Mộng Đại Lục Hệ Liệt Chi Nhị – Đế Hỏa

Chương 29: Hai viện giao tranh [ chín ]



Hai tiếng thùng thùng giống như cây búa lớn đấm mạnh vào trái tim mỗi người ở đây.

Kiếm quang không dừng lại, song song hướng về phía Audis đang đứng trên đầu vai người khổng lồ.

Học sinh ban số 1đứng sau Audis dường như trái tim đã nhảy lên cổ họng, tiếng kinh hô bị kìm nén vào trong. Sau đó, trong óc bọn họ hoàn toàn trống rỗng, chú ngữ, ma pháp, phản kích… trong nháy mắt hóa thành từng mảnh nhỏ.

Audis…

Trong lòng bọn họ chỉ quanh quẩn cái tên này.

Audis…

Audis!

Hắn bình tĩnh vẫy ma pháp bổng.

Trước ngực người khổng lồ đất đột nhiên mọc ra bốn cánh tay, hai tay ngăn trở kiếm quang, hai cánh tay khác mãnh liệt đảo qua đám kỵ sĩ trước mặt. Hai cánh tay rơi xuống khi nãy chầm chậm đứng lên, giống như hai con cua bò lại bên chân người khổng lồ, sau đó bò lên trên đùi, cố định, biến thành hai cái càng ở hai chân, giương nanh múa vuốt đối phó với kỵ sĩ vây quanh.

……

Ma pháp thổ hệ còn có thể sử dụng như vậy hả?

Không chỉ tân sinh ban 1 năm nhất năm hai thán phục, ngay cả học sinh cao cấp ba hệ còn lại đã đạt tới trình độ ma pháp sư trung cấp cũng phải kinh ngạc tán thán. Quả thực giống như triệu hồi thổ hệ tinh linh!

Bọn họ không biết thổ hệ tinh linh thật sự có uy lực đến mức nào, nhưng người khổng lồ đất trước mắt của Audis, bất kể về độ linh hoạt hay sức mạnh, đều đã vượt qua tưởng tượng của bọn họ.

Học viện kỵ sĩ tiếp tục tiến về phía trước.

Có Audis dẫn dắt, học viện ma pháp bắt đầu xâm nhập lãnh thổ của đối phương.

Sắc mặt Kastalon II hơi trầm xuống, nếu không phải Barnett biểu hiện thập phần trầm ổn, lão gần như muốn lao xuống tham gia trận đấu . Nhưng sự bình tĩnh của Barnett cũng không thể khiến lão có cảm giác an toàn, không khỏi lên tiếng hỏi: “Howl đâu?”

Barnett chỉ vào bóng dáng đứng trong vòng bảo vệ của nhóm kỵ sĩ cao cấp: “Vương tử điện hạ đang chỉ huy chiến đấu.”

Olivia cười lạnh.

Kastalon II biết rõ bà sẽ không nói được lời gì hay ho, lại vẫn không nhịn được chất vấn: “Ngươi cười cái gì?”

Olivia đáp: “Không liên quan đến bệ hạ.”

Bà không nói, Kastalon II càng tò mò, truy hỏi: “Ta muốn nghe.”

Olivia nói có lệ: “Vương tử Howl đứng thật thẳng.”



Sắc mặt Kastalon II càng trầm xuống, “Olivia, đừng có lợi dụng sự dung túng của ta mà khinh miệt tôn nghiêm hoàng thất!”

“Ta không có ý này.” Olivia đáp, “Ta chỉ cảm thấy, so với vương tử Howl đứng thẳng tắp, thị vệ bên người cậu ấy trông quá mức bận rộn.”

Barnett đỏ mặt.

Gã ta nói vương tử Howl đang chỉ huy cuộc chiến chẳng qua chỉ để nịnh nọt hoàng đế. Người chỉ huy thật sự là tên thị vệ đứng bên cạnh.

Kastalon tuy không có ánh mắt tốt như bọn họ, nhưng nhìn sắc mặt hai người hắn cũng có thể đoán ra đại khái, vì thế ngồi thẳng dậy, thản nhiên xua tay: “Theo dõi trận đấu thì phải giữ im lặng.” Hình như hắn hoàn toàn quên mất ai mới là kẻ khơi mào.

