Lương Điền Thiên Khoảnh

Chương 9: Tỷ đệ phân chia việc nhà



Giang Lăng nói xong lời này , đoán là Lí Thanh Hà sẽ cực lực phản đối , nhưng nàng lại không nói gì , trong phòng rơi vào một mảnh yên tĩnh.

" Như thế nào ? " Giang Lăng đảo mắt nhìn qua , thấy Lí Thanh Hà và Giang Đào đều đang nhìn mình bằng ánh mắt kinh dị , giống như là từ trước tới nay chưa từng quen biết nàng , Giang Lăng có chút khó xử .

" A , không thế nào .Ngươi nói đúng , ngươi nói đúng ..." Lí Thanh Hà giống như bừng tỉnh lại từ trong mộng , nhẹ nhàng trả lời .

Lí Thanh Hà thở phào một hơi , ánh mắt có chút kính sợ nhìn về phía Giang Lăng . Vừa rồi trong lúc lơ đãng , khí thế này là của người trên nhìn xuống , toát ra nhàn nhạt uy nghiêm , chọc người không dám đến gần , làm Lí Thanh Hà hít thở không thông .

Gánh nặng nhiều năm nàng gánh trên vai , hôm nay đã có thể bỏ xuống được rồi .Lí Thanh Hà cảm thấy cái mũi trướng trướng , ê ẩm . Nàng xoay nhanh người đi , lén dùng khăn tay lau đi nước mắt .

Lăng Nhi rốt cuộc cũng đã trưởng thành ... ...

"Tỷ tỷ , ta cùng với ngươi đi làm việc " . Từ ngày Giang Lăng đánh người đến nay , Giang Đào rất là sùng bái nàng , trong lòng hắn hình tượng Giang Lăng cao lớn vô cùng . Hiện tại hắn thấy nàng càng lấp lánh ánh hào quang .Cho nên hắn nghĩ việc nàng làm lúc nào cũng đúng , đương nhiên hắn cũng muốn làm theo .

Nhìn Giang Đào mắt sáng như sao , trái tim Giang Lăng cảm giác yêu thương tràn đầy .Nàng ôn nhu nói với Giang Đào " Tiểu Đào , tỷ đệ chúng ta cùng nhau phân chia công việc được không ? Kiếm tiền việc này nhường cho tỷ tỷ làm . Còn ngươi đọc sách cho giỏi , khảo khoa cử làm quan . Như vậy , nhà chúng ta về sau vừa có tiền cũng có quyền , ai muốn khi dễ nhà chúng ta đều không được ."

Giang Đào nhíu nhíu chân mày ra vẻ giống như người lớn , trầm tư một chút , lập tức dùng sức gật đầu : " Được ! " rất là vang dội .

Mặc dù trong nháy mắt , Lí Thanh Hà đối với Giang Lăng chỉ có kính ngưỡng , hi vọng , cùng phục tùng , nhưng nàng cuối cùng cũng lo lắng : " Lăng Nhi , ngươi xác định ngươi ở nơi đó làm việc không có nguy hiểm gì sao ? Còn có rất là vất vả ...."

" Yên tâm đi , ta sẽ không vì một chút tiền công mà không nghĩ đến an toàn của bản thân mình ." Giang Lăng quả quyết nói , trên mặt nàng lại có biểu cảm chân thật , đáng tin . Làm Lí Thanh Hà muốn khuyên can cũng nói không nên lời . Lí Thanh Hà thở dài một hơi , cũng không nói thêm lời gì nữa .

" Nương , ngươi có thể sửa giúp ta hai bộ quần áo nam trang không ? " Nhớ tới quần áo Giang Lăng có chút đau đầu . Trong nhà khó khăn như vậy , muốn làm hai bộ quần áo mới là không có khả năng .

Nữ trang muốn sửa thành nam trang .....điều đó khó khăn rất lớn . Giờ chỉ còn trông cậy vào đôi bàn tay khéo léo của Lí Thanh Hà .

