Lục Giới Phong Thần

Chương 29: Bắt Đầu Chèn Ép



Nhóm dịch: Tiên Môn

Dịch giả: LụcTầnDương

Biên: LụcTầnDương

Đăng tại: Diệp Thần phất tay đóng cửa lại, rất nhanh liền mặc xong quần áo, đi ra cửa phòng, khẽ nói: "Ngươi yên tâm, loại đồ vật buồn nôn như vậy ta cũng sẽ để cho ngươi hưởng thụ một chút."

Diệp Thần nói xong liền lấy ra một bình xà huyết (máu rắn).

"Đây là thứ quỷ quái gì thế?" Diệp Văn trợn trắng mắt, tò mò hỏi.

"Đồ vật quỷ quái? Đây chính loại đồ vật mà cho dù có dùng đến Xích Tinh cũng không thể mua được." Diệp Thần mặt đen lại, nói: "Đây là máu của một con Cổ Xà đang hóa giao, có thể dùng để rèn luyện thân thể, ngươi mỗi ngày tắm rửa chỉ cần nhỏ lên hai giọt này, đến lúc đó bảo đảm ngươi sẽ có một làn da tinh tế tỉ mỉ, nhục thể tinh khiết a."

"Thật hay giả vậy?" Diệp Văn bán tín bán nghi nói.

“Vừa rồi, thứ đồ vật tanh hôi kia chính là tạp chất được xuất ra sau khi ta tắm rửa xong, ngươi đến lúc đó cũng sẽ có, nói không chừng so với ta còn nhiều hơn nữa a." Diệp Thần làm ra một dáng vẻ buồn nôn, sau đó cười ha hả rời đi.

"Bổn tiểu thư chắc chắn sẽ không có bẩn giống như ngươi vậy đâu!" Diệp Văn tức giận đến dậm chân, khẽ nói.

Diệp Thần đi tới gian phòng chữa thương của Liễu Phiêu Tuyết, nàng vẫn chưa có tỉnh lại, lần này bị thương quả thật là quá nặng.

Diệp Thần lại cho Liễu Phiêu Tuyết phục dụng thêm một bình nhị giai linh dược, vả lại, độ tinh khiết của bình dược này cũng tương đối cao.

"Ngươi nếu như nghe ta không đi, thì chắc cũng sẽ không bị thương nặng như vậy." Diệp Thần tự lẩm bẩm một tiếng, nếu như Liễu Phiêu Tuyết đi Long sơn muộn một chút thì chắc cũng sẽ không bị thương nặng như vậy.

[Bạn đang đọc truyện tại ] Đại sảnh Diệp gia.

Ba cha con Diệp Nam Thiên đều tỏ ra vẻ mặt tươi cười, bên trong tiên nhãn của Diệp Nam Thiên lóe lên một vòng tinh quang, lộ ra một loại khí tức cường thế lẫn uy nghiêm.

"Chúc mừng phụ thân xuất quan, thành công đột phá Luyện Khí Cảnh tầng bảy." Diệp Lâm kích động chúc mừng.

"Ha ha... Ta bị vây ở Luyện Khí Cảnh tầng sáu mấy chục năm, không nghĩ tới sẽ có một ngày được đột phá, may mắn này đúng là nhờ có Thần nhi a." Diệp Nam Thiên tâm tình cực kỳ tốt, cũng bởi vì đột phá mà khí sắc có biểu hiện là trẻ lại rất nhiều.

"Mấy hôm nay yêu thú bạo động đều là nhờ có linh dược của Thần nhi, nếu không thì Diệp gia chúng ta sẽ có cùng tình huống với hai nhà Triệu Ngô kia." Diệp Phần nghe được Diệp Nam Thiên tán dương Diệp Thần, hắn làm phụ thân đương nhiên sẽ lấy làm kiêu ngạo.

"Công lao của Thần nhi không thể bỏ qua!" Diệp Nam Thiên cười ha ha một tiếng, sau đó ánh mắt trở nên sắc bén, nói: "Ba nhà chúng ta trước kia thế lực ngang nhau, chỉ vì lão gia hỏa của hai nhà Triệu Ngô cùng ta có thực lực ngang bằng nhau, bởi vậy một mực tương hỗ giằng co (tựa như thế chân vạc, giằng co không có ai thắng thế cả), hiện tại ta đã đột phá cảnh giới, xem hai nhà bọn hắn còn có thể cùng ta tranh đấu như thế nào."

