Minh Tinh Chơi Võng Du, Chi Di Hiệp Tình Duyên

Chương 14: Cậu chủ thế lực lớn







Tiểu Bao đón Lăng Thù đến chỗ ở của mình, hơn nữa còn mang tới máy tính cùng Tiểu Hương Trư của Lăng Thù.

Bởi vì chuyện Trịnh Dịch Huy, Quan Hải thay Lăng Thù hủy bỏ rất nhiều họp báo nhỏ, Lăng Thù bỗng chốc đã rảnh rỗi rất nhiều. Rảnh rỗi tạm thời không còn cảm giác nguy cơ, con sâu nghiện game của Lăng Thù liền bắt đầu quấy phá.

Lăng Thù mở máy tính, đăng nhập trò chơi.

Chiều trước trường đình xuất hiện trong trò chơi.

Tiểu Bao ở cửa phòng thấy Lăng Thù ngồi ở trước máy vi tính, kêu :“Đại 0, bạn của tôi hẹn tôi đi dạo phố .”

“Đi đi!” Lăng Thù ngồi trước máy tính không quay đầu lại, mở ra danh sách bạn tốt nhìn xem Sát Thủ Hữu Tình có ở tuyến không.

“Đại 0, không dẫn theo anh như thế!” Tiểu Bao ngồi xổm ở cửa mang giày.

“Sao a?” Lăng Thù cuối cùng thấy tên của Sát Thủ Hữu Tình sáng lên, phấn chấn đủ loại ném qua một lời mời đội ngũ.

“Thấy sắc quên nghĩa a a a!!!” Tiểu Bao “bùm” một tiếng đóng cửa lại, ngăn cách âm thanh phía bên kia cửa.

“……” Lăng Thù quay đầu lại nhìn, Tiểu Bao đã không thấy.

Sát Thủ Hữu Tình tiến vào đội ngũ.

[đội ngũ] Sát Thủ Hữu Tình: ^_^

Chiều trước trường đình: Tôi đã trở về (^o^)/

Sát Thủ Hữu Tình: Trở về là tốt rồi ^_^

Chiều trước trường đình: Anh ở đâu, tôi tìm anh.

Sát Thủ Hữu Tình: Đang muốn đi phó bản đây, tới hay không, bốn thiếu một

Chiều trước trường đình: Được ^_^

Lăng Thù điểm vào avatar của Sát Thủ Hữu Tình tiến đội, trong đội đều là những người quen: Kim Tinh Hạ Phàm, Ba địa nhục nhục đoàn, Anh chỉ là truyền thuyết.

Nhìn thấy đội hình quen thuộc, Lăng Thù chợt nhớ tình cảnh năm người cùng nhau đi phó bản Ăn Năn Lao hơn một tháng trước.

Bởi vì muốn hạ phó bản, đội ngũ phải nhóm lại, Chiều trước trường đình cùng Sát Thủ Hữu Tình rút lui tổ đội, tiến vào đội ngũ của Kim Tinh Hạ Phàm.

[đội ngũ] Kim Tinh Hạ Phàm: Em dâu, em cuối cùng cũng tới /(ㄒoㄒ)/~~

Chiều trước trường đình:(⊙o⊙)

Kim Tinh Hạ Phàm: Tôi rốt cục có thể giải thoát rồi /(ㄒoㄒ)/~~

Chiều trước trường đình: Chuyện gì xảy ra -_-|||

Ba địa nhục nhục đoàn: Tiểu Vãn, những ngày này cô không ở, Sát Thủ Hữu Tình mỗi ngày lôi kéo Kim Tinh xoát cấp

Chiều trước trường đình:-_-|||

Kim Tinh Hạ Phàm: Làm một người đàn ông, mang đứa con nít xoạt cấp là một việc đau khổ cỡ nào /(ㄒoㄒ)/~~

Sát Thủ Hữu Tình:(⊙o⊙)

Chiều trước trường đình:(⊙o⊙)

Kim Tinh Hạ Phàm: A, tôi quên Tiểu Vãn cậu cũng là nam -_-|||

Chiều trước trường đình:……

Ba địa nhục nhục đoàn:……

Anh chỉ là truyền thuyết:……

Sát Thủ Hữu Tình:……

Ba địa nhục nhục đoàn: Tiểu Vãn, cậu là nhân yêu?

