Mang Thai Hài Tử Của Hào Môn Lão Nam Nhân

Chương 50: Gây sự



Edit + Beta: Củ Cải Ngâm Đường

---------------------------------------------------

Tiểu Đồng động tác rất nhanh, qua một khoảng thời gian khá lâu, cô đã đem Tổ Kỳ từ trên xuống dưới dọn dẹp chỉnh tề.

Đi tới trước kính, Tổ Kỳ không thể che giấu nổi kinh ngạc trong mắt.

Từ tướng mạo cùng vóc người nhìn lên, nguyên chủ phi thường thích hợp với tạo hình cổ trang, đặc biệt giống như Thiên Sơn tuyết liên thanh thanh lãnh lãnh.

Mày dài như lá liễu, thân hình như ngọc thụ, mặt như cánh hoa đào, mắt nhược thu sóng, lại khắp toàn thân tỏa ra một luồng khí tức người sống chớ lại gần, mặc trang phục màu xanh lam càng làm cho khí chất của cậu lộ vẻ u buồn âm trầm.

Đáng tiếc mấy buổi tối này Tổ Kỳ bị Tiết Thiên Vạn quấy khóc nên ngủ không ngon, viền mắt phía dưới đầy vành đen ngay cả phấn cũng không che phủ được.

Vốn là Tổ Kỳ muốn nhờ Tiểu Đồng dậm thêm một lớp phấn, sau đó lại nghĩ đến bên trong kịch bản nam số hai thường xuyên mất ngủ, tinh thần uể oải suy sụp, cũng là thuận theo đi.

"Quá thích hợp, bộ quần áo này quả thực chính là vì cậu mà đo ni đóng giày, cậu là người duy nhất trong đám người thử vai tôi thấy giống với Vệ Mặc Hàm nhất." Tiểu Đồng hai tay chắp trước ngực mà kích động nói.

Bên cạnh có người trêu chọc: "Không nghĩ tới Đồng tỷ lời đánh giá cao như vậy đều đem ra hết, nếu những người kia nghe lời này, e sợ khóc đến chết."

Tiểu Đồng le lưỡi làm mặt quỷ: "Tôi đây là ăn ngay nói thật mà, vậy các người cảm thấy được, trong những người trước đó có ai có thể giống với Vệ Mặc Hàm như Tổ Kỳ?"

Vệ Mặc Hàm là vai nam số hai trong Cung Tường, cũng là vai diễn mà nhiều người đến đây truy đuổi.

Số người thay y phục trước Tổ Kỳ không có hơn trăm cũng tám mươi, chín mươi người, trong đó không thiếu những minh tinh đang có chút danh tiếng, những người kia xác thực có sắc đẹp, thế nhưng sau khi thay trang phục, luôn cảm giác có nhiều điểm chênh lệch.

Ban đầu các nhân viên tổ hóa trang đều không có nhận xét gì, lúc này nhìn thấy Tổ Kỳ tuy hóa trang cùng kiểu với những người trước đó nhưng lại lộ ra một khí chất bất phàm, tất cả mọi người đều sáng mắt lên, trong lòng cũng như nở hoa ——

Trong tiểu thuyết miêu tả Vệ Mặc Hàm thanh lãnh cao ngạo, năng lực siêu phàm, ở sau lưng quấy động mưa gió, đồng thời hắn không chính không tà, được mọi người cung kính như một hình mẫu lý tưởng, nhưng bởi vì thân thế phức tạp mà luôn bị cuốn vào những âm mưu huyết tinh.

Kịch bản phim giữ lại hoàn toàn những mâu thuẫn tính cách của Vệ Mặc Hàm, rất nhiều người đều cho là diễn vai Vệ Mặc Hàm chỉ cần có sắc đẹp là được, thời điểm diễn chỉ cần đứng bên cạnh làm bình hoa là ổn.

Nhưng trên thực tế, không phải chỉ cần có một khuôn mặt đẹp là có thể diễn tròn vai Vệ Mặc Hàm, đó là nguyên nhân mà đoàn phim tốn hơn hai tháng vẫn chưa chọn được người thích hợp cho vai diễn Vệ Mặc Hàm.

