Lười Phải Yêu Anh

Chương 56



Trợ lý Trương đang làm nội gián không thể để người taphát hiện vụt chạy ra từ chỗ rẽ, “Oa, cảnh tượng này, chẳng khác gì bắt cóc!”

“Đó là em ruột của chị ta, không tính là bắt cóc.” TôThiên Thiên trả lời.

“Woa! Tô tiểu thư cô thật lợi hại đấy!” Trợ lý Trươngsùng bái, “Ngay cả em trai ruột cô ta cũng tìm tới được, lại còn làm việc chocô! Thật có phong phạm của ông chủ năm đó! Tô tiểu thư, cô hoàn toàn có thể đếncông ty giúp ông chủ đấy!”

“...” Tô Thiên Thiên xấu hổ, “Không dám nhận không dámnhận...”

“Vậy lát nữa cô định nói sao với ông chủ đây?”

“Cái này...” Tô Thiên Thiên nghiêng đầu suy nghĩ mộtchút, “Chưa biết được, mẹ tôi cũng không chịu tới.”

“Hay là Tô tiểu thư theo ông chủ dự buổi lễ đi!” Trợlý Trương nói, “Tiểu thư vốn không ra mặt bao giờ, đột nhiên xuất hiện, có lẽcó thể giúp khu nhà mới có được sức hút chưa biết chừng, vị tiểu thư chưa từnglộ mặt bao giờ của Địa sản Thiên An, chắc chắc đám báo chí sẽ thấy rất hứngthú...”

Tô Thiên Thiên đông cứng, “Tôi... có thể sao?”

“Có gì mà không thể?” Trợ lý Trương chỉ chỉ quần áotrong phòng, “Lễ phục cũng có rồi, tiểu thư cô hãy lên sàn, cho ông chủ mộtniềm vui bất ngờ đi!”

“...” Tô Thiên Thiên cảm thấy hình như trợ lý Trươngđã định nghĩa ba cô thành một người ba từ ái vì sợ con gái mình bị dư luận chúý dẫn đến áp lực quá lớn nên mới che giấu cô, thực ra thì chẳng qua là ba côcảm thấy nếu như cô mà xuất hiện trong những buổi tiệc như thế này thì sẽ phảithường xuyên đi dự tiệc, mà thường xuyên đi dự tiệc sẽ thành thói xấu xa xỉthối nát, thỉnh thoảng còn phải sắm sửa quần áo trang sức, tiêu pha sẽ nhiều vôcùng, huống chi ông cũng không cảm thấy con gái mình có gì hay ho mà khoekhoang...

“Aiz! Lần đầu tư này của ông chủ rất phiêu lưu, mảnhđất này giá cao như vậy, lại sợ bán không được, bắt đầu phiên giao dịch cũngkhông biết nên làm gì để xúc tiến tiêu thụ, nếu như làm tốt, sau này sẽ rấtthuận lợi, nếu mà không ra cái dạng gì thì nhức đầu rồi, bên này đợt hai, đợtba còn đang xây cất, mà bên phía thành phố S tháng sau đã khai công rồi...” Trợlý Trương tự nhủ, “Ông chủ nhức đầu lắm đấy! Tôi còn có việc đi trước đây...”

Nhìn bộ lễ phục tơ tằm tầng tầng lớp lớp treo trên giááo, cùng với bộ trang sức kim cương trên tủ đầu giường, cô đại khái có thểmường tượng được khi mình mặc bộ đồ đó, đeo mấy thứ trang sức kia vào, chắc...giống con khỉ mặc lễ phục chăng?

...

Ninh Xuyên đưa chị gái đến khách sạn anh đang ở, thựcsự mất công mất sức một hồi, chưa kể đến chuyện tài xế nhìn dáng vẻ tranh chấpcủa bọn họ, lại thấy mỗi người một câu, “Đi về trước!” “Không được đi!” “Láixe!” “Dừng xe!” khiến cho tài xế không nhịn được, cuối cùng chẳng thèm lấy tiềnmà thả cả hai xuống vỉa hè.

Tiếp thu bài học lần trước, chỉ sơ ý một chút đã đểchị ấy chạy mất, lần này Ninh Xuyên một bước không rời, tóm lại không để NinhSan chạy thoát. Ninh San giờ không có cách nào, cảm thấy cứ lôi lôi kéo kéo vớianh ở trên vỉa hè như vậy thực sự là quá mất mặt, đành đồng ý cùng anh quay vềkhách sạn, dẫu gì cũng giúp người đang mặc nguyên bộ đồ ngủ, mặt còn chưa rửanhư cô có thể rửa cái mặt.

Rửa mặt xong, đã gần tới chín giờ, Ninh San bước ra từphòng vệ sinh, sắc mặt chẳng tốt lành gì nhìn Ninh Xuyên, “Bây giờ em hài lòngchưa, em tưởng chị không tham gia được buổi lễ đó thì sau này không còn cơ hộinữa à?”

“Chị tỉnh táo một chút được chứ?” Ninh Xuyên nói, “Chịxem chị đã tìm ai, người đó có vợ có con rồi, cho dù có ở bên chị thì cũngkhông lâu dài, huống chi chị đây là đang phá hoại gia đình người khác!”

