Mây Khói Ngang Mi

Chương 21: Mùa đông đầu tiên 2



-“Không phải Tư Hoàn từ nhỏ được nuôi nấng dạy dỗ ở hành cung đất phong sao ? Làm sao lại quen Bắc Sở thái tử được ? “ _ tựa đầu vào vai Cổ Thần Phong , Tịnh Huyên nhẹ nêu lên thắc mắc

Cổ Thần Phong không vội trả lời nàng , hắn ra lệnh cho cung nữ đem trái cây và vài món điểm tâm với trà lên , xong xuôi ra lại ra lệnh cho tất cả ra ngoài . Trong tẩm điện chỉ còn hắn và nàng , Cổ Thần Phong vừa ôm Tịnh Huyên vừa trầm trầm trả lời thắc mắc của nàng

-“Như ta biết , khi xưa Bắc Sở thái tử có một đoạn thời gian theo cậu của hắn chu du liệt quốc , có mấy tháng nghỉ chân ở đất phong “

-“Ah …”_ Chợt như nghĩ gì , Tịnh Huyển ngẩng lên hỏi Cổ Thần Phong _ “ Bắc Sở thái tử là người thế nào ? “

-“Là một kẻ thông minh “ _ngưng một chút, mày kiếm nhíu lại , nhìn xuống Tịnh Huyên đang mãi suy nghĩ , lạnh giọng : “Nàng để ý hắn ? “

-“Chàng ghen sao ? “

-“hừ hừ “

Tịnh Huyên được dịp thích thú cười vui vẻ trêu Cổ Thần Phong . Thấy nàng cười , hắn cũng bất giác cảm thấy lòng như nở hoa , thật thoải mái . Tịnh Huyên cười dịu dàng , cọ cọ má nàng vào má của hắn như một con mèo nhỏ

-“Ta chỉ muốn hỏi cho biết thôi , dù sao cũng là người trong lòng Tư Hoàn… ta không muốn muội ấy hối hận “

-“Uh , chút nữa ta sẽ cho người đem thông tin về hắn cho nàng xem . Nếu thật sự hắn đến liên hôn … có lẽ cũng nên xem xét một chút “

-“Uh uh… phải xem xét nha … ta còn nghe nói hắn rất đẹp trai nữa “ _Tịnh Huyên thè lưỡi làm mặt quỷ nói

-“Đẹp trai … ? “ _ Nhướng mày lên , Cổ Thần Phong cười đầy gian tà :” ta sẽ cho nàng biết ta cũng “ đẹp trai “ đây “

Thế là bạn nhỏ Tịnh Huyên bị bạn sói gian manh Cổ Thần Phong ôm vào giường lăn tới lăn lui không biết bao nhiêu lần . Khi hai người xong việc thì cũng giữa trưa , Cổ Thần Phong ở lại dùng bữa trưa với Tịnh Huyên xong rồi mới quay về phê duyệt tấu chương . Một lát sau , có một hắc y nhân xuất hiện , giao một văn kiện cho nàng . Tịnh Huyên cho hắc y nhân lui ra xong bắt đầu chăm chú đọc các văn kiện mà Cổ Thần Phong đưa cho nàng .

Xem xét kỹ càng những thông tin về Bắc Sở thái tử Lữ Hàn , Tịnh Huyên không khỏi trầm tư suy nghĩ . Những chuyện ở quá khứ thật sự ám ảnh nàng rất nhiều , nàng chưa từng lo sợ cho tình yêu của mình , nhưng với của những người nàng yêu quý … nàng thật sự không có cảm giác an toàn . Tịnh Huyên sợ… sợ bi kịch của Vân Yên sẽ một lần nữa tái diễn . Đang mãi suy nghĩ thì nghe âm thanh trong trẻo từ bên ngoài vọng vào

-“Tỷ tỷ … tỷ tỷ “

Cổ Tư Hoàn từ bên ngoài chạy vào , gương mặt trắng nõn , hai má vì lạnh mà ửng hồng , miệng không ngừng nở nụ cười , chạy đến ôm cánh tay Tịnh Huyên không ngừng líu lo . Tịnh Huyên nhìn vẻ vô tư tươi cười của nàng , lòng cảm thấy thoải mái hơn nhiều . Nàng đưa tay phủi đi những bông tuyết còn vương trên mái tóc đen óng của Cổ Tư Hoàn , mỉm cười nhẹ nhàng nói

-“ Có chuyện gì làm muội vui thế “

-“Hôm nay , ở Đằng Vương Các , các cô cô dạy khen muội đàn hay ,còn nói có thể sánh với Lục tỷ rồi “

-“Thật sao ? “

-“Uhm … Muội định hôm sinh thần sẽ biểu diễn cầm nghệ , nhưng … “ _Cổ Tư Hoàn hơi do dự nói

-“Muội sợ Lục công chúa không vui sao ?

Cổ Tư Hoàn ngẩng lên nhìn nàng , xong khẽ cúi đầu gật nhẹ . Nàng dù sao cũng chỉ là một công chúa do phi tần sinh ra , vả lại mẫu thân nàng cũng không có thân phận cao quý , còn Lục công chúa là muội muội ruột của hoàng thượng , công chúa thân sinh của thái hậu … thân phận tôn quý như thế …thật sự làm Cổ Tư Hoàn hơi lo sợ . Nhưng trong lòng nàng luôn nhớ , người đó từng nói dù nghe qua rất nhiều cầm nhân gảy đàn , nhưng duy chỉ có tiếng đàn của nàng , làm đầu óc hắn cảm thấy thanh thản . Đó là lý do nàng kiên trì tập luyện .

