Ma Thần Hoàng Thiên

Chương 163: Âm Dương Ma Thần Đạo



Thông Thiên Phong.

Bên cạnh một khe suối nhỏ giữa lưng chừng núi, Hoàng Thiên khoanh chân ngồi tĩnh tọa, hai mắt nhắm nghiền. Bốn phương xung quanh cỏ cây xanh mướt, chen chúc qua những kẽ hở của khe đá vươn mình lên trên trời, tạo ra những thế cây cực kỳ đẹp mắt. Nơi đây thiên địa linh khí thập phần nồng đậm, gần như ngưng kết thành từng đoàn mờ ảo, thậm chí có thể nhìn thấy được bằng mắt thường.

Đã hai tuần trôi qua kể từ khi Hoàng Thiên tìm được Đại Việt Tâm Linh Huyền Bí Điển, một cuốn điển tịch bề ngoài có vẻ tầm thường, nhưng nội dung bên trong lại cực kỳ cao thâm huyền bí. Thậm chí với năng lực tư duy và lý giải siêu cường của hắn, cũng phải mất hai tuần thời gian mới có thể đọc hết được thông tin được ghi trong đó, đủ thấy nó kinh người cỡ nào.

Phải biết trước đó, hắn chỉ cần năm ngày thời gian để đọc hơn ba ngàn cuốn điển tịch tương tự. Vậy mà bây giờ hắn phải sử dụng tới mười bốn ngày, đây tuyệt đối là một con số khủng khiếp.

Trong mười bốn ngày cẩn thận nghiên cứu, hắn nhận được vô số lợi ích. Không chỉ có kiến thức về thế giới này tăng lên gấp mấy lần, mà thế giới quan cũng thay đổi nghiêng trời lệch đất. Nếu như đem ra so sánh, thì trước khi đọc Đại Việt Tâm Linh Huyền Bí Điển, hắn chẳng khác nào một tên nhóc ba tuổi, cái gì cũng không biết, cái gì cũng không hiểu. Còn bây giờ, hắn có thể xem là đã hoàn toàn trưởng thành, thông hiểu được rất nhiều điều huyền bí.

Và tất nhiên, hắn cũng đã tìm ra phương pháp tốt nhất để phục sinh Hàn Lâm. Chỉ là hiện tại chưa phải thời điểm thích hợp, nên hắn đành phải tạm gác chuyện này sang một bên, chuyên tâm vào những công việc khác.

Mười bốn ngày trôi qua, Đại Hội Giao Lưu cũng đã tới hồi kết, đồng nghĩa với lần lịch lãm bên trong Cửu U Chi Địa càng gần, hắn phải chuẩn bị rất nhiều thứ cần thiết. Tuy nói nơi này chất chứa vô số cơ duyên cùng kỳ ngộ, nhưng đồng thời cũng tồn tại không ít mối nguy hiểm chết người. Phải biết Cửu U Chi Địa này là một cái Thượng Cổ bí cảnh, tồn tại qua không biết bao nhiêu năm tháng, có trời mới biết được bên trong nó có những thứ quỷ quái gì.

Dù cho năm xưa Lâm Thanh Phong đã từng đi vào trong đó, còn nhận được cơ duyên cực lớn, một bước lên trời. Nhưng chung quy cũng chỉ là một phần rất nhỏ của nơi này, không đáng nhắc tới. Thậm chí bản thân lão lần này đi vào nếu không cẩn thận thì cũng phải bỏ mạng như chơi.

Nói như vậy để có thể thấy được, lần lịch lãm này hung hiểm như thế nào. Nếu không phải Thiên Nguyên đại lục đang đứng trước nguy cơ sống còn, lại tồn tại mâu thuẫn nội bộ khó mà dung hòa, lão cũng không muốn liều mình trở lại nơi này để làm gì.

Nhận biết được những điều này, Hoàng Thiên càng khiến bản thân trở nên cẩn thận. Cơ duyên mặc dù quan trọng, nhưng không thể nào quan trọng bằng mạng sống. Thực lực của hắn mặc dù rất mạnh, thậm chí có thể nói là nằm trong top những kẻ mạnh nhất của lớp trẻ, nhưng so với những hung hiểm của nơi này thì quả thực chẳng là gì. Một con yêu thú cấp 6 thôi cũng đủ để cho hắn ôm hận rồi, chứ đừng nói đến những mối nguy hiểm khác. Cho nên, việc đầu tiên hắn cần làm bây giờ chính là nâng cao thực lực của bản thân mình.