“Em muốn dạy Đạo Đức cho chị sao?” Cô cười lạnh mộttiếng, dùng khăn lông lau mái tóc ướt, “Vậy thì thật xin lỗi, đạo đức quan củachị đã hoàn toàn bị xã hội này mài mòn rồi.”

“Vậy không nói đến đạo đức nữa, nói chuyện một chútthì được chứ.” Ninh Xuyên bình tĩnh nói, mục đích hôm nay của anh là để trìhoãn thời gian, không cho chị anh chạy loạn ra ngoài gặp phải chuyện gì, chonên thay vì cãi vã với chị ấy, chẳng bằng bình tĩnh nói chuyện, “Tô Uyên Hải cănbản không cần chị làm tình nhân, chẳng qua là ông ấy đang giận nhau với mẹ củaTô Thiên Thiên nên mới tìm chị đến để kích thích bà ấy mà thôi, cho nên chị cănbản chỉ là một con cờ bị lợi dụng, nếu như chị thực sự muốn tìm một kẻ lắm tiềnđể có được cuộc sống mà chị vẫn mong muốn thì chị đã tìm lầm người rồi.”

“A...” Ninh San khinh thường nói, “Xem ra em rất hiểuvề gia đình Tô Thiên Thiên nhỉ? Sao hả, hai đứa lại quay về với nhau rồi? Trướckia không phải em thấy lòng tự ái bị tổn thương nên mới rời khỏi nó sao, bâygiờ lại quay về. Nhìn lại thì em và chị cũng đâu có gì khác nhau, biết đâutrước kia em không biết nhà con bé đó có nhiều tiền như vậy, biết rồi, khôngphải cũng quay đầu lại tìm nó còn gì?”

“Em và Tô Thiên Thiên bây giờ chỉ là bạn bè thôi!” NinhXuyên cố gắng kìm chế cảm xúc của mình, “Huống chi cho dù có khả năng gì, cũngtuyệt đối không phải là mục đích như chị nghĩ.”

Ninh San vừa lau tóc vừa liếc anh một cái, “Được thôi,tình cảm của hai người thanh cao thuần khiết, chị chỉ là kẻ phàm tục thôi,nhưng sao em phải nói là Tô Uyên Hải chỉ lợi dụng chị chứ?”

“Buổi lễ bắt đầu phiên giao dịch ngày hôm nay, cho dùchị không có ở đó, ông ta cũng sẽ chẳng sao cả, nhiều nhất là tìm một ngườikhác thôi, đối với ông ta mà nói, cho dù là ai cũng giống nhau.” Ninh Xuyênnghiêm túc nói.

“Chị không tin.” Ninh San kiên quyết nói, “Ý của emlà, ông ta hao tâm khổ tứ tìm chị làm tình nhân, chỉ là để kích thích vợ củaông ta? Ông ta muốn ly hôn? Ông ta có tình nhân khác sao?”

“Ông ấy không muốn ly hôn nên mới làm vậy.” Ninh Xuyêntrả lời, “Mẹ của Tô Thiên Thiên không chịu nổi tính keo kiệt của ông ấy, nênmới bỏ nhà đi...”

“Keo kiệt?” Ninh San cảm thấy chuyện này nghe thậthoang đường.

“Hình như là ngày nào cũng ăn rau cỏ và bánh bao.”Ninh Xuyên nói chi tiết.

Ninh San cười ha hả, “Em tưởng chị là đứa ngốc chắc?Em nói với chị một người đàn ông chỉ cho vợ mình ăn rau cỏ bánh bao mà lại chịumua lễ phục trang sức cho tình nhân, vì không muốn ly hôn với vợ ông ta nên mớitìm tình nhân. Mà người ông ta thích là vợ mình, với tình nhân chỉ là quan hệlợi dụng mà thôi. Em có bịa chuyện thì cũng phải logic một chút chứ.”

“Đây là thật.” Thật ra thì Ninh Xuyên cũng cảm thấy,trạng thái vặn vẹo mà phức tạp này của ông bà Tô, vài ba lời cũng khó mà có thểnói cho một người không rõ tình huống hiểu được.

Ninh San nhìn anh, dùng cặp mắt tương tự nhìn anh, hơihé miệng, chậm rãi nói, “Trừ phi chị tận mắt thấy, chính tai nghe, nếu không...chị không tin.”

Ninh Xuyên nghĩ, có lẽ không phải chị ấy không tin ôngTô là một kẻ keo kiệt, cũng không phải chuyện ông Tô chỉ lợi dụng chị ấy, màcái chị ấy không tin là, trên thế giới này, thực sự có những cuộc hôn nhân bềnvững mà hạnh phúc.

...

Gần tới mười giờ sáng, dãy nhà trung tâm làng du lịchđã được sắp xếp ổn thỏa, khu cắt băng được ấn định ở phía đông dãy nhà trungtâm, trên chiếc đài chủ tịch đươc xây tạm thời, thảm đỏ trải rộng, từng quả khícầu màu sắc rực rỡ lơ lửng trong không trung, lẵng hoa chúc mừng của bạn bètrong giới được xếp ngay ngắn ở hai bên sân khấu.

