Mua Bán (Mãi Mại)

Quyển 2 - Chương 3



“Em nghĩ rằng tôi không biết Eddie đến Đài Loan sao?”

Sự khiếp sợ của Đường Tình rất nhanh liền biến mất, cho dù dấu diếm thế nào đi nữa thì cuối cùng Anthony cũng sẽ biết, vì thế cậu gật đầu thành thật nói: “Ân, Eddie đến Đài Loan, buổi tối hôm nay em ăn cơm cùng anh ấy.”

Anthony ngồi dậy, châm một điếu thuốc, anh rất hiếm khi hút thuốc ở trên giường, bởi vì Đường Tình rất ghét mùi khói thuốc, cho nên khi cậu và Athony ở cùng một chỗ thì anh không bao giờ hút thuốc, huống chi là lúc hai người ở trên giường ân ái.

Anthony cười đến thực bình thường. “Các người đã tán gẫu những gì?”

“Không có gì, chỉ nói việc nhà mà thôi.”

Anthony bĩu môi khinh bỉ, “Em không nói với hắn chuyện em ngủ cùng tôi sao? Cũng như chuyện em nằm ở dưới thân thể tôi không ngừng lắc lư vòng eo, khát cầu tôi đâm thật sâu vào nơi kia sao? Vậy chắc cũng không nói chuyện em nằm trong vòng tay đàn ông mà cất tiếng rên rỉ không ngừng đi?”

Anh miêu tả vô cùng hạ lưu làm cho sắc mặt Đường Tình tái nhợt, cậu cực kỳ chán ghét khi nghe đến những chuyện này, càng chán ghét hơn khi mình rõ ràng yêu Eddie, lại cùng Anthony phát sinh quan hệ thận mật.

Cậu không vui, hét lên: “Anthony, mong anh nói chuyện tôn trọng một chút, tôi thừa nhận tôi lên giường cùng anh, nhưng đây là chuyện giữa chúng ta, tôi không muốn anh nói với anh ấy.”

“Vạn nhất tôi không cẩn thận nói ra thì sao? Lúc đó em muốn làm gì nào?” Anh phun từng từ từng từ vô cùng chậm rãi.

Đôi môi Đường Tình trắng bệch, tựa như vừa nghe được người ta tuyên án tử vậy.

Biểu tình kinh sợ của cậu khiến cho ánh mắt Anthony trở nên cuồng nộ, anh dập đi điếu thuốc, tươi cười tựa như băng. “Em không nói cho hắn biết, hiện tại em không đàn ông thì ngủ không yên sao?”

Đường Tình rất tức giận, cậu cả giận nói: “Tôi không muốn nghe những điều này!”

Chân của hắn vừa mới đặt xuống giường, liền bị Anthony hung ác bắt lấy tay cậu, áp cậu lên trên giường. Đường Tình cực lực giãy dụa, nhưng vẫn không thể thoát được, cậu tức giận quát: “Anthony, anh không nên quá đáng.”

“Quá đáng?” Tựa như nghe được một chuyện cười rất thú vị, Anthony cất tiếng cười to, cười đến cơ hồ không thở nổi. “Đường Tình, tôi đối với em đã quá sức nhẫn nhịn, cho nên em hầu như đã quên em là nô lệ tình dục mà tôi đã bỏ tiền ra mua, tôi hủy bỏ án kiện buôn bán gián điệp mất hơn một trăm vạn Euro chỉ để đổi lấy việc ngủ với em vài lần sao? Em có biết với số tiền lớn như vậy, tôi có thể ngủ với bao nhiêu người không?”

“Anh buông, tôi không muốn ngủ với anh nữa, không muốn, không muốn…”

Anthony cắn mạnh lên môi cậu, thanh âm trầm thấp nói: “Thế nhưng mấy ngày trước em còn rất thích a, em chủ động ngồi ở trên người tôi không ngừng vặn vẹo vòng eo, rồi cũng chính em đề nghị muốn đi khách sạn chơi một chút, không phải sao?”

Gương mặt xanh trắng của Đường Tình hiện lên đỏ ửng chật vật, Anthony nói đúng sự thật, cho nên cậu không có lời nào để biện giải.

Anthony cười lớn tiếng hơn nữa, “Aizzz, xem ra em vẫn nhớ rõ a!”

“Đó là chuyện quá khứ.” Đường Tình xấu hổ và giận dữ không thôi.

