Mị U Danh Tử

Chương 11



Nguyễn Tân một giấc này ngủ cực không an ổn, y tiêu hao quá nhiều thể lực. Lúc tỉnh lại bị Tôn Nguyên Huy uy mấy muỗng cháo sau lại hôn hôn trầm trầm ngủ.

Trong mộng mơ về khi còn nhỏ, vì thân thể cùng những người khác đều không giống nhau, y là quái vật, là quái thai, mỗi người đều có thể ức hiếp một người lưỡng tính. Mẹ thét chói tai phủ nhận, ba ba mặt lạnh, đã từng đối sinh mệnh kết tinh có bao nhiêu chờ mong, đối mặt Nguyễn Tân dị dạng liền có bao nhiêu thất vọng.

Sau khi mẹ qua đời, cuộc sống Nguyễn Tân càng như rơi xuống đáy vực. Y bắt đầu sa đọa tự mình từ bỏ, thẳng đến một ánh sáng sưởi ấm y. Chính là vì cái gì hiện tại ánh sáng muốn lột sạch đem y đẩy đến trên giường, muốn y lớn bụng để người khác chỉ chỉ trỏ trỏ, hết thảy giống như đều trở về khi còn nhỏ… mà y lại như thế nào đều giãy giụa không thoát khỏi khốn cảnh…… (mình đã lượt một đoạn vì rất khó hiểu)

“Nguyễn Nguyễn…… Nguyễn Nguyễn……”

Nguyễn Tân từ ngủ mơ bừng tỉnh, động tác đứng dậy còn chưa bắt đầu đã bị tứ chi trói buộc lôi kéo trở về tại chỗ.

Nguyễn Tân ngẩng đầu nhìn thoáng qua, tay giơ cao qua đỉnh đầu bị còng tay tình thú khóa trên đầu giường. Hai chân mở lớn phân biệt nằm hai bên góc giường, y mua xem cũng chưa xem qua, liếc mắt một cái món tiểu đồ chơi hiện tại nhưng thật ra đều bị Tôn Nguyên Huy dùng.

Nhìn Tôn Nguyên Huy ngồi ở mép giường vẻ mặt đạm nhiên, Nguyễn Tân hung hăng:

“Tôn Nguyên Huy! Anh trói em làm gì?”

“Nguyễn Nguyễn, anh chỉ là muốn  con của chúng ta.”

Tôn Nguyên Huy hôn dọc theo xương quai xanh Nguyễn Tân một đường xuống phía dưới, đem mặt chôn ở một đôi tiểu bạch thỏ đáng yêu ngửi một ngụm thật sâu.

“Anh hy vọng con sẽ giống em, đáng yêu lại tùy hứng, không cần giống anh, luôn là tử khí âm trầm, cũng không biết hống(dỗ~) em vui vẻ như thế nào.”

Đầu lưỡi linh ở quầng vú đảo vòng một vòng, Nguyễn Tân định phản bác bị rên rỉ tràn ra đánh gãy. Mười ngón tay qua lại xoa nắn, gậy mát xa theo động tác đỉnh một chút. Nguyễn Tân thân mình nhoáng lên, hai thỏ con(vếu ẻm~) cũng run lên.

Tôn Nguyên Huy đem chúng nó hợp lại, đầu ngón tay chôn giữa nhũ thịt tuyết trắng, hai ngón tay kẹp đầu v* Nguyễn Tân qua lại xoa nắn. Xoa đến hai điểm trước ngực đỏ tươi sưng to không lâu liền gắng gượng lên.

“Chính là anh cũng không hy vọng con rất giống em, nếu không luôn có người giống anh, nhịn không được một ngụm một ngụm đem hắn ăn luôn.” (lo cho con ghê~)

Ngón tay Tôn Nguyên Huy hướng hạ thân Nguyễn Tân tìm kiếm. Huyệt khẩu ướt át xoắn gậy mát xa co rụt lại, d*m thủy dọc theo thân chảy xuống đáy chậu. Hắn sờ soạng huyệt khẩu ướt át, ngón tay dán gậy mát xa chen vào một ngón tay.

“Không… Đừng… Đừng……”

Nguyễn Tân kẹp chặt ngón tay không ngừng thâm nhập, mắt cá chân co lại bị còng tay túm chặt, bày ra một tư thể không được tự nhiên, một cây gậy mát xa kích cỡ đã cũng đủ làm người phát điên, lại hướng giữa huyệt nhét vào bất cứ thứ gì đều làm Nguyễn Tân vô pháp thừa nhận.

“Em sinh, Tôn Nguyên Huy em sinh, anh đừng……”

Nước theo khóe mắt chảy ra, thân mình cao lên hạ xuống, hai luồng thịt trước ngực theo chủ nhân kịch liệt run rẩy, thẳng đem chính mình đưa vào miệng Tôn Nguyên Huy.

Tôn Nguyên Huy ngón tay cầm đầu v* mút một ngụm, ngón tay thăm tiến hoa huy*t lại rút ra.