Nhân viên lễ tân và nhân viên công tác cũng đã đóng bộchỉnh tề, chuẩn bị sắp xếp ổn thỏa, một số khách hàng đến sớm ngay lập tức đượcnhân viên lễ tân ở cửa phát những món quà nhỏ và sách tuyên truyền về khu nhà,sau đó tiến vào trung tâm khu nhà tiến hành tư vấn.

Đến đúng mười giờ, các phương tiện thông tin đại chúngcùng với khách quý đã lục tục đến, nhân viên lễ tân dẫn khách quý vào nghỉ ngơiở khu vực VIP.

Đến mười giờ rưỡi, hoạt động chính thức bắt đầu, MCbước lên sân khấu giới thiệu các vị khách quý, sau đó tuyên bố lãnh đạo thànhphố, chủ tịch công ty cùng với lãnh đạo của bộ xây dựng và các lãnh đạocủa sở địa chính có liên quan cắt băng mở đầu phiên giao dịch của “Làng du lịchsuối nước nóng“.

Đứng cạnh cửa sổ tầng năm nhìn cảnh tượng náo nhiệtbên ngoài, cái miệng xinh xinh của Bối Bối đã há thành hình chữ O, nghiêng đầunhìn Tô Thiên Thiên đứng đằng sau, “Quả táo, đẹp quá!”

“Đúng vậy...” Tô Thiên Thiên đúng là chưa đến nhữngtrường hợp này bao giờ, không ngờ chỉ là một buổi lễ bắt đầu phiên giao dịchthôi cũng phức tạp như vậy.

Cắt băng xong, nhân viên lễ tân liền đưa khách quýtiến vào hội trường trung tâm, lúc này đội múa lân được mời lên đài biểu diễnđể chào đón và kéo dài thời gian chuẩn bị.

Sau khi tiến vào hội trường một lúc sẽ đến lượt lãnhđạo chính phủ đọc diễn văn, sau đó là lãnh đạo tỉnh ủy đọc diễn văn, rồi đếnchủ tịch công ty đọc diễn văn...

“Bối Bối, lát nữa con có ở trong phòng một mình đượckhông?” Tô Thiên Thiên cúi đầu nhìn cậu bé, Bối Bối gật đầu một cái, vươn taychỉ vào chiếc ti vi trong phòng, “Xem ti vi!”

Lúc lãnh đạo chính phủ lên đài đọc diễn văn, ông Tônhỏ giọng nói với trợ lý Trương, “Cậu lên lầu gọi cái cô... gì gì đó xuống đâyđi.”

Trợ lý Trương biết lúc này “cô gì gì đó” kia đã khôngcòn ở trên phòng, nhưng lại không thể không đi, chỉ đành làm bộ như không biết,nghiêm túc gật đầu, sau đó nhanh chóng chạy lên tầng năm.

Tô Thiên Thiên lo liệu cho Bối Bối xong, cũng đangchuẩn bị xuống lầu, vừa đúng lúc trợ lý Trương chạy lên, “Sao rồi?”

“Ông chủ bảo tôi tới gọi cái cô gì gì đó, tôi lại khôngthể không đi... lát biết nói sao đây?” Trợ lý Trương thở gấp nói.

“Tôi chuẩn bị xuống lầu nói chuyện với ba tôi ngayđây.” Tô Thiên Thiên nghiêm túc nói.

Trợ lý Trương nhìn cô từ trên xuống dưới, áo T-shirtvà quần jean, mái tóc đuôi ngựa tùy ý buộc lên, “Tô tiểu thư, cho dù cô muốnxuống lầu giải thích, cũng không thể mặc như thế này được...”

“Sao?” Tô Thiên Thiên cúi đầu, cô ăn mặc ghê lắm sao?

“Dưới kia đều là lãnh đạo và khách quý cả, tiểu thư cômà muốn xuất hiện, hẳn cũng không nên để cho ông chủ quá mức lúng túng, dù saocô cũng muốn giải thích tình huống, làm cho mọi chuyện dịu xuống chứ không phảilàm to chuyện lên đúng không!” Trợ lý Trương nói.

“Vậy...” Tô Thiên Thiên mơ hồ, “Làm sao bây giờ?”

Trợ lý Trương sắc bén đẩy gọng kiếng, “Cô chờ ở đây,tôi lập tức gọi người tới.”

...

Lãnh đạo chính phủ phát biểu xong, lãnh đạo bộ xâydựng bước lên đài, nói chừng hai mươi phút, mấy ký giả truyền thông đứng mộtbên bắt đầu tán gẫu, “Lát nữa là đến Tô tổng đưa phu nhân lên sàn đúng không.”“Còn không phải như cũ, tình cảm giữa Tô tổng với phu nhân tốt thật đấy!” “Lạichẳng, không giống mấy ông tổng khác, tin đồn tình ái không ngừng.” “Nếu Tôtổng mà có tình nhân, chắc chắn sẽ lên trang đầu.”

