[Mau Xuyên Hệ Thống] Thanh Mai Trúc Mã Nhà Bên

Chương 31



Đi vào KTX, hai vị học tỷ định rời đi thì quay lại nhìn họ cười:"Học đệ nếu có việc gì thì đến hội học sinh tìm chúng tôi, đến lúc nhập học thì có thể gia nhập hội học sinh."

Tử Bạch rất lễ phép nói cảm ơn.

Chờ hai vị học tỷ kìa đi, Vương Tiêm liền đóng của lại, lúc này ở KTX nữ thì Tử Tuệ cũng coi là tới sớm nhất.

" Hừ, Tử Bạch, cậu nhập học không được gia nhập hội học sinh kia biết không?" Vương Tiêm đi đến trước mặt Tử Bạch, rất nghiêm túc dặn dò.

" Ân, sẽ không tham gia." Tử Bạch gật đầu.

" Tử Tuệ, cậu cũng vậy đừng gia nhập hội học sinh kia." Trương Vũ cũng đứng nói với Tử Tuệ.

" Tớ không như người nào đó hứng thú với các chị ấy." Tử Tuệ biểu tình lạnh nhạt bắt đầu sắp xếp lại gường.

" Người nào đó? Tử Tuệ cậu nói ai nha? Ai đối với các chị ấy hứng thú? Chẳng lẽ Tử Bạch sao?" Trương Vũ khó hiểu tiến lên hỏi. nhưng Tử Tuệ không đáp lại gì.

" Đừng quấy rày, đừng cản trở tớ xếp đồ." Tử Tuệ nói xong liền đẩy Trương Vũ ra.

Trương Vũ đột nhiên không biết Tử Tuệ sao lại như vậy, có điểm lưỡng lực hỏi Tử Bạch:"Tử Tuệ sao lại đột nhiên tức giận vậy?"

" Nga, cậu đối với các học tỷ kia nhiệt tình, vậy cậu nói xem vì cái gì mà Tử Tuệ tức giận." Tử Bạch bất đắc dĩ nhún nhún vai.

" Tử Bạch, cậu không có việc gì thì tới giúp đi!" Tử Tuệ ném một cai giẻ lau lại, thiếu chút nữa vào mặt Tử Bạch.

" Tớ cũng tới đây." Vương Tiêm nghẹn cười đến bên cạnh Tử Tuệ.

Sắp xếp toàn bộ xong, Trương Vũ cũng chưa hiểu ra được, chỉ vẻ mặt hề hề đáng thương đứng ở một bên.

Vương Tiêm làm bộ dáng từng trải đi qua, vỗ vỗ bờ vai hắn: " Về sau đừng quá nhiệt tình với con gái, Tử Tuệ nhất định sẽ không tức giận, nghe tôi không bao giờ sai."

" Thật như vây hả?" Trương Vũ không có phản ứng lại, còn ngốc nhiên hỏi.

Vương Tiêm không nói nữa, lôi kéo Tử Bạch nhỏ giọng nói: " Việc này chúng ta đừng động, so với cậu còn đầu gỗ hơn."

" Ân, được." Tử Bạch gật gật đầu, nhưng câu cuối cùng gì mà so với hắn còn đầu gỗ hơn, nhũng lời này hắn có điểm không tán đồng.

Bốn người đi vào phòng của Tử Bạch, lần này phòng hắn đã có hai người, phòng ngủ này cũng là bốn người một phòng.

Tất cả mọi người đều đến tiếp đón, hai người nam sinh tiến gần tới Tử Bạch.

" Các cậu là người yêu sao?" Một nam sinh trong đó dò hỏi.

" Đúng vậy, bị cậu phát hiện rồi." Vương Tiêm trả lời rất nhanh, thuận tiện dắt vọi Tử Bạch đi.

Trả lời trực tiếp như vậy làm Tử Bạch có chút lao đảo, cũng không cự tuyệt, trên mặt có chút hồng.

Nhưng Tử Tuệ bên cạnh rất nhanh cự tuyệt, ánh mắt đều không nhìn Trương Vũ: " không phải, cậu nhìn lầm rồi."

Nghe thấy thế, Trương Vũ đứng đằng sau cũng trầm mặc không lên tiếng.

" Nga, các cậu chính là một đôi, tấm tắc Tử Bạch, hiện tại trong phòng đây chỉ có mình cậu là hoa có chủ thôi, thật hâm mộ." Nam sinh kia cảm thán nói.

" Dù sao cũng mới năm nhất cao trung, các cậu còn nhiều thời gian." Vương Tiêm bộ mặc sốt ruột, an ủi nam sinh kia.

" Đúng vậy! Cao trung chỉ mới bắt đầu!" Một nam sinh khác cũng mở miệng nói.

Tử Bạch sắp xếp gường xong, cùng hai nam sinh trong phòng chào hỏi một cái liền ra cổng trường, hiện tại đã là giữa trưa, bọn họ chỉ có thể tùy tiện tìm một nơi để ăn cơm.