“Đã qua bao lâu mà quá khứ? Đường Tình, không cần khẩu thị tâm phi.” Thanh âm Anthony trầm thấp, nhẹ thổi khí vào tai cậu.

Thân thể Đường Tình run rẩy một chút, bởi vì Anthony đang dùng sức xiết chặt đầu vú của cậu, cậu ở trong tình huống vừa khuất nhục vừa thống khổ, thế nhưng lại ngoài ý muốn có một tia hưng phấn.

“Thực thích đi, thân thể của em mẫn cảm như vậy, chỉ cần tôi trêu đùa một tí là em nhớ lại ngay những khoái cảm mà tôi đã cho em, về phần tên Eddie nhu nhược kia, tôi sợ rằng khi hắn đối mặt với em, thì ngay cả việc cương cứng cũng cướng cứng không được a.”

Đường Tình không thể nhẫn nhịn khi anh chửi bới Eddie, “Anthony, anh không cần vũ nhục Eddie.”

Thừa dịp cậu há miệng nói, Anthony liền hôn lên môi cậu, một cỗ run rẩy tê dại làm cho đầu óc Đường Tình tê rần không thôi, cậu dùng lực đẩy Anthony ra, lại bị Anthony hôn càng sâu hơn. Cậu đang hưởng thụ khoái cảm của nụ hôn sâu này, thì bỗng nhiên trong óc cậu hiện lên nụ cười ấm áp của Eddie.

Cậu nhất thời tỉnh táo lại, dùng sức đẩy Anthony ra, hét lên cảm giác chân thật nhất ở sâu trong đáy lòng cậu: “Không nên đụng tôi, anh biết rõ tôi yêu Eddie, biết rõ hiện tại anh ấy đang ở Đài Loan, thì sao tôi có thể lên giường với anh được chứ, cho dù hiện tại anh giữ lấy tôi, thì tôi cũng chỉ bị ép buộc.”

Anthony bị đẩy ngã qua một bên giường, đầu tóc anh tán loạn, ánh mắt anh bắn ra đầy căm hận, khóe môi nhếch lên nụ cười tà ác, toàn bộ gương mặt trở nên vặn vẹo. Nhưng mà thanh âm của anh lại mềm mại giống như dây lạc vậy, làm cho người ta kinh sợ đến chảy đầy mồ hôi lạnh.

“Bị ép buộc? Chờ một chút nữa em sẽ lắc lắc mông, cầu tôi thỏa mãn em.”

☆☆☆

Đường Tình cơ hồ bị trói buộc ở trên giường, cậu vừa rồi giãy dụa cơ hồ đã dùng hết tất cả khí lực, thế nhưng căn bản đánh không lại sự hùng tráng của Anthony, chỉ một chút liền bị Anthony cột vào đầu giường.

“Buông, Anthony, buông…”

Thanh âm la hét của cậu càng ngày càng yếu, gần như sắp bật khóc lên, y phục trên người cậu đều bị Anthony xét nát, giờ phút này cậu toàn thân trần truồng, hai chân bị bắt mở rộng ra hai bên, nơi cực kỳ bí mật hoàn toàn hiện ra dưới ánh đèn, tư thế này làm cậu nhục nhã đến chảy cả nước mắt. Cậu biết mình hiện tại tựa như một tên nô lệ không có tự do, đang bị chủ nhân đùa bỡn, cho đến khi nào chủ nhân hài lòng mới thôi.

“Màu phấn hồng thật đẹp, lại còn đang nhẹ mấp máy nữa chứ.” Anthony cố ý thổi nhẹ một hơi, chính là muốn xem bộ dáng quẫn bách của Đường Tình.

Từ sau khi chỗ bí mật của cậu bị Anthony xoa thuốc bôi trơn, thì cậu liền cảm thấy nơi đó của mình vừa ngứa vừa tê dại, nếu không phải sự tự chủ không dễ dàng thỏa hiệp của cậu khá cao, thì cậu đã sớm làm ra chuyện khiến cho mình xấu hổ và giận dữ không thôi.

“Quật cường như vậy sao? Đường Tình, chỉ cần em cầu tôi một tiếng, tôi sẽ sẵn lòng giúp em ngay.”

“Không cần, tôi chỉ muốn anh thả tôi ra!” Cậu vừa phẫn hận vừa nhục nhã đáp lời, khiến cho Anthony cười nhạo một trận.

