Mạc Tích Thì

Chương 12



-“Tích!”

-“Thì!”

Đột nhiên hai đạo âm thanh lợi hại như mũi nhọn cùng lúc phóng về phía ta.

-“Gì?” Ta máy móc đáp lại, chỉ có thể ngây ngốc nhìn bọn họ.

-“Hiện tại, quyền quyết định ở  trên tay em, em chọn ai?” 

-“Không sai!” Hãn Thụy cũng đồng ý gật đầu túi bụi,“Em chọn ai?”

Lại tới nữa! Vì sao nhân sinh luôn tràn ngập lựa chọn? Kỳ thật,  hai người bọn họ đều không tệ. Một người là quá khứ, một người là hiện tại, nhưng đều rất tốt với ta đến độ không có gì để phản đối. Vấn đề quan trọng là đã xòe tay đều phi thường hào phóng! Thật sự rất khó lựa chọn! Chẳng lẽ ta trời sinh nhất định phải mệnh khổ, sẽ không có thể hưởng cái gọi là tề nhân chi phúc!?

-“Chuyện này…… Em…… Em còn chưa…… chưa nghĩ tới.” Ánh mắt của bọn họ thật  sự rất dọa người, làm hại ta chỉ có thể nơm nớp lo sợ phun ra những lời này.

-“Chưa nghĩ tới?” Bọn họ cùng nhau rít gào,“Vậy thì hiện tại nghĩ đi!”

Hả? Ta nghĩ giá mà hôn mê quên đi được thì tốt quá! Cái bộ dáng giương cung bạt kiếm tràn đầy kinh tủng như thế bảo ta nghĩ như thế nào được hả! Lão ba chết tiệt, chẳng biết chạy đi chết ở đâu rồi, nhà mình mình có thì không chịu ở, lúc cần thì mất tăm mất tích, lúc không cần lại lù lù hiện ra dọa người khác. Thiết yếu là phải có một một biện pháp, trước tiên để tình hình hỗn loạn, chim bay đạn lạc này đi  qua đã rồi nói sau. Nghĩ nghĩ một chút, ta liền nháy nháy mắt với cái đứa ngồi cạnh  cùng hóng hớt nãy giờ.

Quả nhiên, không hổ là con ta, chỉ  thấy nó thu được cái nhìn tội nghiệp của ta liền gật gật đầu,  âm thanh trong trẻo lập tức vang lên,“Cha, cha  nói đi! Cha rốt cuộc chọn ai vậy ”

AAAAA Ta ngã cái rầm! Tiểu súc sinh chết tiệt! Cho dù không hỗ trợ thì thôi, ai ngờ, mẹ nó  lại cho ta thêm phiền! Cầu người không bằng cầu chính mình, ta từ trên sô pha lấy hết sức, co giò mạnh mẽ  nhảy dựng lên,theo hướng  bên ngoài thẳng tiến. Mặc kệ, cứ trốn đã, ba mươi sáu kế tẩu là thượng sách.

-“Cha, đợi con với!”Chạy được  không bao lâu, đã bị một bóng người giữ chặt. Được rồi, ta thừa nhận thể lực ta không tốt, cái đứa kia cũng không nên  nhanh như vậy liền đuổi kịp ta đi, cho ta chút ít mặt mũi không được sao. Thực phí công nuôi nó!

“Không cần gọi cha, cái tên ăn cây táo, rào cây sung chết tiệt này!” Ta ra sức hất tay nó ra, tiếp tục hướng về phía trước.

“Cha!Con là vì tốt cho cha  mà! Cha nghĩ xem, trong tình huống này nếu cha không nói sẽ chọn ai, như thế hai người kia sẽ đều chạy, như vậy cha không phải mất nhiều hơn được còn gì?” Nói xong lại bò lên cánh tay của ta.

Cái này ta đã sớm biết! Còn cần ngươi  nói? Nhưng vạn nhất không ngờ tới sẽ  bị hỏi đến vấn đề yêu đương  sến súa gì đó! Ta đương nhiên biết yêu là cái gì, nhiều năm xem phim truyền hình như thế cũng không phải chỉ để làm cảnh  . Nhìn thấy những người vì yêu mà phải chết, toàn si nam đần nữ vì yêu mà biến đổi,  thật  đáng sợ, sao có  thể vì tình yêu mà cái gì cũng lao đầu vào như thế  ? Ta không đỡ nổi những cái tình yêu trăng sao gì gì đó đó đâu! Cho dù ta có chút  khuynh quốc khuynh thành, bế nguyệt tu hoa, chim sa cá lặn, anh tuấn tiêu sái, phong lưu phóng khoáng, trong ngoài đều mỹ, có được lực hấp dẫn trí mạng, nhưng không tất yếu sẽ yêu ta! Tuy rằng ta biết với điều kiện của ta thế này mà không yêu ta thì cũng khó thật.