Ông Tô lúc này đã đứng bên cánh gà, chờ Ninh San xuốnglầu để đi ra, thực ra trong lòng ông ta cũng đang do dự, làm vậy đến cùng làđúng hay sai. Nhưng mà ông ta đã nói rồi, bà Tô mà không đến ông ta sẽ mangngười phụ nữ khác xuất trướng, hôm qua thậm chí cả Tô Thiên Thiên cũng đã biếttin, nếu mà bà Tô tới... ông cũng miễn cưỡng mà tha thứ cho bà ấy. Không, khôngđúng! Bà ấy tiêu bao nhiêu tiền như vậy, sao có thể tha thứ, ông Tô kiên quyếtrũ bỏ suy nghĩ này.

Ông kiểm tra chỉnh trang lại bản thân, đang kéo càvạt, chiếc cửa bên cạnh xạch một tiếng, mở ra, ông nhìn thấy một bộ lễ phục tơtằm trễ ngực đỏ tươi xuất hiện trước mắt, ánh mắt dời lên trên, tiếp đó là mộtchuỗi dây chuyền kim cương chói mắt, bộ trang sức này ước chừng tốn mất số tiềnlên đến 7 con số của ông ta, chỉ cần một viên trên cái chuỗi quấn quanh cổ kiacũng trên một ca ra rồi, lại còn những hạt kim cương buông xuống như tấm rèmkia nữa, ít nhiều cũng nửa ca ra đó! Lát nữa kết thúc hoạt động, phải nhanhchóng đòi lại, khóa vào két sắt mới được!

Có điều không đợi ông Tô phục hồi tinh thần lại từtrong suy nghĩ về kim cương, đã nghe thấy những tiếng nghị luận không lớn khôngnhỏ từ xung quanh vọng đến.

“Cô gái kia là ai vậy?” “Không phải Tô phu nhân...”“Nhìn rất lạ!”

Ông ta đã sớm dự liệu được tình hình sẽ như vậy, chonên cũng không cảm thấy ngạc nhiên, điều thực sự khiến cho ông ta ngạc nhiênlà, khi ông ta bình tĩnh ngẩng đầu lên, vươn tay muốn khoác lấy tay người kia,mới phát hiện ra, đây không phải là Ninh San!

Lễ phục đỏ tươi tôn lên làn da trắng nõn của cô, ngũquan thanh tú được trang điểm nhẹ nhàng, hiện lên vẻ xinh đẹp động lòng người,khuôn mặt hơi ngây thơ tăng thêm mấy phần khả ái và hoạt bát, mái tóc dài đượcquấn lại rủ xuống bờ vai, phối hợp với trang sức bằng kim cương, nhìn qua rấtgiống một nàng công chúa nhỏ.

Ông Tô chớp mắt một cái, lại chớp thêm cái nữa, đây...là Tô Thiên Thiên?!

Trong phút chốc ánh mắt của mọi người đều tập trung vềphía này, tiếng đèn flash tanh tách lóe lên không ngừng, MC lên trên đài giớithiệu, “Tiếp theo xin mời Chủ tịch tập đoàn Địa sản Thiên An, ông Tô Uyên Hảiđọc diễn văn bắt đầu phiên giao dịch!”

Mặc dù không rõ tình huống ra sao, nhưng giống như tênđã lắp vào cung, không thể không bắn được. Tô Thiên Thiên giữ nụ cười, vươn taykhoác lấy tay ba mình.

“Sao lại là con...” Ông Tô khó khăn nặn ra một nụcười, vừa dùng giọng nói rít ra từ kẽ răng hỏi.

“Lên sân khấu trước rồi nói.” Tô Thiên Thiên cũng cốgắng nặn ra một nụ cười, khó khăn đáp.

Ông Tô nhắm mắt bước lên đài, ổn định tâm trạng xongmới bắt đầu đọc diễn văn.

Tô Thiên Thiên đứng bên cạnh lần đầu tiên được nếm thửcảm giác bị bao nhiêu người nhìn chằm chằm như vậy, cảm thấy cả người khó chịugiống như bị kim châm, xem ra làm một người được chú ý, áp lực rất lớn!

Chỉ mới nhìn dưới đài nhiều người với ống kính như vậythôi, cô đã cảm thấy vẻ mặt mình bây giờ nhất định là vừa vặn vẹo lại vừa cứngđờ, có điều đã đứng ở đây rồi, cũng chẳng có cách nào khác!

Đều tại trợ lý Trương gạt cô, bảo phải ăn mặc tử tếmột chút mới đi ra ngoài giải thích với ba cô được, tìm tới hai người thợ trangđiểm, để cô mặc đồ đeo trang sức của Ninh San, cuối cùng đẩy thẳng cô lên đàichủ tịch!

Xem tình hình thế này, có lẽ ba cô không cho cô lộdiện cũng đúng, vẫn là núp ở trong nhà tốt, vừa lúc nãy hai người thợ trangđiểm kia luống cuống tay chân làm còn mất hơn nửa tiếng đồng hồ, nếu như mộtmình cô ở nhà mà phải chiến đấu với mấy thứ đồ này, chắc mất cả tiếng chứ chẳngchơi? Tốn một tiếng đồng hồ để chăm chút cho vẻ ngoài, phiền toái biết bao!Không phải là Tô Thiên Thiên cảm thấy lôi thôi cũng chẳng sao, mà là cô thấycon gái thì nên được nhẹ nhàng thoải mái, nhưng vì chuyện ăn mặc mà phí công lolắng như vậy, thực cảm thấy không thể chấp nhận được, chỉ cần tắm rửa sạch sẽ,đừng có mang gỉ mắt mà đi ra ngoài, chú ý dung nhan một chút là được rồi!

