Nam Phong Nhạc Vũ

Chương 3: Bắt đầu tu luyện



Nguyệt Thiên Vũ nhìn chằm chằm không gian của Nguyệt Thiên Nhạc một chút, thầm đánh giá. Bên trong quả thật rất đẹp, nhưng điều khiến nàng lưu ý chính là trong không gian mặt dây chuyền này nguyên khí cực kỳ dày đặc, dày gấp chục lần so với bên ngoài, cực kỳ thuận lợi để tu luyện. Trong không gian này còn có một loại quả mọc ra không giới hạn, gọi là Nguyên quả, chứa nguyên khí bên trong, ăn vào nguyên quả vừa có ích tu luyện, ăn cũng rất ngon rất ngọt. Còn có xa xa là một căn nhà gỗ nhỏ, bên trong có đầy đủ tiện nghi, dược liệu cổ đại, vũ khí, bếp, phòng nghỉ, nói chung là cũng giông giống với không gian Lam Trà của nàng.

Nguyệt Thiên Nhạc thấy nàng tò mò nhìn xung quanh thì mỉm cười, nói: “Thật ra thì không gian này là do ấn ký Lam Liên của ta tạo ra, khi ta đạt cấp bậc nhất định đã đem không gian trong ấn ký sao chép hết rồi tạo ra một không gian giống hệt trong mặt dây chuyền này. Hiện giờ ta không thể tiến vào không gian nguyên bản của chính ta nữa, nên chỉ có thể ở trong mặt dây chuyền thôi.”

Nguyệt Thiên Vũ gật gà gật gù tỏ ý đã hiểu, nàng cũng không giấu giếm gì nói về việc nàng xuyên không qua đây như thế nào, rồi còn có không gian ấn ký Lam Trà của nàng nữa. Nguyệt Thiên Nhạc cứ im lặng ngồi nghe, lúc đầu nghe về việc kiếp trước làm sát thủ của Nguyệt Thiên Vũ, trong đôi đồng tử xanh lam là hàn khí và nổi bi thương kinh người, khi nghe đến chuyện quả bom trên trực thăng bị nổ tung, khuôn mặt kiều diễm của Nguyệt Thiên Nhạc đã đen hơn đáy nồi. Nhưng khi nghe về không gian Lam Trà của Nguyệt Thiên Vũ, Nguyệt Thiên Nhạc chỉ nhíu nhẹ đôi này liễu rồi nói:

“Việc này ta cũng đã đoán trước được, muội có không gian là việc tất nhiên có thể xảy ra, bằng chứng là ta đây, ta cũng có không gian cơ mà. Chỉ là không gian của chúng ta khác nhau vì thời gian chúng ta xuyên qua khác nhau mà thôi.”

Nguyệt Thiên Vũ gật gật, rồi nghiêm túc nói: “Tỷ, tỷ có biết tình trạng của Nguyệt Gia bây giờ không?”

Nguyệt Thiên Nhạc dừng lại động tác với tách trà trên tay, mắt lạnh nhìn Nguyệt Thiên Vũ nói: “Ta biết rất rõ là đằng khác, dù bị phong ấn trong mặt dây chuyền nhưng vẫn rõ ràng tình hình bên ngoài, việc Triệu gia gây khó dễ cho Nguyệt Gia ta đều biết hết. Thiên Vũ, việc Triệu gia, giao cho muội xử lý.”

Nhìn gương mặt lãnh khốc của Nguyệt Thiên Nhạc, Nguyệt Thiên Vũ nhếch lên một nụ cười lạnh, vì hưng phấn mà lỡ mồm nói ra chữ tiếng Anh “Ok!” theo thói quen nói chuyện thế kỷ 21.

“Thiên Vũ, muội định tu luyện theo hướng nào?”

Nghe Nguyệt Thiên Nhạc hỏi, Nguyệt Thiên Vũ không giấu giếm liền trả lời: “Tam tu, ta muốn trở thành Triệu hồi sư, ma pháp sư lẫn chiến sĩ!”

