Nàng Công Chúa Thất Lạc

Chương 38: Buông Bỏ Mặt Nạ



Cuối cùng ngày quyết chiến cũng đến. Hôm qua, bọn hắn đã nhận được thư quyết đấu. Coi như lão ta không thất hứa với bọn nó. 3h chiều hôm đó tất cả kéo đến bãi đất trống sau Star. Người của Queen và Mafia đều đến riêng chỉ có bọn nó là không thấy đâu. Bọn hắn cũng chẳng gọi cho bọn nó làm gì. Bọn nó không đến thì tốt chứ sao. Bọn nó sẽ không gặp nguy hiểm. Ước tính người của bên bọn hắn cũng phải trên 2000 người chứ không phải ít. Lực lượng của bọn hắn đã đông rồi nhưng bên đối thủ còn đông hơn. Khoảng 3000 người chứ không ít. Chênh lệch rất chi là lớn. Nhìn những kẻ cầm đầu của bên địch, bọn hắn trợn mắt ngạc nhiên 

- Killers? 

- Thì ra họ đã hợp tác với lão để lật đổ ta_Bun khinh khỉnh nói_Nham hiểm thật 

- Mặc kệ đi. Killers thì sao chứ?_Rin mạnh miệng 

- Sắp chết rồi. Muốn nói gì thì nói đi_Lão Phạm vênh mặt lên 

- Chết? Từ đó hợp với ông hơn đấy! 

- Hừ. Để rồi coi! Lên đi_Ông ta phẩy tay cho bọn đàn em mình xông lên. Lập tức đám người phía sau ông ta và bọn nó lập tức nhào lên. Người bên bọn hắn cũng thế. Hai bên xáp lá cà. Còn thủ lĩnh hai bên thì vẫn đứng đó và nhìn nhau bằng những ánh mắt yêu thương 

- Bọn tôi đang rất muốn xem khả năng của Killers đến đâu!_Ren khoanh tay trước ngực nói. Nó nhìn anh hồi lâu rồi cũng lắc đầu. Khích nó? Nó không dễ bị chiêu khích tướng của anh lừa vậy đâu 

- Không cần đấu bọn tôi cũng biết kẻ thua là ai rồi_Jen lạnh giọng nói. Cô nàng hạ giọng để bọn hắn không nhận ra ý mà 

- Vậy sao? Khả năng của các người tới đâu mà mạnh miệng thế? 

- Muốn biết thì đợi cái đám người này đánh đấm xong đã_Nó nói. Ran, Jen, Bill và Joe không hiểu nó đang làm gì. Chỉ cần cho cha con lão phát đạn là đi đời thôi mà, cần gì dây dưa thế 

- Xử nhé?_Jen hỏi nó một cách trắng trợn. Lão Phạm thì cứ nghĩ Jen bảo xử đám người bọn hắn nên khẽ nhếch môi và thầm thương cảm cho số phận bi đát của bọn hắn. Nó khẽ lắc đầu. 

- Nghỉ ngơi tí đi_Nó nói rồi đảo mắt xung quanh. Dường như nó đang tìm kiếm cái gì đó. Hành tung và suy nghĩ của nó trước giờ vẫn khó hiểu, khó nắm bắt như vậy. Jen cũng chẳng muốn nói nữa. 15’ trôi qua mà nó vẫn chưa có một mệnh lệnh nào. Đám người kia thì vẫn đang đánh đấm, chẳng ai chịu thua ai cả. Nó thì vẫn đang nhìn xung quanh. Bỗng nó phát hiện ra một thứ rất thú vị. Nó khẽ nhếch môi 

- Bắt đầu được rồi!_Lời nó vừa dứt thì Bill và Joe liền lấy trong người ra hai cây súng lục. 

- Killers ra tay rồi_Nhỏ Mai vui mừng reo lên. Nhỏ vừa dứt câu thì phải hoảng hồn vì nòng súng của Joe đã áp sát vào lưng nhỏ. Bill thì đang chĩa súng vào đầu lão Phạm. Tất cả đều phải trợn ngược mắt nhìn bọn nó. 

- Mấy người… 

- Thật ngu ngốc mới đi bắt tay kẻ thù_Nó nói rồi bỏ mặt nạ xuống. 

- Bi/Hyo_Bọn hắn, Nick, Jane và các bậc phụ huynh cùng hét lên. Họ càng thêm bất ngờ khi 4 người kia bỏ mặt nạ xuống. 

- Các người là Killers sao?_Nhỏ Mai trừng mắt nhìn nó 

- Đúng vậy. Lọt vào bẫy của tôi dễ dàng quá đấy!_Nó khoanh tay nói. 

- Mày…_Nhỏ Mai nghiến răng nghiến lợi nhìn nó 

- Bill, Joe, xử đi! 

- Vâng 

“Đoàng Đoàng” Hai tiếng súng vang lên. Nhưng những phát súng đó không phải xuất phát từ súng của Bill và Joe. Vậy tiếng súng đó từ đâu mà ra? Và hai viên đạn vừa bắn ra đó không nhắm vào Lão Phạm và nhỏ Mai mà lại nhắm vào Joe và Bill. Hai đứa nhóc đã ngã xuống. Vùng lưng phía sau của bọn nhóc không ngừng chảy máu. Hai nhóc đã nhắm mắt. Chẳng biết hai nhóc đã chết hay là hôn mê nữa. bọn hắn, Jen và Ran chỉ biết gào thét tên của bọn nhóc còn nó thì chẳng có biểu hiện gì. Nó rút từ trong cạp quần ra cây súng bảo bối của nó 

- Động vào người của Killers thì phải chết!_Nó rít lên rồi hướng súng về phía lão Phạm. Trong tíc tắt, một viên đạn đã găm vào giữa trán của lão. Lão ngã xuống. Còn nhỏ Mai thì phải để nhỏ sống để còn tận hưởng những màn về sau. Jen và Ran lập tức chạy về phía Joe và Bill. 

- Hyo à_Hắn chạy đến bên nó 

- Lùi lại đi, chưa xong đâu_Nó đẩy hắn ra sau, rồi tiến về phía trước. 

- Đừng trốn chui trốn nhủi như một con mèo nữa. Ra đi, kẻ đứng dưới một người nhưng đứng trên vạn người trong tổ chức Mafia.

_