" Có thể , có thể " Lí Thanh Hà nghe nữ nhi bàn chuyện thì kinh hỉ hiện lên trên mặt ." Lúc trước vì tiết kiệm tiền , nên quần áo của Đào Nhi ta cố ý mua tương đối dài , xong rồi về nhà đem mấy chỗ thu ngắn lại cho hắn mặc. Một lát , ta đem chúng thả ra , vậy là ngươi có thể mặc vừa rồi ".

" Kia thật là tốt quá ! " Sự tình có thể giải quyết , tâm tình Giang Lăng vô cùng tốt , nhịn không được đi đến ghẹo ghẹo Giang Đào " Sửa lại quần áo Tiểu Đào khiến hắn không có quần áo mặc , vậy thì cho hắn mặc quần áo của ta đi "

Giang Đào vừa nghe xong mặt đã đỏ lên : " Ta không phải nữ nhân ...."

Hôm đó cơm chiều vẫn là hai tỷ đệ cùng nhau làm , Giang Lăng đã chuẩn bị trước, nên nấu cơm cũng dụng tâm hơn , đối với khống chế củi lửa , sử dụng muối thô cũng dần quen lên . Tuy rằng món ăn vô cùng đơn giản , chỉ là chút rau xanh cho thêm dầu và muối , nhưng hương vị so với giữa trưa vẫn tốt hơn nhiều.

Cơm nước xong , Giang Đào như thường lệ xung phong đi rửa bát , Giang Lăng chạy nhanh về phòng muốn vào trong không gian xem mấy cây rau bộ dáng như thế nào .

Đóng cửa lại vào không gian , cảnh tượng trước mắt làm Giang Lăng vô cùng vui sướng .

Chỉ thấy rau mọc một mảng xanh mượt , vô cùng khỏe mạnh , xem ra so với giữa trưa lớn hơn một vòng . Nhìn mấy cây rau Giang Lăng cũng không biết nó là cây gì , nhưng theo hình dáng thì có thể phân chúng làm ba loại .

Có một loại là dây leo , có xu hướng mọc bò tràn lan . Nhớ đến khi ở nhà Vương đại nương nhìn thấy đậu đũa , Giang Lăng suy nghĩ mình có nên làm sào trúc cho nó bò lên không ?

Giang Lăng dùng bát múc nước trong hồ tưới qua một lần cho cây rồi đi ra ngoài .

Nhớ đến mấy mầm cây thừa lại đã đưa Giang Đào trồng , Giang Lăng không biết chúng bây giờ ra sao , nàng mở cửa đi ra ngoài sân vườn .Vừa nhìn thấy Giang Lăng đã phì cười . Đứa nhỏ này chắc là chưa thấy qua ai trồng trọt bao giờ , nên không biết cây cối cũng cần có không gian để phát triển .Hắn đem tất cả trồng chung vào một góc , dày đặc đến nỗi không biết ai là ai , lại còn không biết là cần phải tưới nước cho cây, may mắn là đất bùn kia ướt át , tuy là cây có chút ủ rũ , nhưng có thể vẫn sống được.

Giang Lăng đem mấy cây rau nhổ lên , phân theo loại rồi trồng lại một lần nữa. Nhìn Giang Đào đi vào phòng bếp nấu nước tắm , Giang Lăng vụng trộm đi vào không gian lấy một ít nước trong hồ , làm cho nước chảy từ ngón tay đến các cây rau mới trồng lại , tất cả đều tưới qua một lần . Tưới bằng nước trong không gian có thể kích thích cây sinh trưởng đi _ Giang Lăng nghĩ vậy .

Mấy ngày nay vừa xuyên không đến đây , hoàn cảnh xa lạ , cơ thể không khỏe ,cuộc sống quẫn bách , gia đình mắc nợ... làm Giang Lăng tâm lí bất an ,lòng đầy áp lực . Giờ đây ở giữa thiên nhiên , hít thở khí trời , mùi thơm cây cỏ tâm của Giang Lăng bình yên lại , những chuyện không như ý một khắc kia cũng không còn .