Căn bản không ai dụng tâm suy nghĩ về đặc điểm tích cách của nhân vật Vệ Mặc Hàm.

Đem ra so sánh, khuôn mặt tuấn lãng lại có vẻ đặc biệt mất tinh thần của Tổ Kỳ hoàn mỹ thể hiện ra đặc điểm của Vệ Mặc Hàm, đặc biệt là ánh mắt của cậu phía dưới không giấu được vành đen, quả thực là thể hiện đầy đủ bản chất.

Sau khi suy nghĩ một hồi, các nhân viên làm việc dồn dập lắc đầu với Tiểu Đồng.

"Thật sự không có người khiến tôi có ấn tượng sâu sắc hơn, nếu phải kể ra cũng chỉ có Nhạc Tắc."

"Nhạc Tắc cũng quá chú trọng bề ngoài đi, cậu ta đi diễn nhân vật em trai hàng xóm ngốc bạch còn được, nhân vật Vệ Mặc Hàm không thích hợp với cậu ta."

"Nếu như tôi nói, bỏ qua không nhìn bề ngoài của Tổ Kỳ, vành mắt đen của cậu ta thực giống với tạo hình của Vệ Mặc Hàm, trong tiểu thuyết cũng có miêu tả Vệ Mặc Hàm thường xuyên mất ngủ không phải sao?"

"Đúng đúng đúng! Tôi cũng muốn nói cái này! Tổ Kỳ là người duy nhất lĩnh ngộ được trọng điểm, những người khác sắc đẹp cao đến đâu cũng không chống đỡ được sức cuốn hút từ vành mắt đen của cậu ta." ( thật là ba trấm =.= tại hạ cũng có vành mắt đen, xin thưa là đếch có quyến gũ nhé)

Một đám người líu ra líu ríu thảo luận, càng nói càng cảm thấy Tổ Kỳ thích hợp với vai diễn Vệ Mặc Hàm, hận không thể trực tiếp đem đạo diễn kéo tới để ký hợp đồng, thời đại này người trẻ tuổi nguyện ý trả giá tinh lực mà ngộ tính cao xác thực không nhiều.

Tiểu Đồng cười khanh khách mà nhìn mọi người thảo luận đến khí thế ngất trời, thấy thời gian không sai biệt lắm, mới mang theo Tổ Kỳ đi ra phòng nghỉ ngơi.

Trên đường đến phòng casting, Tiểu Đồng cùng Tổ Kỳ nói chuyện, cô nhìn gò má tuấn tú của Tổ Kỳ, nhẫn nhịn không được cảm thán: "Cậu ở ngoài đời và theo như lời đồn đãi hoàn toàn khác nhau."

Tổ Kỳ bật cười: "Theo như đồn đãi tôi là bộ dạng gì?"

"Ngược lại là không quá tốt." Tiểu đồng nhún vai một cái, sau đó dùng ngữ khí bội phục mà nói, "Bất quá nói đi phải nói lại, cậu là người đầu tiên khiến tôi mở mang tầm mắt, vì làm ra vành mắt đen, những ngày qua đều không có ngủ đủ giấc đi?"

Tổ Kỳ: "..."

Cậu đích thực không ngủ ngon giấc, nhưng tuyệt đối không phải là vì lần thử vai này.( Tiểu Thiên Vạn: Là tại con sao??? ಥ_ಥ)

Tổ Kỳ có chút lúng túng, lại không giải thích, những chuyện này cậu cũng không muốn giải thích nhiều với Tiểu Đồng.

"Nếu như những người khác cũng có thái độ chuyên nghiệp giống như cậu thì không đến nỗi chọn lâu như vậy mà vẫn không chọn được người thích hợp."

Không bao lâu,Tiểu Đồng liền ngạc nhiên nhìn mặt Tổ Kỳ, "Bất quá làn da của cậu trạng thái thật sự rất tốt, thật là nhiều người dù cho không thức đêm cũng không đạt tới mức độ như vậy, có thể tiết lộ một chút về quá trình dưỡng da bình thường của cậu không?"

