Luôn Có Ngôi Sao Dõi Theo Tôi

Chương 30



Hai năm sau.

Đặng Chi Tư cầm chìa khóa mở cửa nhà Vu Thanh, đi vào.

Trong phòng khách không có một bóng người, theo sau, cô ấy trực tiếp xoay người bước vào thư phòng, thấy bên trong vẫn không có ai, liền hoạt động vài bước, mở cửa phòng tắm.

Vu Thanh nhắm hai mắt nằm ở bồn tắm, bọt biển nổi trên mặt nước che đậy thân hình cô, chỉ lộ ra cái cổ và khuôn mặt trắng nõn.

Trong phòng tắm hơi nước quanh quẩn, nhiệt khí khiến gương mặt cô phiếm hồng, càng có vẻ kiều diễm ướt át.

Nghe thấy tiếng cửa đột nhiên mở ra, cô lười biếng mở bừng mắt, nhìn Đặng Chi Tư một cái, sau đó vươn một bàn tay đem sợi tóc loát rời rạc xuống đến sau tai, lần thứ hai nhắm lại hai mắt.

Phản ứng của cô khiến Đặng Chi Tư càng quạo, cười lạnh nói: "Giải thích cho tôi lý do tại sao cô không đến buổi thử kính《 sóng vai đi 》"

Vu Thanh lần thứ hai mở mắt ra, quay đầu nhìn về phía cô ấy, cười lộ ra răng nanh: "Không tìm thấy chỗ, nên tôi quay lại."

"Tôi rõ ràng kêu tiểu Lý tới đón cô, cô căn bản cửa cũng chưa ra!"

Thấy lừa dối bất quá đi, Vu Thanh không nói chuyện nữa, trầm mặc đứng lên, đi đến ngăn cách trong cửa, cứ như vậy toàn thân trần trụi tắm vòi sen trước mặt Đặng Chi Tư.

"《 sóng vai đi 》 có cơ sở người đọc, hơn nữa Trần đạo diễn cũng có đủ danh khí, trọng điểm là người ta cơ bản đã chỉ định cô là nữ chính, cô chỉ cần tiếp, tuyệt đối chỉ kiếm không lỗ. Hiện tại chỉ kém đi cái đợt buổi thử kính, cô rốt cuộc làm ra cái vẻ gì?"

Vu Thanh nhấp môi đóng vòi phun, cầm lấy một bên áo tắm dài trực tiếp bọc lên.

Đặng Chi Tư quả thực phải bị bộ dạng của cô làm cho nổ tung, lửa giận tích tụ ở trong lòng trực tiếp bạo phát ra, đầy mặt hận sắt không thành thép, "Vu Thanh, cô cảm thấy lấy danh khí của cô xứng chơi bài lớn như vậy sao?"

"Tất cả diễn viên khác đều tranh nhau đoạt nhân vật này, cô thì khen ngược, đưa tới cửa cho cô đều không cần! Cô biết đây là đại màn ảnh không? Chụp tốt lời nói thì giá trị con người cô chính là phiên bội cao!"

Nghe được lời này, Vu Thanh quay đầu nhìn về phía cô ấy, nguyên nhân không biết hốc mắt là bởi vì hơi nước hay là cái gì khác, có vẻ có chút ướt át, cô nhẹ giọng hỏi: "Cái đó có thể làm càng nhiều người nhìn thấy phải không?"

Cô hỏi chuyện làm Đặng Chi Tư nhẹ nhàng thở ra, sắc mặt cũng hòa hoãn không ít, "Đương nhiên."

Vu Thanh không dùng trầm mặc tới phản kháng, đi ra phòng tắm, nhân tiện tung ra một câu, "Đã biết, ngày mai thử kính tôi sẽ đi."

Mấy năm nay, Vu Thanh lục tục tiếp một ít diễn, tuy rằng không phải nhân vật đặc biệt quan trọng gì, nhưng bởi vì tính cách xông ra dẫn người chú ý, danh khí cũng liền dần dần tăng lên.

Sắp tới cô tiếp một bộ phim truyền hình đang ở nhiệt bá, cô sắm vai nữ phụ mắc bệnh có hai nhân cách, trong đó có một nhân cách giết người, với một nhân cách khác sau khi phát hiện nhân cách kia liền một phen giãy giụa quyết định đi tự thú.

Tâm lý thiện ác của nhân vật đều được cô lột tả một cách hoàn mỹ, tương phản như vậy hấp dẫn không ít fans.

