Này! Tôi Sẽ Không Kết Hôn Với Anh Đâu!

Chương 11



Hai người cứ tiếp tục nói chuyện vui vẻ với nhau mà không biết rằng ở phía sau đang có một cặp mắt u ám đang nhìn mình. Thật không anh mới chỉ xa cô một chút, cô đã ngay lập tức đi quyến rũ đàn ông.

Không để hai con người kia tiếp tục làm càn, anh nhanh chóng tiến đến, bắt lấy bàn tay của Lâm Gia Nguyệt kéo mạnh về phía mình.

Lâm Gia Nguyệt vô cùng sững sờ, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của Hà Lăng thì vốn đã hiểu chuyện gì xảy ra.

Thật nực cười, không lẽ anh ta ghen sao? Nhưng mà anh ta cũng bá đạo quá đấy! Anh ta là cái thá gì mà dám xem cô như món hàng vậy chứ?

Tức mình, cô giật mạnh tay ra, lườm về phía anh, nghiến răng, nghiến lợi nói:

" Chúng tôi đang bàn chuyện làm ăn, tổng giám đốc - Hà Lăng xin anh đừng phá hư công chuyện của tôi, tôi nghĩ anh nên tuân thủ hợp đồng."

Hà Lăng nghe vậy, lại càng khó chịu hẳn lên, lý trí của anh như bị lòng ghen tuông che phủ. Anh nhìn về phía Zac, miệng đe dọa:

" Nếu anh dám quyến rũ bạn gái tôi, tôi sẽ khiến công ty anh không còn chỗ đứng tại Mỹ nữa!"

Zac nghe được hoảng hồn, lòng tự thấy thương hại cho bản thân. Trời! Ngày hôm nay vì cái gì mà chọc phải con " quỷ" của giới thương nghiệp chứ.

Anh vội vã thanh minh:

" Không phải đâu Hà Tổng, tôi và cô Lâm đây thực sự chỉ là mối quan hệ làm ăn thôi, xin anh đừng làm khó!"

Hà Lăng nghe vậy, tâm trạng cũng có phần dịu làm, còn Lâm Gia Nguyệt thì vô cùng tức giận, suýt nữa là anh ta đã phá hư mối làm ăn của cô, còn dám nói cô là bạn gái của anh ta, thật ngang ngược.

" Anh rõ rồi chứ! Cảm ơn anh vì suýt nữa đã phá hỏng mối làm ăn của tôi!"

Nói rồi cô quay người về phía Zac, nhẹ nhàng nói với anh ta:

" Chuyện làm ăn chúng ta sẽ bàn tiếp vào dịp khác nhé! Chào anh, tôi hơi mệt nên về trước."

Zac cũng đáp lại thân mật:

" Ok người đẹp, nói chuyện sau nhé!"

Một màn như vậy xuất hiện trước mặt Hà Lăng như châm ngòi cho lửa giận vừa mới bị dập tắt. Anh nhất thời xốc người cô lên, vắt qua ngang vai, ôm ra khỏi hội trường. Miệng hằm hằm tức giận nói với Lâm Gia Nguyệt:

" Không phải em mệt sao, chúng ta cùng về. Dám quyến rũ đàn ông trước mặt tôi, em cũng thật chán sống, nếu lần này tôi không dạy dỗ em một chút thì chắc em cũng không biết trời cao đất dày."

Lâm Gia Nguyệt vô cùng tức giận, anh dám làm cô bẽ mặt thế này, cố gắng giãy dụa nhưng cô lại phát hiện ra, người anh ta có men say, chắc đêm nay cô phải nhường nhịn rồi, cô không muốn anh ta làm càn cô như lúc trước. Rồi đến ngày mai cô sẽ xử luôn một thể.

Ra đến bãi đỗ xe, Hà Lăng mở cửa, ném mạnh Lâm Gia Nguyệt vào trong, cô tuy tiếp xúc với ghế da nhưng vì lực đạo quá lớn khiến người đau ê ẩm. Hà Lăng lại mở cửa phía bên kia, ngồi về phía bên kia, đóng cửa, hạ lệnh tài xế lái thật nhanh về biệt thự.

Lâm Gia Nguyệt nhìn về phía Hà Lăng, cô chợt thấy một tia nguy hiểm, bất giác cô cảm thấy ớn lạnh, hỏi dò:

" Anh không sao chứ?'

Hà Lăng nhìn Lâm Gia Nguyệt vứt ra hai chữ: " Có sao."

Lại nghĩ đến cái thân nhỏ bé của mình, cô sợ hãi. Trời! Không lẽ đêm nay con sẽ bị làm thịt sao?

Trong đầu hiện lên hai chữ: " Nghĩ cách!" , lỡ may tối nay anh ta nổi điên lên thì cô thực sự chết chắc rồi.

Một hồi lâu sau, Lâm Gia Nguyệt mới nói nhỏ với Hà Lăng,

" Tôi hơi đau bụng, anh dừng tại hiệu thuốc kia đi, tôi muốn mua thuốc."

Hà Lăng nhìn cô thấy dáng vẻ yếu ớt thì lo lắng nói:

" Đau bụng, tôi đưa cô đến bác sĩ!"

Cô sợ hãi chối đây đẩy:

" Không cần đâu, tôi đau bụng nhẹ thôi, uống vài thứ thuốc là khỏi mà!"

Nghe cô nói vậy anh suy nghĩ một hồi, rồi cuối cùng cũng dừng xe trước hiệu thuốc, cô nhanh chóng vọt ra, vừa thấy người bán thuốc liền nói:

" Chào chú, xin chú bán cho con thuốc ngủ, loại có liều mạnh nhất, tan trong nước không màu, không mùi!"

Ông thầy thuốc nghi hoặc nhưng cuối cùng cũng đem ra cho cô

Một lúc sau, sau khi mua được thứ cần dùng, cô liền nhanh chóng chui vào xe, miệng nở nụ cười giả tạo với Hà Lăng.

Hà Lăng bất ngờ hỏi cô:

" Thuốc đâu, đưa tôi kiểm tra."

Lâm Gia Nguyệt hoảng hồn nhưng vẫn đưa thuốc cho anh ta, thật may là cô đã dự tính trước, mua thêm một lọ thuốc đau dạ dày, nếu không thì chết chắc rồi.

Trong lòng cô thở dài một cái nhẹ nhõm. Đột nhiên Hà Lăng mở miệng nói một câu kỳ lạ:

" Dám quyến rũ người đàn ông trước mặt tôi, em đừng mong tối nay tôi tha cho em, nếu em giờ trò gì, tôi thậm chí sẽ không nhượng bộ nữa!"