Tịnh Huyên nhìn vẻ mặt suy tư mang chút buồn của Cổ Tư Hoàn thì cười nhẹ , nhìn nàng ta rồi đề xuất ý kiến

-“Vậy muội làm khác Lục công chúa là được rồi “

-“A… phải ha ! Sao muội không nghĩ ra nhỉ ? “

Cổ Tư Hoàn nhẹ cốc vào trán mình lè lưỡi tinh nghịch nói . Tịnh Huyên thấy hành động của nàng thì “ phì “ cười . Cổ Tư Hoàn quay sang nhìn nàng , mắt bỗng sáng bừng , cười nhe ra làm răng trắng bóc với Tịnh Huyên

-“Tỷ tỷ giúp muội được không ? “

-“Huh ? Muốn ta giúp muội thế nào đây ? “

Cổ Tư Hoàn lại gần , thì thầm gì đó vào tai Tịnh Huyên , nàng nghe xong hơi nhíu mày một chút , xong lại nhìn thấy ánh mắt chờ mong của Cổ Tư Hoàn thì không khỏi thở dài gật đầu đồng ý . Haiz … cũng không trách được nàng , từ nhỏ nàng đã không thể kháng cự trước vẻ mặt “ năn nỉ “ của Vân Yên … giờ Tư Hoàn lại trưng ra vẻ mặt đó với nàng … Tịnh Huyên làm sao mà chống đỡ được .

Thấy Tịnh Huyên đồng ý , Cổ Tư Hoàn không khỏi vui vẻ , cười một cách rực rỡ , vừa ăn điểm tâm vừa luyên thuyên rất nhiều chuyện với Tịnh Huyên . Tịnh Huyên cũng vui vẻ ngồi nghe nàng kể chuyện . Đối với Tịnh Huyên , vừa có tình yêu của Cổ Thần Phong , vừa có tình thân của Mạc gia , lại có chút hương vị tình thương ở quá khứ từ Cổ Tư Hoàn … đó thật sự gần như là hạnh phúc trọn vẹn với nàng và nàng muốn bảo vệ nó .

Trong lúc Cảnh Dương Cung là như thế , thì tại Hoa Uyển , nơi các công chúa thường cùng nhau tán gẫu , nổi bật giữa bốn thiếu nữ xinh đẹp là một thiếu nữ vận một thân áo đỏ rực , với áo choàng trắng thêu mẫu đơn , tóc búi cao cài trâm hồng bảo thạch . Gương mặt trắng nhỏ nhắn , mày liễu tinh xảo trên đôi mắt phượng đen láy , đôi môi đỏ rực càng làm tăng thêm vẻ kiêu kỳ trên gương mặt nàng .

-“Ta nghe nói sinh thần lần này của thái hậu , thập thất công chúa định thể hiện cầm nghệ đấy “ Thập công chúa một thân áo cam , trên tóc là phục sức kim tinh , mắt liếc nhì về phía Lục công chúa nói

-“ Ồ… vậy là đụng với Lục muội rồi … ai nha … xem ra sinh thần năm nay Lục muội có đối thủ rồi “ _Tứ công chúa lên tiếng

-“Công chúa ? Chẳng qua chỉ là thứ ti tiện … lấy tư cách gì đòi so tài với bổn công chúa “ Môi đỏ của Cổ Túc Dao khẽ nhếch lên

Ba nàng công chúa còn lại nghe xong , chỉ lấy khăn che miệng cười cười , trong lòng không quên nhắc nhở bản thân chờ xem kịch hay . Phải biết , từ trước đến nay chưa ai dám đối đầu với Lục công chúa . Lục công chúa Cổ Túc Dao 15 tuổi , là muội muội ruột duy nhất của hoàng đế Tuệ Quốc , là công chúa chính tông . Cầm kỳ thư họa đều rất tinh thông , nhất là cầm nghệ , 12 tuổi đã nổi danh liệt quốc với “Trầm Dao đoản khúc “ nên từ nhỏ đã rất cao ngạo , dù nàng ta rất ngang ngược nhưng Chu Hạo Đế dường như cũng chưa từng lớn tiếng với nàng ta lần nào .

Hôm nay ở Đằng Vương Các , nàng ta lại nghe các cô cô khen Cổ Tư Hoàn đàn hay có thể so sánh với nàng , Cổ Túc Dao không khỏi hừ lạnh khinh thường nhìn Cổ Tư Hoàn . Con của một uyển sa nữ thấp hèn mà đòi so sánh với công chúa tôn quý là Cổ Túc Dao nàng sao . Đang mãi suy nghĩ thì lại nghe Tứ công chúa nhắc nhở

-“Lục muội phải cẩn thận đấy , ta nghe nói hoàng hậu rất yêu quý nàng ta “

-“Hừ … thì sao , ta mới là hoàng muội hoàng thượng yêu quý nhất … nữ nhân hoàng huynh không thiếu “

Nói xong , Cổ Túc Dao hừ lạnh , phất áo đứng lên bỏ đi . Hoàng hậu ? Chẳng qua hoàng huynh ham mê mới mẻ thôi , để chút mặt mũi cho Mạc gia . Lịch Cơ không phải trước đây cũng được hoàng huynh sủng ái rất nhiều đó sao , cuối cùng thì cũ quá cũng bị hoàng huynh vất đi thôi .