Tiểu Đồng là một chuyên gia trang điểm rất hay soi mói, cũng là cố vấn chăm sóc da cho vài tiểu minh tinh, ánh mắt của cô phi thường tinh, nếu như cô nói ai da dẻ rất tốt, đó chính là thật sự rất tốt.

Nếu như người bên trong phòng hóa trang nghe Tiểu Đồng nói như vậy, e là sẽ khiếp sợ đến cằm đều rơi xuống đất —— Tiểu Đồng hành nghề bảy, tám năm, chưa bao giờ khen người nào da dẻ đẹp.

Tổ Kỳ không biết những chuyện này, cậu trầm mặc chốc lát, sau đó nghẹn ra một câu: "Tôi thường dùng sữa rửa mặt của Đại Bảo*..."

*Đây là một thương hiệu mỹ phẩm nội địa trung cũng khá lâu đời và nổi tiếng ở Trung Quốc nhé. Để biết thêm chi tiết có thể lên google search mỹ phẩm Dabao

Tiểu đồng: "..."

Tổ Kỳ không dám đem việc táo tây nói ra, đối mặt với biểu tình ngờ vực của Tiểu Đồng, cậu đặc biệt nghiêm túc quay đầu nhìn thẳng Tiểu Đồng, đàng hoàng trịnh trọng mở miệng: "Tôi nói thật."

Kỳ thực Tiểu Đồng cũng không có hoài nghi Tổ Kỳ, thuần túy là quá mức giật mình, không nghĩ tới Tổ Kỳ chỉ dùng Đại Bảo có thể duy trì trạng thái da dẻ tốt như vậy.

Nhưng nhìn thấy bộ dáng nghiêm túc cường điệu lại lời nói một lần của Tổ Kỳ, cô không nhịn được xì một tiếng bật cười, bưng một trái tim dâng đầy cảm xúc làm mẹ, cười khanh khách nói: "Này em trai nhỏ, cậu thật đáng yêu."

Sau này còn có ai ở trên mạng nói Tổ Kỳ tính khí đại gia kỳ quái, người tỷ tỷ mới tự phong chức như cô sẽ là người đầu tiên không phục!

Người đến thử vai đều đợi ở trong một cái phòng nhỏ, Tiểu Đồng dẫn Tổ Kỳ đến sau đó lặng lẽ rời đi.

Tổ Kỳ quan sát một vòng hoàn cảnh chung quanh, phát hiện tất cả mọi người đều mặc trường bào màu thâm sắc, cách trang điểm giống với Tổ Kỳ y như đúc, duy nhất khác nhau chính là Tổ Kỳ có mang tóc giả, những người còn lại đều là tóc thật của bản thân.

Không đem ra so sánh thì không có gì, đám người trong phòng khi chưa thấy Tổ Kỳ diện trang phục đầy đủ thì không cảm thấy có gì khác thường, nhất thời cảm thấy bộ dáng của mình y như Lương Tiểu Sửu.

Dựa vào cái gì cái người kia có thể mang tóc giả?

Bọn họ vì diễn xuất đem đầu tóc nhuộm thành màu vàng màu đỏ, bọn họ mới là người cần phải mang tóc giả!

Phần lớn người giận mà không dám nói gì, bất quá trong đó có một tiểu sinh gọi là Nhạc Tắc ỷ vào bản thân có chút tiếng tăm cùng đoàn phim hướng cậu ta đưa cành ô liu, liền ngay tại chỗ đen mặt.

"Xin hỏi tỷ tỷ chuyên gia trang điểm có ở đây không?" Nhạc Tắc đứng dậy hô, thanh âm của cậu ta trong suốt vang dội, rất nhanh liền dời lực chú ý của mọi người từ trên người Tổ Kỳ dồn về phía cậu ta.

Nơi này có hai cái nhân viên công tác trong coi, nghe Nhạc Tắc lên tiếng một người trong đó đi tới hỏi: "Cậu tìm chuyên gia trang điểm có chuyện gì sao?"

Nhạc Tắc cũng không phải thật sự muốn tìm chuyên gia trang điểm, cậu ta biết rõ chuyên gia trang điểm không thể ngay lập tức tìm tóc giả cho cậu ta, huống hồ hiện trường nhiều người nhìn như vậy, vạn nhất tất cả mọi người quấn lấy chuyên gia trang điểm nói thì phiền toái.