Chiều trước trường đình:-_-|||

Anh chỉ là truyền thuyết:(⊙o⊙)

Ba địa nhục nhục đoàn: Tại sao có thể như vậy!!!

Chiều trước trường đình:-_-|||

Ba địa nhục nhục đoàn: A a a a, thế giới quan của tôi bị sụp đổ {{{(>_<)}}} Lăng Thù nhìn kênh nói chuyện phiếm trong trò chơi, có chút ngượng ngùng. Cũng may phó bản mở, năm người cũng bắt đầu truyền tống vào phó bản. Lần này mở phó bản là phó bản “Thần sơn nhân”, nhiệm vụ phó bản là canh giữ thi thể trong cổ mộ ngầm khỏi sự quấy nhiễu của quái vật, người chơi phải chịu trách nhiệm tiêu diệt toàn bộ quái vật từng đợt từng đợt xoạt ra ở ba chỗ trong thông đạo. Loại phó bản này tính nguy hiểm khá thấp, mà chức nghiệp phụ trợ thì không có ưu thế, bởi vậy sau khi mở quái, Kim Tinh Hạ Phàm, Ba địa nhục nhục đoàn, Anh chỉ là truyền thuyết phân ra phụ trách ba đường, mà Sát Thủ Hữu Tình cùng Chiều trước trường đình thì đứng ở chính giữa cổ mộ vây xem. [đội ngũ] Sát Thủ Hữu Tình: Nương tử, nhìn anh có đẹp trai không! Lăng Thù nhìn nhìn tạo hình của Sát Thủ Hữu Tình, hiện tại Sát Thủ Hữu Tình đã cấp 72, từ đứa bé lớn trở về như đệ tử Ngự Y Cốc bạch y bồng bềnh cậu gặp lần đầu tiên, chỉ là so với trước kia, hình như thiếu cái gì đó. [đội ngũ] Chiều trước trường đình: Heo của anh đâu? Sát Thủ Hữu Tình:(⊙o⊙) Sát Thủ Hữu Tình triệu hồi “Thật ra nó là một con heo” ôm vào trong ngực, hôm nay Sát Thủ Hữu Tình không còn là đứa bé, ôm con thỏ vào lòng ngực cũng không còn có vẻ khổng lồ giống như trước nữa. [đội ngũ] Sát Thủ Hữu Tình: Anh đã quên nương tử em thích heo o(∩_∩)o~ Chiều trước trường đình:…… Sát Thủ Hữu Tình: Anh chú ý tạp chí lá cải nha (^o^)/ Chiều trước trường đình:…… Kim Tinh Hạ Phàm: Kháo, lão tử làm việc các người tán tỉnh (╰_╯) Anh chỉ là truyền thuyết: Bọn họ là đang cảo cơ -_-||| Chiều trước trường đình:…… Sát Thủ Hữu Tình:…… Ba địa nhục nhục đoàn: Tiểu Vãn, sao cậu lại bịa đặt chuyện là nam a /(ㄒoㄒ)/~~ Kim Tinh Hạ Phàm:…… Lúc này, cửa phòng đột nhiên vang lên tiếng gõ “đông đông đông”. Lăng Thù nhíu nhíu mày, cậu ở lại nhà Tiểu Bao, chỉ có Quan Hải cùng Tiểu Bao biết rõ, lúc này có người gõ cửa, cậu cũng không biết có nên đi mở cửa hay không. “Đông đông đông” lại là ba cái, ngoài cửa truyền đến thanh âm có chút nóng nảy: “Tiểu Bao, Tiểu Bao……” Lăng Thù nghĩ nghĩ, đứng dậy đi mở cửa. Cửa “chi nha” một tiếng mở ra, đứng trước là bà cụ khoảng sáu mươi tuổi. Bà cụ thấy người mở cửa không phải là Tiểu Bao quen biết lúc trước, mà là một chàng trai khôi