Mạc Tử Băng!!

Chương 19: Luyện tập (P5)



Cũng như lúc trước nó vẫn qua nhà hắn tập luyện cho vòng cuối cùng , nhỏ cũng vậy . 

*Nhà Hắn*

- Anh hay tôi sử dụng nhạc cụ ? _ Nó nhìn hắn hỏi 

- Tôi cho , cô hát hay mà _ Hắn nói thật lòng 

- Được , bắt đầu tập _ Nó gật đầu rồi bắt đầu tập luyện ( Mình sẽ không nói trước là dụng cụ nhạc nào và bài hát nào nhé ) 

*Nhà anh*

- Còn vòng cuối nữa thôi , anh sử dụng nhạc cụ hay tôi ? _ Nhỏ lên tiếng hỏi 

- Cô đi , dù sao tôi cũng thích sử dụng nhạc cụ hơn là hát 

- Oke , vậy tập thôi . Tôi đói quá _ Nhỏ than 

- Ừ vậy tập lẹ đi rồi tôi chở cô đi  ăn _ Anh cười hiền nhìn nhỏ nói 

- Yeah , cảm ơn anh nha _ Nhỏ vô tư cười vui vẻ vì sắp được ăn nhưng lại không biết nụ cười đó khiến trái tim ai đó đập nhanh 

*Cửa hàng bán kem*

- Như cũ _ Nhỏ nhìn người phục vụ rồi gọi món 

- Xin quý khách chờ trong giây lát 

- Sao cô thích ăn ở đây thế lại ăn nhiều nữa ? _ ANh thật sự thắc mắc , biết bao nhiêu quán kem ngon nổi tiếng thế mà cô lại vô một quán cũng nhiều khác , cũng rộng này mà ăn ? 

- Có lẽ anh nghĩ kem ở đây không bằng những quán kem nổi tiếng khác nhưng tôi và Băng ăn ở đây từ nhỏ đến bây giờ rồi nên cũng quen . Với lại kem ở đây cũng ngon đâu có kém gì với các nơi khác _ Nhỏ mỉm cười bình thản nói 

- Ừ vậy cô ăn đi , tôi khao _ Anh mỉm cười ôn nhu nhìn nhỏ 

- Cảm ơn anh , tôi không khách sáo đâu đấy _ Nhỏ cười gian 

*10' sau*

- Chị ơi cho thêm 5 ly nữa _ Nhỏ nói lớn với cô phục vụ 

- Cô nãy giờ ăn gần 20 ly kem rồi đó , cô không thấy tê răng hay no sao ? _ Anh bóp trán rồi nhìn nhỏ toát mồ hôi dù đang ở trong máy lạnh , cô nàng này quả thật là không khách sáo chút nào cả 

- Như vậy chẳng là gì đối với tôi cả , nghe anh nói mà tôi hết hứng rồi . Tính tiền đi , tôi muốn đi dạo 

- Rồi rồi cô nương _ Anh lắc đầu rồi đi tính tiền . Ai ngờ cô nàng thon thả đó lại ăn đến 200k cơ đấy 

- Cô từng yêu ai chưa ? _ Đang đi dạo trên đường anh đột nhiên hỏi 

- Chưa , tôi nghĩ tôi vẫn sống được nếu không có bạn đời _ Nhỏ vẫn thản nhiên nói và đi tiếp 

- Nhưng cô vẫn là con gái , vẫn cần một người con trai bảo vệ cô _ Anh nói với giọng chắc nịt 

- Bảo vệ ? Tôi thừa sức bảo vệ cho mình , với lại cũng chẳng ai xứng đáng để có thể bảo vệ tôi được _ Nhỏ nói lạnh lùng và vẫn bước tiếp 

- Tại sao lại là thừa sức ? _ Anh đứng lại nhìn cô 

- T..Tôi có học võ _ Thấy mình đã nói quá lố , nhỏ lắp bắp trả lời 

- Cũng sẽ có một ngày cô sẽ cần một người bảo vệ và đó sẽ chính là tôi _ Nhìn nhỏ với ánh mắt nghi ngờ nhưng rồi lại vụt tắt và nhìn nhỏ nói nghiêm túc 

- Y...Ý anh là sao ? _ Ngạc nhiên với câu nói của anh , nhỏ mở to mắt nhìn anh . Người con trai trước mặt nhỏ thật sự có biết mình đang nói gì không ? Thật sự không giống như đang đùa , khuôn mặt anh rất nghiêm túc 

- Cô đâu có điếc _ Dù là châm chọc nhưng biểu hiện lại hoàn toàn ngược lại , anh nở nụ cười rạng rỡ nhìn nhỏ 

- Ý anh là ... ? _ Nhỏ vẫn khó hiểu nhìn anh 

- Ý tôi là từ ngày mai tôi sẽ theo đuổi cô và sẽ biết được những gì cô giấu !  _ Dứt lời anh chạy một mạch 

- S...Sao ? _ Nhỏ ngẩn ra nhìn theo bóng của anh rồi cũng đi bộ về nhà với trái tim bối rối 

End chap 19 

*Có lẽ chap này không liên quan lắm nhưng đa phần là nói về nhỏ và anh , hehe . Mọi người lượng thứ*