[Miku_Len] Nè! Làm Bạn Gái Tôi Đi!

Chương 15



Len nhìn biểu cảm trên mặt trên mặt Miku thầm cười 1 cái.Nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của cô ấy kìa,thật là dễ thương mà,thật ko uổng công cậu bỏ nguyên buổi học để viết.

-Len...có phải...cậu nên tham gia vào hội âm nhạc hay ko?_Miku hỏi,giọng có chút mong chờ.

-Hả???

**************

Thế là đã qua 1 tuần kể từ khi Len làm thư kí cho Miku.Công việc này ko thể gọi là thảnh thơi,nhất là trong khoảng thời gian này,việc của hội âm nhạc nhiều ko đếm xuể.Giờ Len đang cầm 1 sấp giấy đến phòng tập của hội.Thật là,việc của hội âm nhạc đã nhiều,nay lại cộng thêm việc của hội hs nữa,cái chị Meiko gì gì đó thật ko có trách nhiệm.

Len mở cửa đi vào,miệng nở nụ cười tỏa nắng:

-Miku!Báo cáo của tuần này đây!

3 con người đang tập nhạc cụ bỗng dừng lại.Mắt Piko hiện lên tia hứng thú:"Hôm nay lại đem gì cho Miku đây?"

-À,cảm ơn cậu nhé!Cậu cứ để giấy qua bên kia đi!Tập xong tôi sẽ xử lí_Miku cười đáp lại,tay lại lướt trên những phím đàn.

Len lôi trong túi ra 1 hộp kẹo và chai nước đưa cho cô,cười ôn nhu:

-Nghỉ 1 chút đi rồi hãy tập tiếp!

Miku nghiêng đầu,cười:

-Cảm ơn cậu nhiều lắm!

Len gật đầu,quay lưng đi ra ngoài.

Luka nãy giờ ánh mắt ghen tị nhìn cặp đôi kia:"Kaito,anh đâu rồi???Có thấy Len tốt với Miku tới cỡ đó ko hả?Lo nhìn mà học tập đi kìa!!!!!!"

Piko ko bt tại sao nghe đt xong liền xin phép về trước.Mà Miku cũng ko mấy quan tâm,cậu bạn này luôn tìm cớ trốn việc mà.

-Miku,nghỉ chút đã,mệt quá!_Luka than vãn,tay bỏ cây guitar sang 1 bên.

Miku ko trả lời,tay cầm hộp kẹo đưa Luka

-Ko ko,tôi ko ăn kẹo đâu!_Luka vội xua tay.Lần trước là đủ rồi.Còn nhớ lần đó cô ăn có 1 viên thôi mà ra về gặp ngay khuôn mặt đen kịt của tên kia,cậu ta còn nhìn với ánh mắt kiểu:"Kẹo này chứa tình ý của tôi đối với Miku,ngoài cô ấy ra ko ai đc ăn cả."Thật kinh khủng!

Miku nhíu mày,nhìn biểu cảm của Luka lại lười hỏi lí do,trực tiếp bỏ qua.

Luka đi tới tủ lạnh đc đặt cạnh đó,mở tủ lấy ra chai nước khoáng

-Luka,tôi bt bản thân ko nên nhiều chuyện,nhưng...tôi cũng muốn nói cho cậu bt điều này...

Luka hơi tò mò về chuyện Miku sắp nói,bèn cầm chai nước tới gần cô,tiện tay mở chai nước ra,nốc vào miệng.

-Anh hai...ý tôi là anh Kaito ấy...anh ấy yêu Mikuo...thật cảm thấy có lỗi với cậu quá!

"Phụt"_Toàn bộ nước trong miệng Luka bay ra,nhắm mặt Miku thẳng tiến.

Miku mặt ko đổi sắc,rút khăn ra lau sạch nước trên mặt,rít từng chữ qua kẽ răng:

-Cậu - có - bt - bản - thân - đang - làm - gì - ko?

Luka tái mặt,liền giả bộ ôm mặt khóc lóc

-Huhu,tôi xl,tại tôi thật sự bất ngờ mà....huhu...tại sao lại vậy?.....tại sao?.....Sao anh ấy lại đối xử với tôi như vậy...huhu...

