Nam Sủng

Chương 2



Tại một nhà hàng nổi tiếng ở New york, nơi đây không chỉ có phong cách tuyệt đẹp , thực đơn phong phú hợp khẩu vị nhiều thực khách , mà mỗi một người khi đặt chân đến đây đều có cảm giác thoải máy thư giản sau một ngày làm việc .

Khóe miệng Nghiêm Quân Nghiêu mang theo nụ cười nhàn nhạt, nhìn khăn trải bàn được sắp xếp cẩn thận , đầu bếp đang tỉ mỹ chế biến bít tết hương thơm tỏa ra thật mê người , cả một bàn rau dưa được làm đẹp như một tác phẩm nghệ thuật . Anh cầm dao nĩa , ngón tay nhẹ nhàng linh hoạt cắt miếng bít tết ra bỏ vào miệng , động tác thuần thục ưu nhã trông thật tuyệt đẹp .

" Nghiêu , chừng nào anh mới rảnh mang em đi xem sợi dây chuyền kia ? " Jennifer ngủ quan xinh đẹp như ẩn như hiện đưới ánh đèn hấp dẫn đến mê người , gò má hồng hồng , đôi môi đỏ xinh vểnh lênh chọc người muốn hôn lên trên đấy " Anh không biết viên kim cương đó có bao nhiêu xinh đẹp đâu , lần đầu tiên nhìn thấy , liền biết nó là vì em mà thiết kế ..."

Anh mang theo nụ cười dung túng, lắng nghe bạn gái đang kỹ càng tỉ mỹ miêu tả sợi dây chuyền kia có bao nhiêu kinh người , cùng cô tuyệt phối đáng sợ đến cở nào . Sau khi Jennifer nói xong , nở một nụ cười hoàn mỹ nhất , lại bắt đầu dẫu môi , làm nũng với anh . Nghiêm Quân Nghiêu mỉm cười , bỏ xuống bộ dụng cụ bàn ăn , anh nắm lấy tay Jennifer sảng khoái cho cô một đáp án như mong muốn " Vậy thì mua đi ! "

" Thật không anh ? " Cô kinh hỉ mở to đôi mắt không tin những gì cô vừa nghe là sự thật , sợi dây chuyền đó trị giá đến mấy trăm ngàn Đô la Mỹ , một sản phẩm đắt đỏ thế kia vậy mà anh đồng ý mua không cần suy nghĩ , thật là hào phóng nha !

" Đương nhiên , gạt em làm gì ! Ngốc ạ ! "

" Cảm ơn anh , thân ái ! " Cô vui vẻ đứng bật dậy , thưởng cho Nghiêm Quân Nghiêu trên môi một nụ hôn vang dội , tươi cười trạng rỡ .

Nghiêm Quân Nghiêu cầm chiếc khăn trên bàn lau đi đôi môi mới vừa bị cô hôn , cầm lên ly rượu đỏ khẽ nhấp một chút , trong đôi mắt anh thoáng qua một chút ý cười , nhìn khuôn mặt mê người của Jennifer " Chỉ cần tối nay em trên giường hảo hảo thể hiện , ân ? "

Jennifer ánh mắt câu hồn , khiêu khích nhìn anh " Anh muốn ngoạn như thế nào đều được cả , vì em là của anh ! "

Nghiêm Quân Nghiêu sung sướng nở nụ cười , anh thích hưởng thụ quan hệ thoải mái tự tại , thích Jennifer vì cô là một nữ nhân phóng đảng , thành thục lại xinh đẹp , am hiểu chuyện quan hệ tình thú giữa nam nữ , thời điểm chơi đùa , muốn điên kiểu nào cũng đều có thể . Xong thì chia ra mỗi người mỗi ngã , sạch sẽ lưu loát không ai ràng buộc ai .

Nữ nhân điển hình tại Newyork đều thuộc dạng như thế , cho nên , cuộc sống của anh tại nước Mỹ , có thể nói là như cá gặp nước .

