Miêu Mễ, Ăn Luôn Ta Đi

Chương 29



” Đáng giận! Sao tìm mãi cũng không thấy?”

” Đừng lo lắng, ngươi tìm cá nhỏ, ta đi tìm Thước nhi.”

Hai người sau khi quyết định liền tách ra hành động.

Bạch Dạ rất nhanh tìm ra hơi thở của cá nhỏ, tiếp theo cũng rất nhanh liền tìm được cá nhỏ lạc đường đến tận vùng ngoại ô. Gặp cá nhỏ đang nhìn chung quanh với bộ dáng xem ra thật sợ hãi, Bạch Dạ lắc đầu, tức giận đi về hướng cá nhỏ.

Nhưng mà, lần này hắn phát hiện ở trên người cá nhỏ có cái gì đó khác thường.

Là hủy thiên thạch.

Đó là hơi thở của hủy thiên thạch!

Bạch Dạ sắc mặt nhất thời sa sầm, tiếp theo là phẫn nộ.

Khó trách cá nhỏ phải tìm mọi cách tiếp cận mình, nguyên lai là muốn lợi dụng mình để vào được Bạch Miêu bộ tộc, rồi bọn họ mới ra tay với thứ quan trọng nhất trong tộc, hủy thiên thạch.

Nhưng trước đây cá nhỏ làm cách nào che giấu hơi thở của viên đá?

Còn có, viên đá bị đánh cắp khi nào, sao người trong tộc không một ai chú ý tới?

Bạch Dạ nghĩ nghĩ, cuối cùng hắn cho rằng là do cá nhỏ dùng năng lực nào đó chỉ có ngư tinh mới có thể sử dụng mà làm.

Có lẽ cá nhỏ che giấu một loại năng lực nào đó mà hắn không biết.

Đúng vậy! Hắn có thể nào như thế ngu ngốc dẫn sói vào nhà, ngày đó cá nhỏ nói rằng phải tự sát, hắn nên sớm hoài nghi! Có con cá nào lại tự nguyện nộp mình cho mèo ăn thịt chứ…….

Thì ra trong đó tất có âm mưu!

” Miêu mễ!” Cảm giác được hơi thở của Bạch Dạ, cá nhỏ quay đầu chạy về phía hắn, hắn cũng không hiểu tại sao mình có thể mơ hồ chạy đến nơi không người này, may mắn gặp được Bạch Dạ:” Hoàn hảo tìm được ngươi !”

Bạch Dạ vừa muốn chất vấn cá nhỏ, không thể tưởng được Bạch Tình đã giành trước khi bất ngờ xuất hiện.

” Hủy thiên thạch thật sự đang ở trên người ngươi!? Giao ra đây!!” Khuôn mặt Bạch Tình hơi hơi phiếm hồng, tựa hồ là bởi vì tức giận.

” Cái gì?” Bị bộ dáng tức giận của Bạch Tình doạ cho hoảng sợ, cá nhỏ chỉ dám đứng yên tại chỗ quay đầu hỏi.

” Ngươi còn giả bộ!? Dạ nhi! Mau bắt lấy hắn!” Lúc này, Bạch Tình quay sang Bạch Dạ ra lệnh.

Quay nhìn lại phía sau, thấy Bạch Dạ thật sự đang đi về phía mình, cá nhỏ bắt đầu nóng nảy:” Là đồ vật gì chứ? Ta thật sự không biết!!”

” Ngư nhi, cái túi tiền trên người ngươi, giao ra đây.” Bạch Dạ ngữ khí ôn hoà, nhưng trong lời nói lộ ra đầy thất vọng, nhìn cá nhỏ mà tan nát cõi lòng.

Cá nhỏ lập tức đào đào chính mình túi tiền, quả nhiên phát hiện một viên đá màu đen. ” Này ư?”

Thấy cá nhỏ trên tay cầm viên đá, Bạch Tình nhanh chóng đoạt lấy viên đá trên tay hắn, nhưng sau khi nhìn qua một chút, lập tức đem viên đá bóp nát, lại hỏi:” Là giả? Ngươi đến tột cùng là đem viên đá thật giống ở chỗ nào? Nói mau!”

” Ta không có…… Ta không biết! Ta không biết thứ này là cái gì và ở trong túi tiền ta từ lúc nào….” Chứng cớ vô cùng xác thực, cá nhỏ hết đường chối cãi, hắn chỉ có thể nhìn Bạch Dạ cầu cứu, hy vọng Bạch Dạ có thể tin tưởng hắn.

Nhưng mà bộ dáng đáng thương của cá nhỏ trái lại làm cho Bạch Dạ cho rằng hắn đang tranh thủ sự đồng tình của mình, ánh mắt đối với cá nhỏ càng tỏ ra khinh thường cùng…… ghê tởm.

” Không nói sao?” Bạch Tình vừa nói vừa giơ tay lên, trên tay xuất hiện một quang cầu đánh vào trên người cá nhỏ: ” Vậy đừng trách ta không khách khí !”

Bị Bạch Tình công kích bất ngờ, cá nhỏ còn chưa hoàn hồn, chỉ thấy trên thân mình bỗng phát ra một đạo quất quang chói mắt, đem cả người Bạch Tình hất văng đi thật xa.

Đang muốn ra tay trợ giúp cá nhỏ, Bạch Dạ trong một khắc đối cá nhỏ hoàn toàn mất đi tín nhiệm, hắn ngược lại chạy về hướng Bạch Tình.

” Đừng động ta! Mau bắt lấy tên yêu tinh kia! Buộc hắn giao ra hủy thiên thạch thật! Ô……”

” Nương?! Sao lại như vậy? Kia lực đạo không lớn, ngươi sao vậy?”

” Khụ…… Tên yêu tinh này rất gian trá, cư nhiên hạ độc ở trên viên đá giả ……”

” Ngư nhi! Ngươi…… uổng phí ta…… Ngươi……”

Bạch Dạ tức giận đến nói không nên lời, hắn không biết muốn bắt cá nhỏ phải làm sao.

” Làm tốt lắm!” Lạc không biết khi nào xuất hiện ở trước mặt cá nhỏ, rồi mới không chút khách khí ôm lấy thân thể cá nhỏ đối với hắn nói.

” Lạc Nhạn! Phu quân của ta đâu?” Thấy Lạc tựa như thấy cừu nhân (kẻ thù), Bạch Tình hung tợn hỏi.

Nhưng mà Lạc không có trả lời, lại quay sang cười với cá nhỏ nói:” Tàn Vũ, chúng ta đi thôi!”

” A? Ngươi…… Ta không……” Cá nhỏ còn chưa phản ứng đã bị Lạc nhanh chóng mang đi.

Hai người biến mất, chỉ còn lại Bạch Dạ cùng Bạch Tình ở tại chỗ……