Ngón cái của Anthony ở ngay lối vào của cậu dùng sức ấn ấn, cậu phải cố hết sức cắn chặt môi dưới, để không cho mình phát ra thanh âm đáng xấu hổ, thế nhưng chỗ bí mật của cậu lại theo phản ứng bản năng mà ngậm lấy ngón tay của anh, một cỗ khoái cảm nhanh chóng nảy lên trong cơ thể cậu, cậu chỉ có thể bất đắc dĩ mà nhắm mắt lại cam chịu.

“Thoải mái không? Đường Tình?”

“Buông, Anthony, tôi không muốn ngủ với anh, buông…”

“Không muốn?” Anthony bật cười thô bỉ. “Chỉ là ngón tay mà đã khiến cho em đạt cao trào nhiều lần, thế nhưng em lại nói em không muốn ngủ với tôi, em thích lừa mình dối người như vậy sao?”

Anthony tăng thêm lực đạo châm ngòi, khiến cho Đường Tình run rẩy ngay cả môi dưới đều cắn không được, mật hoa giữa hai chân vì được Anthony âu yếm mà ngừng rỉ ra.

“Tôi không sao tưởng tượng ra được bộ dáng khi em và Eddie làm tình, em hấp dẫn không hắn được, hắn cũng sẽ khiến cho em buồn chán, chỉ có tôi mới có thể khơi mào dục vọng ở chỗ này của em.”

Lời anh nói tựa như đang nguyền rủa cuộc sống tương tai giữa cậu và Eddie vậy, đồng thời ngón tay của anh cũng động nhanh hơn, Đường Tình động tình mà cong vòng cả lưng, hai tay bắt chặt lấy chăn, kích thích cường đại khiến cho cậu hô hấp liên tục.

Cậu muốn không chỉ có như vậy, cậu muốn… cậu lửa nóng của Anthony luật động thật kịch liệt ở trong cơ thể cậu, giải trừ đi cảm giác vừa tê dại vừa ngứa ngay kia cho cậu.

Cậu dường như không còn là mình nữa, trước khi chung sống với Anthony, thân thể cậu chưa biết thế nào là làm tình với đàn ông, cho nên cậu có thể khắc chế nó, nhưng giờ đây cơ thể cậu đã hiểu được như thế nào là hưởng thụ khoái cảm mỗi khi làm tình với đàn ông, cho nên chỉ cần một mồi lửa, là cậu sẽ đánh mất mình, cậu cảm thấy rất buồn, cũng cảm thấy rất bi thảm, mà Anthony càng biết rõ điểm này.

Ánh mắt của cậu không tự chủ được mà nhìn về phía nam tính kiên cường của Anthony, Cậu suýt tý nữa là đã mở miệng khẩn cầu Anthony tiến vào trong cơ thể cậu, nhưng cuối cùng cậu vẫn nghiên mặt qua một bên, cắn chặt môi, cảm giác tê dại ngứa ngáy càng ngày càng mãnh liệt, khiến cho hơi thở của cậu càng ngày càng trở nên tục tĩu.

Anthony ghé vào trên người cậu hôn lên mặt cậu, dương cương anh để ở ngay trước cửa huyệt của cậu, thiếu chút nữa là có thể tiến vào, điều này càng thêm kích thích cậu. Dục vọng trôi qua mấy giờ liền nhưng vẫn không được thỏa mãn chân chính, khiến cho cậu gần như bị bức điên.

Anthony cởi mảnh vải cột cậu vào đầu giường ra, thả cậu tự do, ý anh là để cậu lựa chọn muốn hay không muốn anh. Đường Tình cơ hồ lập tức dùng cả tay lẫn chân cuốn lấy thân thể Anthony, tự mình vặn vẹo thắt lưng, sốt ruột yêu cầu Anthony lấp đầy khoảng hư không trong cơ thể cậu, độ ấm của lửa nóng khiến cho cậu muốn khóc lên.

Anthony không hề động, động chính là cậu, cậu cảm thấy mình thật nhục nhã mà cũng thật buồn thảm, rồi lại nhịn không được oán giận mà lấy tay đánh vào phía sau lưng của Anthony, khóc cầu nói: “Động a, mau động a!”

Hạ thể của cậu lập tức truyền đến từng đợt sóng nhiệt kịch liệt, Anthony luật động vô cùng mãnh liệt, làm cho cậu bật ra những tiếng rên rỉ phóng đãng, theo từng đưa đẩy kịch liệt của Anthony, mà từng đợt khoái cảm khó có thể diễn tả bốc lên trong người Đường Tình, khiến cho cậu gần như muốn ngất xỉu.