Giang Lăng đứng lên. thở phào nhẹ nhõm , đến bên cạnh giếng múc một thùng nước rửa tay , trên mặt nàng mang theo chút mỉm cười mà chính nàng cũng không phát hiện ra .

Thu thập xong thì Giang Đào cũng nấu xong nước tắm . Đỡ Lí Thanh Hà đi tắm , Giang Lăng quay về phòng lấy quần áo , phía ngoài cửa viện liền truyền đến âm thanh của Vương đại nương " Giang cô nương đã ăn cơm chưa ? "

" Đại nương , mời vào ! " Giang Lăng xoay người lại " Ta đã ăn cơm xong , còn ngài ? "

" Ha ha , ta cũng đã ăn qua . Nương ngươi đâu ? "

" Ở trong phòng " .

Lí Thanh Hà ở trong phòng cũng nghe thấy tiếng nói của Vương đại nương , ra tiếng hô : "Vương đại nương , mời vào ! "

Vương đại nương đến ngồi ở chỗ của mình , ân cần hỏi thăm Lí Thanh Hà vài câu , liền mang vẻ mặt xấu hổ nói : " Giang phu nhân , ta được ngươi coi trọng , ủy thác cho ta giúp ngươi thu xếp chuyện bán sân , nhưng mà thật là ngượng ngùng , lão tỷ tỷ ta không giúp gì được cho ngươi . Những người trong thôn ta đã hỏi qua , không ai muốn mua hết . Nếu không , ngươi tìm người lên trấn trên hỏi thử xem "!

Nghe xong lời này , tâm Lí Thanh Hà trầm xuống đáy cốc . Nguyên lai nàng trông cậy vào việc bán được cái tiểu viện này , trả hết nợ thì nàng cũng thừa ra một ít tiền , thuê một cái phòng tốt để ở , thêu một chút đồ đem bán , cuộc sống cũng từ từ được tốt lên . Hiện tại bán không xong , tình huống trở nên không thể khống chế được .

Nàng cùng Trương Lưu Phương chị em bạn dâu đã mười mấy năm , tính tình đối với mình cay nghiệt nàng là người biết rõ nhất . Nhiều năm nay nàng căm ghét nhà mình , hiện giờ có cơ hội , sợ là không dễ dàng buông tha các nàng .

"Không quan hệ , ngày mai ta liền lên trấn trên dán thông báo bán viện , hẳn là có người mua ". Giang Lăng nhìn sắc mặt tái nhợt của Lí Thanh Hà , an ủi nói : " Thật sự bán không xong , nữ nhân kia đến ép trả nợ thì tính sau , trời sẽ không tuyệt đường người , sẽ có biện pháp thôi ".

Vương đại nương nhìn bộ dáng thất vọng của Lí Thanh Hà , há miệng thở dốc , muốn nói lại thôi.

" Đại nương , ngươi có việc gì cứ việc nói " Giang Lăng lên tiếng . Nàng không nghĩ là đến vay tiền của Vương đại nương , nhưng đối với người nghèo mà nói nửa xâu tiền là số lượng không nhỏ . Lại nói , không quen , vô cớ ,Vương gia làm dựa vào cái gì mà đem tiền tích lũy của bản thân cho ngươi mượn .Mà nếu mở miệng hỏi , sợ là chút nhân tình ít ỏi cũng không còn .

" Trong thôn nhà của Lưu Đại Hòe nhờ ta nói với ngươi một việc . Chỉ cần ngươi đáp ứng , tiền này sẽ không thành vấn đề ..... " Lưu đại nương ấp a ấp úng nói .

" Chuyện gì ? Ngài nói đi ! " Lí Thanh Hà đã khôi phục được tâm trạng , trấn định nói .