ngô, con mắt phút chốc sáng ngời. (^_^) “Ai? Cậu là bạn trai của Tiểu Bao a!!!” “……” Lăng Thù nghĩ nghĩ bộ dáng Tiểu Bao, lại ngẫm bộ dáng của mình. “Sách sách sách, rất xứng đôi ……” Bà cụ khen ngợi. “……” “Tôi là thím Trương ở sát vách nhà Tiểu Bao, là hàng xóm.” “Tiểu Bao ra ngoài, thím Trương thím tìm cô ấy có chuyện gì?” “Cũng không có chuyện gì.” Bà cụ mắt nhìn Lăng Thù, có hơi ngượng ngùng, “Người già hoa mắt, chính là không xỏ qua được lỗ kim này.” Nói xong, bà cụ giơ kim chỉ trong tay lên. “……” Lăng Thù nhìn bộ dáng vẻ mặt nhiệt tình của bà cụ, tiếp nhận kim chỉ: “Vậy con thử xem.” Bà cụ nheo mắt lại, nhìn một bộ dáng chăm chú Lăng Thù, gật gật đầu. Thằng nhóc này thật anh tuấn a, Tiểu Bao thật là có phúc! Lăng Thù thử xỏ mấy lần, không xỏ vào, lại thử vài lần, vẫn không xỏ qua, thử mấy lần nữa, cuối cùng xỏ qua rồi. Cậu trả lại kim chỉ cho bà cụ, bà cụ mới lưu luyến không rời trở lại nhà mình. =P Lăng Thù nhẹ nhàng thở ra, đóng cửa nhà, vội vàng trở lại trò chơi. [đội ngũ] Sát Thủ Hữu Tình: Nương tử, em ở đâu ~~~~ (>_<) ~~~~ Sát Thủ Hữu Tình: Nương tử, em lại muốn vứt bỏ anh sao ~~o[_]o ~~ Sát Thủ Hữu Tình: Nương tử /(ㄒoㄒ)/~~ Kim Tinh Hạ Phàm: Tiểu Tình cậu có thể im lặng chút không -_-||| Chiều trước trường đình: Đã trở lại ~(@ ^_^ @)~ Sát Thủ Hữu Tình: Nương tử, Kim Tinh ức hiếp anh (╰_╯) Kim Tinh Hạ Phàm:…… Ba địa nhục nhục đoàn:…… Anh chỉ là truyền thuyết: Phòng thủ! Boss cuối cùng muốn xoạt ra rồi! Lăng Thù nhìn nhìn màn hình, quả nhiên con nhện cực đại chầm chậm đi qua. [đội ngũ] Sát Thủ Hữu Tình: Nương tử em vừa rồi làm cái gì đấy ~~o (>_<) o ~~ Chiều trước trường đình: bà cụ cách vách muốn tôi giúp bà xỏ kim -_-||| Sát Thủ Hữu Tình: Nương tử thật hiền lành nha (⊙o⊙) Ba địa nhục nhục đoàn: Huyết huyết huyết, huyết của tôi, tôi sắp treo!!! Lăng Thù nhanh chóng tập trung Ba địa nhục nhục đoàn, thêm một khẩu huyết cho hắn. [đội ngũ] Sát Thủ Hữu Tình: Nương tử, Tiểu Súp Bao nói cho anh biết em không phải ở khu đơn nguyên sao, tại sao lại có bà cụ cách vách (⊙o⊙) Chiều trước trường đình: Trong nhà có chút chuyện, dọn đến chỗ khác ở rồi =_= Sát Thủ Hữu Tình:(⊙o⊙) Kim Tinh Hạ Phàm:+++++++++++ huyết a, cứu mạng a!!! Lăng Thù lập tức tắt khung nói chuyện phiếm, quét khẩu huyết trên người Kim Tinh Hạ Phàm. [đội ngũ] Sát Thủ Hữu Tình: chuyện rất nghiêm trọng sao (⊙o⊙) Chiều trước trường đình: Vẫn ổn a -_-||| Anh chỉ là truyền thuyết: Hai phu phu các cậu quá tàn ác vô nhân đạo rồi!!! Tôi