Thật thoải mái, thật thoải mái, thoải mái đến nổi cậu không biết nên hình dung như thế nào mới tốt. Nếu hiện tại người đang ôm cậu chính là Eddie thì tốt rồi, như vậy cậu đã có thể hưởng thụ được cái loại ân ái giữa hai người tâm đồng ý hợp.

“Eddie… Eddie…” Bởi vì trong lòng nghĩ đến Eddie, cho nên Đường Tình đang vì động tình mà mất đi lý trí, liền không ngừng gọi lên tên của anh ta.

Thoáng chốc, động tác của Anthony ngừng lại, ánh mắt anh âm lãnh giống như muốn đem Đường Tình ra bầm thây vạn đoạn, anh cực kỳ bi phẫn mà rống giận: “Không cho phép em gọi tên của hắn.”

Đường Tình lại phun ra tên của Eddie lần nữa, giống như là đang muốn thị uy với Anthony, muốn cho anh hiểu được – cho dù anh có được thân thể cậu, thì cũng vô pháp khống chế được trong lòng cậu muốn nghĩ về ai.

Ngay sau đó, tựa như là trả thù, Anthony luật động càng kịch liệt hơn, cũng hôn lên môi Đường Tình mãnh liệt hơn, làm cho cậu rốt cuộc không thể phun ra tên của người đàn ông khác.

☆☆☆

“Ngày mai em có thể chuyển ra ngoài, dù sao mấy ngày gần đây, tôi cũng sẽ không ở Đài Loan.”

Sau khi tình cảm mãnh liệt qua đi, Đường Tình một thân chật vật, nước mắt doanh đầy trong hốc mắt, mặc dù cậu không gào khóc lên vì xấu hổ và giận dữ cùng khuất nhục, nhưng ánh mắt của cậu đã nói lên rằng cậu có bao nhiêu oán hận Anthony. “Tôi hận anh, cả đời cũng sẽ không tha thứ cho anh.”

“Hừ, em nghĩ là tôi để ý sao?” Anthony lạnh lùng đáp trả, ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn cậu một cái, liền đóng cửa phòng bỏ đi.

Đường Tình nhìn cánh cửa đóng chặt kia, cảm thấy vô cùng ủy khuất mà bật khóc lên.

☆☆☆

Đêm hôm đó Đường Tình khóc thật lâu, cậu cảm thấy mình vô cùng thấp hèn, lại càng hận Anthony đối đãi với cậu như vậy, nhưng sự ôn nhu của Eddie đã làm cho trái tim của cậu trở nên ấm áp, hầu như mỗi ngày cậu đều hẹn hò với Eddie. Cậu quyết định đem chuyện ngày đó trở thành một hồi ác mộng, muốn quên hết tất cả mọi chuyện giữa cậu và Anthony, trừ bỏ Eddie ra, cậu không muốn suy nghĩ về bất kỳ thứ gì nữa.

Đường Tình mặt mày hớn hở, hít sáo vui vẻ, hơn nữa luôn không tự chủ được mà bật cười lên, khiến cho thầy Lâm kêu cậu đến hỗ trợ cũng chịu không nổi mà lắc đầu bó tay.

“Đủ rồi, Đường Tình, muốn cười ngây ngô thì quay về nhà của cậu mà cười ngây ngô, để người không biết thấy được, còn tưởng rằng cậu đang chuẩn bị cưới đó!”

“Thực xin lỗi, thầy Lâm, tôi không kiềm chế được.”

Lâm Á Viên đánh lên cánh tay cậu một cái nhẹ, “Tôi còn tưởng là tình cảm giữa hai người xảy ra lục đục chứ, nhưng hiện tại xem ra không giống như thế, ông chủ đối với cậu vẫn tốt chứ?”

Đường Tình ngẩn ra, một lúc sau mới hiểu được là thầy Lâm đã hiểu lầm tâm tình cậu tốt là do Anthony. Nghĩ đến Anthony, sắc mặt của cậu thoáng trở nên trắng bệch, cậu không muốn ở trước mặt thầy Lâm nói gì cả, chỉ thản nhiên nói: “Không liên quan đến Anthony.”

Là do mấy ngày nay cậu vẫn luôn ở cùng với Eddie, cho nên tâm tình cậu mới có thể tốt như vậy, hơn nữa Eddie đối với cậu rất ôn nhu săn sóc, làm cho cậu cảm thấy dường như mình và Eddie đang yêu nhau vậy.