Còn nữa, mặc đồ kiểu này cũng rất phiền toái, ngực trễnhư vậy, ví tiền có rơi xuống đất cũng không thể nhặt. Nhìn qua thì đẹp, nhưngmà đi bộ còn phải cẩn thận nếu không sẽ dẫm phải váy, còn cả đôi giày cao gótdưới chân nữa, nâng chiều cao của cô từ 1m63 thành 1m70, cô còn cảm thấy chỉcần mình hơi cúi mắt xuống, là có thể nhìn thấy ngay được cái đỉnh đầu đã hơihơi hói của ba cô rồi...

Diễn văn của ông Tô đã thu hút sự chú ý của mọi người,thứ nhất là mỗi lời ông nói xong, đều được truyền qua màn hình giới thiệu khunhà, tiếp đó là công khai giá tiền, tuyên bố ngày bắt đầu phiên giao dịch sẽ cónhững ưu đãi gì, sau đó là chính thức tiêu thụ! Thứ hai là thân phận của cô gáitrẻ thay thế vị trí của Tô phu nhân xuất hiện bên cạnh Tô Uyên Hải này.

Đám khách quý được mời cho dù tò mò những chưa dám nóira miệng, mà mấy ký giả thì khác, đã bắt đầu bàn tán ầm ĩ, “Mấy hôm trước tôinghe nói có người đưa một cô nàng trẻ tuổi đến sân Golf, còn rất thân mật đấy!”“Là cô ta sao?” “Không rõ lắm! Có điều mới có mấy ngày, chắc cùng là một ngườirồi!” “Cô gái này là ai vậy? Tô phu nhân đâu rồi? Chẳng lẽ Tô tổng cũng khôngthoát khỏi lệ cũ?”

Cho nên chờ ông Tô vừa nói xong, các ký giả truyềnthông dưới đài đã nhanh chóng tranh nhau đặt câu hỏi, “Tô tổng, xin hỏi cô gáitrẻ đi cùng với ông hôm nay là ai vậy? Trước kia mỗi khi mở màn phiên giao dịchkhông phải đều là Tô phu nhân sao?”

Ký giả này còn chưa hỏi hết, ký giả khác đã tiếp lời,“Ở buổi lễ bắt đầu phiên giao dịch, Tô phu nhân không đến, lại đổi thành ngườikhác, ông cảm thấy việc này sẽ tạo ra ảnh hưởng đối với ngày bắt đầu phiên giaodịch chăng?”

Lúc nãy chỉ đứng trên đài thôi cũng không chịu nổirồi, đối mặt với nhiều câu hỏi như vậy, da đầu Tô Thiên Thiên càng thêm nhứcnhối, có điều nghĩ đi nghĩ lại, dẫu gì cô cũng là con gái của ba, chẳng lẽ khónhận ra đến vậy sao? Huống chi cô đẩy Ninh San đi, cũng không đưa được mẹ tới,dù nói thể nào thân làm con gái, trong trường hợp như thế này nên gạt bỏ chútân oán nhỏ trong gia đình, giúp ba cô chống đỡ tình hình đúng không.

Vậy nên cô đột nhiên bước lên trước nửa bước, nhìn đámký giả dưới đài khẽ mỉm cười, “Vừa rồi vì ba tôi còn đang đọc diễn văn cho nêntôi chưa giới thiệu bản thân với mọi người được, tên tôi là Tô Thiên Thiên.”

“Tô Thiên Thiên? Con gái Tô tổng?” Dưới đài òa lên mộttrận, trước kia cũng nghe nói Tô tổng có một cô con gái, có điều bình thườngcon người ông ta chỉ biết làm việc, rất ít khi nhận phỏng vấn, cũng hiếm khi đểngười nhà xuất hiện, cho nên dù là Tô phu nhân, cũng chỉ xuất hiện trong nhữngsự kiện như lễ bắt đầu phiên giao dịch mà thôi. Hôm nay Tô Thiên Thiên chưatừng lộ mặt này lại xuất hiện, nhất thời khiến cho mọi người đều kinh ngạc.

“Không phải nghe nói con gái ông ta quá xấu nên mớikhông ra ngoài gặp người khác sao?” “Ôi tôi lại nghe nói là bị tàn tật!” “Bâygiờ nhìn thấy đâu phải vậy?” “Vậy thì phải hỏi cho tử tế một chút...”

Thấy Tô Thiên Thiên đã công khai thân phận của mình,ông Tô cũng là người biết ứng phó tình hình, liền tiếp lời, “Đúng vậy, đây làcon gái tôi. Trước kia chưa giới thiệu với mọi người bao giờ, là lỗi của tôi.”