Mấy tháng trước, khi bị tên Hóa Linh tu sỹ của Bạch Gia truy sát, hắn tiến vào trạng thái Ma Thần Đệ Nhất biến, đồng thời tấn cấp Nguyên Đan trung kỳ. Thời gian qua đi, trải qua không biết bao nhiêu biến cố, đã vô hạn tiếp cận Nguyên Đan hậu kỳ, bây giờ chỉ cần một chút kỳ ngộ, liền có thể tấn cấp.

Để tư tưởng tiến vào trạng thái tập trung nhất, Ma Thần Thái Cực Đồ bên trong thức hải của hắn tự nhiên vận chuyển, không ngừng tuôn trào Hỗn Nguyên Ma Thần Khí.

Từng dòng năng lượng cuồng dã lan tràn, thuận theo kinh mạch đi khắp nội thể, xâm nhập sâu vào trong máu thịt, gân cốt. Mỗi một lần như thế, cấu tạo thân thể của hắn lại một lần biến đổi, liên tục tích tụ trở nên vững chắc, chỉ trực chờ bộc phát thuế biến về chất.

Hôm đó phục sinh Hàn Lâm, hắn đã vô tình ngộ ra Ma Thần Đệ Nhị biến – Dương Thần. Cho tới tận hôm nay mới một lần nữa thể hiện, không ngừng đốn ngộ nguyên lý của nó.

Ma Thần Thái Cực đồ thuận chuyển thì sinh âm, hắn tiến vào trạng thái Ma Thần Đệ Nhất Biến – Âm Ma.

Ma Thần Thái Cực đồ nghịch chuyển thì sinh dương, hắn tiến vào trạng thái Ma Thần Đệ Nhị Biến – Dương Thần.

Âm Ma – Dương Thần, hai biến đầu tiên trong Ma Thần Cửu Biến. Đại biểu cho trạng thái Âm - Dương của thiên địa, đại biểu cho tính Ma - Thần của huyết mạch, huyền ảo vô cùng. Chúng! chính là là hai mặt bản chất vừa đối nghịch vừa hòa hợp lẫn nhau, vừa mâu thuẫn nội tại lại vừa ngưng kết thống nhất thành một thể, không thể tách rời. Đó là một chỉnh thể cực kỳ hoàn mỹ mang tên Âm Dương Ma Thần Đạo.

Xung quanh bốn bề, nước vẫn chảy, gió vẫn thổi, mọi thứ cứ như thế thuận theo tự nhiên, tưởng chừng như đơn giản mà lại phức tạp và huyền ảo vô cùng.



Ngay lúc này, cũng tại Thiên Nguyên Học Viện, trong tòa đấu trường lớn nhất nơi đây.

Hôm nay đã là ngày cuối cùng diễn ra Đại Hội Giao Lưu, không khí càng thêm náo nhiệt.

Trong tòa quảng trường rộng lớn thiết kế theo mô hình lòng chảo, khán giả đông đến khó mà tưởng tượng nổi, chen chúc nhau hò hét không ngừng. Một quảng trường vốn được thiết kế cho hơn một trăm vạn người ngồi quan chiến, bây giờ chật kín khó mà tìm ra vị trí trống.

Lần này đại hội, Thiên Nguyên Học Viện đã mở cửa tự do cho tất cả mọi người, nên mới dẫn đến tình trạng quá tải như thế này. Hơn một trăm vạn người, có học viên của học viện, có tán tu bên ngoài, có người của các phương thế lực, thậm chí còn có cả người của ngoại lục trà trộn vào, đủ loại thành phần.

Ở trung tâm của quảng trường là một lôi đài rộng hơn hai mươi lăm vạn mét vuông (500mx500m), được làm từ vẫn thạch đặc thù, cực kỳ cứng rắn. Vậy mà lúc này đây đã xuất hiện vô số dấu vết tổn hại, thậm chí còn có cả vết máu. Có lẽ mười mấy ngày vừa qua, đã diễn ra rất nhiều cuộc đại chiến khốc liệt của các thiếu niên anh tài. Những kẻ được coi là tương lai của toàn bộ đại lục, thế hệ trẻ của một thời đại mới Thiên Nguyên.

Hôm nay là ngày diễn ra thi đấu chung kết của Đại Hội Giao Lưu, chiến đấu diễn ra càng thêm khủng bố và ác liệt. Trên lôi đài pháp thuật vô biên, kiếm khí, hỏa diễm, thương ảnh, lôi điện các loại không ngừng va chạm phát sinh bùng nổ, đem bốn phương quấy lên như trời long đất lở.