"Phụ thân, ta đề nghị lập tức xuất thủ, không nên để đêm dài lắm mộng!" Diệp Lâm không kịp chờ đợi, nói.

"Ta cảm thấy, chúng ta vẫn là nên giữ ổn thỏa của cả ba nhà, bởi vì cái gọi là chó cùng rứt giậu, con thỏ ép cũng cắn người, không thể nóng vội." Diệp Phần tính cách trầm ổn, không có vội vã nóng nảy như vậy.

"Phụ thân hiện tại cũng đã đột phá, hai lão gia hỏa của hai nhà Triệu Ngô kia sao lại là đối thủ của phụ thân? Đại ca, ngươi quá cẩn thận rồi." Diệp Lâm phản bác.

"Nếu như bọn hắn đã hết biện pháp, trễ như vậy sao không chịu chạy đi, nhưng nếu như bọn hắn đã có chuẩn bị, làm cho bọn hắn chó cùng rứt giậu đối với chúng ta cũng không có chỗ tốt." Diệp Phần nói.

"Bọn hắn bây giờ còn có hậu thủ gì?"

"Tốt, không nên tranh cãi nữa, đại ca ngươi nói không sai, chúng ta phải từ từ nuốt bọn chúng, như vậy cũng có lợi cho chúng ta củng cố địa vị." Diệp Nam Thiên cũng đồng ý suy nghĩ của Diệp Phần, nói: "Kể từ hôm nay, buông tay buông chân đi làm, chia binh hai đường, đồng thời đối phó hai nhà Triệu Ngô, bắt đầu chèn ép từ mặt tiền cửa hàng của bọn chúng tại Long Dương trấn.”

"Vâng." Diệp Phần cùng Diệp Lâm đều lĩnh mệnh lệnh rời đi, Diệp gia bắt đầu hành động.

Diệp Thần biết được Diệp Nam Thiên thành công xuất quan, cũng thật cao hứng. Diệp Nam Thiên thường xuyên đem Diệp Thần gọi vào hắn thư phòng.

"Gia gia, chúc mừng ngài đột phá." Diệp Thần cười nói.

"Đây đều là công lao của ngươi." Diệp Nam Thiên cười ha ha một tiếng, càng nhìn Diệp Thần thì càng thích, trong mắt lộ ra một loại từ ái chi sắc.

Diệp Thần khiêm tốn cười cười, nói: "Có thể vì gia tộc làm chút chuyện ta cũng thật cao hứng. Hiện tại gia gia đã đột phá nan quan (chuyện nan giải vì không thể đột phải), những ngày tháng yên lành của hai nhà Triệu Ngô cũng liền chấm dứt."

"Ta đã an bài cho cha ngươi cùng nhị thúc của ngươi đi làm rồi, hai nhà Triệu Ngô bị diệt vong chỉ là chuyện sớm muộn.” Lời nói của Diệp Nam Thiên cũng rất bình thản, không có bao nhiêu hưng phấn, tựa hồ cái này một mực là hợp tình hợp lý.

"Gia gia, chúng ta cũng nên cẩn thận hai nhà Triệu Ngô kia cuối cùng sẽ làm ra tình huống chó cùng rứt giậu." Diệp Thần cẩn thận nói.

"Ngươi a, không hổ là nhi tử của cha ngươi, hai người các ngươi đều cùng nghĩ đến một chuyện." Diệp Nam Thiên cười ha hả nói.

Diệp Thần cười cười, sau đó một mặt đứng đắn mà nhìn Diệp Nam Thiên, nói: "Gia gia, gần đây vận khí của tôn nhi tương đối tốt, trên núi gặp được một người chết, từ trên người hắn lấy được không ít đồ tốt."

Diệp Nam Thiên nhìn Diệp Thần kia một mặt nghiêm chỉnh, liền biết những món đồ vật đó không hề đơn giản.

