Mê Hoặc Tỷ Phu

Chương 5: Điên cuồng



Tống Phi Vũ ngẩn ngơ, cô bước từng bước nhỏ đi đến phía trước ghế sô pha, nghe thấy tiếng người đàn ông đang ngáy khe khẽ.

Chu Chính uống rất nhiều rượu, nhưng khi có người tới gần anh vẫn cảm nhận được.

Tống Phi Vũ không dám làm bừa, nhưng cô nghĩ, dù sao người cũng đã ngủ, sờ một chút chắc là sẽ không tỉnh được đâu.

Cô cúi người xuống, đưa tay chọc nhè nhẹ một chút, lúc cô muốn chọc lần thứ hai, bàn tay đã bị giữ chặt.

"Ai?" Giọng nói của Chu Chính khàn khàn mang theo nồng đậm men say.

"Anh... Anh rể!" Người đàn ông đột nhiên tỉnh lại, Tống Phi Vũ cảm thấy rất xấu hổ khi bị bắt quả tang.

"En làm gì vậy?" Chu Chính mở mắt ra, nhưng vẫn trọng trạng thái mờ mịt lơ mơ, chắc chắn là chưa thể tỉnh táo hoàn toàn.

"Em vừa mới bị tỉnh giấc vì nóng, muốn đi ra ngoài tắm rửa, không ngờ lại thấy anh ở trên sô pha, cho nên mới qua nhìn xem." Tống Phi Vũ làm chuyện trái với lương tâm nên có chút chột dạ.

"Anh còn tưởng là chị gái em." Chu Chính nới lỏng cổ tay, khát khô cổ nên muốn đi uống nước, anh đứng dậy một cách khó khăn.

"Để em đỡ anh." Tống Phi Vũ tiến lên muốn nâng người đàn ông dậy, nhưng anh từ chối.

"Không cần." Chu Chính lắc lư đi tới bên cạnh máy lọc nước, cầm cốc lên muốn hứng nước, nhưng bởi vì đầu đau như búa bổ nên bị tràn ra rất nhiều nước.

Tống Phi Vũ đứng phía sau lưng anh, áo sơ mi của người đàn ông trước mặt đã được mở hết hoàn toàn, cô nhìn chằm chằm bóng dáng cao lớn không thể rời mắt.

Chu Chính ngẩng đầu, nâng cốc lên, "Ừng ực ừng ực" uống cạn một cốc nước.

Ánh trăng chiếu rọi vào cổ người đàn ông, Tống Phi Vũ có thể nhìn thấy rõ ràng yết hầu rất lớn của anh đang lăn lộn lên xuống. Yết hầu nhô cao là bộ phận quyến rũ nhất của một người đàn ông. Toàn thân cô rạo rực như bị lửa đốt. Người đàn ông như vậy chỉ đơn giản là một loại là hành tẩu 'hormone'*.

*Theo baidu, ngoài tiểu thịt tươi còn có một loại nữa gọi là hành tẩu 'hormone' cũng khiến mọi người mê mẩn. Họ là những người đàn ông mang nét phong trần, theo thời gian họ trở nên diềm tĩnh, có trách nhiệm và mang theo một sức hút khiến các cô gái ko thể cưỡng lại đc .

Chu Chính uống xong lại muốn uống thêm một cốc nước nữa, nhưng vừa ngẩng đầu lên, nước còn chưa tới miệng, cô gái từ phía sau đột nhiên xông tới ôm lấy eo anh.

Nước tràn ra khắp sàn nhà.

Não bộ của Tống Phi Vũ đã hoàn toàn mất kiểm soát mới khiến cô làm điều vi phạm đạo đức con người như này.

"Tiểu Vũ?" Chu Chính cũng giật mình kinh ngạc vì bộ ngực đầy đặn của cô gái cọ xát vào sau lưng.

"Anh rể, em ... em... em......" Tống Phi Vũ ấp a ấp úng, không nói lên lời.

"Buông ra!" Chu Chính nắm lấy cổ tay cô muốn hất ra, nhưng cô gái dường như khóa chặt hai tay lại, không thể lấy ra được.

"Anh rể, em thích anh." Tống Phi Vũ không để ý đến nhân phẩm, bỏ qua lòng tự trọng, ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy người đàn ông này, cô đã muốn dụ dỗ anh, du͙© vọиɠ quấy phá, không ai có thể chạy thoát.

Cô hôn lên lưng người đàn ông bằng đôi môi mềm mại của mình, quá phấn khích, nhưng nó lại khơi dậy sự phản cảm cho người đàn ông.

Cảm giác tê dại xâm chiếm Chu Chính, anh lập tức tỉnh táo lại, dùng sức hất văng cô gái ra.

Tống Phi Vũ ngã xuống đất, đầu tóc rối tung, trong mắt hiện lên sự thèm khát rõ ràng.

Chu Chính muốn nói gì đó, nhưng lại nhịn xuống.

Xung quanh yên tĩnh đến đáng sợ, cô thậm chí có thể nghe thấy tiếng thở dốc hổn hển.

Tống Phi Vũ dần dần có thể khôi phục lại lý trí, cô đứng dậy.

Chu Chính không thể nhìn rõ vẻ mặt của cô gái, nhưng để ngăn chặn loại chuyện này lại tái diễn một lần nữa, anh nói: “Tôi sẽ không nói cho chị gái của em, đừng bao giờ lặp lại chuyện này.”

Mặc dù người đàn ông không dùng bất kỳ điều gì khó nghe để nói về cô, nhưng anh cũng đã làm tổn thương Tống Phi Vũ.

Người đàn ông là chính nhân quân tử ư? Cô không biết, nhưng cô biết anh phản cảm với việc cô cố tình dụ dỗ.

Nhưng chính vì người đàn ông đã từ chối quá rõ ràng, Tống Phi Vũ muốn dùng hành động để chứng minh rằng đàn ông chỉ là động vật suy nghĩ bằng nửa người dưới.

Cô ấy muốn câu được người đàn ông này để anh hiểu được, một người đàn ông dù chung thủy đến đâu cũng không thể nổi sự cám dỗ của ngoại tình….