Lâm Á Viên cười nói: “Đừng gạt tôi, nếu không liên quan đến ông chủ, thì sao cậu có thể cao hứng đến như thế?”

Đường Tình không nói cho ông biết, Anthony đã 4, 5 ngày không có tìm cậu, bất quá cậu cũng không muốn gặp lại Anthony, lại càng không muốn có bất cứ liên quan gì đến anh, cậu hy vọng vĩnh viễn không cần lên giường với Anthony nữa.

“Thật sự không liên quan đến Anthony.”

Lâm Á Viên cũng không tin lời của cậu, “Đừng nói dối, tôi còn tưởng sau khi buổi biểu diễn chấm dứt thì hai người cũng xong rồi, xem ra đều là tạp chí tùy tiện viết loạn thôi!”

Đường Tình khó hiểu hỏi: “Tạp chí viết cái gì?”

Lâm Á Viên đưa cho cậu mấy quyển tạp chí lá cải chuyên viết về các nhân vật nổi tiếng. “Đống tạp chí này toàn nói hưu nói vượn, nói cái gì ông chủ và người mẫu đi hải đảo nghỉ phép, tôi vốn tưởng rằng người kia là cậu, nhưng sau khi xem ảnh chụp … Mẹ kiếp! Nguyên lai chính là một tên người mẫu thối nát, chuyên môn ngủ với những nhân vật nổi tiếng.”

Tâm tình thật tốt của Đường Tình thoáng chốc bị đánh tan, cậu không dám tin mà cầm lấy quyển tạp chí, nội dung bài báo viết rất hạ lưu, nhưng Anthony trong ảnh chụp đích xác là đang cùng với một người mẫu nam nằm ở trên ghế trên bãi cát, tên đàn ông kia còn không biết xấu hổ mà nằm ngủ ở trong lòng Anthony.

Đường Tình dụi dụi mắt, đây thật sự là Anthony! Mặc dù ảnh chụp rất mơ hồ, nhưng cậu chỉ cần liếc mắt một cái, liền nhận ra người nọ chính là Anthony, cậu vừa nhìn ảnh chụp, vừa hỏi thầy Lâm: “Nơi này là chỗ nào?”

“Ác, là một hải đảo, cảnh sắc ở đó rất đẹp, đó là nơi các nhân vật nổi tiếng hay tới nghỉ ngơi, nghe nói bảo an ở đó rất cao, có rất nhiều nhân vật nổi tiếng mua biệt thự ở đó, tôi đoán nơi bọn họ chụp tấm ảnh đó, nhất định là biệt thự tư nhân của ông chủ.”

Đường Tình mấp máy miệng mấy cái, cơ hồ nói không ra lời, “Hải đảo?”

Anthony từng đề cập với cậu là sau khi buổi biểu diễn kết thúc, thì anh sẽ có một ít thời gian rảnh rỗi, còn hỏi cậu có muốn đi hải đảo nghỉ phép với anh không? Nhưng sau đó Anthony không còn nhắc tới chuyện đi hải đảo nghỉ phép với cậu nữa, không nghĩ tới chỉ trong chớp mắt lại đi nghỉ phép với người khác. (mẹ nó, vừa kết thúc diễn ngươi đã cho An một cái tát, An nào mở miệng rủ ngươi được nữa chứ =.=”, ức con mẹ nó ức)

Trong lúc cậu đang suy nghĩ thì không khí xung quanh tựa như biến mất. Đường Tình bỗng nhiên cảm thấy choáng váng đầu óc, cậu nhìn chằm chằm vào tấm hình trên tạp chí, người mẫu kia nhìn rất đẹp, hai mắt hẹp dài rất có hương vị, hắn đang nằm ngủ ở trong lòng Anthony, vẻ mặt lộ ra biểu tình ngọt ngào và thỏa mãn.

Ngủ ở trong lòng Anthony có bao nhiêu thoải mái, cậu đã từng vô số lần trải qua nên cậu đương nhiên biết rất rõ, nhất là sau khi tình cảm mãnh liệt qua đi, Anthony ôm cậu ngủ, hơi thở cực nóng của anh có khi sẽ làm cho tình dục của bọn họ tăng vọt lên, rồi hai người lại làm tình thêm lần nữa. Cho nên thông qua tấm ảnh chụp này, cậu có thể nhìn ra được Anthony và người đàn ông này là vừa mới trải qua tình cảnh mãnh liệt.