Bởi vậy Nhạc Tắc chỉ muốn để Tổ Kỳ đem tóc giả tháo xuống, mọi người công bằng cạnh tranh.

"Không biết chuyên gia trang điểm có dư bộ tóc giả nào không, bộ tóc màu hồng nhạt của tôi đây thực sự không phù hợp với trang phục cổ trang, cho nên muốn tìm chuyên gia trang điểm tiểu tỷ tỷ giúp một chuyện." Nhạc Tắc nhìn như thập phần có thành ý mà nói rằng.

Vốn đang thấp giọng nói chuyện nhóm người từ từ im lặng, đều lộ ra một bộ xem trò vui.

Nhân viên công tác từng trải rất nhiều, trong lòng biết Nhạc Tắc là đang cố ý gây chuyện với Tổ Kỳ, nếu là người khác nói hắn sẽ không để tâm, nhưng cố tình này lại là Nhạc Tắc tiếng tăm không thấp, cũng không tiện đắc tội.

Nhân viên công tác cùng đồng sự liếc mắt ra hiệu, sau khi thấy đồng sự ra ngoài mới an ủi Nhạc Tắc nói: "Cậu xem nhiều người như vậy đều không có mang tóc giả, kỹ năng diễn xuất tốt xấu không phải dựa vào đầu tóc giả có thể quyết định, cậu vẫn là nên xem kịch bản cho kỹ đi."

Nhạc Tắc đối nhân viên công tác uyển chuyển nhắc nhở ngoảnh mặt làm ngơ, trực tiếp chỉ về phía Tổ Kỳ ngồi ở góc xem điện thoại di động, lớn tiếng nói: "Thế nhưng cậu ta đeo tóc giả, chúng tôi nhiều người như vậy đến thử vai, cũng không thể chỉ ưu tiên cho một người đi?"

Nghe vậy, Tổ Kỳ ngẩng đầu lên, biểu tình lạnh nhạt mà nhìn lại.

Nhân viên công tác cảm nhận được ánh mắt Tổ Kỳ, có chút lúng túng mở miệng: "Đây không phải là vấn đề ưu tiên hay không ưu tiên, cậu ấy là người cuối cùng tiến vào, có thể chuyên gia trang điểm vừa lúc đó tìm được tóc giả."

"Coi như đột nhiên có tóc giả, cũng có thể cấp cho người cần dùng nhất? Hoặc là chúng tôi mỗi người vào lúc thử vai có thể thay phiên nhau dùng, chuyên gia trang điểm không nói hai lời liền đem tóc giả phát cho cậu ta, chúng tôi một đám người trơ mắt nhìn, đổi lại là người khác cũng sẽ cảm thấy không thoải mái."

Có lẽ là nhân viên công tác quá tốt tính, Nhạc Tắc nói chuyện cũng là càng không chút kiêng kỵ.

Bằng hữu đến cùng Nhạc Tắc càng nghe càng thấy có chút quá đáng, đứng dậy đi tới nhẹ nhàng kéo lại cánh tay của cậu ta: "A Tắc, cậu đừng nói nữa..."

"Tại sao không thể nói? Rõ ràng là bắt nạt người khác, chúng ta nhiều người như vậy cũng chỉ có cậu ta mang tóc giả, lẽ nào bởi vì cậu ta là đi cửa sau hay sao..."

Lời còn chưa dứt, chợt nghe ầm đông một tiếng.

Giọng nói căm giận bất bình của Nhạc Tắc trong nháy mắt im bặt đi.

Tổ Kỳ mới vừa đứng lên, đang muốn tiến lên tìm Nhạc Tắc đàm luận một chút, nghe tiếng vang thoáng chốc dừng chân lại, cậu quay đầu thuận ánh mắt của mọi người nhìn lại, chỉ thấy Tiểu Đồng chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện ở trong phòng.