“Vậy con gái của Tô tổng chưa từng xuất hiện ở trườnghợp công khai nhiều năm như vậy, sao hôm nay lại đột nhiên lộ diện?” Ký giả đặtcâu hỏi, “Gần đây có tin đồn giá nhà của Làng du lịch suối nước nóng quá cao,Địa sản Thiên An cũng lo lắng không tiêu thụ được, sự xuất hiện của Tô tiểu thưphải chăng là để tăng thêm sức tuyên truyền cùng với sự lan tỏa trên truyềnthông?”

Tô Thiên Thiên cười cười, “Anh có thể liên hệ hai vấnđề này với nhau cũng không có gì lạ. Có điều sự xuất hiện của tôi thực sự cóthể tăng thêm sức tuyên truyền sao?”

“Đó là đương nhiên!” Anh chàng ký giả kia gãi gãi đầu,“Tô tiểu thư chưa từng xuất hiện bao giờ, vừa xuất hiện một cái đã khiến chotoàn trường kinh diễm, sao lại không tăng sức tuyên truyền được chứ?”

Tô Thiên Thiên mặc dù vẫn đang cố gắng trấn định, gắnggiữ tỉnh táo để trả lời câu hỏi, có điều cô thực sự chưa từng nghĩ sẽ có ngườikhen mình —- toàn trường kinh diễm! Mặc dù mặt thì vẫn giữ nụ cười nhẹ nhưngtrong lòng đã gào thét không ngừng! Thì ra mình cũng có thể xinh đẹp nha! Giàyvò nửa tiếng đồng hồ cũng đáng!

“Vậy thì như lời anh nói, tôi đột nhiên xuất hiện,cũng giống như làng du lịch suối nước nóng sắp xuất hiện trước mặt mọi ngườivậy, có thể khiến cho mọi người cảm thấy ngạc nhiên, cảm thấy tươi đẹp, đâychính là những ý tưởng mà chúng tôi muốn truyền đạt đến cho mọi người.”

Dáng vẻ phóng khoáng của Tô Thiên Thiên, cùng với câutrả lời cơ trí, lập tức khiến cho các ký giả chuyển hướng từ ông Tô sang cô.

“Vậy Tô tiểu thư, Làng du lịch suối nước nóng mới đượcxây dựng trong năm nay, mà cô hai mươi mấy năm chưa từng xuất hiện bao giờ, chodù là muốn mang đến một niềm vui bất ngờ cho mọi người, không phải đã có ý địnhtừ hai mươi năm trước rồi chứ...”

“Hơn nữa Tô tiểu thư luôn luôn không lộ diện, bênngoài có rất nhiều tin đồn về cô, Tô tổng cũng chưa bao giờ phản hồi lại, trongchuyện này có ẩn tình gì chăng?”

“Đối với việc ba mình đầu tư vào mảnh đất này giá nhàquá cao có thể sẽ ảnh hưởng đến lượng tiêu thụ, cô thấy thế nào?”

Câu hỏi như pháo liên hoàn thay nhau ập tới, Tô ThiênThiên thấy mình có một loại cảm giác như toàn thân trúng đạn vậy, trước kiađược làm người lười hạnh phúc mới hạnh phúc làm sao!

Cô siết chặt lòng bàn tay đã ướt đẫm, ánh mắt đảo qua,dưới đài tràn ngập những con người đang mong chờ câu trả lời của cô, cùng vớinhững cặp mắt hận như không thể xuyên thủng cô vậy, thực sự có chút choángváng.

Nhưng —–

Cô đột nhiên nhìn thấy, ở cửa khu nhà trung tâm, cóhai người đang đứng từ xa nhìn qua, không giống những người khác đã như ong vỡtổ dồn qua bên này xem náo nhiệt, định thần nhìn kỹ, hai người đó chính là NinhXuyên và Ninh San!

Không phải cô đã bảo anh ta trông coi Ninh San sao!Sao còn đưa chị ta tới đây?! Sắc mặt cô biến đổi, thiếu chút nữa kêu ra tiếng,có điều nhìn kỹ, Ninh San chỉ bình tĩnh đứng ở đó nhìn cô, cũng không có vẻ nhưmuốn xông vào làm gì cả.

Mà Ninh Xuyên đứng một bên, tầm mắt chạm nhau với TôThiên Thiên, trong ánh mắt thâm thúy của anh mang theo sự tán thưởng, Tô ThiênThiên dường như có thể nhìn thấy suy nghĩ trong lòng anh qua ánh mắt ấy, giốngnhư rất nhiều năm trước kia, anh cũng đã nhìn cô như vậy, nói cho cô biết, chodù cô không ưu tú như anh, nhưng trong lòng anh, Tô Thiên Thiên chính là độcnhẩt vô nhị.

Giờ đây dường như anh cũng đang đứng đây để nói nhữnglời này, anh nói, cho dù không có những bộ quần áo xinh đẹp, cho dù không cóbối cảnh đáng để kiêu ngạo, cho dù không có sở trường đáng để ngẩng cao đầu,nhưng mỗi con người vẫn đều đáng tự hào, chỉ cần cố gắng vì người bên cạnh bạn,chỉ cần có một người để ý đến bạn, chỉ cần có một người ở đây quan tâm đến bạn,bạn chính là độc nhất vô nhị.