treo rồi!!! Lăng Thù thấy thi thể của Anh chỉ là truyền thuyết, lẳng lặng điều khiển Chiều trước trường đình chạy tới, ném kỹ năng hồi sinh. Ai ngờ kỹ năng hồi sinh vừa ngâm xướng được một nửa, màn hình máy tính bỗng nhiên tối sầm. Lăng Thù sững sờ, vỗ vỗ máy tính, không có phản ứng, bấm công tắc mấy lần, vẫn không có phản ứng. Cuối cùng cậu đứng dậy mở đèn trong phòng, cũng vẫn không sáng. Lăng Thù buồn bực lấy điện thoại di động ra, nhắn cho Sát Thủ Hữu Tình một tin nhắn: Cúp điện rồi -_-|||. Sát Thủ Hữu Tình lập tức trả lời: Không có việc gì ^_^ Lăng Thù đang muốn trả lời, điện thoại lại bắt đầu nhấp nháy. Lăng Thù bắt điện thoại: “Anh Quan.” “Ngày mai cậu đến công ty thu.” “Ân.” Lăng Thù nghĩ nghĩ, phối nhạc của [Hưởng Mã Phong Vân] cũng nên phải hoàn thành rồi. “Tôi giúp cậu sắp xếp hai người vệ sĩ.” “Anh Quan, anh sắp xếp là được rồi.” Vì hiệu quả ca hát, Lăng Thù đi ngủ rất sớm, sáng sớm lúc thức dậy tinh thần sảng khoái, sau khi chuẩn bị tốt mọi thứ, cùng Tiểu Bao đi đến dưới lầu khu đơn nguyên. Dưới lầu bố trí một chiếc xe Audi màu đen, hai vệ sĩ trang phục đen đứng thẳng tắp bên cạnh. Nhìn thấy vệ sĩ rất khỏe mạnh, còn hơn hai vệ sĩ còn có kiểu cách lúc gặp Trịnh Dịch Huy lần đầu tiên, Lăng Thù có chút ít thỏa mãn. Trong đó vệ sĩ vóc dáng tương đối cao thấy Lăng Thù tới, liền mở cửa xe. “Cậu chủ, mời.” Lăng Thù nhíu nhíu mày, mắt nhìn vệ sĩ. “Anh vừa gọi tôi cái gì?” “Cậu chủ.” “Là ai phái anh tới ?” “Ông chủ phái chúng tôi đến bảo vệ cậu.” vệ sĩ vóc dáng cao nói. Lăng Thù bóp bóp nắm tay, cuối cùng vẫn là buông lỏng ra, xoay người rời đi. Vệ sĩ vóc người cao lập tức đi theo: “Ông chủ còn muốn tôi cho cậu biết, Trịnh Dịch Huy xuất viện, hiện tại trừ ông ấy ra, không có ai có thể bảo vệ được cậu.” Lăng Thù dừng cước bộ, quay đầu trừng mắt nhìn vệ sĩ. Vệ sĩ vẫn đứng không nhúc nhích. Ánh mắt ở trên người vệ sĩ chần chừ một lúc lâu, cậu đột nhiên cười: “Là Quan Hải báo cho ông chủ nhà anh biết sao?” “Thuộc hạ không biết.” Vệ sĩ cúi đầu. “Cũng không thể phụ một phen tâm ý của anh Quan.” Lăng Thù nghĩ nghĩ, xoay người lần nữa đi đến bên cạnh xe. Hừ, con cáo già. Lăng Thù trong đầu hiển lên bộ dáng của Quan Hải, nghiến răng nghiến lợi nghĩ. Kết quả, thời gian sau này, hai vệ sĩ Quan Hải “mời” tới liền một tấc cũng không rời Lăng Thù. Lăng Thù ra họp báo, hai người bọn họ đứng ở kế bên theo dõi; Lăng Thù đi nhà vệ sinh, hai người bọn họ canh giữ ở cửa nhà vệ sinh; Lăng Thù chơi trò chơi, hai