Mục Tiêu Công Lược: Con Trai Nam Chủ

Chương 39: Người con trai thần bí (6)



Edit: Aya Shinta

Phương Cửu ước gì anh rời đi, vội vàng gật gật đầu, cho đến khi nhìn thấy anh vào phòng tắm, lúc này mới chui vào trong chăn lén lút quan sát số lượng camera trong phòng.

Kỳ thật cô đang suy nghĩ, trong phòng tắm có thể cũng có camera hay không?

Lấy di động ra, phát hiện còn có tín hiệu, cô vội vàng phát vị trí cho Lâm Huyền, thuận tiện nhắc nhở anh ta rằng phụ cận trang viên này có rất nhiều trận pháp, nhất định phải cẩn thận.

"Cốc cốc!"

Vào lúc này tiếng cửa phòng bỗng nhiên vang lên, Phương Cửu vội vàng cất điện thoại cẩn thận, sau đó xuống giường đi mở cửa.

Vừa mở cửa ra, cô chỉ nhìn thấy một cô gái mặc váy trắng đứng ở bên ngoài, trang điểm tinh xảo, đôi môi đỏ thẫm môi thoạt nhìn vô cùng gợi cảm, còn cầm một chai rượu vang đỏ cùng hai cái cốc chân dài trong tay.

"Cô là ai?!" Cô gái nhìn thấy Phương Cửu, sắc mặt lập tức biến đổi.

Phương Cửu nhìn trên dưới cô ta một vòng, "Lời này hẳn là tôi hỏi cô mới đúng."

Dứt lời, cô gái ưỡn ngực một cái, cười lạnh nói: "Tôi là vị hôn thê của Tần Diễn ca ca!"

Phương Cửu: "......" Cho nên đây là muốn tranh đoạt đàn ông với cô hay sao!

"Thật không tiện, nơi này hình như chỉ có người Tần gia mới có thể vào, cô......?" Trong mắt Phương Cửu loé lên một tia không tin tưởng.

Sắc mặt cô gái khẽ biến, lại ưỡn bộ ngực cao ngất lên, "Tôi là con dâu nuôi từ bé của Tần gia, được ông cố tự mình chọn lựa, đương nhiên có thể ở chỗ này!"

Con dâu nuôi từ bé?

Thời đại nào còn chơi cái trò này?

Không đúng, Tần diễn thái gia gia hẳn là ba trăm năm trước mới đúng, khó trách sẽ có loại tư tưởng này.

"Hiện tại đều đến thời đại nào, còn có con dâu nuôi từ bé, chính cô tin tưởng sao?" Hơn nữa, trước giờ cô cũng không nghe Tần Diễn đề cập qua nha!

"Cô quản chuyện này làm gì, cái loại học sinh chưa đủ lông đủ cánh như cô thì biết cái gì?" Cô gái khinh thường liếc trên ngực co một cái, vâng, tất cả đều là khinh thường.

Phương Cửu: "......" Khinh người quá đáng!

"Được, cô vào đi!" Phương Cửu không nói hai lời liền kéo cô gái bước vào phòng, sau đó lại "cốc cốc", gõ vang cửa phòng tắm, "Tần Diễn!"

Không bao lâu sau, cửa phòng tắm "cạch" một tiếng bị người khác kéo ra, Tần Diễn chỉ dùng khăn tắm bọc lấy nửa người dưới, nửa người trên da thịt rõ ràng, giọt nước trượt dọc theo cơ bụng xuống dưới khăn tắm, làm người ta mơ màng mà tưởng tượng.

"Như thế nào, muốn tắm cùng nhau?" Anh dựa vào cạnh cửa, ý cười bên khoé miệng còn chưa có gợi lên liền thấy được Tề Tuyết ở phía sau, sắc mặt nháy mắt suy sụp xuống, "Ai cho cô tới nơi này?"

"Diễn ca ca, chúng ta một năm mới gặp được hai lần, anh đừng có hung dữ với người ta như vậy." Tề Tuyết điềm đạm đáng yêu chớp hai mắt, đôi mắt khi nhìn thấy dáng người đẹp đẽ của Tần Diễn đều muốn tỏa ánh sáng, "Hơn nữa, cô ta là ai?"

"Đúng rồi, cô gái này là ai?" Phương Cửu trầm mặt, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm người đàn ông đối diện.

Người kia khẽ biến sắc mặt, bỗng nhiên tiến lên ôm eo cô, hôn thật mạnh một cái ở trên mặt cô, "Tôi không quen biết cô ấy, hơn nữa, trong lòng tôi chỉ có em."

