Ma Kính

Chương 6: Hoài Nghi



Đêm khuya, Joshua vẫn chưa đi ngủ, nàng chìm vào suy tư sau khi nghe tin mà người hầu đưa đến. Chỉ chốc lát, Joshua liền cảm thấy có chỗ nào đó không ổn, nàng đem thông tin mình nghe được phân tích kỹ lưỡng một lần nữa, cẩn thận nhớ từng chi tiết, sau đó dựa vào những ký ức mà chính mình cảm thấy không ổn đó, toàn bộ đều viết ra. Cuối cùng là đối chiếu với những tư liệu trong vương quốc, phát hiện có một bộ phận bị thay đổi.

"Vì cái gì?" Joshua không thể tin được mà nhìn vào phần khác biệt đó, ký ức của nàng trở nên không đáng tin nữa....

"Joshua điện hạ." Cửa bị gõ vang, quản gia khom lưng chờ đợi mệnh lệnh từ Joshua.

"Giúp ta chuẩn bị một chút, ngày mai ta phải nhanh chân đến xem." Joshua càng ngày càng cảm thấy có vấn đề xảy ra ở ngoài hoàng cung, trầm ngâm một lúc lập tức thay đổi:" Không, xuất phát ngay lập tức!"

Nếu sự xuất hiện của người kia là ngoài ý muốn và truyền tin cho nàng, vậy hiện tại nàng phải lập tức rời khỏi hoàng cung, hơn nữa phải mang theo cả tư liệu mà nàng biết rời đi!

"Vâng, thần đi chuẩn bị ngay bây giờ." Quản gia nhanh chóng rời đi, Joshua cũng sắp xếp đồ vật cần thiết của chính mình thật tốt, lên xe ngựa đi về hướng biệt thự của mình ở ngoài thành phố.

Sáng sớm Sattler bị một người hầu trẻ tuổi đánh thức, nàng nhìn người hầu bận rộn trong ngoài để chuẩn bị quần áo cho nàng, vừa nói mà vừa trêu ghẹo:"Nếu mỗi ngày đều là Tu Văn tới thì tốt hơn nhiều rồi~~"



Người hầu trẻ tuổi nghe xong rõ ràng là có sửng sốt một chút, ngay sau đó quỳ xuống mà tạ tội:"Thật sự xin lỗi nữ vương bệ hạ."

"Không có việc gì, ta chỉ nói như vậy thôi, không cần khẩn trương, Tu Văn chắc là không rảnh rồi." Sattler cũng không có ý trách cứ người hầu, chỉ cảm thấy Tu Văn như là một tri kỷ thật khó tìm thôi.

"Xin nữ vương bệ hạ thứ tội, xin hỏi Tu Văn là vị nào? Trong hoàng cung không có người tên là Tu Văn ạ." Người hầu không dám ngẩn đầu lên, hắn thật sự chưa từng nghe qua có người tên là Tu Văn.

"Hắn là mưu thần của ta mà, ngày hôm qua không phải vừa gặp hắn sao?" Sattler cảm thấy rất kỳ quái, bình thường người hầu hẳn phải biết người sở hữu vị trí mưu thần này gọi là gì mới đúng.

"Ngày hôm qua? Bệ hạ nói chính là Tesla đại nhân đúng không?" Người hầu đột nhiên hiểu ra, nguyên lai là nữ vương bệ hạ nhớ nhầm tên của hắn ta rồi.

"Là Tu Văn a?" Nếu gọi sai tên thì nhất định là nàng đã bị sửa lại cho đúng rồi, cho nên Sattler có thể chắc chắn rằng người hôm qua chính là Tu Văn.

"Nhưng trong nội bộ của mưu thần không có kêu là Tu Văn đại nhân." Hiện tại người hầu cảm thấy có thể giữa vị mưu thần đó và bệ hạ có đặt biệt danh cho nhau chăng?

"Như vậy sao? Vậy một lát nữa hãy gọi Tesla đến gặp ta." Sattler cảm thấy có chỗ không thích hợp, tuy rằng nàng không nhớ rõ từng nam nhân, nhưng tóm lại nàng cảm thấy người kia chính là Tu Văn, hiện tại thì Tu Văn dường như biến mất không dấu vết!