Nhưng mà,  nhưng mà nhìn thấy nhiều cái thể loại yêu rồi nổi điên, sinh bệnh, nằm viện, hủy dung, thân bại danh liệt, thậm chí còn dẫn đến họa chết người, một loại sợ hãi vô danh liền xông lên tận não bộ ta. Ta không cần! Ta còn muốn hưởng thụ cuộc sống tốt đẹp, còn có thanh xuân mơn mởn, tiền đồ sáng lạn chói mắt, không thể bị hủy bởi chữ yêu.

Trở lại vấn đề với hai người kia, bọn họ đều rất vĩ đại,rất thành công và có thế lực trong xã hội.  hẳn là sẽ không làm ra những chuyện không có tố chất như  trong phim chứ?  Huống hồ bọn họ nói yêu ta,  không phải ý nói là…… Bọn họ gì đó chính là của ta!?[ Dao: Hoài nghi, có cách nói như này sao?? Tích: Đá ~, ta nói có thì sẽ  có!] nghĩ đến đây, ta dùng sức nuốt nuốt nước miếng.

ha ha…… Kỳ thật bị yêu cũng không tệ đi  !

Tuy nhiên, tình thế này xem ra chỉ có thể bảo trụ một đứa, vạn nhất  hai đứa đều chạy thật thì đúng là  đánh vỡ đầu cũng không có người để ý.Haizz……

-“Cha, sao tự dưng cha không nói gì thế?”

Ta ngắm nghía  đứa con có chiều cao không sai biệt lắm với ta, thấp giọng  hỏi,“Con, con nói cha chọn ai thì tốt?”

-“Hỏi con á? Cha, cha thích ai thì chọn người đó thôi, có khó gì?”

-“Cha thích cả hai người!” Nếu mà chán ghét một đứa trong đó cũng sẽ không phải phiền não như vậy rồi.

-“Vậy cha yêu người nào? Đừng nói với con là hai người đều yêu đấy!”

-“Haizz, còn chưa tới trình độ này.”   Ta tự hỏi mình liệu trong hai người bọn họ có ai khiến ta buông tha cho hết thảy?

-“Vậy thì cứ nói rõ với bọn họ, xem ai có bản lĩnh làm cho cha yêu người đó trước thì cha sẽ chọn người đó” Nghịch ngợm trừng mắt nhìn, nó lại thấp giọng nói,“Bất quá, con  hy vọng cha chọn Dịch thúc thúc.”

-” Hả? Vì sao?” Ta hiếu kỳ hỏi, tiểu tử này chẳng lẽ……

-“Hắc hắc, cái này, đương nhiên là vì Dịch thúc thúc đối với cha như thế nào mọi người đều biết, còn lý do khác chính là — Hãn Thụy là kiểu người con thích ~.” Nói xong trên mặt nó còn lộ ra nụ cười của ác ma. Sau đó lại bỏ thêm một câu,“Nhưng mà nếu cha thích Hãn Thụy, con sẽ không tranh với cha đâu.”

-“Cái gì?!” Ta rống to,“Tiểu tử ngươi cũng thích đàn ông? Con nói thật cho cha biết đi, con ở Anh quốc có  làm loạn hay không!  30 vạn kia có phải do con …?” Nếu là như  tiền bao trai thì tuyệt đối không thể tha thứ!

-“Cha, sao cha có thể nói như vậy. Cha nghĩ con thành loại người nào  vậy  , con  không phải là người tùy tiện như vậy đâu.” Vẻ mặt nó tràn đầy ủy khuất,  nói nhỏ,“ 30 vạn kia là do con không có mắt đem đi đầu tư.Con chưa từng lừa gạt cha bao giờ mà!”

Được rồi, ta tạm thời chấp nhận! Nó thích đàn ông hay  đàn bà ta không quản, nhưng nếu nó dám đem tiền cấp cho zai  , ta đây sẽ  không mặc kệ. Ta đã phải trải qua biết bao cực khổ  mới kiếm được tiền chu cấp nó ăn học, làm sao còn thừa để nó đem cho  zai  được, như thế  thật uổng phí công ta đau đầu tính toán kiếm tiền.

-“Cha, nếu đã đi ra ngoài, không bằng chúng ta đi uống một chén đi.” Nó lôi kéo, rủ rê ta.

Nhìn bộ dáng nó  hứng thú dạt dào, ta không khỏi gật gật đầu,“Cũng tốt.” Đã lâu không tới  , phải đi thăm hỏi lão bằng hữu thôi!