người bọn họ đứng canh giữ ở cửa phòng Lăng Thù. Tiểu Bao lúc đầu bị hai vệ sĩ này dọa cả kinh, bên ngoài không dám hỏi, ở trò chơi hỏi Lăng Thù. [hảo hữu] Tiểu Súp Bao: Đại 0, hôm nay lúc thím Trương tới nhà tôi hù dọa, hỏi lai lịch của bạn trai tôi là gì (⊙o⊙) [hảo hữu] Chiều trước trường đình: Cô thật sự cho là bạn trai…… [hảo hữu] Tiểu Súp Bao: Tôi đây không phải mượn đề tài để nói chuyện của mình sao (⊙o⊙) [hảo hữu] Chiều trước trường đình:…… [hảo hữu] Tiểu Súp Bao: Anh thật là cậu chủ thế lực lớn gì sao? [hảo hữu] Chiều trước trường đình: Cô cảm thấy tôi giống vậy sao -_-||| [hảo hữu] Tiểu Súp Bao: Không giống (⊙o⊙) [hảo hữu] Chiều trước trường đình: Vậy chẳng phải được rồi sao Lăng Thù bĩu môi, tắt đi khung hảo hữu nói chuyện phiếm của Tiểu Súp Bao, tiếp tục cùng Sát Thủ Hữu Tình, Kim Tinh Hạ Phàm, Ba địa nhục nhục đoàn, Anh chỉ là truyền thuyết hạ phó bản. [đội ngũ] Kim Tinh Hạ Phàm: Tôi chịu không được đôi cẩu nam nam các cậu rồi hạ phó bản cấm nói yêu thương ~~o(>_<)o ~~ Sát Thủ Hữu Tình:(⊙o⊙) Kim Tinh Hạ Phàm: Ô ô ô, tôi lại treo /(ㄒoㄒ)/~~ Sát Thủ Hữu Tình: Tôi cố ý không thêm huyết . Kim Tinh Hạ Phàm:…… Sát Thủ Hữu Tình: Ai kêu cậu mắng chúng tôi cẩu nam nam ╮(╯▽╰) ╭ Anh chỉ là truyền thuyết: Tiểu Tình, cậu hình như sẽ không thêm huyết nha -_-||| Anh chỉ là truyền thuyết: vẫn là Tiểu Vãn thêm huyết -_- Sát Thủ Hữu Tình: Cậu không biết tôi cùng Tiểu Vãn là hợp thành một thể rồi sao (⊙o⊙) Chiều trước trường đình:…… Kim Tinh Hạ Phàm:…… Ba địa nhục nhục đoàn: Nhân loại đã không cách nào ngăn cản người này rồi ~~o(>_<)o ~~ ——– Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: TAT viết đến trò chơi thì nhớ đến bản thân đã thật lâu không chơi trò chơi rồi ~~o(>_<)o ~~ Tiểu công dự định ở chương sau hoặc là chương sau chương sau sẽ xuất hiện trong hiện thực Mọi người thân yêu không cần nghi ngờ cẩu huyết của tôi, tôi quả thực là xem kịch cẩu huyết tương đối nhiều-_-||| (Đúng là cẩu huyết mô típ Anh hùng cứu mỹ nhân ah) ———- Thấy trong đó một bình luận, hỏi có bài hát [Giữa trắng và đen] này hay không, nhưng tình tiết là hư cấu, thật ra bản thân hiểu giải trí cũng không nhiều lắm, chính là đối trò chơi để ý hơn một chút -_-||| Vì vậy tôi đi tìm bài hát thử, lại phát hiện thật là có bài hát [Giữa trắng và đen] này, tuy không khớp với miêu tả trong bài văn, nhưng là do Thích Vi hát, cá nhân tôi rất thích nghe [Phấn trang điểm] của Thích Vi. ⊙﹏⊙b mồ hôi có vẻ như tôi bắt đầu lắm lời ……