Thấy Nguyệt Thiên Nhạc hơi ngạc nhiên, nàng liền giải thích: “Triệu Hồi Sư dù có Ma thú, ma pháp sư có ma pháp nhưng về cận chiến thì chắc chắn không thể bằng chiến sĩ. Thử tưởng tượng Chiến sĩ có cơ hội mà tiếp cận chính diện mình thì chắc chắn ta sẽ thua không cần đoán. Nên ta mới muốn tu luyện cả ba con đường.”

Bỗng nhiên, Nguyệt Thiên Nhạc đang yên tĩnh lại cười to, tiếng cười trong trẻo vang vọng khắp không gian khiến Nguyệt Thiên Vũ hơi giật mình. Cố gắng lắm Nguyệt Thiên Nhạc mới có thể nín cười, nàng vỗ tay tán thưởng: “Muội có thể nghĩ như thế cực kỳ tốt, ta cũng cảm thấy như vậy. Nên ta mới tam tu, xem ra, không chỉ có ta nghĩ Triệu Hồi Sư cũng có điểm yếu!”Nguyệt Thiên Vũ cười tươi rạng rỡ, nhưng trong chốc lát lại nghiêm túc, nói:

“Tỷ, ta làm thế nào để có thể trả thành Triệu hồi sư?”

Nguyệt Thiên Nhạc cười nhẹ: “Muội sốt ruột à?”

Nguyệt Thiên Vũ gật mạnh đầu, nàng cần lực lượng, lực lượng cường đại, sức mạnh có thể bảo về Nguyệt Gia! Sớm một ngày trở thành Triệu hồi sư, Nguyệt Gia sẽ không bị người khác vũ nhục và ức hiếp nữa! Nàng phải giúp Nguyệt Gia quật khởi, người khác đều nói Nguyệt Gia xuống dốc, người khác đều nói Nguyệt Gia không có Triệu hồi sư tiếp theo, nàng muốn cho lũ mắt mù đó thấy, Nguyệt Gia sẽ lại bay lên trời cao!

Nguyệt Thiên Nhạc làm sao không hiểu nàng đang nghĩ gì, trầm tư nói: “Xem nào, theo lịch thì 3 tháng nữa muội sẽ đến Vân Chiến học viện dành cho chiến sĩ đã tu hành nhỉ? Ba tháng, xem ra đủ để muội thăng cấp đến cấp 6.”

Tại Thương Lan đại lục, cường giả được chia thành các cấp bậc từ 1-9. Từ cấp 1 đến cấp 3 là sơ cấp, cấp 4 đến cấp 6 là trung cấp, còn lại từ cấp 7 đến cấp 9 là cao cấp. Mỗi cấp đều được phân thành sơ kỳ trung kỳ và hậu kỳ. Phía sau cấp 9 đỉnh phong là cấp bậc Thống lĩnh, cũng được chia thành sơ trung hậu. Tiếp nữa là Quân chủ, và cuối cùng là Tôn giả, đều chia thành sơ trung hậu. Phía sau tôn giả là gì, trên Thương Lan đại lục chưa ai biết cả, vì Tôn giả cũng đã là một thần thoại với tất cả mọi người rồi.

Trên Thương Lan đại lục có rất nhiều nghề nghiệp, đương nhiên phải có chiến sĩ, Ma pháp sư và Triệu hồi sư, nhưng cũng có một số nghề nghiệp khác. Ví dụ là Luyện dược sư, Thuần Thú sư, điêu khắc sư v.v...