Tô Thiên Thiên hít sâu một hơi, chậm rãi nói, “Có lẽcâu hỏi mà mọi người đặt ra tôi khó mà trả lời được theo ý mọi người, nhưng tôimuốn kể cho các bạn nghe một câu chuyện, có lẽ sau khi kể xong câu chuyện này,tất cả sẽ được giải đáp.” Nói xong cô ngừng một chút, liếc mắt nhìn người bađứng bên cạnh mình, sau đó bắt đầu kể câu chuyện kia.

“Trước kia có một cô bé, từ khi cô ấy bắt đầu hiểuchuyện, cô đã muốn làm một đứa trẻ thật xuất sắc, làm cho ba mẹ mình cảm thấyđược tự hào. Bởi vì cô ấy có một gia đình hạnh phúc, ba mẹ yêu thương nhau, mộtngười ba dù mỗi ngày cực khổ làm việc bên ngoài nhưng vẫn quan tâm đến giađình, ba của cô là một thương nhân rất giỏi, tay trắng dựng nghiệp, mang lạicuộc sống hạnh phúc cho cô và mẹ, cho nên cô cũng muốn được giống như ba mình,ưu tú như vậy. Nhưng dần dần cô trưởng thành, lúc đó cô mới phát hiện, ba cômặc dù quan tâm đến cuộc sống của cô từng chút, chỉ duy nhất không để ý xem côcó cố gắng hay không, có ưu tú hay không. Phần thưởng cô ấy nỗ lực đạt đượctrong mắt ba cô không có chút giá trị. Cô ấy rất khổ sở, cảm thấy là do bảnthân mình làm chưa đủ tốt, vậy nên cô ấy càng thêm cố gắng, hy vọng có mộtngày, người ba luôn quan tâm đến sinh hoạt của cô có thể thấy rõ sự cố gắng củacô, quan tâm một chút đến những vinh dự mà cô ấy đã đạt được, những tấm bằngkhen mà trong lòng cô ấy khát khao ba mình có thể nhìn thấy, sau đó cho cô mộtlời ngợi khen.”

“Cho đến khi cô ấy phát hiện ra, thì ra trong lòng bacô, sự nghiệp thành công, gia đình hạnh phúc, trong đời ông ấy, chỉ có một nétbút hỏng, một sai lầm, một nỗi tiếc nuối không thể thay đổi, đó chính là đứacon duy nhất của ông ấy, lại là con gái. Xã hội này trước sau gì vẫn không thểcó sự bình đẳng nam nữ thực sự được. Dù thế nào thì nếu ba cô ấy có một ngườicon trai, cho dù đứa bé ấy có thế nào, thì nó cũng sẽ trở thành người thừa kế,sau đó sẽ sinh hạ người thừa kế cho gia tộc này. Mà con gái khi trưởng thànhrồi sẽ phải lập gia đình, giống như những cô thiên kim nhà giàu khác gả vào nhàgiàu có, từ đó giúp chồng dạy con, tránh xa tầm mắt mọi người, chứ đừng nói gìđến cống hiến cho công ty của gia tộc. Nếu như còn có chút tin tức gì có thểlên trang nhất, chắc chỉ có hôn nhân thất bại mà thôi.”

Cô vừa nói vừa tự giễu cười một tiếng, “Như vậy cho dùcó thành tin tức, cũng chỉ là tin tức bất lợi. Sinh con ra cũng là của nhàngười khác, ném cho nhà chồng thì nhà mẹ đẻ vẫn không có người thừa kế, mà mangvề nhà mẹ đẻ thì tin tức kia sẽ thành nhà mẹ đẻ không có người thừa kế, chỉ cóthể giúp người khác nuôi người thừa kế.”

Lời cô nói, đúng là những tin tức đám ký giả kia hayđào bới, cho nên các ký giả đều im lặng, Tô Thiên Thiên nói tiếp, “Có lẽ cô gáinày có thể quyết chí tự cường, làm một người phụ nữ mạnh mẽ, làm người thừa kế,nhưng e rằng đời sống tình cảm của cô ấy sẽ trở thành đề tài lúc trà dư tửu hậucho người khác. Những tin đồn này, những gièm pha kia, ba của cô gái ấy khôngmuốn con mình biến thành tâm điểm của dư luận kiểu đó. Cho nên cô gái ấy, gầnnhư chẳng làm được gì, cô ấy có cố gắng thế nào đi chăng nữa cũng không thểthay đổi tất cả, nhất là... bị gọi là nét bút hỏng lớn nhất trong đời ba mình.Vậy nên cô ấy định không làm gì cả, cứ bình bình học lên đại học, tốt nghiệp đạihọc xong liền làm tổ ở nhà. Dù sao có cố gắng hay không, sự thực cũng khôngthay đổi.”