Jennifer nhìn anh , Nghiêm Quân Nghiêu thật sự là một nam nhân co vẽ ngoài đẹp mắt , hấp dẫn , anh có nét đẹp thanh nhã đặc trưng của người Châu Á , đôi mắt anh sẩu thẩm đen như mực , đôi môi mỏng , đường cong rõ ràng .

Bọn họ quen nhau gần một tháng , cô rất có danh tiếng trong giới điện ảnh , Jennifer bước vào nghề này gần 10 năm , từng gặp qua vô số nam nhân nhưng không có người nào giống như Nghiêm Quân Nghiêu .

Anh hào phóng ôn nhu , nho nhã lễ độ , cho dù trong lòng Jennifer biết anh chỉ muốn chơi đùa cùng cô , nhưng cô vẫn nhịn không được trầm luân vào đấy . Anh đối với cô không giống như những nam nhân khác , anh luôn ôn nhu trân trọng quan tâm chăm sóc , luôn thỏa mãn nhu cầu khi cô cần , và còn tặng cô rất nhiều lễ vật quý hiếm .

Khi làm tình , thể lực của anh không thể nào tưởng tượng được , làm cho cô hưởng thụ cảm giác cao trào không biết bao nhiêu lần . Thời gian ở bên anh , cô luôn có một loại ảo giác rằng có một ngày anh sẽ yêu cô . Nhưng Jennifer biết , hết thảy đều chính cô mơ mộng ảo huyền .

Cô mê muội cho anh tất cả , nhưng đôi mắt anh nói cho cô biết , nam nhân này tuyệt đối không thể chọc vào , bề ngoài anh nhã nhặn tuấn lãng nhưng thật sâu bên trong không ai lường trước được ...

Cho nên , cô chỉ có thể thích anh , nhưng tuyệt đối không thể yêu anh thật nhiều ! Đúng vậy , không phải cô không yêu thích anh , mà là cô không dám !

Cô biết , chính mình nhiều nhất chỉ là bạn tình với anh mà thôi , nữ nhân của anh , không chỉ có một mình cô . Nghiêm Quân Nghiêu cùng vô số ngôi sao nổi tiếng lui tới , anh hoa tâm , lạm tình , nhưng không có một nữ nhân nào sau khi chia tay sẽ nói những lời không tốt về anh , khi nhắc tới Nghiêm Quân Nghiêu , bon họ đều cảm thán tại sao thời gian ở bên cạnh anh lại quá ngắn ngủi .

Hiện tại , Jennifer rốt cuộc cũng hiểu được , nguyên nhân là gì . Cô không có nguyện vọng nào khác , chỉ hy vọng , thời gian của cô có thể dài hơn tất cả bon họ , như vậy cô cũng rất thỏa mãn .

Hai người thoải mái ngồi nói chuyện phiếm , hưỡng thụ mỹ thực , hưởng thụ không khí thoải máy tại nhà hàng này .

Thời gian vừa đúng giờ ăn tối , trong phòng ăn rất nhiều khách , mọi người đều thấp giọng nói chuyện với nhau , âm nhạc nhẹ nhàng du dương , hết thảy đều hoàn mỹ như vậy . Bên tai , là giọng nói dịu dàng của mỹ nữ , cô nói về những chuyện anh không cảm thấy hứng thú , nhưng anh vẫn chăm chú lắng nghe vì đây là lịch sự của một người đàn ông nên có .

Nhàn nhạt đảo mắt quanh phòng ăn , bồi bàn bưng mâm qua lại , trên mặt mỗi người điều mỉm cười nhìn thực khách , hết thải đều thật bình tỉnh .

Đột nhiên , đôi mắt Nghiêm Quân Nghiêu chợt lóe , thấy một đám nữ sinh ào ạt kéo vào , cô gái dẫn đầu phía trước nhìn có chút quen mắt .

Với đầu óc kinh người của anh , không cần một giây , đã nhớ cô gái đó là ai ! Là cô , cô bé sáng sớm đạp xe trên đường , đứng giữa một đám nữ sinh ngoại quốc có dáng người cao lớn , cô vẫn như cũ thật chói mắt không thua kém chút nào .