Đương nhiên nghề nghiệp quý giá nhất chính là Triệu hồi sư rồi, nhưng quả thật nghề nghiệp này đã gần như tuyệt chủng với Đông Đại Lục. Nếu không có Triệu Hồi sư, Thuần Thú sư sẽ là người cao quý nhất. Thuần Thú sư là người dựa vào bí pháp để thu phục ma thú. Mặc dù tương tự như Triệu Hồi sư nhưng vẫn không xếp ngang hàng với Triệu Hồi sư bởi vì ma thú sau khi bị Thuần Thú sư thu phục sẽ mất khả năng chiến đấu, chỉ có thể làm ma sủng hoặc toạ kỵ.

Luyện Dược sư cũng là nghề nghiệp cao quý. Công việc này giống như điều chế thuốc ở hiện đại nhưng không dùng công cụ mà là tinh thần lực và lực khống chế của tinh thần lực. Luyện Dược sư thăng cấp vô cùng khó khăn, không khác gì tu luyện giả.

“Ok, giờ thì ta sẽ nói rõ qua quá trình tu luyện, kỹ năng lĩnh hội được hay không là do muội đấy.”

Nguyệt Thiên Vũ gật gật đầu, có Nguyệt Thiên Nhạc, trên con đường Triệu hồi sư dù không có được giúp đỡ tốt nhất, có nàng chỉ đạo sẽ bớt được rất nhiều rắc rối, cũng sẽ càng thuận lợi hơn, nhưng Nguyệt Thiên Vũ cũng hiểu được, sư phụ dẫn vào cửa tu hành do cá nhân, Nguyệt Thiên Nhạc chỉ dẫn đường, mà thực lực chân chính do bản thân cố gắng mới có thể đạt được!

“Yếu tố đầu tiên để thành Triệu hồi sư chính là trong cơ thể có tinh thần lực, nhưng khác với yêu cầu của ma pháp sư, đối với Triệu hồi sư yêu cầu tinh thần lực khá hà khắc, người trong cơ thể chứa tinh thần lực, cho dù ít khổ tu cũng có thể trở thành ma pháp sư, nhưng Triệu hồi sư lại khác, không phải ngươi có tinh thần lực là có thể thành Triệu hồi sư, đây cũng chính là nguyên nhân vì sao Triệu hồi sư lại ít đến thế.”Nói rồi Nguyệt Thiên Nhạc cười khổ nhìn Nguyệt Thiên Vũ, cảm thán: “Vừa rồi ta vừa kiểm tra tinh thần lực của muội, quả thực nó đã khiến ta sợ đứng tim đấy. Tinh thần lực của linh hồn xuyên không và ý chí của muội khi làm sát thủ đã đem lại cho muội một đại hải Tinh thần lực. Khi ta dò xét, chỉ có một câu miêu tả tinh thần lực của muội, đó là sâu không thấy đáy! Ta chỉ mới dò xét được một chút đã bị Tinh thần lực đánh bay ra, tinh thần lực của muội không phải người thường có thể so đâu, kể cả ta.”

Nghe Nguyệt Thiên Nhạc ra vẻ ghen tỵ cảm thán, Nguyệt Thiên Vũ cảm thấy hơi xấu hổ sờ sờ sóng mũi theo thói quen từ nhỏ. Nguyệt Thiên Nhạc thấy thế thì cười nói:

“Không cần phải xấu hổ, đây chính là thực lực của muội, không cần phải ngại. Ok tiếp nào, điều kiện thứ nhất coi như muội đã qua cửa, yêu cầu thứ hai của Triệu hồi sư chính là cảm ứng!”

“Cảm ứng?” Nguyệt Thiên Vũ tò mò hỏi một câu.

“Cảm ứng lực nguyên tố của đất trời, Triệu hồi sư và ma pháp sư căn bản giống nhau, đều thông qua cảm ứng nguyên tố của đất trời, ma pháp sư chỉ giới hạn trong cảm ứng nguyên tố của đất trời, mà Triệu hồi sư có thể cảm ứng được lực nguyên tố trên người ma thú, đây cũng là khác nhau căn bản giữa Triệu hồi sư và ma pháp sư.”