Cũng đồng dạng lọt vào mắt Trần đạo diễn.

Đặng Chi Tư đi theo Vu Thanh vào trong thư phòng, nhìn sợi tóc cô còn nước chảy, đem gối đầu thấm ướt, nhưng cô lại tựa hồ một chút cảm giác đều không có, "Ngày mai tôi tự mình tới đón cô đi."

Nói xong liền đi ra ngoài.

Vu Thanh nửa mở mắt, nghe được chỗ huyền quan vang lên tiếng đóng cửa, mới giống như được giải thoát, nhắm hai mắt, đem chính mình chôn nhập giữa chăn.

Thực mau, cô lại lần thứ hai mở bừng mắt, lấy điện thoại di động từ dưới gối ra, mở Weibo ra, không chút để ý lướt qua cái đứng đầu.

Không bao lâu liền cảm thấy không thú vị, ấn nút back, điểm tiến hot search nhìn thoáng qua.

Bảng hot search hàng đầu: danh sách diễn viên của《 theo đuôi 》 được tiết lộ.

Vu Thanh mặt vô biểu tình nhấn vào nhìn thoáng qua.

【 đệ nhất doanh số liên tục 5 năm trong cả nước, truyện tranh nhà Bước Dẫn thành danh. Danh sách diễn viên chân nhân điện ảnh 《 theo đuôi 》 được tiết lộ 】 được chuẩn bị quay từ đầu năm ngoái, sẽ ra mắt vào ngày 7 tháng 6 năm 2019.

Danh sách diễn viên biểu:

Lâm Tùy: Ôn Trạc;

......

Đạo diễn: Quách Vũ Hằng

Biên kịch: Bước dẫn

chân nhân: người thật

Vu Thanh đánh cái ngáp, thuận tay nhấp vào bình luận để xem.

【 Ơ vãi~! Tháng sau sẽ phát sóng, thế mà ngay cả cái ảnh tạo hình hoặc trailer đều không có? 】

【 đậu xanh rau má nó!! Ôn Trạc là ai dị!! Nghe cũng chưa nghe qua liền tới diễn Lâm Tùy đại bản mạng của mị!! 】

đại bản mạng: truyện tranh yêu thích nhất

【 đợi lâu như vậy liền cho tôi cái tin dữ này? 】

【Phim thối, giám định hoàn tất. Đau lòng cho Dẫn đại đại, nhất nhân vật dưới ngòi bút hoàn mỹ lại cho một diễn viên mười tám tuyến diễn mới ghê chứ. 】

Xem lâu rồi liền cảm thấy phiền chán, Vu Thanh đem điện thoại ném tới một bên, đem chăn che lại đầu, nhắm hai mắt lại.

Trong chăn cô gái nhỏ run rẩy một chút, tựa hồ đang giãy giụa.

Sau một lúc lâu, cô đột nhiên đem chăn xốc lên, đi về phòng chính mình, từ tủ đầu giường cầm một viên thuốc ngủ, trực tiếp nuốt xuống, đôi mắt vẫn luôn nhìn chăm chú vào tờ giấy đặt trên cùng.

Vu Thanh cười khẽ một tiếng, đem ngăn tủ đóng lại, một lần nữa trở lại trong thư phòng, lần này cô hợp mắt lại liền lập tức ngủ.

*

Sáng sớm hôm sau, Đặng Chi Tư liền đem Vu Thanh ra khỏi giấc ngủ, dùng hết sức toàn thân đem cô ném vào buồng vệ sinh, cười lạnh nói: "Cho cô nửa giờ, đem chính mình chuẩn bị đi."

Vu Thanh gật gật đầu, dùng sức chớp chớp mắt, chầm chậm bắt đầu rửa mặt.

Mười phút sau, cô từ buồng vệ sinh đi ra, trở lại trong phòng, từ tủ quần áo tùy tiện lấy ra một bộ quần áo, Đặng Chi Tư theo cô vào lập tức đoạt lấy tới rồi thả trở về:

"Lần trước thời điểm cô bị phóng viên chụp là bộ này đấy."

Vu Thanh nhìn cô ấy một cái, ủy khuất ba ba cầm lấy một cái khác.

Lần này Đặng Chi Tư không phản đối nữa, dặn dò nói: "Tuy rằng tới đó vẫn phải trang điểm lại, nhưng hiện tại cô nên trang điểm cho tôi một chút, không cần luôn tố nhan thượng kính, có điểm tay nải minh tinh được chứ?"