Hiện tại , ở nước Mỹ muốn nhìn thấy một gương mặt phương đông cũng không tính là chuyện gì khó khăn , hơn nữa bộ dạng cô bé này cũng không đặc biệt xinh đẹp nhưng cô có một loại khí chất hồn nhiên ngây thơ có lực hấp dẫn phi thường , ít nhất hấp dẫn ánh mắt anh .

Đơn giản áo sơ mi trắng kết hợp cùng chiếc váy ngắn kẻ ô vuông càng khiến Uông Điềm trông thật thanh thuần đáng yêu . Mái tóc đen bóng mượt mà , hơi thở của Uông Điềm càng thêm thanh thuần...Nghiêm Quân Nghiêu nhìn Uông Điềm , trong mắt hiện lên nhợt nhạt hứng thú .

Nhóm nữ sinh đứng ở cửa ra vào , cùng phục vụ nói vài câu đơn giản , sau đó , các cô càng phi thường khí thế tiến về hướng chổ ngồi bên của sổ đi đến . Nơi đó có một nam một nữ , nam tây trang giày da , nữ kiều điễm động lòng người .

" LaKa , Bối Cách Lợi " Những cô gái trong nhóm đứng im tại chổ , chỉ có Uông Điềm hung hãn tiến lên mở miệng gọi tên của nam nhân .

Nam nhân kia có mấy phần giật mình , ngẩng đầu " Điềm Điềm sao em lại tới đây ? "

" Gọi tôi Uông tiểu thư , tôi đối với anh không cần thiết gọi thân mật như vậy ! " Cô đưa tay lên cắt ngang lời nói của Laka .

" Uông tiểu thư ! Cô tìm tôi có việc gì không ?"

" Anh muốn chia tay Mane , có phải hay không ? "

Laka nhìn nữ nhân ngồi đối diện cùng bàn , lại ngẫng đầu một lần nữa " Chuyện này thì có quan hệ gì với cô ? "

" Anh muốn chia tay , đương nhiên có thể . Nhưng anh phải có chút phong độ của nam nhân , trước hết cùng Mane đoạn tuyệt sạch sẽ rồi hãy tìm nữ nhân khác ." Uông Điềm nhìn lướt qua nữ nhân kiều mỵ kia một chút , thâm ý nói tiếp " Đặc biệt vẫn là chị họ của Mane , bất quá , nam nhân bắt cá hai tay tuyệt đối rất đáng xấu hổ , bị mọi người xem thường ! "

" Uông tiểu thư , đây là chuyện giữa tôi và Mane , mời cô không cần nhúng tay vào ? " Trước công chúng bị vạch trần gièm pha , sắc mặt Laka nhất thời khó coi đứng lên .

" Cô có tư cách gì quản chuyện của tôi cùng em họ ? " Yêu mỵ nữ nhân nhíu mày hỏi .

" Hiện tai tôi không cùng cô nói chuyện , mời cô im lặng đứng sang một bên chớ xía mỏ vào ! " Uông Điềm đưa tay vỗ xuống mặt bàn tinh xảo , tuy rằng tuổi cô còn trẻ nhưng dáng vẽ nghiêm túc của cô nhìn vào thật uy nghiêm , trong nháy mắt , nữ nhân kiều diểm im lặng cắn chặt môi không nói được thành lời .

" Chúng tôi là bạn thân tốt nhất của Mane , cô ấy hiện giờ thương tâm muốn tự sát , chúng tôi tự nhiên phải tìm hiểu rõ ràng mọi chuyện để cô ấy hiểu được tất cả . " Vài cô gái phía sau cũng bắt đầu mở miệng nói chuyện .

Nói mấy câu đơn giản nhưng sự tình lại quá rõ ràng...Nam nhân từ bỏ bạn gái của mình , chuyển sang quen chị họ của cô ấy . Bất quá , chuyện này cũng thật bình thường , chỉ là cô bé kia cũng quá chính nghĩa , mạnh mẽ .

Nghiêm Quân Nghiêu mang theo nhàn nhạt ý cười , xem Uông Điềm diễn hài kịch càng lúc càng phấn khích .