“Được rồi, muội thử nhắm mắt lại rồi thử cảm ứng nguyên tố trong không gian này đi. Ở đây nguyên khí tất cả 10 nguyên tố đều rất nồng đậm, nên có thể giúp muội một chút. Nhớ kỹ, có tổng cộng 10 nguyên tố. Mộc là màu nâu, Thủy là màu lam, Hỏa là màu đỏ, Thổ là màu vàng, Phong là màu lục, Băng là màu chàm, Lôi là màu tím, Quang là màu trắng, Ám là màu đen, cuối cùng là nguyên tố gần như tuyệt chủng trong cả Ma Pháp sư lẫn Triệu hồi sư, Kim là không màu.”

Nguyệt Thiên Vũ nghiêng đầu hỏi: “Tỷ, nguyên tố Kim đại diện cho cái gì, tại sao lại là không màu?”

Nguyệt Thiên Nhạc mỉm cười giải thích: “Kim là một nguyên tố nghịch thiên, đại diện nguyên khí, có nguyên tố Kim có thể miễn cưỡng sử dụng các nguyên tố trong nguyên khí đất trời. Nếu có nguyên tố Kim, thì có thể sử dụng nó để ẩn dấu khí tức kinh người, đó cũng là. Vì nguyên tố Kim rất đặc biệt, nên hầu như cả trăm vạn năm qua không ai có cả, ma thú hệ Kim cũng hiếm đến mức tuyệt chủng, dù ta có.”

Hai mắt Nguyệt Thiên Vũ sáng ngời: “Tỷ có sao?”

Nguyệt Thiên Nhạc nhẹ gật đầu, nói: “Ta là Triệu Hồi Sư thất hệ, dù trong mắt thiên hạ ta chỉ là Triệu hồi sư tam hệ mà thôi, ta giấu mà. Năm đó ta chỉ mới khế ước được 5 ma thú, là hệ Hỏa, Thủy, Phong, Lôi và Thổ. 2 nguyên tố còn lại là Băng và Kim chưa tìm được ma thú phù hợp. Chúng ma thú của ta hiện cũng đã bị phong ấn mất tiêu rồi.”

Nguyệt Thiên Vũ ngây ra nhìn Nguyệt Thiên Nhạc, trong ánh mắt toàn là sùng bái và kiên định. Đây mới là tỷ tỷ của nàng, mục tiêu để nàng vươn tới. Nhưng mục tiêu của nàng không chỉ vậy, nàng sẽ có một ngày đứng bên cạnh tỷ tỷ, thậm chí có ngày vượt qua mặt tỷ, đứng ở đỉnh đầu thiên hạ bảo hộ tỷ ấy. Nguyệt Thiên Nhạc cũng lờ mờ đoán ra được Nguyệt Thiên Vũ đang nghĩ gì, không nói gì chỉ sờ sờ mái tóc vàng óng như tơ của muội muội bảo bối, sau đó mới nói: “Được rồi, muội nhắm mắt lại cảm ứng nguyên tố trong không gian đi, xong thì báo cáo cho ta.”

“Yes, sir!” Nguyệt Thiên Vũ cười tinh nghịch nói một câu tiếng Anh rồi ngồi xếp bằng xuống cái đệm trên hòn đảo nhỏ, tập trung tinh thần lực.

“Thể xác và tinh thần ổn định, đẩy tinh thần lực trong cơ thể đi như sóng biển, dao động theo nguyên tố thiên địa, đừng làm vội.” Nghe Nguyệt Thiên Nhạc, Nguyệt Thiên Vũ từ từ đưa tinh thần lực trong người ra ngoài, tinh thần lực giống như sóng cuộn, từ từ dung nhập vào bên trong không khí, thế giới tinh thần của Nguyệt Thiên Vũ, biến thành một mảnh màu xám, dần dần, nàng nhận thấy tinh thần lực của mình như cộng hưởng với nguyên tố trong không khí, thế giới không còn là màu xám đơn điệu nữa, từ từ, sắc thái ngưng kết lại trong không khí.