Vu Thanh không nói chuyện, vừa đánh ngáp vừa cởi quần.

Đặng Chi Tư thở dài, đi ra phòng, nhân tiện đóng cửa lại.

Vu Thanh đổi xong quần áo liền đi ra ngoài, thấy Đặng Chi Tư bộ dạng sắp phải bùng nổ, lập tức mở miệng nói: "Tôi ăn xong bữa sáng sẽ làm! Cô không phải mang theo cho tôi sao?"

Đặng Chi Tư "Hừ" một tiếng, đi đến bàn ăn đem cháo hải sản trong túi ra, "Ăn nhanh đi."

Phản ứng của cô ấy tựa hồ chọc cười Vu Thanh, lệnh khóe miệng Vu Thanh không tự chủ được câu lên.

Tuy rằng không ăn được mấy muỗng liền hết muốn ăn, nhưng cô vẫn ép mình ăn nửa bát rồi mới khó khăn lắm dừng chiếc đũa.

Tương đương sau khi Vu Thanh trang điểm, hai người liền nhanh chóng ra cửa, ngồi trên xe bảo mẫu.

Sau khi Vu Thanh chào hỏi tiểu Lý, liền tính toán nhắm mắt ngủ.

Nào biết một bên Đặng Chi Tư đột nhiên ném kịch bản cho cô, vênh váo tự đắc nói: "Mau thuộc lời thoại cho tôi, trong chốc lát nữa cô thử kính sẽ diễn đoạn này."

Vu Thanh mở góc trang giấy Đặng Chi Tư đưa, nhìn chằm chằm tên nam chính, ngón tay đột nhiên run lên, thực mau cô liền nắm quyền, xả lên khóe miệng nói: "Trước kia có xem qua tiểu thuyết này, còn rất thích."

Đặng Chi Tư ở một bên ấn di động, nghe được những lời vô ích liếc mắt cô một cái, "Thích còn vẫn luôn thoái thác?"

"Đó là niên thiếu vô tri," Vu Thanh cười cười, "Hiện tại cốt truyện đều không nhớ gì cả, chỉ nhớ rõ lúc ấy xem mặt đỏ tim đập, phỏng chừng cảnh diễn động tác còn nhiều so với cốt truyện."

Hơn nữa, tên nam chính đặt cùng tên một nữ nhân khác, quả thực làm cô quá khó chịu.

"Yên tâm đi, những đoạn chừng mực ngắn đều xóa, bất quá diễn thân mật tất không thể tránh khỏi."

Vu Thanh không nói nữa, dồn hết tâm tư suy nghĩ vào kịch bản, đem chính mình nhập vào vai diễn kia, cô cảm thụ nhất tần nhất tiếu, nhất cử nhất động.

Còn chưa chờ cô thoát khỏi tình cảm từ nhân vật, chiếc xe đã đến địa điểm thử kính.

Vu Thanh đi theo Đặng Chi Tư vào phòng hóa trang, tìm vị trí ngồi xuống, ánh mắt dại ra nhìn chính mình trong gương, tùy ý để chuyên viên trang điểm đồ đồ vẽ tranh trên mặt mình.

Đặng Chi Tư đến đại sảnh giúp cô đánh dấu lãnh bảng số.

Đợi khoảng một tiếng đồng hồ, đến lượt Vu Thanh, cô sửa sang lại tóc, đẩy cửa ra đi vào.

Đoạn ngắn cô đóng vai là, nam chính gửi thông tin chuyến bay của mình cho nữ chính trước khi về nước, nhưng sau khi cô ấy lên taxi đến sân bay, thông qua di động thấy được một cái tin tức rằng chuyến bay của nam chính bị rơi.

Vu Thanh cúi mình vái chào trước mặt đạo diễn và biên kịch, lập tức tiến vào trạng thái.

Cảm tình cô lập tức liền bạo phát ra, cầm di động không ngừng gọi điện thoại, nghe kia đầu vẫn luôn truyền đến:

"Xin chào, điện thoại của ngài gọi đã tắt máy."

Cô khớp hàm bị cắn gắt gao, có vẻ cả khuôn mặt đều là trạng thái căng chặt, ngay sau đó, cô đột nhiên thả lỏng xuống, môi không ngừng đang run rẩy, mãnh liệt rớt ra mấy viên nước mắt, tan vỡ ngồi trong sân bay người đến người đi khóc rống lên.