Miệng nhỏ bị mạnh mẽ căng ra nhanh chóng khép lại cắn chặt gậy mát xa. Ngón tay Tôn Nguyên Huy ở đầu v* Nguyễn Tân xoay, đem dâm dịch trên mặt tất cả bôi lên điểm kiều nộn.

Nhìn nước mắt ngăn không được từ khóe mắt Nguyễn Tân trượt xuống, tôn nguyên huy rút ra gối đầu phía dưới trước tiên chuẩn bị tốt bịt mắt mang lên cho Nguyễn Tân.

Trước mắt là hắc ám vô hạn, Nguyễn Tân cả người an tĩnh trở lại, chỉ có thân mình run lên, ngây ngô mờ mịt nhìn Tôn Nguyên Huy.

“Nhìn đến nước mắt em anh luôn đau lòng.”

Tôn Nguyên Huy ở thái dương Nguyễn tân ấn một cái hôn, nhìn từ khe hở bịt mắt lộ ra nước mắt, đầu lưỡi theo dấu vết nhẹ nhàng liếm.

“Lại thực hưng phấn……”

Ngón tay tra tấn Nguyễn Tân lại sờ soạng đến hoa huy*t, thị lực tạm mất, giác quan khác trên người đều như tăng thêm vô cùng. Nguyễn Tân khẩn trương mở rộng thân mình, ngón tay cùng gậy mát xa đâm hoa huy*t nháy mắt y thậm chí nghe được hoa huy*t “Phốc” một tiếng.

“Nguyễn Nguyễn thật sự sẽ sinh bảo bảo cho anh sao?”

Tôn Nguyên Huy ngồi vào trên giường, mở hai chân Nguyễn Tân lớt phía dưới. Ngón tay hắn sờ soạng gậy mát xa trong hoa huy*t.  Vách trong chặt che mấp máy, không ngừng đẩy dị vật xâm nhập ra.

“Sẽ… Em sẽ… Anh đừng……”

Ngón tay quanh gậy mát xa dạo qua một vòng, không ngừng phân bố chất lỏng trong suốt rất nhanh chảy đầy ngón tay. Tôn Nguyên Huy đem ngón tay thứ hai vào cùng gậy mát xa, lần nữa đưa vào hoa huy*t Nguyễn Tân.

“Nguyễn Nguyễn cũng thực chờ mong bảo bảo sao?”

Nguyễn Tân theo động tác hắn giãy giụa, tường thịt bị căng ra trướng đầy, đau đớn lại còn hướng tới đối đãi càng thô bạo. Hắn phe phẩy đầu cơ hồ nghe không rõ Tôn Nguyên Huy nói. Trong đầu hai phương đối chiến, một bên kêu gào không đủ một bên khóc kêu sắp hỏng rồi.

“Ân… Nguyên Huy… Nguyên Huy…”

Miệng nhỏ hàm gậy mát xa gắt gao cắn huyệt khẩu, theo khe hở trừu sáp mang ra thịt non đỏ tươi, rất nhanh lại biến mất giữa huyệt khẩu phấn nộn. Nhục dạo vừa ướt vừa nóng, gắt gao hút ngón tay tôn nguyên huy, không ngừng run lên đẩy ngón tay hướng vào phía trong.

“Nếu Nguyễn Nguyễn cũng thích, vì cái gì muốn uống thuốc?”

Ba cái ngón tay đỉnh vào hoa huy*t Nguyễn Tân. Y nâng lên thân mình, còng tay bị y kéo đến leng keng rung động.

“Không… Tôn Nguyên Huy em chịu không nổi… Ăn không vào… Cầu anh…… Cầu xin anh……”

Tôn Nguyên Huy cúi thân, tay nhẹ đè lại xương hông Nguyễn Tân, nhìn hoa huy*t Nguyễn Tân. Nơi đó rõ ràng cắn ngón tay hắn không buông bị hắn rút ra, mang theo dâm dịch lôi ra một đoạn lông mao Nguyễn Tân thưa thớt gian. Huyệt khẩu mất đi ngón tay lúc đóng lúc mở, hàm chứa gậy mát xa lại còn không thỏa mãn lộ ra một khe hở. Tôn Nguyên Huy thử thăm dò đem ngón tay đặt ở huyệt khẩu, huyệt thịt rất nhanh run rẩy mấp máy lên.

Nam nhân đẩy hai chân Nguyễn Tân, hôn từ bụng nhỏ một đường chạy dài xuống phía dưới. Tiểu đậu đỏ bừng bị hắn ngậm trong miệng mút vào, rất nhanh giữa hoa huy*t tràn ra đại cổ d*m thủy.

Đùi y lại bắt đầu không an phận lên giãy giụa muốn đứng, làn da bóng loáng vừa mới cọ qua đã bị một bàn tay trấn áp xuống.