“Sau đó, cô gái này lại gặp được một số người, một sốchuyện, cô ấy đột nhiên hiểu ra, có lẽ mình không nên để ý đến ánh mắt củangười khác như vậy, xem họ có thưởng thức mình hay không, người ta nên để ý đếntrong quá trình sống, đã cố gắng đấu tranh hay chưa để không phải nuối tiếc,cho dù không thể thay đổi được kết quả, cũng để cho bản thân được thoải mái!Cho dù không có sự kỳ vọng của người thân, cho dù bị người trong xã hội khinhthường, bản thân cũng đừng buông tha cho việc nỗ lực cố gắng thay đổi!”

Một ký giả đứng dưới đài không nhịn được hỏi, “Tô tiểuthư, cô gái trong câu chuyện này...”

“Không sai, cô gái ấy chính là tôi!” Tô Thiên Thiênnói, cô cảm thấy trong lòng dâng lên một cảm giác thoải mái khó mà nói thànhlời, giống như một dòng sông đã khô cạn từ lâu bỗng tràn ngập nước, gột sạchnhững trầm tích sắc lẹm và lá khô xơ xác, mang đến sự khoan khoái nhẹ nhàngcùng vui vẻ vô hạn. “Đây cũng là lý do tại sao hôm nay tôi đứng ở đây, có lẽngười ba của cô gái ấy cảm thấy bởi vì cô ấy là con gái, cho nên có bỏ vốn đầutư lớn đến mấy cũng chưa chắc nhận được hồi báo, có thể trợ giúp hay cống hiếngì cho sự nghiệp của ông ấy, nhưng bây giờ tôi muốn chứng minh một lần, chỉ cầnbỏ ra, nhất định sẽ được hồi báo. Một người không đi giày cao gót như tôi, cũngcó thể đi giày cao gót, một người không mặc lễ phục bao giờ như tôi, cũng cóthể mặc rất đẹp, một người chưa từng xuất hiện trước công chúng như tôi, ngàyhôm nay cũng có thể bước ra, cho dù chỉ là để gia tăng sức mạnh tuyên truyềncủa truyền thông đối với khu nhà mới này.”

Giọng điệu của cô bỗng nhiên biến đổi, “Giống nhưnhững nghi vấn của mọi người với Làng du lịch suối nước nóng này, có lẽ sự hoàinghi của mọi người cũng giống như sự xem nhẹ của người ba đối với cô gái kia,không biết đối với mức giá cao như vậy, có đáng giá để chúng ta đầu tư, thậmchí hoài nghi tiền tài của mình sẽ thành vật hy sinh cho số vốn quá cao. Nhưngcó giá trị của một vài thứ, không chỉ dùng tiền bạc là nhất thời có thể đongđếm được. Tôi cùng với Địa sản Thiên An sẽ dùng thực tế để chứng minh cho mọingười thấy, chỉ cần có bỏ ra, nhất định sẽ có hồi báo, dù cho lượng tiêu thụngày hôm nay không lạc quan được như vậy, Địa sản Thiên An chúng tôi cũng sẽkhông thấy có bất kỳ tổn thất hay do dự nào, bởi vì đồ tốt, dù đặt ở đâu, cũngsẽ không vì bất cứ cách hiểu sai nào mà khiến giá trị của nó sụt giảm,cũng vậy, cho dù giữa muôn vàn nghi hoặc, Địa sản Thiên An của chúng tôi cũngchỉ biết nỗ lực ở mức tốt nhất, để cho mọi người mua được những căn hộ chânchính với chất lượng không thể nghi ngờ. Suối nước nóng được dẫn vào từng nhà,kết cấu bốn mùa nhiệt độ đều ổn định, cửa sổ cách âm vượt tiêu chuẩn chấtlượng, tất cả ban công đều được trang hoàng theo kiểu khép kín, diện tích xanhhóa trên 50%, cùng với dịch vụ phục vụ trọn gói, chúng tôi sẽ hết sức làm ở mứctốt nhất, không mang theo bất kỳ tiếc nuối nào, có nguyện ý tin tưởng haykhông, quyền quyết định nằm trong tay các vị.” May mà vừa nãy cô ngồi trongphòng nhàm chán, liền lật xem sách tuyên truyền, nếu không chắc không nói ranổi mấy câu này, trí nhớ của cô coi như cũng không đến nỗi tệ.

Nói xong cô quay ra nhìn MC đang sửng sốt gọi mộttiếng, “Xin hãy phát hình ảnh giới thiệu về Làng du lịch. Để mọi người đượchiểu rõ hơn về khu nhà tuyệt đối sẽ không khiến bọn họ thất vọng này.”

Trên màn hình bắt đầu phát những hình ảnh giới thiệuvề khu nhà, ánh đèn bên trong đại sảnh vụt tắt, Tô Thiên Thiên thở phào nhẹnhõm, quay đầu nhìn lại, ông Tô bên cạnh đang kinh ngạc nhìn cô, ách... Hìnhnhư mấy lời của cô vừa nãy rất to gan thì phải!

Ông Tô đối mặt với ánh mắt của con gái, trong lòng cóchút xúc động, mất tự nhiên quay đầu qua chỗ khác, dường như không biết nói gìcho phải.

Tô Thiên Thiên cũng cảm thấy có chút ngượng ngập,nghiêng người dò dẫm bước xuống đài trong ánh sáng mờ mờ.