“Thiên Vũ, nhìn thấy màu gì?” Nguyệt Thiên Nhạc thuận miệng hỏi, nhưng trong lòng lại có thể đoán ra được trước rồi.

“Ưm, màu vàng, màu xanh, màu đỏ, màu lam, màu tím, màu chàm, màu nâu, màu đen, màu trắng...” Nguyệt Thiên Vũ lẩm nhẩm nói ra 9 màu trong tầm mắt nàng lúc này khiến Nguyệt Thiên Nhạc bắt đầu hơi khẩn trương, chỉ còn Kim, liệu muội muội nàng có thấy như nàng đoán không?

“Ưm, còn có, màu trong suốt.”

Yes, toàn hệ! Nguyệt Thiên Vũ là Triệu Hồi Sư toàn hệ! Triệu Hồi sư toàn hệ đầu tiên trên đại lục a!

Nguyệt Thiên Nhạc cười sung sướng nhìn muội muội bảo bối của mình, đợi đến khi Nguyệt Thiên Vũ mở mắt ra, liền cười nói: “Chúc mừng, Triệu hồi sư toàn hệ đầu tiên trên cả đại lục!”

Nguyệt Thiên Vũ cười rạng rỡ nhìn Nguyệt Thiên Nhạc, trong lòng hoàn toàn là mừng rỡ. Cũng phải thôi, Nguyệt Thiên Nhạc là Triệu Hồi Sư thiên tài cũng chỉ có thất hệ, nàng thậm chí là toàn hệ cơ mà, có nghĩa là tiềm năng của nàng cao hơn Nguyệt Thiên Nhạc một chút. Nhưng Nguyệt Thiên Vũ không vì thế mà kiêu ngạo, chỉ kiên định nhìn Nguyệt Thiên Nhạc chờ tỷ tỷ nói tiếp như một học sinh ngoan.

Nguyệt Thiên Vũ cũng hiểu, 10 loại sao, tham lam không tốt, nàng vẫn muốn làm thật tốt từng loại một, nàng không muốn cái gì cũng biết nhưng lại chẳng đến đâu, đã làm thì phải làm được tốt nhất.

“Mười loại nguyên tố có lợi cũng có hại, năng lực của muội cường đại là chuyện tốt, nhưng tinh thần lực cũng sẽ tiêu hao rất nhiều.” Nguyệt Thiên Nhạc có chút quan trọng hóa, rất nghiêm túc, Nguyệt Thiên Vũ không kiêu ngạo, nghiêm túc nghe Nguyệt Thiên Nhạc dạy bảo, liên tục gật đầu.

Thấy Nguyệt Thiên Vũ khiêm tốn như thế, trong lòng Nguyệt Thiên Nhạc như được an ủi, người trẻ tuổi có tài hoa nhất là những thiếu niên thiên tài, luôn có khí chất tự cao tự đại, thiên phú cao hơn người khác khiến bọn họ tỏ vẻ cao cao tại thượng, cũng tạo thành bản tính kiêu ngạo, nhưng trên người muội muội Nguyệt Thiên Nhạc nàng lại không có điểm ấy, Nguyệt Thiên Vũ là một người dị thường khiêm tốn, cho dù có được thiên phú làm người ta đỏ mắt, nhưng không kiêu ngạo tự mãn, ngược lại khiêm tốn trầm ổn.Có thể vì tính cách trầm ổn được mài dủa khi làm sát thủ, nên Nguyệt Thiên Vũ tâm tình trưởng thành hơn ai hết, nàng chỉ chăm chăm nghe Nguyệt Thiên Nhạc, nói:

“Tỷ yên tâm, ta sẽ tu luyện đến nơi đến chốn, tuyệt không cậy tài khinh người.”

