Này Gió, Bao Giờ Anh Mới Trở Về?

Chương 12



-Hu hu, chị Nguyệt Nhã ơi, con nhỏ đó cướp anh Dũng Nhân của em rồi. Một cô gái chạy đến bên Nguyệt Nhã làm vẻ khóc lóc, trông thật tội.

-Hừ, là Thiên Giai sao? Nguyệt Nhã tức giận

-Vâng, nó cướp anh Phong của chị, giờ cướp luôn anh Nhân của em rồi.- Cô gái này ra sức dùng nước mắt của mình.

-Không thể tha thứ được, ngày mai, chị sẽ khiến nó không toàn thây trong phòng thí nghiệm. – Nguyệt Nhã cười gian xảo.

-Cám ơn chị. – Cô gái này mãn nguyện lắm rồi. Đúng là một lũ rắn độc, hại người không chớp mắt , sau này sẽ bị quả báo.

…………………….

Hôm sau, lớp Thiên Giai học hóa ở phòng thí nghiệm, đương nhiên là có người của Nguyệt Nhã đã được gài vào. Làm theo mọi sự Nguyệt Nhã dặn, cô ta ngồi chờ đợi. ” haha, cô đụng vào nó đi Thiên Giai” – Cô gái này cười độc ác, đương nhiên không ai có thể thấy nụ cười đó.

Lớp Tĩnh Phong

-Tĩnh Phong, anh nói đi, tại sao em không bằng con nhỏ nhà quê Thiên Giai đó – Nguyệt Nhã chơi trò nước mắt cá sấu.

-Tên tôi không để cô tùy tiện gọi. Cô không được gọi cô ấy là đồ nhà quê. Tĩnh Phong trừng mắt nhìn Nguyệt Nhã.

-Nhưng em đâu có kém nó,tại sao anh lại chọn nó mà không chọn em? -Nguyệt Nhã nhìn Tĩnh Phong

-Cô thật không biết xấu hổ. Cút ngay.- Tĩnh Phong ra lệnh

Nguyệt Nhã đứng lên, miệng cười gian xảo, lại gần Tĩnh Phong hơn mà nói:

-Haha, bảo em cút sao, là Thiên Giai mới đúng. Anh nghĩ cô ta thích anh sao? Nực cười, nếu vậy cô ta lén lén lút lút tối nào cũng đi với Dũng Nhân làm gì. Anh thật còn là Tĩnh Phong không?

-Cô – Tĩnh Phong đã rất tức giận khi nghe những lời này. Gắt gao nắm lấy cằm Nguyệt Nhã mà bóp mạnh, làm cho cô ta đau điếng mà gằn từng chữ:

-Cô tưởng tôi tin cô sao? Việc cô làm Thiên Giai bị thương tôi còn chưa truy cứu, năm lần bảy lượt hại cô ấy. Cô nghĩ mình xứng đáng sống nữa sao?

-Em.. Em chỉ nói sự thật thôi – Nguyệt Nhã cố vớt vát, ai ngờ Tĩnh Phong lại tin tưởng Thiên Giai thế này, cô chết chắc rồi. Bỗng có một cậu học sinh lớp 10 chạy đến nói với Tĩnh Phong:

-Anh Phong, không hay rồi. Không biết vì sao Thiên Giai lại cầm phải lọ siêu axit, bây giờ đang bị bỏng ở phòng thí nghiệm.

-Có sao? – Tĩnh Phong quay qua Nguyệt Nhã – Cô, theo tôi, xem hậu quả mà cô gây ra kìa. Nếu cô ấy có chuyện gì, cô đừng mong ở lại cái trường này một ngày nào nữa. Nói rồi Tĩnh Phong nhanh chóng đi lên phòng thí nghiệm, lòng như lửa đốt. Chết thật, kiếm đâu ra lọ siêu axit đấy chứ.

Tĩnh Phong tới nơi đã thấy tay Thiên Giai được băng lại, lửa giận nổi lên, quát với Nguyệt Nhã rằng:

- Xin lỗi cô ấy mau.

-Phong à, em – Nguyệt Nhã van Tĩnh Phong – Em không thể, em có làm gì đâu.

-Còn nói không à, hay là muốn quỳ xuống ?

- Không có gì đâu, chị không cần phải xin lỗi tôi – Thiên Giai ngăn- Chỉ là tôi vô ý làm bể lọ hóa chất thôi.

-Tôi … xin lỗi – Nguyệt Nhã rất ấm ức, tuy nhiên khi thấy Tĩnh Phong trừng mắt nhìn mình, cô đành phải xin lỗi.

- Nếu có lần sau, cô chết luôn đi – Nói xong Tĩnh Phong bỏ ra ngoài.

…………………………………………

Nhà Tĩnh Phong

-Phong này , sao dạo này mày để ý Thiên Giai quá vậy? – Kỳ Dương hỏi

-Có sao? Tao không biết- Tĩnh Phong

-Trời đất, cái trường nó đồn ầm lên kìa. Rồi ngày nào Nguyệt Nhã cũng tới lớp Thiên Giai gây sự. Mày không biết sao? -Quốc Vũ hỏi lại Tĩnh Phong

-Thật có chuyện đó ? Tao không ngờ Nguyệt Nhã lại dám làm chuyện này, tao đã cảnh cáo cô ta trước đó

-Anh ba, a có cả anh Dương và anh Vũ nữa, sao đông quá vậy – Tích Ngọc vừa đi học về thì làm cho một tràng

-Ngọc, lại đây anh Dương kể em nghe – Kỳ Dương nháy mắt.

-Vâng – Tích Ngọc chạy thật nhanh đến chỗ Kỳ Dương và ngồi xuống.- Anh nói đi

-Em canh chừng anh ba của em cho kĩ nhé, hình như anh ấy đang yêu

-Hảaa . Có nữa sao?? Anh ba à, anh thích ai vậy ? Tích Ngọc nhanh chóng chuyển qua nhìn Tĩnh Phong

- Em đừng nghe Dương nói bậy.- Tĩnh Phong giải thích.

-Haha, trúng tim đen mày rồi Phong à – Quốc Vũ giờ này mới lên tiếng- Ngọc, điều anh Dương nói là có thật. Bật mí luôn nhé, là Thiên Giai đấy

-A, thì ra là chị ấy, em sẽ tự điều tra. Anh không cản được em đâu anh ba à – Tích Ngọc cười lém lỉnh nhìn Tĩnh Phong, nhưng anh chỉ ném cho cô một cái nhìn lạnh băng rồi quay đi.

- Đi ăn cơm. – Tĩnh Phong đứng dậy

-Yes sir , đi nào anh ba, anh Dương , anh Vũ đi luôn chứ? -Tích Ngọc hỏi

-Không lẽ em để hai người này chết đói sao? Kỳ Dương làm bộ mặt tội nghiệp nhìn Tích Ngọc

-Như vậy tốt hơn cho hai người đấy – Tĩnh Phong nói