Âm thanh ầm vang khi nãy là do Tiểu Đồng dập cửa mà tạo thành, Tiểu Đồng đứng ở cạnh cửa không nhúc nhích, cổ lệ khí như toát ra từ trong xương tủy khiến mọi người đều câm như hến.

Đặc biệt là cặp mắt kia, nhẹ nhàng mà liếc về phía Nhạc Tắc, Nhạc Tắc cảm thấy sau lưng phát lạnh, toàn thân tóc gáy đều dựng lên.

"Bất quá là không cho cậu cái đầu tóc giả để đeo mà thôi như vậy là bắt nạt cậu? Các người cũng quá yếu đuối đi, có cần lát nữa tôi kêu kiệu tám người khiêng đem các người vào phòng casting không?" Tiểu Đồng miệng lưỡi đặc biệt lưu loát, một phen nói đến Nhạc Tắc á khẩu không trả lời được.

"..."

Nhạc Tắc xanh cả mặt trầm mặc hồi lâu, vẫn không cam tâm, cắn răng nói, "Đồng tỷ, không phải tôi đang cố ý tìm cớ, tôi chỉ muốn thay mọi người hỏi một chút, tại sao trong đám người chúng tôi chỉ có cậu ta có thể mang tóc giả?"

"Làm gì có nhiều cái tại sao như vậy! Chị đây có liền đưa, không có sẽ không đưa, cậu ý kiến nhiều như vậy chi bằng tự mình đi mua tóc giả, ở đây kéo bè kết phái gây chuyện hay lắm sao?" Tiểu Đồng giọng oang oang, cây ngay không sợ chết đứng nói.

Nhạc Tắc không nghĩ tới Tiểu Đồng thoạt nhìn thân thiết dễ nói chuyện càng là người có tính cách mạnh mẽ như thế, nhất thời có chút hối hận tìm Tổ Kỳ gây chuyện.

Nhưng bị mất mặt trước nhiều người như vậy, tiểu sinh đắc ý như Nhạc Tắc giờ phút này như bị người ta mạnh mẽ tát cho mấy bạt tay, trong lúc nhất thời trên gương mặt tất cả đều là đau rát.

"Chị như vậy rõ ràng là lấy việc công làm việc tư!" Nhạc Tắc vừa thẹn vừa tức giận, bị hỏa khí choáng váng đầu óc bắt đầu nói không biết lựa lời.

Tiểu Đồng giận dữ cười, cô hành nghề bảy, tám năm, từng bước một phấn đấu đến vị trí như hôm nay, đừng nói Nhạc Tắc loại tiểu sinh chỉ có một chút fan đã vênh váo này, ngay cả ảnh đế, ảnh hậu nổi danh cũng phải nể mặt cô mấy phần.

Nhạc Tắc thì tính là cái thá gì?

"Tôi có phải lấy công làm tư hay không cũng không đến lượt cậu phán xét? Tôi làm nghề này nhiều năm rồi, cũng thật là lần đầu gặp tiên gặp người như cậu, có tinh lực đi gây sự không bằng đi nâng cao kỹ năng diễn xuất của bản thân, muốn cả đời làm cái bình hoa hay sao?"

Nghe xong câu này, mặt Nhạc Tắc trong phút chốc phồng như gan heo.

Kỹ năng diễn xuất của cậu ta kém bao nhiêu người trong giới ngoài giới đều biết, nhưng trừ những người trên mạng cười nhạo cậu ta, thật không có người nào ở trước mặt cậu ta nói thẳng ra như vậy.

"Chị, chị..." Nhạc Tắc tức giận đến thân thể đều run, chỉ vào Tiểu Đồng nói không ra lời.

Mắt thấy tình thế càng ngày càng mất khống chế, hai nhân viên công tác vội vã che ở phía trước Tiểu Đồng, một bên khuyên can một bên ngăn cản bọn họ phát sinh xung đột.

Tổ Kỳ cũng không ngờ tới Tiểu Đồng cùng Nhạc Tắc sẽ trực tiếp cãi nhau, cậu đi đến bên người Tiểu Đồng, động tác có chút vụng về kéo tóc giả xuống, sau đó giao cho cô.

"Đồng tỷ, chị đem cho cậu ta dùng di." Tổ Kỳ nói.