Nguyệt Thiên Nhạc cười cười xoa đầu Nguyệt Thiên Vũ, ôn nhu giảng dạy:

“Tốt lắm, thế là ta có thể yên tâm, yếu tố thứ ba để thành Triệu hồi sư là Khế Ước Chi Trận.”

“Khế Ước Chi Trận chỉ Triệu hồi sư có, cách duy nhất khiến ma thú phục tùng Triệu hồi sư. Bởi vì Triệu hồi sư rất ít, Khế Ước Chi Trận lại là năng lực độc hữu của Triệu hồi sư, cho nên mỗi Khế Ước Chi Trận Triệu hồi sư sẽ không nói nửa điểm với người ngoài, hai điểm đầu ma pháp sư có thể làm được nhưng chỉ có điểm thứ ba ma pháp sư không có khả năng thực hiện, đến cuối cùng có thể trở thành Triệu hồi sư được hay không, chính là có thể tự mình nghĩ ra Khế Ước Chi Trận của bản thân được hay không!”

Tự nghĩ ra? Nguyệt Thiên Vũ kinh ngạc, nàng vốn nghĩ Khế Ước Chi Trận này sẽ có mô hình, không nghĩ tới Triệu hồi sư lại giữ bí mật như thế, nói vậy, Khế Ước Chi Trận là cách duy nhất thu phục ma thú, nếu truyền ra ngoài, như vậy Triệu hồi sư sẽ không tồn tại ưu thế nữa. Ai cũng hy vọng có được năng lực cường đại mà ma thú chính là mấu chốt khiến Triệu hồi sư siêu việt hơn ma pháp sư và chiến sĩ.

“Làm thế nào để tự nghĩ ra Khế Ước Chi Trận được ạ?”

Nguyệt Thiên Nhạc bất đắc dĩ lắc đầu, giọng điệu có chút tiếc nuối: “Điểm này ta cũng không giúp muội được, nhưng ta có thể nói cho muội biết, Khế Ước Chi Trận là dựa vào lĩnh ngộ mà có, trao đổi tinh thần lực và nguyên tố lực, từ từ lĩnh ngộ, cho đến khi muội lĩnh ngộ ra chân lý khế ước của mình.”

“Vậy cần bao lâu ạ?”

“Ha ha, nói ra có lẽ sẽ có điểm đả kích muội, có lẽ là một ngày, có lẽ là một năm, có lẽ là mười mấy năm.” Nguyệt Thiên Nhạc nhún vai cười khổ, bất đắc dĩ trả lời.

Nguyệt Thiên Vũ sửng sốt, lập tức cười khổ, quả nhiên, trở thành Triệu hồi sư sao lại đơn giản như vậy, lĩnh ngộ Khế Ước Chi Trận, ai biết khi nào thì lĩnh ngộ được, có lẽ cả đời cũng không lĩnh ngộ được, trách không được số lượng Triệu hồi sư ít thế, lại có bao nhiêu người có thể kiên trì đến cuối?

“Thiên Vũ, bằng tư chất của muội trên con đường ma pháp cũng sẽ Nhất Phi Trùng Thiên, Triệu hồi sư cũng chưa chắc đã bằng.”

Nguyệt Thiên Vũ lắc đầu, trong mắt tỏa ra kiên nghị và chấp nhất: “Mọi chuyện đều phải kiên trì mới có thể thành công, chỉ cần muội không từ bỏ, thành công sẽ không chối bỏ muội!”

“Tốt lắm, bài học đến đây là kết thúc. Thời gian lĩnh hội cũng có thể củng cố tinh thần lực một chút, tinh thần lực càng tinh thuần lĩnh ngộ cũng sẽ càng thêm thông thuận, muội hãy thừa dịp trong khoảng thời gian này, nghiên cứu thêm về chiến sĩ.”Nguyệt Thiên Vũ gật đầu, từ giờ trở đi, nàng có rất nhiều chuyện phải làm, nàng sẽ không còn là cô bé Nguyệt Thiên Vũ đứng trốn sau lưng đại ca và phụ mẫu nữa, kể từ bây giờ, nàng sẽ dũng cảm bước lên phía trước, bắt đầu từ bây giờ, nàng sẽ dũng cảm gánh trọng trách của Nguyệt Gia lên vai!

