao? Và ngay từ đầu mục tiêu của mẹ là Ngọc Nhi chứ không phải bọn con?

- Đúng vậy, mục tiêu ngay từ đầu của ta là Thánh nữ. Con bé quá thông minh khiến cho người khác phải kinh ngạc. Mới chỉ có 4 tuổi mà con bé đã tự mình tìm ra mã hóa chân không nhờ vào dữ liệu ta cố tình để hở của Heaven. 5 tuổi thì con bé tự mình mã hóa tất cả và biến nó trở thành của con bé. Tam lão đã đồng ý là chọn con bé là người tiếp theo rồi.

- Sao lại?

Ông Trần như không còn tin vào những lời nói của mẹ mình nữa. Tạm lão hội ngay từ đầu đã nhắm tới con gái ông-hay chính là nó rồi sao? Nếu họ đã muốn thì dù là ai cũng khó mà ngăn cản được. Ông Trần quay lưng đi ra phía cửa sổ. Trước khi đi ông ta còn để lại một câu.

- Con nghĩ mình không đủ tư cách làm cha của con bé cũng như cầu xin mẹ. Nhưng xin mẹ hãy bảo vệ Nhọc Nhi – con gái của con trước họ. Con biết mẹ có thể làm vậy.

- Chỉ cần Thánh nữ chịu nghe lời và trở thành con người như lúc bé thì ta đảm bảo sẽ bảo vệ được con bé. Cũng sắp đến ngày tam lão hội triệu tập các thành viên để công bố tuyển chọn rồi.

- Mong mẹ hãy bảo vệ con gái con.

Nói rồi ông Trần biến mất, bà quản gia đóng cửa sổ lại và cũng rời khỏi đây. Nó nằm trên giường, đôi mắt nhắm nghiền, thực ra nó đã thức khi nghe ông Trần hét lớn và nghe được hết mọi chuyện nhưng lúc này nó không dám mở mắt ra vì trong phòng có máy theo dõi của bà. 

Bà sẽ biết nó tỉnh giấc và nó sẽ không yên nên nó cứ nhắm nghiền mắt lại. Nó bàng hoàng vì là con gái ruột của Trần Huỳnh, là cháu gái của bà. Nó đã khóc, hai giọt nước mắt long lanh lăn dài trên đôi má nó. “Thì ra là vậy….Con sẽ tự bảo vệ bản thân mình ba à. 

Con sẽ không sao nên ba hãy tự bảo vệ mình nhé. Nếu bà muốn vậy thì con sẽ làm vậy.” Tiếng khóc thổn thức của người con gái đẹp như thiên thần này với bộ óc thiên tài hơn người. Nằm đây nhưng cô đã kích hoạt mã hóa chân không ở căn biệt thự đó và mọi thức trong biệt thự bỏ hoang đó đang thay đổi mà nào ai hay. Đó chính là biệt thự của nhà họ Lý và cũng là nơi diễn ra cuộc thảm sát năm đó.