Tề Tuyết xanh mét mặt nhìn hai người, "Sao anh có thể nói như vậy, anh đã quên chúng ta đã sớm đính hôn rồi sao!"

"Lăn!" Tần Diễn híp mắt, trong mắt đã hiện lên một tia sát ý.

Tựa hồ bị anh dọa, Tề Tuyết lui về phía sau hai bước, lại gắt gao trừng mắt nhìn Phương Cửu một cái, lúc này mới xoay người chạy vội ra phòng.

Ngay sau đó Phương Cửu liền đẩy anh ra, trợn mắt nhìn, "Vị hôn phu?"

Tần Diễn gắt gao ôm eo cô, ở giữa cổ cô cọ tới cọ lui, "Cô ta là cháu gái ngoại bên tam thẩm."

Phương Cửu: "......" Khẩu vị nặng như vậy?

Không đúng, đây nhất định là âm mưu của Tần Quân, vì muốn kiểm tra quan hệ giữa cô và Tần Diễn lại không tiếc dùng chiêu châm ngòi ly gián như vậy!

"Em ghen?" Anh kề tại bên tai cô nhẹ giọng nói.

Phương Cửu hít sâu một hơi, cũng dán ở bên tai anh thấp giọng nói: "Đây không phải diễn cho tam thúc anh xem sao? Kỹ thuật diễn của tôi rất tốt đúng chứ?"

Tần diễn: "......"

Xoay người lại về tới trên giường, Phương Cửu đột nhiên lớn tiếng nói: "Em nói cho anh, về sau nếu anh lại tới lui với những cô gái kia, chúng ta liền chia tay!"

Người sau không nói gì, chỉ là vào phòng tắm, lần nữa ra khỏi thì đã thay quần áo, nhìn Phương Cửu còn nằm chơi di động, nhàn nhạt nói: "Em không đi tắm à?"

Phương Cửu liếc anh, vì cái lông gì mà một câu rất đơn giản từ trong miệng anh ta nói ra luôn thấy quái quái?

Buông di động, cô vẫn lấy quần áo từ trong rương đi tắm, rốt cuộc Tần Diễn có thể đi tắm, tỏ vẻ trong toilet khẳng định không có camera.

Sau khi cô tắm xong, liền nhìn thấy Tần diễn còn đang xem máy tính, hình như đang phê duyệt cái gì đó, lúc này Phương Cửu cũng không xấu hổ chút nào, bởi vì tại đây, vào thời điểm này nếu cô không tu luyện, quả thực là lãng phí long mạch bên dưới.

Lẳng lặng ngồi thiền ở trên giường, rất mau liền nhập định, dòng khí luân chuyển trong cơ thể vô cùng nhanh, quả thực gấp năm lần so với ngày thường, Phương Cửu đột nhiên có cái niềm xúc động không muốn rời khỏi chỗ này.

Cùng lúc trong một gian phòng khác, Tần Quân cau mày nhìn chằm chằm hình ảnh trong video, cũng không nháy mắt lấy một cái, nhưng người phụ nữ trung niên bên cạnh thật sự đã không nhịn được lên tiếng: "Ông xã, không phải ông nói cô gái này được nghiệt chủng kia dùng tiền mướn tới sao? Chính là...... Tôi thấy hành động của bọn họ thật sự giống người yêu nha."

Dứt lời, Tần Quân lập tức trừng mắt nhìn bà ta, "Bà thì biết cái gì, hiện tại tình một đêm rất nhiều đi, không chừng hai người kia đã sớm thông đồng, bất quá chính là tôi không tin nghiệt chủng kia mang con bé tới thật sự chỉ là đơn giản là gặp lão tổ tông như vậy!"

"Chúng ta nên làm cái gì bây giờ!" Vẻ mặt người đàn bà cũng ưu sầu.

"Hừ, chờ xem, lão tổ tông là người nào? Kỹ xảo này của bọn chúng có thể thoát được pháp nhãn lão tổ tông hay sao?" Thần sắc trên mặt Tần Quân tất cả đều là âm ngoan.

......

Ngày kế khi tỉnh lại, Phương Cửu chỉ cảm thấy thần thanh khí sảng, tinh thần sáng láng, ngồi thiền một buổi tối, so với ở bên ngoài tu luyện một tháng còn tốt hơn, long mạch chính là long mạch, khó trách Tần gia bá chiếm nó không bỏ.

Thấy trong phòng không có bóng người Tần Diễn, Phương Cửu chỉ đành phải rửa mặt xong liền đi ra ngoài tìm anh.