Tôn Nguyên Huy ôn nhu hôn từ hoa môi kéo dài đến đùi. Nơi mẫn cảm Nguyễn Tân theo đối phương ấm áp run rẩy, gậy mát xa nhẹ nhàng đâm vào rút ra giữa hoa huy*t đột nhiên nguyên cây đi ra ngoài ngay sau đó lửa nóng dương v*t cùng gậy mát xa đồng loạt chen vào hoa huy*t!

Nguyễn Tân thẳng thắn thân mình, rên rỉ triền miên đột nhiên ngừng lại. Y há to miệng lại phát không ra nửa điểm âm thanh, hai căn đồ vật cơ hồ muốn đem y xé rách.

“Em xem, em luôn là nói dối gạt anh.”

Tôn Nguyên Huy đè gậy cùng nhau thẳng tiến Nguyễn Tân hoa huy*t. Huyệt thịt xoắn đẩy mơ hồ làm dương v*t khó đi, Tôn Nguyên Huy bị kẹp đến da đầu tê dại, thân thể Nguyễn Tân còn chưa phản ứng, phía trước đột nhiên xông vào hơn phân nửa.

“!!!”

Nguyễn Tân bỗng chốc mở mắt, nước mắt chảy xuống, rất nhanh đem bịt mắt thấm ướt.

Hai căn  đại dương v*t tạo ra không gian trong hoa huy*t, hơi vừa động, bên trong như bị sâu đốt vừa tê dại vừa ngứa ngáy. Nước tiểu trong bàng quang mãnh liệt không ngừng cuồn cuộn. Nửa người dưới tí tách như mất đi khống chế, chỉ có cán Tôn Nguyên Huy cực nóng đến Nguyễn Tân mất hết tinh thần.

“Nguyễn Tân, anh là ai?”

dương v*t ngạnh trướng từ huyệt đạo cắn chặt không bỏ rút ra, để lại thịt non hồng nhạt trước huyệt khẩu căng đến trở nên trắng.

Tạm thời dừng lại làm Nguyễn Tân được thời gian hồi sức, y mười ngón quơ loạn, cào khăn trải giường ra nếp nhăn.

“Tôn… Tôn Nguyên Huy……”

Huyệt khẩu bị đột nhiên đi vào, cùng gậy mát xa trước sau đỉnh Nguyễn Tân.

“Còn có?”

Sau khi thích ứng hai căn vật cứng, tần suất muốn đem Nguyễn Tân bức điên. Y cắn môi dưới, âm thanh nhỏ mơ hồ nghe không thấy

“Lão công…”

Này từ chữ nháy mắt phá vỡ lý trí Tôn Nguyên Huy, hắn bắt lấy eo Nguyễn Tân, điên cuồng ở trong huyệt Nguyễn Tân đĩnh động lên, động tác đại khai đại hợp không ngừng đem gậy mát xa trong cơ thể Nguyễn Tân hướng ra phía ngoài chen chúc. Gân xanh bạo khởi một bên nóng một bên lạnh huyệt đạo bị ướt nóng cắn chặt. Tôn Nguyên Huy ôm đùi Nguyễn Tân cảm thấy muốn chết  trong khoái cảm như vậy.

“Sướng hay không?”

“A… Sướng… Sướng ngô……”

Nguyễn Tân bị làm hoàn toàn không còn thần trí, cả người như một con thuyền lênh đênh trên biển, cuồng phong bão tố không ngừng ỗ vào thân thuyền, sóng biển nơi xa vọt tới mà đến mơ hồ đem y toàn bộ đánh vào trong biển. Y bị nước biển đánh đến cả người ướt đẫm, thân thể lại là lửa nóng nóng bỏng.

Y muốn ôm Tôn Nguyên Huy, muốn nhìn mắt hắn, muốn nhìn mồ hôi hắn từ tóc mai lăn xuống tích trên người mình. Y muốn nhìn đối phương cùng chính mình mê muội lại mất khống chế.

Nguyễn Tân động thân thừa nhận khoái cảm từng đợt, miệng lại chỉ có thể đứt quãng lẩm bẩm tên Tôn Nguyên Huy, mà nam nhân mất khống chế phảng phất nghe minh bạch y không tiếng động đồ hỏi. Hắn một phen lấy ra gậy mát xa trong hoa huy*t Nguyễn Tân ném ra ngoài, chống trên người Nguyễn Tân ôm người vào trong ngực hung hăng hôn lên đôi môi đối phương.

Động tác dưới thân càng thêm hung ác, tiếng thân thể giao triền hỗn hợp không ngừng quanh quẩn trong phòng. Nguyễn Tân thét chói tai tất cả bao phủ trong nụ hôn của Tôn Nguyên Huy, thẳng đến nam nhân phía trên thở hổn hển hung hăng ở hắn trên người va chạm hai cái, đem đại cổ tinh dịch đâm vào chỗ sâu trong thân thể y.

“Nguyễn Nguyễn, em là của anh.”