Nàng Bảo Mẫu... Đồng Ý Làm Mẹ Của Con Tôi Chứ?

Chương 4: Chương ngày đầu nhận việc(2)



Chương Ngày Đầu Nhận Việc(2)

3

Ngôi nhà đẹp nhưng chưa đử độ ấm. Đây là lần thứ hai cô vào đây nhưng với cả hai lần hai cảm xúc khác nhau. Lần đầu là sự thích thú với sự giàu có mà chủ nhân nó đang sở hữu, còn lần này là sự tò mò về độ lạnh của hai cha con nhà họ Khắc này. "Vật" đóng băng khi không có "mặt trời" sưởi ấm, người cũng vậy. Nhìn bóng dáng nhỏ bé đi trước, cô cảm thấy Ken đang cố tạo khoảng cách với tất cả, dường như trong lòng ken đã bị tổn thương rất lớn, có phải hay không là vì mẹ của tụi nhỏ. Haizzzz , cô cảm thấy gia đình này bắt đầu rắt rối rồi.

Lo đắm chìm trong suy nghĩ mà nhóc Ken đưa cô tới phòng mình lúc nào không hay. Cô cười nhẹ với ken:

-"Cô cảm ơn, nha ken"

-"Không có gì, cha tôi nói Cô bảo mẫu có thể ở phòng này. Hôm nay ông ấy không về"

-" Hai ken. Hôm nay ba không về hả. Híc..Hỗng chịu. Ai chơi với Sun a?"

Nghe ba không về Sun nhõng nhẽo dụi đầu vào người cô đưa mắt làm nũng với anh Ken

-" bé Sun ngoan, bé chơi với cô bảo mẫu được không?" Ken dịu dàng nhìn Sun. Trong lúc này cô thấy được sự dịu dàng trong mắt ken dành cho Sun. Có lẽ Sun là bảo bối của Ken rồi. Cô cười nhẹ, bẹo cái mà phúng phính của Sun trách yêu.

-" Sun hư nha. Để ba đi làm, Sun chơi với cô và anh Ken nhá. Được không nè!"

A.. sau cái này giống câu vợ nói với con khi chồng vắng nhà thế nhở?? Cô đỏ mặt, dẹp bỏ cái suy nghĩ vớ vẫn ngay ra khỏi đầu mình..

-" vâng ạ.. Sun ngoan mà...hihihiiii"

Sun cười tươi nói lộ cả cái lúm đồng tiền nhỏ hai bên cực yêu..Sun vò vò cái bụng lép xẹp của mình dụi đầu vào lòng cô nói:

-" cô bảo mẫu ơi. Sáng giờ Sun bị bỏ đói... Cô nấu mì cho Sun ăn được không?"

Haha.. con bé thật đáng yêu cái gì mà bị bỏ đói chứ. Thật là...

-" ừm.. Cô đi nấu mì cho con và Ken ăn nha. Đi nào dắt cô xuống nhà bếp nào!!"

Cô cùng hai đứa nhỏ xuống bếp, cô để haii đứa trên bàn ăn đi vào khu bếp mặt tạp dề và hỏi hai đứa nhỏ:

-"Tụi con ăn mì gì nào?"

-" Cô bảo mẫu ơi cho tụi con hai tô mì trứng đi ạ"

Tiếng Sun trong trẻo vọng vào.

-"rồi có ngay"

Cô bắt tay vào nấu mì cho bọn nhỏ. Vừa nấu vừa quan sát vật dụng làm bếp. Phòng bếp sang trọng thoáng mát, các dụng cụ làm bếp sạch sẽ, đắt tiền. Không gian tuyệt như thế này làm cô nỗi hứng muốn làm bánh nha.

Nấu xong hai tô mì, cô đem ra bàn cho hai đứa nhóc, cởi tạp dề ra cô nói:

-" hai con ăn thử xem có vừa miệng chưa? Nếu chưa cô nấu lại cho."

Ken mau chóng cầm đũa, còn Sun thì đưa mắt nhìn cô:

-" cô bảo mẫu ơi, móm cho con ăn nha?"

Đôi mắt to tròn cuả Sun làm cô không thể từ chối nên đành móm cho Sun vậy.. Đúng là không thể đánh thằng cái đẹp mà. Vừa móm cho Sun một muống thì Sun giơ tay khen ngợi cô:

-" cô ơi mà cô nấu ngon. Vài bữa cô nấu cho con ăn nữa nha"

-" ừm" cô cười tươi nhìn Sun lém lĩnh. Quay sang Ken đang ăn nhàng nhạt hỏi:

-" Ken, không vừa miệng con sao? hay cô đi làm lại cho con nha!"

-" không cần. Được rồi"

Ken trả lời, nhưng thật chất là cô nấu rất ngon, cô nêm gia vị vừa đúng để ăn ngon miệng. Tại cậu đang suy nghĩ vớ vẫn nên không để ý thôi. Cậu nhìn cô rồi nhìn Sun không nói gì. Cậu thấy hôm nay là ngày Sun cười nhiều và rực rở nhất. Từ cái ngày ấy... Cậu đã không còn biết cười rồi nhưng khi thấy nụ cười không vướn bụi trần của cô thì lòng cậu ấm hẳn. Cô thật giống như một người mẹ chăm con thật sự, cô không màng tới sự lanh nhạt của cậu mà vẫn cười tươi dịu dàng hỏi nhỏ. Có lẽ ba cậu đã chọn đúng người bảo mẫu rồi. Nhưng cậu muốn chắt chắn rằng cô không giả tạo thì cậu phải tự mình điều tra thôi..haizz

Đang ăn thì Sun lên tiếng:

-" cô ơi một lát cô chơi ghép hình với Sun nha. Mình chơi tới khi nào chán thì thôi nha cô"

-" chụt....rồi tiểu cô nương ạ. Tôi chơi với cô được chưa?"

Cô cười tươi hun chụt vào má của Sun làm Sun chười khanh khách.

Ken nhìn hai người cười nhẹ mà nụ cười này không một ai thấy được..

Ăn xon hai tô mì Ken, Sun, Cô đi lên phòng cô đem bộ ghép hình ra chơi tới tận chiều trong ngập tràn tiếng cười vui vẻ..

+++

Đấy Ngày đầu nhận việc của cô không tệ mà rất vui nữa.. ^^

" Bảo mẫu đã đưa tôi đến một trang mới và cho tôi được gặp anh. Người đàn ông tôi yêu như sinh mệnh"