Diệp Thần đem hai thanh phi kiếm ra, lại đem Đằng Xà Thuật cùng Phong Hành Thuật đặt ở trên bàn sách, Diệp Nam Thiên sau khi thấy, sắc mặt liền đại biến, vội vàng đi đến cửa thư phòng xác định bên ngoài không có ai, đem hết tất cả cửa sổ đều đóng lại.

"Đây đều là những đồ vật lấy được từ trên thân người chết kia?” Hô hấp của Diệp Nam Thiên bắt đầu trở nên dồn dập, nhịp tim không thể khống chế được nữa.

Diệp Thần gật đầu, nói: "Hai thanh phi kiếm này đều là pháp khí, tuyệt đối bất phàm. Có hai quyển pháp thuật này cùng với phi kiếm, hoàn toàn có thể tăng chiến lực của gia tộc chúng ta lên gấp nhiều lần, từ nay về sau, Diệp gia chúng ta cũng là một gia tộc có pháp thuật."

Bên trong con mắt của Diệp Nam Thiên lửa nóng phập phồng, nhìn chằm chằm phi kiếm cùng pháp thuật, suy nghĩ, nói: "Thật sự là trời phù hộ Diệp gia ta a."

"Gia gia, ta còn từ trên người hắn lấy được một cái túi Càn Khôn, bên trong còn có không ít Linh Tinh, đến Cam Tinh cũng có." Diệp Thần lại lấy ra một cái túi Càn Khôn, nói.

[Bạn đang đọc truyện tại ]

Diệp Nam Thiên lắng nghe, mở to hai mắt nhìn, hô hấp càng ngày càng gấp gáp, Diệp Thần cho hắn quá nhiều vui mừng, tùy tiện bên nào đều có thể làm cho hắn tim đập nhanh hơn, khó mà khống chế.

Vị này là ai mà có nhiều đồ vật như vậy, nếu như xuất ra, liền ngay cả đại gia tộc của Long thành cũng sẽ phải điên cuồng để mà giành lấy.

Diệp Nam Thiên liền tranh thủ thu những đồ vật này vào, nhìn chằm chằm Diệp Thần, cực kì nghiêm túc nói: "Thần nhi, những chuyện này nhất định phải giữ bí mật, nếu như mà truyền đi thì nhất định Diệp gia ta sẽ gặp phải tai ương."

"Ta hiểu rõ." Diệp Thần gật đầu nói: "Nhưng nếu như Diệp gia chúng ta thực lực tăng lên, thì sợ gì những người bên trong Long thành kia? Sớm muộn cũng có một ngày Diệp gia chúng ta không chỉ làm bá chủ của Long Dương trấn, mà sẽ còn chiếm cả Long thành, độc bá một phương."

"Thật là chí khí! Ha ha..." Diệp Nam Thiên kích động phá lên cười, hắn cảm thấy cực kì hưng phấn.

Mặc dù những món kia có thể mang đến tai nạn cho Diệp gia, nhưng là chỉ cần giữ bí mật tốt, vậy sẽ khiến Diệp gia nhanh chóng lớn mạnh.

Diệp Thần cười cười, hiện tại trong toàn bộ Diệp gia chỉ có Diệp Nam Thiên là mạnh nhất, chỉ có đem chiến lực của Diệp Nam Thiên tăng lên thì mới có thể độc bá một phương.

Diệp Phần cùng Diệp Lâm đã bắt đầu bắt đầu chèn ép hai nhà Triệu Ngô, chỉ cần tạm thời cắt đứt mạch máu kinh tế của hai nhà Triệu Ngô, như vậy thì hơi tàn của hai nhà Triệu Ngô làm sao chống lại? Đại sảnh Triệu gia.

"Diệp gia đã xuất thủ, hôm nay mấy gian cửa hàng của Triệu gia chúng ta đều bị Diệp gia quấy rối, còn đả thương một số người của chúng ta." Triệu quản gia sắc mặt khó coi nói.

"Cửa hàng của Ngô gia bọn ta cũng bị đả kích." Ngô quản gia sắc mặt âm trầm, nói: "Hiện tại chỉ có thể gọi gia chủ của chúng ta trở về, đến lúc đó cùng gia chủ của Long thành hợp tác, để xem Diệp gia còn làm sao để mà phách lối nữa." Like + comment nào!!