Trong đại sảnh cũng không có người, Phương Cửu gọi điện thoại cho anh cũng không được, nghĩ đến cái gì, cô bỗng nhiên đi ra khỏi nhà lớn, bắt đầu du đãng tới những nơi khác trong trang viên.

Tuy rằng có những người mặc áo đen tuần tra đi ngang qua, bất quá Phương Cửu làm ra một bộ dạng nghênh ngang, người khác cũng không có cản cô.

Toàn bộ trang viên vô cùng rộng, bất quá vô cùng quạnh quẽ hơi người, đi một hồi cô cũng không có tìm được cái gì, liền dứt khoát quay đầu trở về.

Chính là không đi bao lâu, cô liền nhìn thấy một lão nhân tóc bạc đang đánh thái cực dưới tàng cây hoa quế, mỗi một chiêu thức có vẻ rất quen thuộc, nhìn qua thường xuyên luyện tập.

Tuy rằng có chút si tâm vọng tưởng, bất quá Phương Cửu nghĩ nếu đây là ông cố Tần Diễn thì sao?

Ôm cái tâm lý ăn vạ, cô lập tức chậm rãi đi về phía lão nhân, còn do dự ở bên cạnh bồi hồi, "Vị gia gia này, ngài đến gặp Tần Diễn sao?"

Dứt lời, lão nhân bỗng nhiên dừng động tác lại, híp mắt nhìn qua cô bên này, "Cô chính là nha đầu mà tiểu tử kia mang về?"

"Xem phu thê cung của cô ẩn ẩn hồng quang, gần đây sẽ có chuyện vui nha." Lão nhân lấy khăn lông trên vai lau mồ hôi, giọng nói lại rất hồn hậu.

Phương Cửu đỏ mặt, thầy phong thuỷ sẽ không tự xem tướng cho mình, nói như vậy, rất nhanh nữa thôi thì cô sẽ hoàn thành nhiệm vụ?

"Ngài là?" Vẻ mặt cô có chút khó hiểu, tuy nếp nhăn trên khuôn mặt lão nhân có rất nhiều, nhưng ngũ quan mơ hồ có thể thấy được ông ta rất giống với Tần Diễn, khẳng định là có quan hệ!

"Ba."

Cả người Phương Cửu cứng đờ, quay đầu lại, liền nhìn thấy Tần Diễn đi về phía này, chỉ là tiếng "ba" mà anh gọi lại làm cô chấn động rất lớn.

Tần Bồi cầm lấy ấm nước trên mặt đất, nhìn anh, "Sổ hộ khẩu còn ở chỗ tôi, ông cố anh không biết có thứ này, nhanh đi chứng nhận đi."

Nói xong, ông liền cầm ấm nước đi về một hướng, để lại một người Phương Cửu với cái vẻ mặt lơ tơ mơ đứng đực ra đó.

Kéo tay cô, Tần Diễn đưa cô về phía dãy nhà ở, "Bởi vì bị ông cố cho thử thuốc, cho nên liền biến thành như bây giờ."

Giọng anh tuy rằng nghe thực bình tĩnh, nhưng nếu cẩn thận còn có thể nghe được một tia không cam lòng, Phương Cửu nắm tay anh, ôn hoà nói: "Anh còn có em."

Tần Diễn dừng bước chân lại, bỗng nhiên xoay người nắm lấy hai vai cô, bình tĩnh nhìn cô chăm chú, "Tôi biết em tới cùng tôi là vì cái gì, kỳ thật chuyện xưa rất đơn giản, chỉ cần em chịu nghe."

Bốn mắt nhìn nhau, sắc mặt cô khẽ biến, tựa hồ như do dự thật lâu, mới cúi đầu tiến lên ôm lấy hông anh, "Chỉ cần anh chịu nói, em đều nghe."

Ôm cô vào trong lòng ngực, Tần Diễn cúi đầu hôn ở giữa trán cô một chút, mềm nhẹ nói, "Kỳ thật...... Lần đầu tiên nhìn thấy em, trực giác liền nói cho tôi, cuối cùng em sẽ là người phụ nữ của tôi."

Phương Cửu: "......" Đừng có bật mode "tổng tài bá đạo" như thế chứ!

Trở lại nhà lớn, khi ăn cơm sáng, Phương Cửu mới hiểu được một chút sự tình qua lời của anh.