Bởi vì âm thanh các cô không nhỏ , các nhân viên phục vụ bắt buộc phải tiến lên ngăn chặn sợ các cô sinh sự , không ngờ , lại bị Uông Điềm giử chặt bắt buộc anh phải chủ trì công đạo . Sau khi nghe tin , quản lý cũng không trốn khỏi ma chưởng của các cô .

Bọn họ sắc mặt hồng hồng , bị Uông Điềm lôi kéo , muốn đi cũng không được mà ở lại cũng không xong . Lúc này vạn phần hối hận chính mình tại sao ngu ngốc đến đây khuyên .

" Laka , sao anh có thể vô sĩ đến như vây ? Rõ ràng cùng cô gái này âm thầm quen nhau đã 3 tháng , lại còn lừa Mane giúp anh trả tiền thuê nhà , quan trọng là , ngay cả tiền điện , tiền nước , tiền ga cũng kêu cô ấy trả giúp " Uông Điềm nhìn Laka đầy khinh bỉ .

" Đó cũng do cô ấy ngốc , trách ai được . Nguyện ý giúp thì sao tôi lại từ chối chứ ! "

" Khốn kiếp ! " Uông Điềm đột nhiên tuôn ra một câu tiếng Trung , sau đó , tiếng Anh lưu loát trong miệng tuôn ra " Nếu không phải anh dùng lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ Mane , làm cho cô ấy đối với anh khăng khăng một mực yêu anh , giờ đây lại thương tâm đến thế là vì ai ? Anh lừa hết tiền giành dụm của Mane , ngay cả chiếc nhẫn mẹ cô ấy lưu lại anh cũng trộm mất ! Cùng nữ nhân khác kết giao cũng được đi , thế nhưng vô sỉ tìm chị họ của Mane , Laka , có ai nói cho anh biết , anh ti tiện đến cực điểm không !"

" Tôi khuyên cô , nói chuyện nên có chừng mực một chút , nếu không thì đừng trách ! " Laka nhìn thấy những ánh mắt khinh bỉ của mọi người trong phòng ăn giờ đây điều tập trung trên người mình , hắn có chút đứng ngồi không yên . Giờ này hắn thực sự muốn tát cho Uông Điềm vài cái cho hả giận .

" Hừ , vì sao tôi phải khiêm tốn với hạng người như anh ? " Uông Điềm lạnh lùng nói tiếp " Anh tự lo cho mình đi ? Loại nam nhân như anh , một chút phong độ cũng không có , nhờ vả nữ nhân nuôi dưỡng , vậy mà đến nhà hàng lớn để ăn cơm . Hừ ! Hừ ! Tôi dám cá , hiện tại , anh ngay cả một đồng để trả tiền cơm cũng đều không có ..."

" Cô ...."

" Anh tốt nhất phải biết thức thời một chút , đem cái nhẫn kia trả lại cho Mane ! "

" Chính cô ấy cũng không dám đến đòi , cô lại thích xem vào chuyện người khác hử ! "

" Cô ấy làm sao đến được ! " Uông Điềm hung hăng nhìn trừng mắt nhìn Laka " Cái người ngốc nghếch kia , tối hôm qua thương tâm đòi tự sát , thế nhưng vì cái loại nam nhân khốn kiếp như anh tuyệt vọng uống thuốc ngủ kết liễu cuộc đời mình . "

" Vậy sao ? Đã chết hay chưa ? "

" Anh đúng là đồ cặn bã xã hội ! " Uông Điềm đưa tay ném sa lách trên bàn vào mặt Laka . Xanh biếc rau dưa , đều nằm trên mặt trên người hắn , giờ phút này trông hắn thật chật vật không chịu nổi .

May mắn Mane không có việc gì , bằng không lại vì dạng nam nhân như thế này mà chết không đáng một chút nào .

" Chết tiệt ! Cô không muốn sống nữa chăng ? " Laka tức giận đứng dậy , phát hiện cả người đầy thức ăn , hắn tức giận đến phát run . Dáng người cao lớn , cường tráng lại rắn chắc , nhưng trên đầu lại toàn sà lách nhất thời nhìn hắn trông cực kỳ buồn cười ..