"Vâng ạ." Người hầu nhận mệnh lệnh, giúp Sattler trang điểm chải chuốt mọi thứ hoàn chỉnh thì lập tức rời đi để tìm Tesla.

Chỉ chốc lát, tiếng gõ cửa vang lên:" Bệ hak, Tesla đại nhân cầu kiến."



"Cho hắn vào đi." Sattler ngồi ở trên giường, dựa vào mép giường bày ra một tư thái lười biếng.

Tesla tiến vào, đi đến phía trước hành lễ, cung kính nhưng lại có phần kinh hỉ mà lên tiếng:" Bệ hạ, ngài tìm ta?"

Nho nhã lễ độ, cả người toát ra một nét thư sinh, là người có văn hóa, có học thức, nhưng hắn cùng với người hôm qua rõ ràng là hai người hoàn khác nhau, mặt không giống nhau, khí chất cũng khác biệt. Sattler nhíu nhíu mày, nàng cảm thấy trí nhớ của nàng không hề có vấn đề, mở miệng dò hỏi: "Ngày hôm qua là ngươi đem ta từ rào chắn bảo hộ ở sân thượng xuống phải không?"

"Là thần, thưa nữ vương bệ hạ." Tesla cũng không biết vì sao nữ vương của hắn lại hỏi như vậy, hay là chính mình ngày hôm qua đã làm chuyện gì khác người?

"Ngày hôm qua là ta thất lễ, hôn môi bệ hạ còn....."

"Từ từ." Sattler ngắt ngang lời hắn đang nói, ngày hôm qua không phải Tesla! Hiện tại Sattler có thể khẳng định, Tu Văn so với người hiện tại này thì lớn mật hơn rất nhiều, hơn nữa nàng chưa từng gặp mặt Tesla, không hề có ấn tượng gì, người nam nhân này là mới đến!

"Tesla, ngươi tới đây bao lâu rồi?" Sattler chăm chú nhìn Tesla, câu trả lời từ hắn, là nàng có thể biết được đáp án......

"Hồi bệ hạ, thần ngay từ đầu vào đây đã ở cạnh bệ hạ."

"Ân, ta đã biết, vất vả rồi Tesla. Ngươi đi về trước đi, cảm ơn ngươi." Sattler mỉm cười nhìn hắn nói lời cảm kích, Tesla rời đi trong sự nghi hoặc lại thấp thỏm.

Từ lúc đầu người theo nàng là Tu Văn, là một trong những nam nhân xuất hiện bên cạnh nàng ngay từ đầu. Tesla này là người mới đến, nhưng hắn lại thay thế vị trí của Tu Văn, vậy Tu Văn đâu? Vì sao trong trí nhớ của mọi người thì hình ảnh của Tu Văn đều biến mất? Đây là do Chris làm sao......

Tuy rằng Sattler cũng không quan tâm đến những nam nhân đó sẽ như thế nào, nhưng căn bản là bây giờ nàng mới phát hiện rằng không biết Chris đang làm cái gì, kết quả của việc có được ước nguyện rốt cuộc là gì.....

Sattler đi vào mật thất, nhìn vào ma kính. Hiện tại cũng giống như ngày hôm qua, Chris không có xuất hiện,nhìn mặt kính lạnh lẽo yên tĩnh phản chiếu thân ảnh của Sattler.

"Chris, ước nguyện của ta rốt cuộc là sẽ nhận được cái gì?" Sattler nhẹ nhàng vuốt ve mặt kính, cũng không có người trả lời, chỉ có cảm xúc lạnh lẽo của mặt kính lạnh lẽo truyền đến lòng bàn tay.

"Chris, chàng xuất hiện đi, ta muốn có ước nguyện." Tay của Sattler rời khỏi mặt kính, mặt kính lúc này mới xuất hiện gợn sóng, Chris xuất hiện.

"Lần này nàng muốn cái gì." Giọng điệu vẫn như cũ bình tĩnh không một chút tình cảm, nét mặt vô cảm mà nhìn Sattler.

"Ta muốn chàng, có thể chứ?" Sattler nhìn vào đôi mắt đỏ đậm luôn bình tĩnh của Chris mà chậm rãi nói ra nguyện vọng của chính mình.

"Ta muốn chàng, Chris."