Tiểu Đồng kinh ngạc nhìn Tổ Kỳ, lập tức trong đôi mắt nổi lên tất cả đều là đau lòng: "Trên thế giới này đâu đâu cũng có kẻ thích ghen tị với người khác, cậu không cần vì những người không đáng quan tâm mà ủy khuất chính mình."

Tổ Kỳ cười đến mặt mày cong cong, lộ ra một cái hàm răng trắng noãn: "Chị nói rất chính xác, kỹ năng diễn xuất tốt xấu cũng không dựa vào bộ tóc giả là có thể quyết định, nếu như tôi thật sự thích hợp với nhân vật này, coi như tôi có mặc áo thun quần bò cũng vừa mắt đạo diễn."

"Cũng là cậu biết lí lẽ." Tiểu Đồng cười nói, lại quay đầu nhìn về phía Nhạc Tắc, sắc mặt nhất thời lạnh xuống đến nói, "Tôi giúp cậu mang tóc giả, lần này hài lòng chưa?"

Cuộc nháo kịch này cứ như vậy kết thúc, Nhạc Tắc được toại nguyện chiếm được tóc giả vốn nên thuộc về Tổ Kỳ.

Lúc được nhân viên công tác gọi tên rời phòng, Nhạc Tắc cảm giác mọi người ở sau lưng cậu ta quăng ánh mắt như kim châm, không chút lưu tình đâm vào làn da của cậu ta, mặc dù cậu ta không quay đầu lại cũng có thể đoán được tầm mắt xem thường cùng chán ghét của mọi người đổ dồn lên cậu ta.

So sánh với Tổ Kỳ thoải mái nhường ra tóc giả, cậu ta giống y như con đàn bà chanh chua dùng mọi cách để lấy được thứ mình muốn.

Nhớ đến đây, Nhạc Tắc trên mặt nóng như bốc cháy.

Cậu ta mạnh mẽ cắn chặt hàm răng, đi tới trước mặt đạo diễn cùng ban giám khảo casting.

Chỉ cần cậu ta lấy được vai diễn này là tốt rồi, những người kia đối với cậu ta dù có oán hận cũng không dám nói gì, ngược lại cậu ta còn có thể hung hăng mà vả vào mặt bọn họ.

Nhạc Tắc hít sâu một cái, ngẩng đầu đem ánh mắt ẩn ẩn hi vọng nhìn về phía Đường Mạc Ninh —— người này chính là của át chủ bài của cậu ta.

Một bên khác, Tiểu Đồng trước khi đi hướng nhân viên công tác chào hỏi, vì vậy Nhạc Tắc đi rồi không tới 15 phút, nhân viên công tác liền gọi tên Tổ Kỳ.

Một số người trước đó còn đố kỵ với Tổ Kỳ về việc tóc giả nhưng sau khi trải qua việc gây sự của Nhạc Tắc, đối với cậu không khỏi đồng tình nhiều hơn, ngay cả thái độ cũng trở nên tốt hơn, dồn dập lên tiếng vì Tổ Kỳ châm dầu tiếp sức.

Tổ Kỳ cười đáp lại.

Cùng nhân viên công tác đi đến phòng casting, đẩy cửa ra, Tổ Kỳ trước tiên nhìn thấy Nhạc Tắc đang đứng ở giữa sân khấu, ánh mắt hướng phía trước di động vừa vặn đối diện với gương mặt kinh ngạc của Đường Mạc Ninh đang ngồi trên ghế giám khảo.

Chu Diên ở bên cạnh Đường Mạc Ninh cũng lộ ra biểu tình kinh ngạc, rất nhanh cả khuôn mặt như cực kỳ khó coi như là ăn phải ruồi.

Tổ Kỳ khẽ mỉm cười, cất bước đi vào.

Củ Cải: Đang trong quá trình vẽ fanart cho bộ này, kỹ năng vẽ cũng không tốt lắm nên cũng đừng chờ mong quá hihi, đang cố thiết kế lại tạo hình của Tiết Giác và Tổ Kỳ:))) Nếu xong sẽ đăng lên ở chương nào đó cho quý vị xem tí.