Vài tuần kế tiếp, Nguyệt Thiên Vũ vẫn ngoan ngoãn ở trong không gian, không ngừng kết nối tinh thần lực và năng lượng nguyên tố trong không gian dưới sự chỉ đạo của Nguyệt Thiên Nhạc, dần dần, Nguyệt Thiên Vũ cảm thấy tinh thần trong không gian lúc đầu có chút lộn xộn giờ ngày càng rõ nét, cũng càng phát ra thuần hậu.

Vài tuần kết nối với nguyên tố, khiến Nguyệt Thiên Vũ cảm thấy tinh thần lực trong cơ thể mênh mông dị thường, thân thể cũng thay đổi tươi mới hơn, mà nguyên tố lực không gian cũng càng thêm rõ ràng.

Nguyệt Thiên Nhạc rất vừa lòng với tiến bộ của Nguyệt Thiên Vũ, trong mấy tuần ngắn ngủi đã làm được như thế, thật khiến người ta vui mừng, hơn nữa Nguyệt Thiên Vũ không ngừng chịu khổ, không có ý niệm lười biếng trong đầu, cũng khiến nàng cảm thấy vui mừng.

Một ngày, Nguyệt Thiên Vũ trong không gian đang ngồi tu luyện, đột nhiên giọng nói Nguyệt Thiên Nhạc vang lên: “Thiên Vũ, muội lại đây một chút.”

Nguyệt Thiên Vũ thoát khỏi trạng thái tu luyện, lon ton chạy lại ngồi bên cạnh Nguyệt Thiên Nhạc. Nguyệt Thiên Nhạc đưa cho nàng một quyển sách, nói: “Đây là quyển sách ta tự sáng tạo khi tu luyện chiến sĩ, gọi là Nhạc Vũ kiếm pháp. Nó kết hợp tất cả thế võ và phái kiếm trong thế kỷ 21 lại với nhau, đưa chiến khí vào khiến nó phát ra uy lực cực kỳ, dù uy lực mạnh, dáng đánh của nó cũng rất đẹp. Ta đặt tên nó là Nhạc Vũ vì khi ta chế tạo ra kiếm kỹ này, ta rất nhớ muội đấy!”

Nguyệt Thiên Vũ nhận lấy quyển sách từ tay Nguyệt Thiên Nhạc, cảm động nhìn tỷ tỷ. Dù xuyên không qua đây, tỷ tỷ vẫn chưa bao giờ quên nàng, vẫn luôn nhớ nàng và quan tâm nàng, chỉ cần vậy thôi là đã đủ rồi. Nàng liền ôm lấy Nguyệt Thiên Vũ, vui sướng nỉ non: “Có tỷ ở đây, thật tốt!”

Nguyệt Thiên Nhạc chớp đôi mắt to, ôn nhu vuốt mái tóc vàng óng mềm mượt của Nguyệt Thiên Vũ, trong đáy mắt toàn là ôn nhu yêu thương dành cho muội muội.

Nhưng chỉ trong thoáng chốc, đột nhiên trong đầu Nguyệt Thiên Nhạc xẹt qua một ý nghĩ: “Hàn Nam, nếu chàng ở đây thì tốt quá.”