Barnett thực nể tình gật đầu.

Olivia đáp: “Ta sẽ nhớ kỹ. Tí nữa dù bệ hạ mở miệng thế nào, ta tuyệt đối không đáp lời.”

Barnett: “…” Gã nghĩ mình sẽ không đợi được đến ngày nắm trong tay tội danh khiến cho bà ta bị đưa lên giá treo cổ, mà trước đó đã trực tiếp dùng quân đội hạ gục bà ta rồi!

Theo thế công như chẻ tre của Audis tiến vào trận doanh học viện kỵ sĩ, nhóm ma pháp sư thủy hệ ban 2 cũng bắt đầu từ thế bị động chuyển sang tấn công!

Thủy tên như mưa rào, rậm rạp bắn tới.

Không như hỏa cầu chỉ có thể hạ vài người ở khoảng cách lớn, thủy tiễn phân bố dày rộng, hoàn toàn không có đường tránh né.

Học sinh sơ cấp của học viện kỵ sĩ chỉ có thể lui lại phía sau học sinh trung cấp, tiến vào vòng khí giới của bọn họ.

“Phương án tấn công số 2.”

Thị vệ bên người Howl trầm giọng nói. Tuy hắn không lớn tiếng hô, nhưng từng chữ hắn nói ra lại vang vọng vào lỗ tai mỗi học sinh học viện kỵ sĩ.

“Rõ!”

Mọi người lớn tiếng đồng ý.

Bị quăng sang một bên chiến trường, Frank nhíu nhíu mày: “Tớ có dự cảm không tốt.”

Patrick đã sớm bị ưu thế trước mắt của bên mình mê hoặc, “Yên tâm yên tâm, có Audis ở đây.”

Frank nhìn hắn quái dị.

Patrick chợt tỉnh ngộ nhận ra mình vừa vô tình nói tốt cho kẻ địch, vội sửa lại: “Hiện tại là thời điểm có chung quân thù. Bản thân tớ vẫn ôm mối hoài nghi tương đối lớn về nhân phẩm của hắn. Ai, nếu nguyên soái Hayden chưa tốt nghiệp thì có phải hay không. Có ngài ấy, chúng ta nhất định không cần tốn sức cũng có thể thắng đối phương.”

Frank đáp: “Tớ sẽ mang hy vọng tốt đẹp mong anh ấy lưu ban của cậu truyền đạt cho anh ấy.”

Patrick nói: “Cho dù ngài ấy lưu ban cũng sẽ không lưu ở học viện chúng ta a. Không phải ngài ấy chuyển trường rất sớm sao?”

Soso nhịn không được ngắt lời bọn họ: “Thời điểm thế này, tốt hơn chúng ta nên chú ý vào trận đấu.”

“Có cái gì phải chú ý, lại không dùng được…” Lời Patrick chưa nói hết, chợt nghe thấy phía trước lớn tiếng kinh hô.

Chuyển mắt, hắn nhìn thấy người khổng lồ nom có vẻ đội trời đạp đất kia ầm ầm sụp xuống!

“Audis!” Trong lòng Frank căng thẳng.

Nhóm ma pháp sư bỗng lui về sau.

Tiếng thét không ngừng vang lên.

“Bình tĩnh!”

Frank vừa che chở Soso lùi về sau, vừa hô to.

Nhưng lúc này, hiển nhiên không còn kẻ nào có thể bình tĩnh được. Trật tự học viện ma pháp vừa mới vất vả dựng lên đã bị phá vỡ hoàn toàn. Học sinh ban thổ hệ, thủy hệ và hỏa hệ lẫn lộn vào nhau.

Frank, Soso và Patrick chen chúc hồi lâu trong đám ngườii, mới phát hiện bọn họ đã bị đẩy từ phía sau ra phía trước.

“Làm sao bây giờ?” Patrick khiếp sợ nhìn kỵ sĩ gần trong gang tấc cùng kiếm phong lạnh như băng trong tay bọn họ!

“Nghênh địch!” Frank khẽ cắn môi, ra sức kéo Soso đang muốn xông lên ra sau.