Miku thấy bộ dạng này của Luka thì mủi lòng,hạ giọng an ủi:

-Thôi đừng buồn!Cậu tốt như vậy,tin rằng sẽ tìm đc người tốt hơn anh ấy

Luka "ừ" 1 tiếng,trong lòng thầm mắng Miku.Hừ,cô gái ngốc này,Mikuo người ta là yêu cậu nên ms dựa vào Kaito để tiếp cận cậu,thế nào lại biến thành Kaito yêu Mikuo.Chắc Kaito hỏi gì nên Miku hiểu lầm chứ gì.Cái tên Kaito này thật là...

Miku chép miệng trong lòng,bạn cô thật là tội,lại yêu phải người như vậy...( =.=")

***********

Hôm sau...

Miku liếc quanh lớp,cố gắng tìm kiếm bóng hình của ai đó.Thật kì lạ,hôm qua cậu ta còn đến phòng tập mà,hôm nay sao ko đi học?Suy nghĩ này vừa lóe lên,Miku giật mình.Từ khi nào cô lại chú ý đến sự xuất hiện của người khác vậy chứ?Miku lắc đầu,phủ nhận thứ cảm giác gì đó đang len lỏi trong tim.Ko,chẳng qua là bạn bè nên cô mới quan tâm vậy thôi,tuyệt ko phải vì điều gì khác.

-Miku!Len vắng à?_Cô CN vẫn vẻ mặt nhí nha nhí nhảnh hỏi

-Vâng_Miku trả lời với giọng âm mấy độ.Nói xong đến chính cô cũng ngạc nhiên,từ lúc nào giọng cô lạnh trở lại vậy?

Cả lớp cùng cô CN rùng mình.Cái giọng như muốn giết người vậy là sao?Bộ có đứa nào chọc giận Miku à?Đứa nào mà chán sống thế?

Luka cười nhỏ 1 tiếng,khều tay Gakupo:

-Cô nàng đang khó chịu vì ko có Len ấy mà

-Ohhhh_Gakupo kêu lên.Thấy chưa,ngay từ đầu hắn đã nghi rồi mà

Miku quay xuống,giọng nói và ánh mắt đều lạnh ko kém gì nhau:

-2 người đang nói gì?

Mồ hôi 2 người tuôn ra,đồng thanh chối:

-Ko,ko có gì đâu!

Suốt buổi học hôm ấy,cả lớp học trong tình trạng muốn đóng băng.Cả đám đều chung ý nghĩ:"Len,cậu đâu rồi?Mau tới cứu bọn tôi với,làm ơn đi!!!"

~~~~~~~~~

Cùng lúc đó,tại nhà Len

-Thả anh ra!Anh phải đi học!!!_Tiếng hét từ phòng Len vang ra,Rin bất đắc dĩ mở cửa phòng:

-Anh hai,anh im lặng chút đi!Anh ko thấy em vì anh mà nghỉ 1 buổi học quý giá à?

Trong phòng,Len đang bị trói,ngồi 1 góc trên giường,ánh mắt ko ngừng bắn ra tia điện.

Len đỏ mặt tía tai,ko kiêng nể Rin là em mình,quát:

-Thả anh ra,em mà ko thả,em sẽ hiểu hậu quả của việc đùa dai này

Rin run lên.Phải,cô là sợ người anh này.Nhưng vậy thì sao?Kế hoạch đã định ra,ko thể bỏ cuộc nữa chừng.

Nghĩ là nghĩ thế thôi,cô vẫn lại gần tháo dây cho Len:

-Em là muốn cho Miku nhớ anh mà nhận ra tình cảm của mình,anh mà lên trường thì kế hoạch đổ bể hết,đến lúc đó anh đừng hối hận!

Lúc này dây đã tháo ra hết,Len thật sự muốn thẳng tay đập nhỏ này 1 trận.Có điều nghĩ lại,nó cũng chỉ là muốn tốt cho cậu thôi,nên tha cho nó vậy

-Đc rồi,lần này...anh nghe em

~~~~~~~~~~~~

Wow,trên 900 từ đó.Sao hôm nay mình siêng dzữ ta?Ngồi viết trong khi bài chưa học,đã vậy mai còn kiểm tra 1 tiết nữa chứ =.="

Lâu rồi mới ra 1 chap,mọi người ko phải đã quên Au rồi chứ?

Chap này cũng vậy,đủ lượt view và vote thì Au post tiếp chap mới nhé?

Nhận xét,nhận xét đâu hết rồi???