Đột nhiên cậu cảm thấy một trận buồn nôn, hơn nữa cậu thật sự nôn ra ngoài.

Lâm Á Viên sợ tới mức kêu to: “Cậu làm sao vậy? Không thoải mái sao?”

Cậu nôn đến chảy cả nước mắt, dường như lục phủ ngũ tạng cũng muốn bị cậu nôn hết ra ngoài, cậu che miệng lại, Lâm Á Viên vội vàng gọi taxi đưa cậu quay về khách sạn.

☆☆☆

Trở lại khách sạn, Đường Tình ngồi chồm hổm ở trong toilet nôn khan hơn một giờ, mới cảm thấy có chút dễ dịu, cậu lập tức cầm lấy di động gọi tới di động của Anthony, nhưng chẳng ai bắt máy cả.

Hắn không biết vì sao mình lại muốn gọi điện thoại cho Anthony, cậu rõ ràng chán ghét anh như vậy, còn tự nói với chính mình – anh muốn ở với ai cũng được cả, chỉ cần không đến tìm cậu thì cậu đã vạn lần cám ơn anh. Thế nhưng hiện tại loại cảm giác không thoải mái này lại làm cho cậu cảm thấy đau đầu và buồn nôn, cậu ở trong phòng khách sạn đi tới đi lui, đi đến khi cảm thấy trong lòng bất an không chịu nổi, thì lao ra khỏi phòng.

Cậu gọi taxi, trực tiếp chạy tới nhà của Anthony, trong tay cậu vẫn còn chìa khóa nhà của Anthony, cho nên cậu rất dễ dàng bước vào nhà. Trong nhà rất im lặng, tựa hồ từ sau khi cậu bỏ đi, thì ở đây chưa từng có người nào bước vào, cậu đẩy cánh cửa phòng ngủ ra, phát hiện trong phòng vẫn đang duy trì trạng thái khi cậu rời đi.

“Chẳng lẽ Anthony chưa từng trở về sao?”

Cậu không ngừng lầm bầm lầu bầu, cơ hồ sắp bật khóc lên, cậu xuống ngồi bên giường, che mặt lại, cậu rốt cục xác định ngay sau khi cậu chuyển ra ngoài, thì Anthony liền đi cùng người mẫu nam kia đến hải đảo nghỉ phép. Hơn nữa nhất định là ngay sau ngày Anthony muốn cậu kịch liệt, thì liền đi nghỉ phép cùng người khác! (cứ như người ta có lỗi vậy, mẹ, mình bỏ người ta thì được, người ta làm lại thì đau thương =.=)

Sao anh có thể làm như vậy? Sao anh có thể ngay sau ngày bọn họ vừa làm tình kịch liệt, thì lại đi với người đàn ông khác đến hải đảo vui đùa, thậm chí còn làm tình… Sao anh có thể chứ? Sao anh lại có thể làm vậy chứ? Chẳng lẽ anh đối với cậu chẳng có một chút tình cảm nào sao? (tại Eddie nó không chịu thôi, chịu thì chắc ngươi cũng tuột quần lên giường rồi, mẹ, giờ còn trách móc, ức cái búa =.=”)

Cậu hoàn toàn không biết vì sao mình lại khóc, nhưng mà nước mắt không nghe theo cậu sai sử mà cứ không ngừng chảy xuống, cậu khóc òa lên tựa như một đứa trẻ mất đi bảo vật vậy, cậu không thể tin Anthony lại làm như vậy, cậu trong lúc này chỉ biết trách Anthony, mà hoàn toàn không nhớ rằng là chính cậu đã bỏ rơi Anthony trước.

Đột nhiên, cậu nghe thanh âm tiếng chìa khóa mở cửa, cậu lập tức nhảy dựng lên, bối rối lấy tay lau đi nước mắt trên mặt, rồi bước nhanh ra khỏi phòng ngủ, vừa lúc đó thì thấy Anthony một thân nhẹ nhàng bước vào trong nhà.

Hô hấp của cậu nháy mắt ngừng lại, cậu chưa bao giờ biết Anthony cao lớn như vậy, thân hình cao ngất của anh làm cho cậu cảm nhận được một trận áp bách, mà gương mặt vừa lãnh khốc vừa đẹp trai của anh khiến cho trái tim của cậu cơ hồ ngừng đập. Cậu gần như đứng không vững nữa, Anthony trước kia ở trong mắt cậu đâu có đẹp trai và mê người đến vậy chứ?