Mật Yêu 100%: Bảo Bối Thuộc Về Nam Thần

Chương 27: Anh đang chờ em về sao?



Trần Nguyên thò tay bún Tô Niên Niên đầu dưa một chút, thở dài một tiếng, "Em đó nha..."

"A...... Đau quá. [ mà bên trên + mới ^^ chủy chủy ^^ kỳ ^^ trong ^^ văn ^^+" Tô Niên Niên nhíu cái mũi, Trần Nguyên lập tức thu tay lại, vẻ mặt ân cần, "Không có sao chứ?"

Tô Niên Niên lắc đầu, "Anh đang chờ em về sao?"

"Ân, Tinh Vũ nói nhìn thấy em lên xe của Tử Thần, anh sợ cậu ta khi dễ em." Trần Nguyên khóe miệng phủ lên cười ôn hòa ý, "Đi thôi, về nhà tắm rửa, một hồi nên ăn cơm đi."

Nâng lên ăn cơm Tô Niên Niên hoan hô một tiếng, cùng Trần Nguyên một khối trở về nhà.

Cố Tử Thần đi được không khoái, Tô Niên Niên hai người đối thoại truyền đến bên trong lỗ tai hắn, hắn đáy mắt xẹt qua thất lạc, quay đầu lại đi, vừa rồi tài xế đưa hắn về cũng đã rời khỏi. Hắn nắm chặt nắm đấm, lại khôi phục thành mặt không biểu tình bộ dáng, đẩy cửa ra, biệt thự to lớn lại trống rỗng, tại thời khắc này, lộ ra đặc biệt quạnh quẽ lên.

Cố Tử Thần cong lên khóe môi tự giễu cười cười, đi phòng tắm đơn giản vọt lên tắm rửa, đem Tô Niên Niên lưu lại ấn ký toàn bộ chà rửa sạch sẽ.

Hắn có rất nhỏ thích sạch sẽ, nhưng đối với Tô Niên Niên nhưng hôm nay thì trò đùa dai, hắn lại không thể nào chán ghét được.

Cắt, heo thần tài.

Liền chính hắn cũng không có phát giác, môi của hắn giác [góc] đã hướng lên giơ lên.

Trần gia.

Nay thiên Sở Tố Tâm tự mình xuống bếp, tỉ mỉ làm một bàn lớn đồ ăn, Tô Niên Niên vội vã tắm rửa một cái, ngồi ở trước bàn ăn bắt đầu ăn như hổ đói lên.

"Chậm một chút, ngươi tiểu nha đầu này..." Sở Tố Tâm bất đắc dĩ thở dài, vừa định cho Tô Niên Niên múc chút canh, Trần Nguyên đã đựng tràn đầy một chén canh phóng tới Tô Niên Niên trước mặt, "Để lạnh một chút rồi ăn, cẩn thận bị phỏng."

"Cảm ơn." Tô Niên Niên cố gắng nuốt lấy miệng đồ ăn ở bên trong, mơ hồ không rõ hướng hắn nói lời cảm tạ.

Sở Tố Tâm đối với Trần Nguyên đáp lại một nụ cười cảm kích, Trần Doãn Hoa chứng kiến hai người bọn họ ở chung được tốt, trong lòng cũng rốt cục dễ dàng chút ít.

Ăn cơm xong, Tô Niên Niên xoa bụng ngồi ở trên ghế sa lon xem Tv, Sở Tố Tâm bề bộn hết phòng bếp sự tình, xiên lấy eo hung nàng, "Bài tập viết xong rồi sao mà xem tivi, Ôi trời ơi!!, con như thế này mà còn coi phim hoạt hình?" Sở Tố Tâm vẻ mặt không hiểu.

Tô Niên Niên đau đầu mà nói, "Con xem hết tập này rồi sẽ đi làm bài tập..."

Sở Tố Tâm vốn còn muốn nói hai câu, không nghĩ tới Trần Nguyên đã ngồi ở Tô Niên Niên bên người, "Xem được không?" Hắn thần sắc tự nhiên, phảng phất mình cũng rất thích xem đồng dạng.

Tô Niên Niên đương nhiên minh bạch là hắn tại cho mình giải vây, cười hì hì mà nói, "Nhìn rất đẹp đấy, chúng ta cùng một chỗ thấy ah!"

Trần Nguyên tuy nhiên nhu thuận hiểu chuyện, nhưng Sở Tố Tâm dù sao cũng là hắn mẹ kế, nàng cũng khó mà nói cái gì, đành phải thở dài đi phòng bếp cho hai người cắt hoa quả ướp lạnh.

Xem hết một tập, Tô Niên Niên duỗi lưng một cái, nhưng hôm nay thì cũng không có bố trí bao nhiêu bài tập, nhưng nàng chợt nhớ tới nhưng hôm nay thì nghe không hiểu lớp Anh ngữ sự tình, quay đầu nhìn về phía Trần Nguyên, "Ca, anh đi ôn ở trường luyện thi chưa? Hoặc là gia sư cũng có thể..."

Trần Nguyên từ nhỏ thành tích ưu dị, còn thật sự không có học thêm, thành thật lắc đầu, "Em muốn học thêm sao?"

Tô Niên Niên sắc mặt trở nên hồng, nhưng vẫn là nói rõ cùng Trần Nguyên nói chính mình có chút theo không kịp tiến độ sự tình, Thánh Âm Cao Trung chương trình học so trường học khác khó cũng là mọi người đều biết đấy.

Trần Nguyên trầm ngâm một hồi, "Trường luyện thi anh thật đúng là không rõ lắm, bất quá em có thể hỏi anh."

Tô Niên Niên biết rõ Trần Nguyên thành tích tốt, nhưng hắn học cấp 3, không có ý tứ phiền toái hắn.

"Hoặc là em để Cố Tử Thần dạy thêm cho, hắn thành tích so với anh tốt hơn, hơn nữa dạy cũng có lòng." Trần Nguyên vẻ mặt thành thật, hắn nhớ rõ trường cấp hai thời điểm chính mình toán học không tốt, thì là Cố Tử Thần giáo học tập của hắn phương pháp.