Nguyên lai ông cố Tần Diễn vô cùng si mê với trường sinh, không tiếc tạo ra thân thể tháng âm năm âm của mẹ anh để luyện thuốc, ai biết về sau thế nhưng Âu Dương Lộ lại cùng Tần Bồi ở bên nhau. Tần Tích tuy rất bất mãn, nhưng cuối cùng cũng chỉ là cho Tần Bồi thử thuốc, lúc này mới không có lấy đi tính mạng Âu Dương Lộ.

Long mạch này được Tần Tích tìm thấy từ rất lâu về trước, có lẽ cảm thấy chính mình rất vĩ đại, cho nên muốn muốn sống thọ cùng trời, bất quá thuốc trường sinh bất lão đâu có dễ luyện như vậy, Âu Dương Lộ cũng trong một lần thử thuốc hôn mê đến nay.

Tần Tích rất coi trọng Tần Diễn, nếu lão cảm thấy mình là hoàng đế, cơ hồ liền bồi dưỡng Tần Diễn như thái tử, cơ hồ đều truyền thụ tuyệt học mà lão sở hữu cho anh, bao gồm rất nhiều bảo bối, bất quá một thân đạo pháp của Tần Diễn lại bị Tần tích dùng thuật pháp ẩn tàng, cho nên kẻ tu đạo nhìn không ra đạo pháp di động trên người anh. Tần Tích làm như vậy nghe nói là sợ bị kẻ thù của lão phát hiện Tần Diễn là hậu nhân lão, do đó giết anh, hơn nữa nghe nói kẻ thù kia cũng rất lợi hại.

"Ông cố anh thật là một người phức tạp." Phương Cửu thở dài, tâm tình lại cảm thấy may mắn, bởi vì nam chủ nói sổ hộ khẩu bổn ở chỗ ông, hơn nữa loại người như Tần Tích khẳng định cũng không biết hộ khẩu là thứ gì, cho nên dù tính Tần Tích không đồng ý, cô vẫn có thể lĩnh chứng nhận kết hôn với Tần Diễn.

"Hiện tại ông ấy cho rằng mình đã đắc đạo thành tiên." Tần diễn đóng notebook lại, giơ tay nhìn đồng hồ, "Đi thôi, sư phụ em ở đâu?"

Sữa bò trong miệng Phương Cửu thiếu chút nữa phun ra sạch sẽ, chẳng lẽ Tần Diễn đã lợi hại đến cái tình trạng biết bói toán?

Cúi người dùng ngón cái nhẹ nhàng lau đi sữa bò trên khoé miệng cô, ánh mắt anh ám trầm, "Dáng vẻ này của em, thực dễ dàng làm tôi hiểu sai."

Phương Cửu: "......" Một ngày không nói chuyện cười người lớn anh ta sẽ chết có phải hay không!

"Như thế nào anh lại biết sư phụ em muốn tới?" Cô giơ tay sờ bên khoé miệng dính sữa, còn cố tình ngồi lui ra phía sau một ít.

Người sau nhướng lông mày, "Em để di động lung tung, tôi vừa vặn thấy được sư huynh em nhắn tin cho em."

Phương Cửu: "......" Đây là do cô sai!

"Em...... Em cũng không biết sư phụ ở đâu, ông chỉ nói em phát địa chỉ qua cho ông là được, còn lại không cần em để ý tới." Phương Cửu nói chính là lời nói thật, cô thật không biết sư phụ ở đâu.

Nhíu nhíu mi, Tần Diễn bỗng nhiên nhàn nhạt nói: "Vậy em mau ăn, tôi mang em đi gặp ông cố."

Dứt lời, Phương Cửu đang khẩn trương hết sức lại không biết nhớ tới cái gì, bỗng nhiên nhìn lên trần nhà, "Camera!"

Thảm!

"Buổi sáng tôi thuận tay thu thập những cái đó rồi." Anh khẽ cười nói.

Phương Cửu trầm mặt xuống, "Vậy sao đêm qua anh không đi thu xuống!"

Tần diễn rũ đôi mắt xuống, bỗng nhiên ở hôn môi cô một cái, "Bởi vì tôi muôn thân mật với em."

Phương Cửu: "......" Trên đời thế nhưng có loại lưu manh này! Cư nhiên còn dám thừa nhận!

"Anh......" Cô đang chuẩn bị mắng chửi người, liền nhìn thấy Tần Diễn bỗng nhiên biến sắc mặt, lập tức nhìn về phía cửa.

Phương Cửu mới vừa quay đầu lại, còn chưa có thấy rõ người tới, liền nghe thấy Tần Diễn nhàn nhạt gọi một tiếng "ông cố".