Các chi tiết trên khuôn mặt của cô được bày ra rất tốt, thập phần thích hợp với màn ảnh rộng.

Hai mắt đẫm lệ hết sức, cô thấy được Trần đạo diễn phía trước vừa lòng gật gật đầu, ngay sau đó là một tiếng "cut", tiếng khóc Vu Thanh vẫn ngăn không được, che miệng lại lần nữa cúi mình vái chào, liền bước ra khỏi cửa đi.

Lần này có thể phát huy tốt như vậy, không thể phủ nhận chính là kỹ thuật diễn của cô vẫn luôn tiến bộ, nhưng càng nhiều công lao đều là bởi vì cái tên nam chính kia, cô tâm tâm niệm niệm người đàn ông suốt hai năm.

Ôn Tử Tân.

Vu Thanh lúc ấy quá thích cuốn tiểu thuyết này, quá mức thích nam chính thâm tình bên trong kia, cho nên thời điểm Ôn Tử Tân hỏi cô đặt tên cho mình, cái tên kia, trực tiếp buột miệng thốt ra.

Nếu có thể trước tiên biết trước chính mình sẽ trở nên thích anh như vậy, khi đó nên cho anh một cái tên khác.

"Vu Thanh."

Kia lúc sau chính mình phỏng chừng là kêu tiểu nhân đi.

Nghĩ đến đây, Vu Thanh rốt cuộc nín khóc mỉm cười, nhưng đáy mắt chua xót lại không thể che giấu được.

Vu Thanh lại trở về xe bảo mẫu, nghe Đặng Chi Tư ríu rít bên cạnh chính mình.

"Kế tiếp cơ bản cô không có hành trình gì, 《 sóng vai đi 》 chỉ còn lại có nam chính còn chưa xác định, dự kiến ​​sẽ bấm máy vào tháng 8. Vẫn có nhiều cuộc bình chọn khác nhau trên Internet, tôi xem số phiếu cao nhất chính là tiểu thịt tươi lớn lên nhưng soái a, cô thật có phúc nha!"

Vào lúc này, di động Vu Thanh vang lên, cô xoa xoa lỗ tai, tựa hồ có chút không kiên nhẫn Đặng Chi Tư ồn ào.

Cô nhìn lướt qua ID người gọi, lập tức tiếp lên, còn chưa kịp mở miệng nói, đầu kia liền truyền đến thanh âm hưng phấn của Hứa Tiểu Vân.

"Vu Thanh Vu Thanh!《 theo đuôi 》7 tháng 6 đó, cậu nhìn thấy không! Bản mạng truyện tranh của tớ a a a a!"

Nghe được lời này, Vu Thanh quay đầu nhìn về phía Đặng Chi Tư, hỏi: "Tháng 6 tới tôi có hành trình không?"

Nghe vậy, Đặng Chi Tư cầm cái vở từ trong túi xách, phiên phiên, "Có, cô phải đi diễn bộ trên của đoàn phim, đi một cái gameshow ở thành phố Z, cùng ngày phỏng chừng sẽ không trở lại."

Vu Thanh nhướng mày, gật đầu với cô ấy ý bảo nghe được, ngay sau đó nói với người trong điện thoại: "Cậu nghe rồi chứ? Ngày đó tớ không có thời gian, nếu không hôm nào đi cùng cậu vào ngày khác nha?"

Hứa Tiểu Vân thất vọng "A" một tiếng, ngay sau đó khó chịu nói: "Không rảnh liền không rảnh! Không xem lần đầu công chiếu thì có ý nghĩa gì! Tớ tìm tiểu sư đệ của tớ đây, bái bai!"

Nghe thấy âm thanh "Đô đô" từ đầu bên kia của điện thoại, Vu Thanh cười một cái, ngay sau đó từ một bên cầm lấy một cái bịt mắt, cả người nháy mắt lâm vào một mảnh an tĩnh bên trong, tiếng hít thở trở nên thong thả mà đều tốc.

Liền thời điểm Đặng Chi Tư cho rằng cô đã ngủ rồi, Vu Thanh đột nhiên mở miệng: "Chi Tư, tôi vẫn muốn ở ngốc trong nhà đón sinh nhật năm nay, cả ngày."

Đặng Chi Tư thở dài, nói: "Biết."