Loại lực chiến mạnh mẽ như thế này, hoàn toàn có thể nói là đỉnh phong của Nguyên Đan cảnh giới, rất khó để có thể vượt qua nữa. Âu cũng là điều dễ hiểu, dẫu sao những kẻ đã đi đến được buổi chiến đấu ngày hôm nay, tuyệt đối là những siêu cấp thiên tài, thiên kiêu yêu nghiệt nhất của mảnh đại lục này. Bọn họ đều là những kẻ đã đi đến cực hạn của Nguyên Đan, nếu đi ra một bước nữa, chính là đặt chân vào Hóa Linh cảnh giới.

Chưa kể tới, đại hội này chính là nơi để bọn họ được vinh danh. Thạch đài này, chính là nơi để bọn họ được tỏa sáng. Nhiệt huyết tuổi trẻ thiêu đốt, mỗi con người trong họ đều hừng hực lửa cháy, điên cuồng cùng khao khát sự chiến đấu, khao khát được chứng minh bản thân mình. Chứng minh bản thân họ là siêu cấp thiên tài, là thiên kiêu chi tử, là kẻ mạnh nhất trong cùng thế hệ.

Nông nổi bốc đồng, nhưng cũng tràn đầy cố gắng cùng ao ước, đó chính là tuổi trẻ, là một quá trình mà bất cứ con người nào cũng phải trải qua một lần.



Thời gian thấm thoát trôi qua, thoáng chốc đã là cuối ngày, buổi giao lưu cũng đi tới hồi kết. Top 50 người mạnh nhất đã có kết quả, khiến cho bầu không khí vốn đã huyên náo càng trở nên khó mà bình tĩnh. Mỗi một người đều có tâm trạng không giống nhau, có người tung hô vui mừng, có người thở dài tiếc nuối, cũng có người bình tĩnh như mặt hồ yên ắng, không nhìn ra cảm xúc.

Trái ngược hoàn toàn với cái không khí nhốn nháo ồn ào của nơi đây. Thông Thiên Phong lúc này lại cực độ yên tĩnh, chỉ có tiếng nước chảy nhẹ nhàng, cùng với tiếng gió xào xạc vờn quanh.

Hoàng Thiên bình tĩnh ngồi trên chỏm đá, cơ thể không ngừng xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất. Khi thì tràn ngập một màu đen hắc ám, lúc lại tỏa ra hào quang sáng ngời, cứ thế luân phiên thay đổi.

Hai biến Âm Ma và Dương Thần đã bị hắn thôi diễn đến cực hạn, lặp đi lặp lại không biết bao nhiêu lần nhằm tìm ra được điểm mấu chốt, tiến đến hợp nhất chúng lại, tạo ra trạng thái Âm Dương Ma Thần Đạo.

Lại trải qua hơn một giờ đồng hồ nữa, rốt cục mới xuất hiện vài điểm biến hóa. Trên khuôn mặt vốn điềm tĩnh của hắn bất chợt xuất hiện một tia hưng phấn lạ thường, ngay sau đó ngửa mặt lên trời hét lớn một tiếng.

Ma khí vấn thiên, thần khí trấn địa.

Ngay tại nơi này, lấy Hoàng Thiên làm trung tâm, một cái thái cực đồ khổng lồ bao phủ phương viên mấy chục mét điên cuồng vận chuyển, tỏa ra năng lượng cường đại khiếp người. Toàn bộ Thông Thiên Phong đột nhiên run rẩy dữ dội, cương phong nổi lên lớp lớp, không ngừng vang lên tiếng rít gào như muốn đem cả thiên địa này xé rách.

Ở tại trung tâm của thái cực, cơ thể Hoàng Thiên quần áo đã sớm rách nát, lộ ra một làn da được bao bọc bởi hắc sắc lân phiến sáng bóng, năng lượng tràn đầy mỗi tế bào. Nếu quan sát gần hơn chút nữa, liền có thể thấy được bên trong mỗi hắc sắc lân phiến, đều có lưu chuyển một luồng năng lượng hoàng khí, khiến cho lớp lân phiến càng trở nên sắc bén và mạnh mẽ.

Nơi mi tâm của Hoàng Thiên xuất hiện một cái khe nhỏ chạy dài, rung động mãnh liệt. Chớp mắt sau đó, rốt cục con mắt thứ ba này của hắn cũng mở, bắn ra tinh quang khiếp người, đem bầu trời nhấn chìm trong hai sắc thái đối nghịch. Thái cực đồ ầm ầm chuyển biến, hóa thành hai cái cánh khổng lồ một đen một trắng trên lưng. Chỉ vỗ nhẹ một cái liền đưa cả cơ thể bay lên mấy chục mét cao trên không trung.

Hắn đã hoàn toàn tiến vào được trạng thái Âm Dương Ma Thần Đạo, đồng thời tấn cấp Nguyên Đan hậu kỳ.