Soso hét: “Tớ là thổ hệ, tớ đến phòng ngự!”

“Phòng ngự cái đầu cậu!” Patrick hô lớn tiếng lòng của Frank. Mô đất phòng ngự của cậu muốn dùng làm chướng ngại vật cũng không được.

“Cẩn thận!” Trong khi bọn họ còn đang tranh luận, Frank đã nhanh chóng niệm xong chú ngữ, ném một phiến hỏa cầu lớn ra ngoài.

Đến lúc này, đa số người trong học viện ma pháp đã tỉnh táo trở lại .

Vừa rồi chủ yếu do người khổng lồ của Audis ngã xuống, khiến cho thị giác cùng tâm linh bọn họ bị chấn động quá mạnh. Kỳ thật chiến cuộc chưa hẳn là không thể vãn hồi.

Nhưng vừa rồi bọn họ lo lắng quá sớm, đến giờ lại yên tâm quá sớm.

Frank rất nhanh phát hiện hỏa cầu quần công của cậu quả thực giống như gãi không đúng chỗ ngứa của đối phương, không, căn bản ngay cả cảm giác ngứa cũng không có.

Mấy chục hỏa cầu thậm chí chưa kịp tiếp cận liền im hơi lặng tiếng biến mất.

Cậu chú ý thấy nhóm kỵ sĩ đang đối mặt không phải nhóm kỵ sĩ đầu tiên. Nhóm người trước mắt này bất kể dáng người hay hành động, đều thành thục hơn nhóm người lúc trước nhiều.

“Bọn họ là học sinh năm ba năm tư?” Patrick cũng chú ý thấy .

Frank rốt cục hiểu được tại sao lúc trước khí thế như chẻ tre của Audis đột nhiên bị đánh bại. Bởi vì đối phương cuối cùng đã phái ra nhóm kỵ sĩ cao cấp. Cho dù Audis là thiên tài, cũng chỉ là học sinh trung cấp, không thể nào lấy sức mình ngăn trở được quần công của nhiều kỵ sĩ cấp cao như vậy.

Đúng lúc này, nhóm kỵ sĩ vốn đang đi từng bước đột nhiên hành động .

Vô số kiếm quang bắn ra!

Trong khoảng khắc đã tới sát trước mặt bọn họ.

Frank và Patrick cảm thấy tứ chi run lên, thân thể và trái tim cùng dừng lại. Ý nghĩ duy nhất trong lòng bọn họ là…

Chết chắc rồi!

Xoát.

Một bức tường đất vắt ngang trước mặt bọn họ, nhưng chưa đến một giây, đã bị kiếm quang hoàn toàn đánh cho tan rã.

Có điều trong nháy mắt này đã có thể phát sinh rất nhiều biến hóa.

Chí ít đủ để Audis thiết lập một kết giới thổ hệ!

“Đồ ngốc, lui ra sau.” Audis lạnh lùng phun ra những lời này, sau đó vội vàng ngưng kết kết giới thổ hệ trước mắt thành tấm chắn.

Frank và Patrick cứng mặt, nhất tề thở ra ngụm khí vừa hít vào.

Patrick quay đầu nhìn sắc mặt tái nhợt của Soso, bộ dáng tùy thời sẽ ngất, kinh ngạc hỏi: “Cậu không thoải mái chỗ nào? Có phải bị kiếm khí tổn thương?”

Soso suy yếu lắc đầu.

Frank dìu cậu về sau, “Cậu ấy chắc là tiêu hao quá độ tinh thần lực.”

“Tinh thần lực…” Patrick giật mình, “Tường đất rất nhanh bị vỡ nát kia là do cậu gọi ra ?”

Soso áy náy: “Đáng tiếc không dùng được.”

“Không. Rất hữu dụng. Nếu không phải nhờ tường đất của cậu, Audis đã không kịp chạy tới cứu chúng ta.” Lúc Frank nói những lời này, sắc mặt vẫn thực cứng ngắc.

Patrick phụ họa: “Lần này thật sự nhờ có hắn.” Nếu hắn không nhìn lầm, đám kỵ sĩ vừa rồi chắc chắn muốn đẩy bọn họ vào chỗ chết .