Sau khi Nguyệt Thiên Nhạc trở về nhà gỗ minh tưởng bảo quản linh hồn, Nguyệt Thiên Vũ liền chuyên tâm mở ra quyển kiếm kỹ trong tay. Bên trong là những hình nhân đang thực hiện những động tác quen thuộc của thế kỷ 21. Nguyệt Thiên Vũ không quá khó khăn khi tập trung thực hiện lại những động tác đó. Dù những động tác đó giống hệt những động tác của thế kỹ 21, nhưng Nguyệt Thiên Nhạc đã cải biến nó một chút, nên khi thực hiện, Nguyệt Thiên Vũ có thể cảm thấy một luồng khí vô hình tụ lại trên cơ thể. Khi thực hiện được một nửa quyển sách, Nguyệt Thiên Vũ cảm thấy trong kinh mạch mình đang vận chuyển những luồng khí mạnh mẽ nhưng dịu dàng, khiến cơ thể nàng tự nhiên dẻo dai hẳn ra, còn khiến cơ thể ốm yếu nhỏ bé của nàng đột nhiên có sức mạnh của một nữ tử 16 tuổi. Nàng tập trung những khí đó trong cơ thể một chút rồi phóng thích ra, đây chính là chiến khí, đặc trưng của mọi chiến sĩ.

Tại căn nhà gỗ, Nguyệt Thiên Nhạc nhìn thấy sự tiến bộ của Nguyệt Thiên Vũ, khẽ mỉm cười. Nàng quay sang nhìn bức họa ẩn hiện treo trên tường, đôi đồng tử xanh lam nghiêm túc chưa từng thấy. Trong bức họa là một đồng cỏ rộng thênh thang, một nữ tử với mái tóc vàng óng lấp lánh như ánh mặt trời, dài mượt như thác, đôi đồng tử xanh ngọc bích to sáng và ấn ký Lam Trà yêu mị thanh nhã trên trán, một nữ tử tuyệt sắc tầm 18 tuổi, một nhan sắc kinh diễm. Nàng đang mỉm cười yêu thương nhìn một nam tử tầm 20, mái tóc đỏ rực như lửa dài được buộc tự do, đôi đồng tử phượng cùng màu đỏ mang nét yêu thương sâu sắc nhìn nữ tử. Đặc biệt chính là trên trán nam tử là một ấn ký hoa trà màu đỏ rực, một đóa Hồng Trà yêu mị, đi cùng với Lam Trà của nữ tử, tạo nên một bức tranh đẹp kinh diễm.

Nguyệt Thiên Nhạc dời tầm mắt sang Nguyệt Thiên Vũ đang mãi mê tu luyện kia, trong lòng từng đợt ba động. Nguyệt Thiên Vũ giống nữ tử trong tranh kia đến không ngờ, đặc biệt là ấn ký Lam Trà thanh tao kiều diễm đó. Nhìn muội muội mình, Nguyệt Thiên Nhạc khẽ thì thầm: “Thiên Nữ thần giới, ta đã tìm được rồi. Hàn Nam, nam thần còn lại nhờ chàng.”

Một ngày này, Nguyệt Thiên Vũ im lặng đứng trong phòng, tiếp xúc với nguyên tố lực bên cạnh, thông qua mấy ngày này, tinh thần lực của Nguyệt Thiên Vũ ngày càng hòa hợp với nguyên tố lực, thậm chí nguyên tố lực còn giao hòa với tinh thần lực của Nguyệt Thiên Vũ, chỉ thấy trong đầu ánh lên một thứ gì đó khó hiểu, Tinh thần lực của nàng từ từ bao quanh nguyên tố lực, nguyên tố lực không phản kháng, hài hòa đến kỳ dị, thân thể của nàng khẽ cử động, tinh thần lực mạnh mẽ trào ra, bao vây nguyên tố lực từng lớp một, Nguyệt Thiên Nhạc đã nhận ra Tinh thần lực của Nguyệt Thiên Vũ dao động, sau khi tò mò tra xét, mắt đột nhiên trợn to, rồi lại nở nụ cười.

Xem ra, Khế Ước Chi Trận của Nguyệt Thiên Vũ, đã lĩnh ngộ được rồi!